Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2663

Có Lôi Đình Giáp, Lôi Phách không chỉ có lực phòng ngự kinh người, còn có đủ năng lực phản kích.

Cho dù Sở Mộ tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm cũng không cách nào làm gì được Lôi Phách, ngược lại mỗi một lần công kích còn bọ lôi đình chi lực làm bản thân tê liệt.

Sở Mộ rất hi vọng Không Lưu có thể đối phó Lôi Phách, ít nhất là phải đánh tan Lôi Đình Giáp của Lôi Phách.

Đồng dạng công kích Không Lưu, Sở Mộ cũng phát hiện một điểm chính là chung quanh Không Lưu có hư không đảo ngược, thứ này có lực phòng ngự kinh người, mặc dù không có năng lực phản kích nhưng có năng lực dẫn đạo và phân hóa, thậm chí nếu chiến đấu cận thân còn có thể không ngừng cuốn lấy hắn, hắn cảm giác lực lượng của mình biến mất trong vô hình.

Trong tình huống như thế, rất dễ dàng bị Không Lưu nắm lấy cơ hội phản kích.

Đây là hai gia hỏa nguy hiểm, không dễ trêu chọc, hết lần này tới lần khác thủ đoạn phòng ngự của bọn họ ngăn cản mình chém giết cận thân, Sở Mộ cũng lần đầu tiên gặp đối thủ như thế, nội tâm hắn khó chịu và hưng phấn.

Muốn tiến xa trên con đường kiếm đạo cần tao ngộ nhiều khiêu chiến và nguy hiểm, những khiêu chiến này có nguy hiểm là không tránh được, nếu như trốn tránh cũng không có tác dụng ma luyện bản thân, chỉ có đi đối mặt mới không sợ, mới có thể đi xa hơn, nhìn rộng hơn.

Sở Mộ rất may mắn, hắn gặp được đối thủ như thế, ở nơi khác, hắn căn bản không có tư cách này, hắn cũng không đủ lực đấu với cường giả tuyệt thế.

Đây là cơ hội khó có được, Sở Mộ phải nắm chắc.

Hắn phải phá cục, nghĩ biện pháp phá vỡ cục diện này.

Cũng may mắn, hai cường giả tuyệt thế không phải là thế hệ hèn hạ, bọn họ không liên thủ đào thải Sợ Mộ, mà là thật xem hắn như đối thủ, mỗi một lần ra tay đều xem xét người khác, chỉ có như vậy,ba người mới tiếp tục chiến đấu.

Sở Mộ cũng có cơ hội tìm hiểu thêm.

Một Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, thậm chí có kỹ xảo chiến đấu sánh ngang bọn họ, còn nữa, Sở M bày ra một ít kỹ xảo làm bọn họ cảm thấy huyền diệu, đáng giá học tập.

Lôi Phách cùng Không Lưu công kích nhau, Sở Mộ thi triển Lục Đạo kiếm thức không ngừng hấp thu và dẫn dắt công kích của hai người.

Chém giết cận thân bị hạn chế, không thể thực hiện được, Sở Mộ kéo dài khoảng cách, song kiếm phách trảm, thi triển Thiên Ngân Sát kiếm thức, hai đại kiếm khí đen trắng từ trên trời rơi xuống tập trung vào Lôi Phách cùng Không Lưu, hai người căn bản không thể né tránh.

Kết quả không thể né tránh, tự nhiên trúng mục tiêu, Lôi Đình Giáp và hư không quanh người bọn họ bộc phát lực phòng ngự kinh người ngăn cản Thiên Ngân Sát oanh kích.

Trong nháy mắt chống cự Thiên Ngân Sát, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện cho dù Lôi Đình Giáp của Lôi Phách hay hư không đảo ngược của Không Lưu đều rung rung trong tích tắc, chúng như ẩn như hiện và có dấu hiệu biến mất.

Uy lực công kích bị hạn chế, uy lực phòng ngự cũng bị hạn chế, trình độ lớn nhất chính là Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, uy lực Thiên Ngân Sát cũng bị hạn chế trong cấp độ này.

Nhưng Thiên Ngân Sát không có bổ sung tiếp theo, Lôi Đình Giáp và hư không đảo ngược được bổ sung khôi phục, Sở Mộ lại biết mình nắm được cái gì đó.

- Còn ba người chưa đi ra, chiến đấu còn chưa kết thúc.

Bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện có rất nhiều người chưa rời đi, tuy bị loại bỏ, rất nhiều người muốn biết là ai đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng.

- Hai người trong đó là cường giả tuyệt thế, một người còn lại thật ngoài ý muốn của mọi người, hắn chính là Thánh cấp nhị tinh.

- Thánh cấp nhị tinh?

- Ta nghe lầm sao? Thánh cấp nhị tinh có thể lưu lại cuối cùng đấu với cường giả tuyệt thế một trận?

- Điều đó không có khả năng, chỉ là một Thánh cấp nhị tinh mà thôi, một tay của ta có thể bóp chết hơn mười tên.

Lúc này có người không tin, nhưng đây là sự thật.

- Ngu xuẩn, ngươi còn nghe không hiểu sao? Ở bên trong bị hạn chế lực lượng, chỉ có kỹ xảo.

- Nhưng ngươi phải tin tưởng, một Thánh cấp nhị tinh làm sao có kỹ xảo sánh bằng cường giả tuyệt thế?

Người không tận mắt nhìn thấy sẽ không tin tưởng.

Ba người Cổ Loạn Không nghe vậy liền nhìn nhau cười cười, tuy trong nội tâm hết sức kinh ngạc nhưng có cảm giác đương nhiên.

Người Cổ Thần Kiếm Minh không rời đi.

Diêm Chính Khang thập phần không tin nhưng nghe minh chủ Dương Phàm nói chuyện, bọn họ phải tin tưởng, tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ thật sự cao thâm hơn người, chính mình lại không kém hơn hắn, hiện tại mới nghe được Sở Mộ có thể tranh phong với cường giả tuyệt thế, thậm chí đánh bại cường giả tuyệt thế, hắn biết được chênh lệch giữa mình và đối phương.

Với tư cách cường giả tuyệt thế bị loại bỏ, bọn họ cũng không rời đi, bọn họ muốn biết kết quả.

Nhất là Trịnh Lệ, trong hai mắt bắn ra hung quang đáng sợ, người ta không rét mà run, không dám tiếp cận hắn chút nào.

...

Chiến đấu trong thánh điện vẫn tiếp tục.

Nhưng Lôi Phách và Không Lưu đều lợi hại hơn Trịnh Lệ, bởi thế áp lực lên người Sở Mộ còn lớn hơn Trịnh Lệ cùng U Hậu.

Sở Mộ có thể dễ dàng tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm.

Lúc này hắn phát hiện điểm thiếu hụt của tuyệt, cái kia chính là chỉ có thể đủ nhằm vào một người, một mục tiêu, không hơn, nếu như mục tiêu vượt qua một, cũng chỉ có thể nhằm vào một, hơn nữa, không thể đã bị mặt khác quấy nhiễu. Nếu không sẽ theo cái loại nầy trạng thái phía dưới thoát ly.

Tuy hiện tại chỉ cần có đầy đủ áp lực, Sở Mộ có thể tùy thời tiến vào tiệt sát chi kiếm, nhưng Lôi Phách và Không Lưu không phải kẻ tầm thường, Sở Mộ vừa tiến vào tiệt sát chi kiếm liền phát hiện bọn họ đã rời khỏi phạm vi này rồi.

Ba người chiến đấu không biệt ai là đối thủ của mình.

Sở Mộ cũng lần đầu gặp chiến đấu như thế.

Trên không, hai đạo kiếm quang màu trắng rơi xuống, lần này lại là hai đạo Thiên Ngân Sát không đánh vào hai người nữa, mà là tập trung công kích Lôi Phách.

Không thể né tránh, Lôi Phách chỉ có thể oanh kích.

Lôi long khủng bố như diệt thế đánh nát một cái Thiên Nhân Sát, một đạo Thiên Ngân Sát còn lại đánh trúng Lôi Phách.

Kiếm thức Thiên Ngân Sát là chiêu kiếm vô cùng huyền diệu, bị Sở Mộ không ngừng hoàn thiện, nó có đặc thù không thể né tránh, hơn nữa tốc độ cực nhanh, hơi không cẩn thận sẽ bị đánh trúng.

Thiên Ngân Sát cũng có thiếu hụt chính là uy lực, chưa đủ cường đại, không cách nào so sánh với các kiếm chiêu khác.

Bị Thiên Ngân Sát đánh trúng, Lôi Đình Giáp trên người Lôi Phách rung chuyển và có dấu hiệu tán loạn, Lôi Phách lập tức điều động lực lượng bản thân bổ sung, cho dù thời gian này rất ngắn nhưng Sở Mộ nắm chắc thời cơ.
Bình Luận (0)
Comment