Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3370

Một nghìn phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng, Sở Mộ chỉ lấy năm trăm. Năm trăm còn lại, hắn đưa cho Minh Kính. Nhưng ngay từ đầu Minh Kính không chịu tiếp nhận. Sau đó hắn lại thay đổi ý nghĩ.

- Được. Năm trăm đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng này coi như là lễ vật ngươi đưa cho anh vợ là ta.

Minh Kính vô cùng vô sỉ nói.

- Đưa đây.

Mặt Sở Mộ tối sầm. Hắn không khách khí chút nào nói.

- Lễ vật đã đưa ra, còn không biết xấu hổ muốn lấy về. Da mặt của ngươi nhất định có thể phòng ngự được công kích của Đại Đế.

Minh Kính châm chọc nói.

- Không tán gẫu với ngươi nữa. Ta chuẩn bị đi thực hiện một nhiệm vụ khác.

Sở Mộ lại nói gạt đi. Nếu không, hắn cũng không biết người này sẽ tán gẫu đến thế giới nào nữa. Hắn nhanh thu hồi lại.

- Nhiệm vụ gì?

Minh Kính hỏi.

- Săn giết mười người của mỗi tộc Thần Ma.

Sở Mộ nói.

- Được rồi. Nhiệm vụ tiếp theo của ta và ngươi không giống nhau. Xem ra chỉ có thể tạm thời tách ra. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Em rể, ta nhìn trúng ngươi rồi. Đến lúc đó gặp lại ở Nhân Thành sau.

Minh Kính vỗ nhẹ vào vai Sở Mộ, lời nặng tâm dài nói. Bất chợt, hắn không đợi Sở Mộ phản ứng, thân hình lóe lên, lập tức đi xa.

Sở Mộ bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn không có để ý tới nữa, đi về một hướng khác.

Phần thưởng còn chưa tới tay. Vì còn hơn một tháng nữa, nhiệm vụ này mới kết thúc. Chỉ có sau khi kết thúc, mới có thể căn cứ vào thứ hạng cuối cùng tiến hành tính toán, đưa ra phần thưởng.

Sở Mộ chắc hẳn trong thời gian hơn một tháng, sẽ không có người nào có thể vượt qua mình mới đúng.

...

Sau khi Sở Mộ và Minh Kính rời khỏi Kiếm Nhai, không bao lâu, lại có hai thân ảnh nhanh chóng lao đến. Một người trong đó là thanh niên. Một là người trung niên. Khí tức toàn thân của người trung niên kia khiến người ta có một loại cảm giác mênh mông sâu như sâu biển. Đây tuyệt đối là một vị cường giả vượt qua Tuyệt Thế Cảnh.

Có vị cường giả này hộ tống, người thanh niên Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện kia mới có thể trong thời gian hai mươi ngày ngắn ngủi từ Nhân Thành đến Kiếm Nhai.

- Viễn thúc, ta đi lưu danh.

Thanh niên nói, âm thanh ôn hoà.

- Ừ.

Người trung niên gật đầu. Bất chợt hắn nhìn về phía Kiếm Nhai, lại phát hiện trên Kiếm Nhai có biến hóa. Hắn tưởng mình hoa mắt. Khi nhìn kỹ lại, vẻ mặt hắn đầy kinh hãi.

- Từ lúc nào lại có người có thể vượt qua Sở Hoàng Cực, cao hơn hắn tới một trượng.

Người trung niên khiếp sợ không gì sánh được. Sở Hoàng Cực người này, hắn biết rõ. Luận về bối phận, nhỏ hơn hắn. Nhưng luận về tu vi luận về thực lực lại đều ở trên hắn. Sống ở cùng một thời đại như vậy, quả thực chính là một sự bi ai.

Sở Hoàng Cực, cái tên này chiếm giữ danh hiệu đứng đầu Kiếm Nhai đã hơn một ngàn năm, khiến vô số người khiêu chiến đều tuyệt vọng. Bây giờ lại có phá tan truyền kỳ này, vượt lên trên Sở Hoàng Cực.

- Sở Vương Đình, ai vậy? Hắn có quan hệ gì với Sở Hoàng Cực sao?

Đều là họ Sở, cũng là thiên tài. Khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ta nghi ngờ.

Hai mắt của người thanh niên kia nhìn chằm chằm vào ba chữ Sở Vương Đình. Trong mắt hắn không ngừng lóe lên thần quang.

- Ban đầu, mục tiêu của ta vốn là vượt qua Sở Hoàng Cực. Không nghĩ tới lại có người đã làm trước ta. Sở Vương Đình, đã như vậy, ta liền vượt qua ngươi.

Người thanh niên này nhỏ giọng lẩm bẩm nói. Bàn chân hắn bước ra, từng bước tiến về phía trước, giống như di chuyển trong nháy mắt, trực tiếp xuất hiện ở phía dưới Kiếm Nhai.

Hắn làm như không nhìn thấy, thậm chí ngay cả sóng chấn động lực lượng cũng khó có thể cảm nhận được. Bóng của người thanh niên này liền lên như diều gặp gió. Trong lúc thân hình lóe lên, dường như không bị lực lượng của Kiếm Nhai áp chế, lấy tốc độ ổn định nhanh chóng không ngừng đi lên. Trong chớp mắt, hắn đã đi tới độ cao tám mươi trượng.

Đến chỗ này, áp lực của Kiếm Nhai đã tăng cường đến một cực hạn kinh người.

Tám mươi ba trượng!

Tám mươi lăm trượng!

Tám mươi sáu trượng!

Thân hình Thanh niên phóng lên càng thêm nhanh chóng.

Tám mươi chín trượng!

Độ cao này đã là độ cao của Sở Hoàng Cực. Nhưng thanh niên này hình như vẫn không cảm thấy đủ. Trong nháy mắt, lực lượng tích góp bạo phát ra. Thân hình hắn lại cao hơn một chút, ép thẳng lên tới chín mươi trượng.

- Lại có một người đạt chín mươi trượng sao?

- Quá kinh người.

- Không đến thật uổng.

Chín mươi trượng. Đây là độ cao cao nhất mà người thanh niên này có khả năng đạt được.

Hàn quang lóe lên. Trường đao ra khỏi vỏ. Ngay lập tức mấy trăm đao đều chém về phía Kiếm Nhai, chi chít giống như mưa sao sa từ trên trời rơi xuống.

Bất chợt, thân thể của người thanh niên này rơi xuống.

Nhiếp không!

Hai chữ với ánh sáng lập lòe, soi sáng tám phương.

Tên hạ xuống, nhưng không có rơi vào chỗ chín mươi trượng, cũng không có rơi vào vị trí ngoài chín mươi trượng, mà là ở dưới chín mươi trượng, tám mươi chín trượng trên.

Nói cách khác, cái tên Nhiếp Không cuối cùng rơi vào phía trên Sở Hoàng Cực, chênh lệch với cái tên Sở Hoàng Cực này ước chừng mấy tấc. Lại chênh lệch với cái tên Sở Vương Đình này tới gần một trượng.

- Lại có một người nữa vượt qua Sở Hoàng Cực.

- Hôm nay là ngày gì vậy. Không ngờ xuất hiện hai thiên tài vượt qua Sở Hoàng Cực.

Một trượng là vượt qua, mấy tấc cũng là vượt qua.

- Sở Vương Đình!

Nhiếp Không thầm đọc một lần, sau đó xoay người rời đi. Người trung niên kia cũng nhanh chóng đuổi theo.

...

Bên trong giới Sát Lục, căn cứ chủng tộc khác nhau mà phân chia ra thành thị khác nhau. Khoảng cách giữa mỗi thành thị đều rất xa.

Chỉ có điều trên tổng thể, thành thị bên trong giới Sát Lục có thể chia ra làm ba đại trận doanh. Một đại trận doanh là Nhân tộc cùng các loại Kim Cương Tộc, Thú Nhân tộc, Binh tộc … thuộc về trận doanh liên minh do các thành thị Bản Nguyên Nguyên Giới tạo thành. Đại trận doanh thứ hai lại là trận doanh của Thần tộc. Đại trận doanh thứ ba là trận doanh thuộc về Ma tộc.

Ba đại trận doanh phân biệt rõ ràng, lần lượt chiếm giữ ở ba phương hướng của giới Sát Lục. Giải đất trung tâm lại là một mảnh chiến trường, có tên là chiến trường Sát Lục, là một nơi hỗn loạn, không thuộc về bất kỳ trận doanh nào.

Trên chiến trường Sát Lục có rất nhiều thú lớn Sát Lục. Thú lớn Sát Lục vương cấp bình thường rất khó nhìn thấy, nhưng ở đây lại có thể thấy được vài con. Phải biết rằng, mỗi một cấp thú lớn Sát Lục ở trong vương cấp đại biểu cho phù văn Sát Lục hiếm có. Phù văn Sát Lục hiếm có lại có hiệu quả tốt hơn so với phù văn bình thường. Cho dù là mình không dùng được, cũng có thể đem bán đi, nhận được một số tài phú lớn.
Bình Luận (0)
Comment