Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3146

Đôi mắt Sở Mộ tràn ngập mê mang, hắn đánh mất ý chí chiến đấu trong thời gian ngăn.

Cho tới nay, một đường tiến lên, mặc kệ tao ngộ khó khăn lớn cỡ nào Sở Mộ cũng không buông tha, vào lúc này đối mặt với kẻ địch quá mức cường đại, cường đại vượt quá tưởng tượng của hắn, cũng chỉ có một mình Chiến Vương mà thôi, sau đó còn có không ít vương giả mạnh hơn cả Chiến Vương.

Sở Mộ không cho rằng mình giết được Chiến Vương thì hoàng đình sẽ không phái vương giả khác đi đối phó mình.

Cho nên hắn đối mặt với một ngọn núi lớn, một ngọn núi lớn không cách nào vượt qua, nếu như tu vi của hắn tăng lên, hắn sẽ có đầy đủ tin tưởng, đáng tiếc tu vi đã đạt đến mức tận cùng, trừ phi cho hắn thời gian vài chục năm hoặc trên trăm năm mới có thể tự nghĩ ra công pháp rèn luyện chân ý, mới có thể gia tăng tu vi của mình, chính thức bước vào hàng ngũ cường giả tuyệt thế, như thế hắn mới có khả năng tăng cường thực lực của mình.

Dựa vào bí pháp tăng thực lực lên cũng không phải vĩnh cửu, chỉ có thể gia tăng trong thời gian ngắn, một khi đã đến thời gian hoặc lực lượng bí pháp tiêu hao không còn, thực lực của hắn sẽ khôi phục cấp độ vốn có.

Tu vi bản thân không tiến bộ, địch nhân quá mức cường đại không khác gì ngọn núi cao áp hắn không thở nổi.

- Có lẽ nên buông tha thôi.

Một giọng nói vang lên trong nội tâm, Sở Mộ muốn buông tha theo giọng nói này, buông tha đối kháng, bương tha giãy dụa, bởi vì đây là con đường tràn ngập gian nan, một con đường không có khả năng đi tiếp.

Có lẽ buông tha là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng không biết vì sao nội tâm của hắn không cam lòng, hắn bất khuất.

- Sở Mộ ta, kiếp trước làm kiếm thuật sư cầm kiếm tung hoành thiên hạ, liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngàn dặm, mặc kệ tao ngộ khốn cảnh gì cũng chưa từng buông tha, vẫn cầm lấy kiếm trong tay của mình, sau khi chuyển sinh đại lục Cổ Kiếm, đối mặt khó khăn trùng trùng điệp điệp cũng chưa từng buông tha, hắn một đường rút kiếm tiến lên phía trước. Nhiều lần bị cường địch tập kích, tu vi còn hơn ta, thực lực còn hơn ta nhưng ta chưa bao giờ buông tha. Ta vẫn tiến lên, vẫn đề thăng, không ngừng cường đại mình, lần lượt ma luyện, lần lượt cường đại hơn và tiến lên phía trước.

- Đại lục Cổ Kiếm... Thế giới Thái Cổ... Cổ Thần Giới... Thế giới Thâm Lam, ta vẫn tiến bước về phía trước. Bước vào mỗi thế giới mới, tao ngộ cường địch ngăn cản, gặp được nhiều khó khăn, chẳng lẽ ta phải buông tha vào lúc này sao?

- Không, ta không thể buông tha, tâm ta, kiếm ta, ta không thể buông tha.

- Ta muốn đặt chân lên kiếm đạo đỉnh phong, bước vào kiếm đạo bỉ ngạn, con đường của ta còn chưa kết thúc.

Tín niệm, tín niệm cường đại sống lại trong nội tâm, sống lại sâu trong linh hồn, đó là bất khuất ẩn giâu trong linh hồn của hắn, cuồn cuộn mãnh liệt giống như núi lửa phun trào.

Khí tức của hắn phóng thẳng lên trời, trở nên ổn định và ngưng tụ hơn trước, giống như khối sắt trải qua thiên chuy bách luyện sẽ tinh thuần hơn trước, thương thế trên người khép lại nhanh hơn.

Chủ yếu nhất, Sở Mộ cảm giác được mê mang bị đánh nát, tín niệm trở lại, kiếm ý đang lột xác cũng lột xác nhanh hơn trước.

Kiếm ý là một loại ý chí, là lực lượng thuộc về tinh thần, mà tín niệm cũng là lực lượng tinh thần, sau khi trải qua hiểu ra, tín niệm cường đại tới mức nhất định có thể ảnh hưởng đến ý chí bản thân.

Yên diệt kiếm ý đang lột xác rất nhanh, nó còn nhanh hơn bình thường không chỉ gấp mười lần.

Nội tâm của hắn lập tức sinh ra hi vọng

Dựa vào lực lượng trước mắt của hắn không thể chống lại Chiến Vương, nửa bước tam luyện kém tam luyện chính thức quá rõ ràng, nhưng nếu như có thể vận dụng kiếm ý, thực lực của chính mình sẽ tăng lên lần nữa, hơn nữa không phải tăng lên rất nhỏ, là tăng lên cực lớn, bởi vì kiếm ý chính là chủ đạo của kiếm pháp, có kiếm ý, tất cả lực lượng của mình sẽ được tăng phúc, uy lực cũng cường đại hơn trước không chỉ gấp mười lần.

Đến lúc đó mình chính thức có được thực lực chống lại cường giả tam luyện.

Chỉ có điều so với quá khứ, kiếm ý lột xác đều tiến hành một cách tự nhiên, tốc độ không nhanh cũng không chậm, tốc độ rất bình thường, muốn triệt để lột xác hoàn toàn cần phải có thời gian, hôm nay tốc độ lột xác tăng lên không chỉ gấp mười lần, hơn nữa bị tín niệm kiên định của mình ảnh hưởng cho nên tốc độ không ngừng gia tăng.

Gấp mười lần... Gấp hai mươi... Ba mươi lần...

Bội số tăng lên càng cao, Sở Mộ càng cảm thấy hi vọng rất lớn, mà hi vọng càng lớn sẽ ảnh hưởng tới tín niệm cường đại, tín niệm sẽ càng kiên định hơn, từ đó ảnh hưởng tới kiếm ý lột xác nhanh hơn, hình thành một tuần hoàn tốt.

Gấp trăm lần!

Tốc độ kiếm ý lột xác tăng phúc lên gấp trăm lần, Sở Mộ cũng phải sợ hãi trước tốc độ lột xác như vậy nhưng đây còn chưa phải cực hạn, nó vẫn tăng lên rất nhanh.

Nghìn lần!

Mỗi một giây, Sở Mộ cũng có thể cảm giác được kiếm ý của mình đang lột xác và cường đại hơn.

Loại biến hóa này có thể cảm nhận rõ ràng trong thế giới tinh thần.

Từ khi Sở Mộ bị đánh xuống đất, lọt vào trong cái hố sâu vài chục thước, từ khi hắn mê mang, mê mang bị tín niệm kiên định đánh nát, cho tới khi kiếm ý lột xác nhanh gấp ngàn lần, quá trình này nhìn như rất lâu nhưng kỳ thật chỉ hoàn thành trong một giây ngắn ngủi.

Người trên không trung cũng không vội vàng đánh chết Sở Mộ, bởi vậy lúc một chỉ đánh Sở Mộ rơi xuống cái hố sâu vài chục thước kia, hắn cũng không lập tức truy kích, nếu như hắn truy kích, bổ khuyết thêm một chỉ thì Sở Mộ phải chết không nghi ngơ.f

Đương nhiên nếu hắn bổ thêm một chỉ nữa, Sở Mộ cũng không ngồi chờ chết, hắn còn nắm chắc bài, đó chính là cơ hội Kiếm Tông linh ấn lần cuối, hắn sẽ gọi Bạch Linh ra.

Dĩ vãng, Sở Mộ vẫn cảm thấy Bạch Linh có thực lực Đại Đế Thánh Hoàng, nhưng biết được cái gọi là Thánh Tôn chỉ là cường giả tuyệt thế ngũ luyện chứ không phải Thánh Hoàng, suy nghĩ của hắn biến thành dao động, có lẽ thực lực Bạch Linh tiền bối rất cường đại nhưng không phải là Thánh Hoàng, mà là cường giả tuyệt thế, về phần ở vào cấp độ cường giả tuyệt thế nào thì hắn không biết.

Rốt cuộc Bạch Linh tiền bối là cường giả tuyệt thế hay là Thánh Hoàng, Sở Mộ vẫn không rõ lắm, giả như là Thánh Hoàng, nếu triệu hoán ra phải cẩn thận, bởi vì này thời đại đại đạo đã không chịu nổi Thánh Hoàng ra tay.
Bình Luận (0)
Comment