Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 295

Tham dự chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp tổng cộng có 3600 người, vừa vặn chia ra làm ba mươi sáu nhóm.

- Hắn chính là Sở Mộ. Thoạt nhìn cũng không được tốt lắm?

- Lẽ nào ngươi thoạt nhìn rất lợi hại?

- Bất kể nói thế nào, vẫn quá liều lĩnh. Nếu như hiểu được giấu tài, sau này nhất định là cao thủ.

- Nực cười. Tinh thần của kiếm giả chính là vượt mọi chông gai không sợ bất kỳ khó khăn nào, ngược dòng mà lên. Giấu tài, ngươi đang ám chỉ đám thư sinh sao? Ta thấy ngươi vẫn nên quăng kiếm đi học chữ thì tốt hơn.

Một vòng tranh luận mới lại triển khai.

Trên Thiết Kiếm Bảng xuất hiện một trăm cái tên. Từng học viên tiến vào trong Tiểu Kiếm Tháp. Bách Tiết Hương lại được đốt lên.

Lần này khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, vẫn là người mặc áo bào đỏ kia chủ trì.

- Ngươi bây giờ đổi ý còn kịp.

Một giọng nói vang lên ở bên cạnh. Sở Mộ quay đầu nhìn lại, liền thấy gương mặt đầy ngạo khí của Hàn Ngạo.

- Có người muốn đưa cho ta thời gian Thánh Địa Tu Luyện, ta làm sao phải đổi ý.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Rất tốt. Hi vọng đến lúc đó ngươi còn có thể ngông cuồng kiêu ngạo như thế.

Hàn Ngạo lạnh lùng cười, nói.

Giữa hai bên hình như có phong quang va chạm, khiến những người xung quanh không tự chủ được lui lại, rất sợ bị liên lụy.

Tạ Đông Hoa đứng ở cách đó không xa nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Trong mắt hắn có tinh quang màu xanh nhạt lưu chuyển. Hắn bị Sở Mộ đánh bại, hiện tại rời khỏi Thiết Kiếm Bảng, phải một lần nữa khiêu chiến mới được. Bằng không, mỗi tháng cũng chỉ có bốn canh giờ sử dụng Thánh Địa Tu Luyện.

Trừ bọn họ ra, lần này có nhiều người trên Thiết Kiếm Bảng đến, muốn tham dự khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp.

Chỉ có điều, thứ hạng trước 30 cũng chỉ có một mình Hàn Ngạọ. Những người khác đều từ thứ hạng 31 đến 100.

Bách Tiết Hương cháy từng đoạn từng doạn. Từng người khiêu chiến bị bắn ra ngoài.

La Ngọc Phong cũng không có tham gia lần khiêu chiến này. Một tháng một trăm học phần. Lần thứ hai khiêu chiến cần phải nộp một trăm học phần. Đối với học viên mới như La Ngọc Phong, vậy là quá nhiều.

Hơn nữa chính hắn hiểu rất rõ, ở trong thời gian ba tháng này, thực lực chỉnh thể thật sự tiến bộ không ít, lại không có một chút lòng tin tiến vào trước ba trăm. Đã như vậy, còn không bằng không cần lãng phí một trăm học phần này. Đợi đến khi thực lực càng cường đại hơn lại tính sau.

Có không ít người cũng có suy nghĩ tương tự như La Ngọc Phong. Ở đây tối thiểu có hai ba trăm người chỉ thuần túy tới xem náo nhiệt.

Nhóm thứ 8, Tạ Đông Hoa tiến vào Tiểu Kiếm Tháp.

Lần này, hắn kiên trì chừng 45 đoạn hương mới bị bắn ra ngoài.

- Cái thành tích này so sánh với lần trước, khá hơn một chút. Chắc hẳn là có thể ở vị trí hơn 60.

Tạ Đông Hoa thầm nghĩ, cuối cùng thở ra một hơi. Rối thiểu là hơn 60, sẽ không chênh lệch quá lớn so với trước đây.

Mà những người khác có thứ tự hơn 60 đều khẩn trương. Điều này có nghĩa là ngay trong bọn họ có một người rất có thể sẽ bị Tạ Đông Hoa khiêu chiến. Nếu như thất bại, vậy sẽ mất đi quyền ở tại Kiếm Lâu độc lập.

Một nhóm lại một nhóm tiếp nhau. Nhóm thứ mười lăm, tên Hàn Ngạo xuất hiện ở trên Thiết Kiếm Bảng.

- Nhìn kìa. Là Hàn sư huynh.

- Ta nhớ Hàn sư huynh đã có hai lần không tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Lần này không biết có thể thu được hạng cao hơn hay không.

- Nhất định có thể.

Đang lúc mọi người chú ý, Hàn Ngạo liếc mắt nhìn Sở Mộ một cái, sau đó đi về phía Tiểu Kiếm Tháp. Chấp sự mặc áo bào đỏ ra lệnh một tiếng, từng bóng người lập tức bắn vào trong Tiểu Kiếm Tháp.

Bách Tiết Hương cháy hết từng đoạn một. Đến đoạn hương thứ 5, có người đầu tiên bị bắn ra ngoài.

Sau đó, không ngừng có người bị bắn ra ngoài. Khi Bách Tiết Hương cháy tới đoạn thứ 38, 99 người bị bắn ra ngoài. Chỉ có một người vẫn còn tiếp tục khiêu chiến.

- Hàn sư huynh còn chưa đi ra.

- Nói thừa. Lấy thực lực của Hàn sư huynh, chí ít có thể kiên trì tới đoạn hương thứ 60. Ta nhớ lần trước nữa, Hàn sư huynh đã kiên trì đến đoạn hương thứ 61.

- Ừ, như vậy lần này, Hàn sư huynh chí ít có thể kiên trì đến 61 đoạn, nói không chừng còn có thể kiên trì đến 62 đoạn.

Phải biết rằng, khiêu chiến trong Tiểu Kiếm Tháp, càng về sau, thực lực của đối thủ càng cường đại hơn. Đồng thời số lượng đối thú sẽ càng lúc càng nhiều. Độ khó tất nhiên cũng sẽ tăng lên rõ ràng.

Bởi vậy, mỗi đoạn Bách Tiết Hương kiên trì, đều vô cùng khó khăn.

Đoạn hương thứ 60 cháy, Hàn Ngạo vẫn không có bị bắn ra ngoài. Đám người Tạ Đông Hoa đều xiết chặt nắm đấm, ánh mắt lóe lên.

So với loại người thứ hạng trước 30 như Hàn Ngạo, bọn họ vẫn chênh lệch quá lớn.

Một số người nhìn Sở Mộ, hình như muốn xem ra sắc mặt Sở Mộ thế nào. Nhưng thần sắc Sở Mộ vẫn thản nhiên không đổi.

Đoạn hương thứ 61 thiêu đốt, Hàn Ngạo vẫn không có xuất hiện.

Mọi người đều ngừng thở. Bởi vì bọn họ đều cảm thấy, chắc hẳn gần ra rồi. Cho dù là 61 đoạn hương không xuất hiện, cũng có khả năng cực lớn tới đoạn thứ 62 sẽ xuất hiện.

Khi đoạn hương thứ 61 sắp thiêu đốt hết, một bóng người bị bắn ra ngoài rơi xuống đất.

- Đáng tiếc. Vẫn chưa tới đoạn hương thứ 62.

Có người có chút ít tiếc hận lắc đầu, nói.

Hàn Ngạo khẽ nhíu chân mày, một câu nói cũng chưa nói, liếc mắt nhìn Sở Mộ, rồi trở về chỗ cũ.

Lại qua hai nhóm học viên.

Tên Sở Mộ xuất hiện ở trên Thiết Kiếm Bảng.

- Nhìn kìa. Là Sở Mộ.

- Cuối cùng đã đến phiên hắn.

- Không biết lần này hắn có thể kiên trì đến đoạn hương thứ mấy.

- Không quan tâm kiên trì đến đoạn thứ mấy, dù sao xếp hạng sau cùng không có khả năng so sánh được với Hàn sư huynh.

- Không sai. Chuyện đặt cược giữa bọn họ vốn đã vô cùng không công bằng. Hàn Ngạo ở ngoại phủ nội tu luyện trước một năm. Hơn nữa còn có Ngạo Kiếm Bang cung ứng tài nguyên. Sở Mộ chẳng qua là học viên mới không có hậu trường mà thôi.

- Nếu như cho Sở Mộ một ít thời gian, nói không chừng sẽ có khả năng đuổi kịp Hàn Ngạo.

Thời điểm mọi người nói tới đây, Sở Mộ trong số một trăm người, bắn vào trong Tiểu Kiếm Tháp.

Lại giống như lần trước, hắn xuất hiện ở trong một gian phòng màu trắng sữa.

Một hư ảnh chậm rãi ngưng tụ, sau ba hơi thở xuất hiện, còn chưa xuất kiếm, đã bị Sở Mộ một kiếm giết chết, máu tươi bắn ra, nhuộm đỏ bức tường phía sau.

Trước mặt xuất hiện kẻ địch, bất luận tu vi, kiếm khí hay kiếm thuật đều không phải quá mạnh, đồng thời không lĩnh ngộ ý cảnh. Cho nên, ở dưới kiếm của Sở Mộ, bình thường một kiếm đều giết chết tất cả bọn họ.

Sở Mộ lại một lần nữa cho thấy cảnh tượng nhanh chóng giết chóc.

Nếu có người tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ vô cùng khiếp sợ. Loại tốc độ giết chết này không gì so nổi.

Nhoáng lên, Bách Tiết Hương đã cháy ba mươi đoạn. Đã có hơn phân nửa người bị bắn ra khỏi Tiểu Kiếm Tháp.

Lần này tiến vào Tiểu Kiếm Tháp, còn có hai người Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên.
Bình Luận (0)
Comment