Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3064

Bọn hắn đều hiểu rõ, trong Thiên Long thành có một thành chủ cấp bậc Tuyệt Thế cường giả, vô cùng thần bí, cơ hồ không hiện thân, nhưng mà lực ảnh hưởng rất rộng rãi.

Hôm nay thành chủ Thiên Long thành không hiện thân nhưng lại mở miệng, thanh âm của hắn có uy thế ngập trời, cho dù là bốn thiên tướng của Hoàng đình cũng không dám chính diện đối địch, song phương lại thỏa hiệp với nhau.

Hoàng Đình chính là siêu cấp thế lực cổ xưa, cường đại hơn Thiên Long thành a. Không có ai cho rằng thành chủ Thiên Long thành làm không đúng. Trái lại, bọn hắn còn cảm thấy thành chủ Thiên Long thành làm vậy là cân nhắc cho Thiên Long thành, cân nhắc cho vô số con dâu Thiên Long thành.

...

Trên không trung, có hai đạo lưu quang màu sắc khác nhau vọt qua, phía sau có bốn đạo lưu quang theo sát, theo đuôi không dứt.

Thực lực của Sở Mộ còn không bằng Không Lưu, hơn nữa Không Lưu lại tinh tu Không gian chi đạo, bởi vậy tốc độ so với nhị luyện bình thường còn nhanh hơn. Hai người cùng nhau phi hành, Sở Mộ đã dùng hết toàn lực nhưng Không Lưu lại vô cùng nhẹ nhõm, thoải mái.

Bốn đạo thân ảnh truy kích sau lưng không ngừng tới gần, bốn người bọn họ phân bố ở bốn phía, chiến ý trên người bắt đầu khởi động, không ngờ lại dung hợp một cách kỳ diệu, khiến cho tốc độ của bọn hắn cộng hưởng. Bình quân so với tốc độ toàn lực của Sở Mộ còn nhanh hơn mấy phần.

- Lão đệ, nếu như tiếp tục chỉ sợ sẽ bị đuổi kịp.

Không Lưu nói.

- Không bằng để ta mang lão đệ đi.

Dùng lực lượng của Không Lưu, quả thực có thể mang Sở Mộ phi hành nhanh hơn. Nhưng mà như vậy sẽ tiêu hao thêm lực lượng của Không Lưu. Hơn nữa nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn gì đó sẽ rất nguy hiểm.

- Không Lưu huynh, bốn người bọn chúng đã theo đuôi không dứt, không bằng để mạng bọn chúng lại.

Hai mắt Sở Mộ tỏa ra sát cơ lập lòe.

- Ta cũng muốn a, thế nhưng bằng vào thực lực của hai người chúng ta không thể lưu lại mạng của bọn chúng.

Không Lưu nghe vậy lập tức cười nói, đúng là hắn không muốn làm địch với Hoàng Đình. Nhưng mà giờ phút này tình thế không còn như trước, hắn đã cho rằng Sở Mộ là hảo hữu, hơn nữa cũng ở trong đội ngũ bị bốn thiên tướng đuổi giết.

- Không Lưu huynh có thể chặn hai người mạnh nhất trong bọn chúng hay không?

Sở Mộ hỏi.

- Nếu như phân ra mà không đánh bại thì được. Lão đệ, ngươi có nắm chắc gì sao?

Hai mắt Không Lưu sáng ngời.

- Hai người yếu nhất có lẽ có bảy tám phần nắm chắc.

Sở Mộ nói.

- Tốt, hôm nay chúng ta sẽ khiến cho bốn thiên tướng của Hoàng đình để mạng lại.

Không Lưu cười nói, chợt, ống tay áo vung vẩy, một cỗ lực lượng cường đại bao phủ, quấn lấy, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt rất nhiều, nhanh chóng rời đi.

- Đáng chết, sao lại đột nhiên nhanh như vậy?

- Yên tâm đi, Không Lưu dùng lực lượng bản thân kéo Sở Mộ phi hành, như vậy sẽ không kéo được bao lâu.

Bốn thiên tướng tiếp tục đuổi theo, như bốn đầu chó điên vậy.

Sau một lát, bọn hắn nhìn thấy hai đạo thân ảnh, đúng là hai người Sở Mộ và Không Lưu.

- BIết rõ trốn không thoát rồi sao?

Bốn thiên tướng nhe răng cười nói, đồng thời nhanh chóng bay tới.

Chỉ thấy ống tay áo của Không Lưu chém ra, cuốn động không gian chi lực từ trên cao rơi xuống, trấn áp lên trên người Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực, phá hỏng lực lượng quán thông của bốn người, khiến cho toàn thân bọn hắn run lên, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp.

Sở Mộ cũng ra tay, song kiếm xuất kích, kiếm quang kinh thiên, phá không, bắn thẳng về phía hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh.

- Con sâu cái kiến.

Chiến Vô Song cười lạnh không thôi, đánh ra một quyền, thanh thế to lớn, thiên băng địa liệt, kiếm quang trực tiếp bị một quyền của hắn đánh nát.

Chiến Vô Danh hung hăng chộp một trảo, cũng nắm lấy đạo kiếm quang kia, giống như nắm lấy bảy thốn của rắn rồi bóp nát.

Song kiếm không có tác dụng, Sở Mộ lập tức quay người, bộc phát ra tốc độ cao nhất, nhanh chóng chạy ra phía xa. Trong nháy mắt đã nhảy vào trong một sơn cốc phía trước.

- Đuổi.

Chiến Vô Song nói, hắn với Chiến Vô Danh đuổi theo. Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực thì bị Không Lưu chặn đường.

Ngũ thiên tướng của Hoàng Đình tạo thành chiến trận, uy lực cường đại, chiến trận kia bốn người cũng có thể tạo thành, ba người cũng có thể tạo thành, hai người cũng có thể. Chỉ có điều nhân số càng ít, uy lực càng yếu.

Lúc này Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực tạo thành chiến trận, thực lực tăng lên, kịch chiến với Không Lưu. Chỉ là muốn đối phó với Không Lưu, tối thiểu cần phải có thực lực nhị luyện đỉnh phong mới được. Hai người bọn họ một là nhị luyện sơ giai, một là nhất luyện đỉnh phong. Tạo thành chiến trận, cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng chỉ có cấp độ nhị luyện sơ giai đỉnh phong mà thôi, thực lực so với Không Lưu kém quá rõ ràng, cho nên lập tức bị áp chế.

- Không Lưu, ngươi dám là địch với Hoàng Đình chúng ta hay sao?

Sắc mặt của Chiến Vô Ảnh vô cùng khó coi, biến cố bực này ngoài dự liệu của bọn họ, khiến cho bọn họ vừa sợ vừa giận.

Vốn nếu như bốn người bọn họ tạo thành chiến trận, lực lượng của bốn người có thể đạt tới cực hạn nhị chuyển, đủ để áp chế Không Lưu. Hiện tại bị phân tán ra, chiến trận chỉ có hai người, uy lực rõ ràng chưa đủ.

- Nói nhảm nhiều vậy?

Không Lưu nhàn nhạt nói, hắn ra tay không chút lưu tình nào, từng khe nứt xuất hiện trong hư không.

Vốn hắn không muốn là địch với Hoàng Đình, nhưng mà Hoàng Đình quá mức ngông cuồng bá đạo, bức bách hắn không thể không ra tay. Nếu như đã ra tay, coi như hạ thủ lưu tình thì Hoàng Đình cũng sẽ không cảm ơn hắn. Ngược lại còn xuất động càng nhiều cường giả tới đuổi giết hắn. Nếu như Hoàng đình xuất động toàn bộ năm thiên tướng, hắn sẽ không phải là đối thủ. Đã như vậy còn không bằng làm suy yếu thực lực của Hoàng Đình.

Chiến Vô Ảnh và Chiến Vô Cực liên thủ tạo thành chiến trận, chỉ có thực lực nhị luyện sơ giai đỉnh phong. Nhưng mà lực phòng ngự lại tương đối xuất sắc, trong lúc nhất thời vẫn có thể chống cự lại công kích của Không Lưu, không tới mức nhanh chóng bị thua. Nhưng nếu như không có thủ đoạn gì khác, bị thua dẫn tới mất mạng là chuyện sớm muộn mà thôi.

Ở một chỗ khác, Sở Mộ đã tiến vào trong sơn cốc, cây cối to lớn, xanh um tươi tốt, không biết đã đi xa bao nhiêu vạn dặm

- Sở Mộ, ngươi không trốn được đâu.

Chiến Vô Danh nói, thanh âm ẩn chứa sát cơ vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment