Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3000

Cho dù ba người tấn công thế nào cũng không thể đánh bại Sở Mộ, mỗi lần Sở Mộ phản kích đều làm bọn họ ứng phó cực kỳ mệt mỏi.

- Thi triển Tà Long biến đi.

Sở Mộ nói.

- Cuồng vọng!

Mặc dù nói như thế nhưng ba nguyên lão Tà Long Điện cũng thi triển Tà Long biến, với tư cách nguyên lão, bọn họ cũng giống Đại điện chủ và Đại trưởng lão Tà Long Điện, cũng tu hành Tà Long biến hoàn chỉnh.

Linh kiếm nhập vào cơ thể, Tà Long biến bộc phát rất nhanh, trong cơ thể ba người sinh ra khí tức càng cường đại hơn trước, khí tức này càn quét bốn phía, phong bạo làm thiên địa chấn động.

Ba nguyên lão tăng cường thực lực gấp mười lần lúc trước, ngay tiếp theo ba người bọn họ bố trí chiến trận, uy lực cũng tăng lên gấp mười lần.

Thực lực tăng lên gấp mười, Sở Mộ bắt đầu cảm thấy có áp lực, Sở Mộ lại hưng phấn khi cảm thấy áp lực bao phủ, đối thủ cường đại mới có thể nghiệm chứng thực lực của hắn.

Sau một lúc kịch chiến, ba nguyên lão Tà Long Điện sử dụng Tà Long biến vẫn không làm gì được Sở Mộ, cho dù bọn họ dùng Tà Long kiếm và thi triển kiếm pháp cường đại hơn cũng không thể làm gì.

- Nếu như thực lực của các ngươi chỉ có như vậy thì quả thật quá tiếc nuối.

Sở Mộ bình thản nói ra.

Nội tâm ba nguyên lão Tà Long Điện vô cùng khiếp sợ, bọn họ đã xuất toàn lực nhưng vẫn không làm gì được đối phương, khi Sở Mộ lên tiếng thì cảm giác có nguy cơ rất mạnh bao phủ tâm thần.

- Nguyệt Tàn!

Một đạo hào quang sáng ngời xuất hiện, hào quang này tới từ không trung, hào quang giam cầm hư không và mọi thứ biến thành bất động hoàn toàn.

Ba nguyên lão Tà Long Điện không ngừng suy nghĩ thật nhanh, bọn họ vẫn còn ý thức, chín bởi vì như thế mới kinh hãi, tư duy hoạt động nhưng thân thể mất đi khống chế nên không thể nhúc nhích.

Lực lượng bộc phát, giãy giụa thoát khỏi giam cầm cũng đã chậm, dường như đêm tối nhuộm đen bầu trời, một đạo lưu tinh trực tiếp xuất hiện trên cao và nện thẳng xuống dưới.

Mặc dù chỉ là một đạo lưu tinh nhưng người ta có cảm giác có tới ba lưu tinh bay về phía ba nguyên lão, quả nhiên sau khi lưu tinh hạ xuống đã phân biệt bay về phía ba người.

Một kiếm này là Lưu Tinh Thập Tam Kích đệ thập ngũ kích, trải qua Sở Mộ cải biến đã phân hóa ra, uy lực mỗi kích cực kỳ cường đại.

Dưới Tà Long biến, lực phòng ngự của ba nguyên lão Tà Long Điện tăng lên cũng không thể chống cự một kiếm của Sở Mộ, thân thể bị xuyên thủng.

Hòa quang của Nguyệt Tàn chiếu vào nội tâm ba người, xuyên thấu qua thân thể bọn họ.

Ba nguyên lão Tà Long Điện, chết!

Đến tận đây, Tà Long Điện chỉ còn trên danh nghĩa.

Sở Mộ vươn tay hư không một trảo, không gian giới chỉ và Tà Long kêếm của ba nguyên lão Tà Long Điện bay vào tay hắn, ba thanh Tà Long Kiếm Kinh do ba nguyên lão bồi dưỡng đều là linh kiếm trung phẩm, trong đó ẩn chứa hồn phách Tà Long cho nên càng cường đại, giá trị càng cao.

Đảo qua chung quanh, đại điện Tà Long Điện sụp đổ, đó là dư âm ảnh hưởng từ chiến đấu kịch liệt sinh ra.

Thần hồn chi lực quét qua chung quanh và bao trùm bốn phương tám hướng, cũng bao phủ toàn bộ Tà Long Điện vào trong, cũng không tìm được nơi bí ẩn nào khác.

Hồn phách Tà Long là do Tà Long Điện sản xuất, nói cách khác trong Tà Long Điện còn có một nơi nuôi dưỡng Tà Long, đoán chừng rất bí mật, Sở Mộ tìm không thấy, có lẽ chỉ có nguyên lão và Đại điện chủ Tà Long Điện mới biết, nhưng lúc này bọn họ biến thành vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ, ý thức đều bị đánh tan, Sở Mộ không thể hỏi thăm cho nên cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Nói tóm lại thu hoạch của hắn không nhỏ, tối thiểu đạt được tài nguyên tu luyện nhiều năm của Tà Long Điện, còn ạt được một Tà Long kiếm hạ phẩm cùng với ba thanh Tà Long linh kiếm trung phẩm, không gian giới chỉ của Đại điện chủ Tà Long Điện Cổ Hành Đao và của ba nguyên lão cấp minh nguyệt cực hạn.

Nói tóm lại, Sở Mộ lúc này không chỉ báo thù, hắn diệt trừ Tà Long Điện và còn thắng lợi quay về.

Thân thể biến mất, Sở Mộ lập tức rời khỏi Tà Long Điện.

Sau khi trải qua một thời gian, có hai đạo thân ảnh từ xa bay nhanh tới nơi này, đi tới bên ngoài Tà Long Điện.

- Không phải Tà Long Điện phong điện sao?

- Không đúng, có người nói đại trận phong điện của Tà Long Điện bị phá.

Hai người này chính là cường giả Trảm Long Phủ, cách đây không lâu cảm thấy có chấn động thất thường, liền chạy đến nơi đây xem xét một phen, không nghĩ tới phát hiện đại trận phong điện Tà Long Điện bị phá.

Hai người nhìn nhau, nhanh chóng tiến vào Tà Long Điện, sắc mặt biến hóa.

Nhìn thấy thi thể đầy đất, máu chảy thành sông, mặt đất nghiền nát và đại điện sụp đổ. Cảnh tượng hoang tàn khắp nơi nhìn mà giật mình, không ngờ đã trải qua một trận đại chiến, không, không phải đại chiến, mà là đồ sát đơn phương.

Hai người xem xét một phen, hoàn toàn không có người sống sót.

- Đây là Cổ Hành Đao.

- Ba người này là ai?

Bọn họ đi tới trước thi thể ba nguyên lão Tà Long Điện, cảm nhận khí tức còn lưu lại trên thi thể liền biết rõ thực lực ba người này khi còn sống cường đại tới mức đáng sợ, tuyệt đối là cường giả cấp minh nguyệt.

- Thực lực Cổ Hành Đao tiếp cận cấp minh nguyệt cực hạn, khí tức ba người này lưu lại có thực lực không dưới Cổ Hành Đao, rốt cuộc là ai lại có thể chém giết bọn họ.

- Không nghĩ tới Tà Long Điện lại có che giấu nhiều cường giả cấp minh nguyệt như thế.

- Nếu như bọn họ là cường giả ẩn giấu của Tà Long Điện, như vậy cực kỳ có khả năng là nguyên lão của Tà Long Điện, bọn họ nhất định thi triển Tà Long biến, thực lực tăng cường gấp mười lần, dưới loại tình huống này còn bị người ta chém chết, kỳ thật người có thực lực đến cấp độ này, chẳng lẽ...

Sắc mặt cường giả Trảm Long Phủ thay đổi liên tục, cuối cùng vô cùng ngưng trọng.

Bọn họ không chỉ có người Tà Long Điện, rốt cuộc còn có một đám người khác tới, bởi vì thông qua khí tức lưu lại có thể phán đoán là một người làm.

Lực lượng một người phá vỡ phong điện đại trận của Tà Long Điện, giết vào trong Tà Long Điện, chém giết bốn cường giả cấp minh nguyệt của Tà Long Điện, đồ sát vô số đệ tử, kỳ thật thực lực của người này đã vượt qua cường giả cấp minh nguyệt cực hạn.

Có thể tưởng tượng thực lực của người này chính là Kiếm Thánh cấp hạo dương.

Về phần cường giả thất vương, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment