Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2922

Tà Long kiếm bắn thẳng tới đỉnh đầu Lâm Trấn Thông. Một chuyện quỷ dị xuất hiện, kiếm và Tà long kia không ngờ lại rót vào bên trong đầu Lâm Trấn Thông, chui vào bên trong đó rồi biến mất không thấy gì nữa.

Toàn thân Lâm Trấn Thông run rẩy, vẻ mặt dữ tợn, giống như đang phải chịu thống khổ rất lớn, phát ra một tiếng rống lớn.

- Tà Long biến.

Ba chữ kinh thiên động địa, giống như muốn đem tất cả thống khổ thốt ra.

Toàn thân Lâm Trấn Thông run rẩy kịch liệt, trong lúc run rẩy, trường bào trên người hắn nổ tung, quang mang màu đỏ từ trong cơ thể tràn ra, hóa thành từng mảnh lân phiến. Những mản lân phiến này giống như từ trong cơ thể sinh ra, bản chất tính mạng của Lâm Trấn Thông trong nháy mắt này xảy ra biến hóa.

Thân thể bành trướng, cao lớn, hai tay biến thành long trảo, hai chân cũng biến thành long trảo.

Khí tức khủng bố so với lúc trước còn mạnh hơn mười lần có thừa, một tia quang mang màu đỏ giống như là lôi điện vờn quanh bốn phía.

Thân cao hơn hai trượng, thân thể vô cùng tráng kiện đứng thẳng, lân giáp màu đỏ, vừa nhìn qua đã khiến cho người ta biết rõ cỗ thân thể này có được lực phòng ngự kinh người.

Cái đầu dữ tợn, hai mắt đỏ tươi, lạnh như băng mà khát máu, sát cơ như nước. Hai tay tráng kiện, hai móng vuốt vô cùng sắc bén như chứng minh phong mang không gì sánh nổi. Chỗ hai khuỷu tay còn có vuốt, sắc bén như đao.

Đây hoàn toàn là một hung thú hình người, là một hung khí hình người.

Bí pháp binh giải - Tà Long biến.

Đây là bí pháp cao nhất trong Tà long điện, trước mắt cũng chỉ có ba vị điện chủ và Đại trưởng lão mới nắm giữ.

Bí pháp này rất khó tu luyện, nhất định phải có hồn phách giao long mới được. Giao long là linh thú vô cùng mạnh mẽ, thập phần thưa thớt. Coi như là có, đại bộ phận người cũng không muốn rút ra hồn phách để tu luyện bí pháp.

Tà long điện sở dĩ gọi là Tà Long điện là bởi vì có bí thuật bồi dưỡng được Giao long. Chỉ có điều quá trình tương đối tà ác, bởi vậy mới xưng là Tà long, ý là giao long tà ác.

Lâm Trấn Thông biến thành Tà long nhưng vẫn có lý trí của mình. Nhưng mà sát khí mãnh liệt lại tràn ngập trong đầu. Loại sát ý này cũng không chỉ định nhằm vào ai, mà là một loại sát ý trong hồn phách của bản thân Tà Long, một loại sát ý có thể hủy diệt hết tất cả mọi thứ.

Nếu như Lâm Trấn Thông không trấn áp được cỗ sát ý này, lý trí bị mất, hắn sẽ trực tiếp hóa thân thành một hung thú giết chóc, làm hại thế gian.

- Sở Mộ, chết đi.

Thanh âm khàn khàn, trầm thấp, không có bao nhiêu ngữ điệu của Lâm Trấn Thông vang vọng, giống như là hung thú rít gào. Lúc này Sở Mộ có cảm giác như đang nhìn thấy một đầu hung thú rít gào.

Sát cơ khủng bố ngưng đọng thực chất, giống như thủy triều mãnh liệt lan tràn tới, đập vào mặt, khiến cho Sở Mộ cơ hồ hít thở không thôi.

Bởi vì quá mức nồng đậm cho nên không khí bốn phía cũng trở nên đặc dính lại, dưới sát cơ thôi động, bị bài xích ra ngoài.

Lập tức, Sở Mộ chỉ cảm thấy ánh sáng màu đỏ trước mắt lóe lên. Tà Long do Lâm Trấn Thông biến thành đã giết tới, quang mang màu đỏ kia giống như là là tia chớp phóng tới. Móng vuốt sắc bén trực tiếp xé rách hư không, là xé rách chân chính. có thể thấy được dưới đạo quang mang màu đỏ kia, hư không xuất hiện một vết nứt màu đen rất dài.

Nhanh, thực sự quá nhanh, nhanh tới mức không có cách nào hình dung được. Nhanh vượt quá tốc độ nắm bắt của hai mắt Sở Mộ.

Hơn nữa một trảo này nhìn như chỉ dùng móng vuốt công kích, kỳ thực lại đem kiếm pháp ẩn chứa vào bên trong.

Giờ phút này tinh túy của Tà Long kiếm pháp được phát huy siêu việt cực hạn.

Tà Long tham trảo.

Lâm Trấn Thông sau khi thi triển Tà Long biến đã biến thành một đầu Tà long hình người. Móng vuốt của hắn xé rách không trung đánh ra, là Tà Long tham trảo, lúc này đã danh xứng với thực.

Tiềm thức được ma luyện từ vô số trận chiến, vô số lần trải qua thời khắc sinh tử lúc này đã phát huy tác dụng. Sở Mộ giơ kiếm lên, lập tức ngăn cản được.

Nhưng mà một trảo mạnh mẽ lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ không gì so bì nổi. Dưới lực lượng trùng kích, Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm trong tay run lên, cơ hồ muốn rời tay bay ra. Bàn tay dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, xương cốt giống như cũng bị thương tổn, truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn. Cánh tay dường như khó có thể chống đỡ được, đang rung động kẽo kẹt.

Cả người Sở Mộ bay ngược ra, trong nháy mắt khi Sở Mộ còn chưa kịp dùng song kiếm phản kích thì công kích thứ hai của Lâm Trấn Thông cũng bắn tới.

Tia chớp màu đỏ, từng đạo từng đạo, giống như từ trong hư vô xuất hiện, bắn về phía Sở Mộ.

Mỗi một tia chớp màu đỏ đều đại biểu cho một lần công kích của Lâm Trấn Thông. Mỗi một lần công kích hắn đều dùng toàn lực, có lực sát thương lớn nhất.

Bí pháp Tà Long biến này cũng không phải là thứ có thể tùy tiện thi triển.

Phải biết rằng để cho hồn phách Tà long nhập thể, kết hợp với bản thân, cải tạo bản chất tính mạng. Trong quá trình này, cho dù là Lâm Trấn Thông hắn cũng phải chịu đựng thống khổ rất lớn. Loại thống khổ này chẳng khác nào là phá vỡ xương cốt bản thân rồi lại gây dựng lại, từng khối cơ bắp toàn thân cũng bị xé rách rồi gây dựng lại. Gân mạch toàn thân cũng bị kéo đứt rồi gây dựng lại.

Cứ nghĩ một chút mà xem, chỉ bằng thống khổ tương đương với thống khổ khi xé rách thân thể đã khiến cho bao nhiêu người chùn bước rồi.

Nhưng mà đây chỉ là tác dụng phụ đầu tiên của Tà long biến mà thôi. Tác dụng phụ thứ hai là tiêu hao tinh huyết.

Thi triển Tà Long biến cần dùng lực lượng bản thân và tinh huyết làm vật dẫn, chỉ có lực lượng không đủ, nhất định còn cần máu tươi của bản thân thì mới có thể thi triển thành công. Nhưng mà những tinh huyết sau khi tiêu hao cũng không có cách nào nhanh chóng khôi phục được. Nếu như không có đan dược khôi phục tinh huyết thì cũng chỉ có thể chậm rãi khôi phục mà thôi.

Thiếu hụt máu trong thời gian dài đối với bản thân cũng có ảnh hưởng bất lợi, có khả năng lưu lại di chứng không tốt nào đó.

Không chỉ có vậy, còn có tác dụng phụ thứ ba. Đó là hồn phách Tà long kia có ẩn chứa ý thức cuồng bạo và hỗn loạn của bản thân nó. Ý thức cuồng bạo, hỗn loạn này mang theo sát cơ lạnh lẽo. Cũng không dễ bị phục tùng như vậy. Người thi triển Tà Long biến không lúc nào không thừa nhận ý thức của nó trùng kích, phải dùng ý chí của mình trấn áp, như vậy mới có thể giữ vững được lý trí.
Bình Luận (0)
Comment