Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3070

Linh thể chính là khí lực sau khi Thánh thể chi đạo trở thành Tuyệt Thế cường giả. So với Thánh thể không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.

Tay phải Tôn Cẩn nắm một thanh kiếm khí hình dáng rất là kỳ lạ, toàn thân kiếm khí này dài chừng hai muôi mét. Hai đầu đều có mũi kiếm dài nửa thước. Ở cuối mũi kiếm có hình răng cưa, toàn thân màu đỏ như máu, nhìn qua vô cùng hung tàn.

Bên trong hai đầu mũi kiếm là một vật hình tròn giống như là cái côn, loại kiếm khí kỳ quái này cũng có uy lực vô cùng đáng sợ, cũng cần khổ công luyện tập mới có thể khống chế tự nhiên.

Tôn Cẩn đã dùng mấy trăm năm vào thanh kiếm hai đầu kỳ quái này, cho nên đã sớm quen thuộc từ lâu.

Chỉ thấy tay phải hắn vung lên, thanh kiếm hai đầu cũng thu về sau lưng. Cả người có tư thế như có thể tùy thời bộc phát, một thân lực lượng tràn khắp cơ thể, không ngừng vận chuyển

Sở Mộ lập tức có cảm giác như bị một đầu mãnh hổ nhìn chằm chằm vào. Trong lúc nhất thời có cảm giác sởn hết gai ốc.

Sắc mặt ngưng trọng, kiếm nguyên trào lên không thôi. Lực lượng thể phách của Thánh thể vận chuyển, kết hợp với kiếm nguyên, ngưng tụ làm một thể. Song kiếm xuất hiện trong tay, sẵn sàng đón địch.

Oanh một tiếng, hư không chấn động, hơi nghiền nát. Tôn Cẩn biến mất tại chỗ. Bộc phát trong nháy mắt làm cho tốc độ của hắn cơ hồ vượt qua ánh mắt của Sở Mộ nắm bắt. Chỉ vừa mới có cảm giác thì sát cơ đáng sợ đã lập tức tập kích tới, sởn hết cả gai ốc.

Dựa vào bản năng, song kiếm của Sở Mộ giao nhau, phòng ngự.

Một cỗ lực lượgn đáng sợ, không gì so bì nổi đâm vào chỗ song kiếm giao nhau rồi lập tức bộc phát. Chấn động mạnh mẽ làm cho hai tay Sở Mộ run lên, thân thể nhanh chóng lùi về phía sau.

Tôn Cẩn ra tay, công kích liên miên không dứt. Thanh kiếm hai đầu trong tay hắn lại thể hiện ra kỹ xảo kinh người, đâm, bổ, trảm được vận dụng tới mức tận cùng. Lực lượng mạnh mẽ khôn cùng, uy năng của linh thể đều được thể hiện ra.

Thanh kiếm hai đầu này có thể xoay tròn, hai đầu đều có thể dùng để công kích. Bởi vậy chỉ cần biến hóa, trong lúc xoay tròn thì uy lực của nó cũng tăng lên gấp đôi.

Một kích đánh ra giống như là mở ra đường công kích, liên miên khong dứt. Thế công cuồng bạo vô cùng lập tức tập kích tám phương, bao phủ toàn thân Sở Mộ. Đối mặt với thế công sau khi bộc phát của Tôn Cẩn, Sở Mộ cũng chỉ có thể chống cự mà không có cách nào phản kích.

Lúc này hắn đã cảm nhận được cảm giác của những đối thủ khi trước khi đối mặt với thế công cuồng bạo của hắn, rất là vô lực.

Nhưng mà lại có chỗ khác biệt đó là Sở Mộ tĩnh thủ tâm thần, ý chí kiên định không thể lay chuyển. Tay vung vẩy song kiếm, dưới tâm kiếm như một, quỹ tích tấn công của Tôn Cẩn bị nhìn rõ, nắm bắt. Công kích bị chống cự. Ý chí của Sở Mộ vô cùng kiên định, tâm tính cứng cỏi vô cùng, không dễ dàng bị ảnh hưởng như vậy.

Hắn biết rõ đây là một loại bộc phát của Tôn Cẩn, coi như là dùng Thánh thể chi đạo trở thành Tuyệt Thế cường giả, hóa thành Linh thể thì cũng chỉ có sức bật mạnh hơn. Thời gian bộc phát dài hơn một ít, chỉ cần chống lại được, tất sẽ có lúc bộc lộ sơ hở.

Bỗng nhiên thế công của Tôn Cẩn trong nháy mắt này hơi dừng lại một chút, một cỗ khí tức càng thêm cuồng bạo từ trong người Tôn Cẩn hiển hiện ra, giống như núi lửa không ngừng tích xúc lực lượng, cuối cùng bộc phát. Khí huyết bị thiêu đốt, hỏa diễm hiện lên trong cơ thể Tôn Cẩn, tất cả đều rót vào trong thanh kiếm hai đầu trong tay hắn.

Hỏa diễm màu đỏ hừng hực bao phủ trọn thanh kiếm hai đầu, uy lực khủng bố tràn ngập bát phương.

Tiếp đó, lực lượng triệt để bộc phát, hai tay Tôn Cẩn cầm kiếm, hung hăng đâm về phía Sở Mộ.

- Hỏa Ngục Toái Thương Khung.

Hỏa Ngục Toái Thương Khung.

Mỗi một chữ đều chậm rãi, mỗi một chữ đều nặng nề, tràn ngập cảm giác lực lượng, như là núi lửa vạn năm bộc phát.

Lực lượng hỏa diễm khủng bố vô cùng dung hợp một thân lực lượng linh thể của Tôn Cẩn đều rót vào thanh kiếm hai đầu trong tay rồi đâm về phía Sở Mộ. Hư không dưới kiếm phong bị đâm thủng, xé rách, sụp đổ, khí tức hủy diệt không gì sánh nổi tràn ngập bát phương, trong thiên địa không có chỗ nào có thể ẩn giấu, lẩn trốn nữa.

Vốn Tôn Cẩn cho rằng thi triển ra một loại công kích cuồng bạo, như vũ bảo, đánh cho đối thủ không có lực phản kích, chỉ có thể chống đỡ, bị làm rối loạn tiết tấu, cuối cùng hắn sẽ nắm lấy cơ hội, lại thi triển một chiêu tuyệt sát. Phương pháp chiến đấu như vậy là thứ khiến cho hắn tung hoành từ trước tới nay, một khi làm vậy, tất cả mọi việc đều thuận lợi.

Trước mắt còn chưa có một đối thủ nào có thể thừa nhận được Hỏa Ngục Toái Thương Khung của hắn, cho dù không chết cũng bị trọng thương. Tối thiểu cũng lập tức mất đi năm thành thực lực. Còn lại chưa đủ năm thành, vốn không phải là đối thủ của hắn, không tới vài chiêu sẽ bị chém giết.

Hôm nay, đối thủ trước mắt cũng như vậy.

Tôn Cẩn tự tin, một kích này cho dù không giết chết được đối phương thì cũng có thể làm cho đối phương bị trọng thương.

Nhưng mà hắn không biết phương pháp chiến đấu của hắn mặc dù tốt, nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói lại không đủ. Đúng là Tôn Cẩn đã nắm giữ tiết tấu chiến đấu rất tốt, nhưng mà mọi thứ cũng không giống như dự đoán từ trước của hắn, quấy rầy tiết tấu của Sở Mộ, làm cho Sở Mộ mất đi sức phản kháng trong nháy mắt.

Cho nên dưới Tâm kiếm như một, Sở Mộ lập tức nắm bắt lấy cơ hội, thi triển Kiếm Khí lưu ảnh.

Kiếm Khí lưu ảnh hiện tại dung nhập Quỷ Long Vô Ảnh thân và Quỷ Long Mê Tung bộ, dung nhập tinh túy của hai môn này làm cho nó càng thêm tinh diệu. Biến hóa hư thực thất thường.

Lưu ảnh bị nghiền nát, bị một đạo kiếm quang bằng hỏa diễm đỏ như máu, vừa thô vừa to xuyên thủng, xé rách, triệt để nghiền nát rồi biến mất không còn bóng dáng tăm hơi. Đạo kiếm quang bằng hỏa diễm đỏ như máu kia tràn ngập khí tức hủy diệt, bắn ra bốn phương tám hướng, giống như là một đám lưu tinh, cuối cùng nổ tung cách đó mấy vạn trượng. Vô số hỏa diễm màu đỏ bắn ra bốn phương tám hướng, bao trùm phương viên vạn trượng, giống như là lưu tinh hỏa vũ liên tục rơi xuống vậy.

Hư không bi đốt cháy, mặt đất nóng chảy, xuất hiện từng cái hố lớn bằng đầu người, trải rộng phương viên mấy vạn trượng, gồ ghề như là bề mặt thiên thạch vậy.
Bình Luận (0)
Comment