Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3406

Phù văn Thiên Tứ, không ai có đủ khả năng ngưng tụ ra. Hoàn thành nhiệm vụ cũng có không cách nào nhận được.

Trời ban, chính là do Thượng Thiên ban tặng. Nói trắng ra, chính là chủ của giới Sát Lục ban tặng.

Phù văn Thiên Tứ là phù văn tầng cao nhất, cũng là phù văn tốt nhất. Mỗi một người nhận được phù văn Thiên Tứ, bình thường đều có thể nhận được lợi ích lớn lao.

Nhưng phù văn Thiên Tứ lại thật sự rất ít. Trăm năm thậm chí mấy trăm năm cũng không gặp được một lần. Cho dù là xuất hiện, cũng không nhất định có thể thu được. Bởi vì thời gian phù văn Thiên Tứ tồn tại có hạn chế. Vượt qua thời gian hạn chế, sẽ không có được nữa. Nó sẽ tự mình biến mất. Còn nữa, phù văn Thiên Tứ hình như còn có một tia linh tính, sẽ tự chọn chủ.

Nói cách khác, có vài người cho dù là nhận được phù văn Thiên Tứ, cũng không nhất định có thể nắm giữ.

Chỉ có điều, bất kể nói thế nào, mỗi lần có phù văn Thiên Tứ xuất hiện, chung quy sẽ khiến vô số người tranh đoạt. Có thể nắm giữ là một chuyện, lấy tới tay trước hãy nói. Nếu chẳng may có thể thì sao?

Về phần sau khi lấy được phù văn Thiên Tứ, bản thân mình không có cách nào nắm giữ, cũng đừng có mơ tưởng suy nghĩ tới bán cho người khác. Bởi vì một khi nắm giữ thất bại, phù văn Thiên Tứ này cũng sẽ tự động biến mất.

- Mỗi lần phù văn Thiên Tứ hạ xuống, nhất định có chuyện lớn phát sinh.

- Lần trước phù văn Thiên Tứ hạ xuống, ta nhớ là nghìn năm trước.

- Không sai. Lúc đó là Sở Hoàng Cực phá kỷ lục lưu danh Kiếm Nhai. Trong các tộc đều xuất hiện thiên kiêu phá kỷ lục. Cho nên mới đưa tới phù văn Thiên Tứ.

- Lần này, Nhân tộc chúng ta có Sở Vương Đình phá kỷ lục của Sở Hoàng Cực. Các tộc khác đều lần lượt xuất hiện tình huống tương tự. Hẳn là vì thế phù văn Thiên Tứ mới xuất hiện.

Bên trong Nhân Thành, có cường giả đỉnh phong đang đứng nói chuyện với nhau.

- Đáng tiếc. Không thích hợp với chúng ta.

Mấy người đang nói chuyện với nhau, chính là Chúa Tể.

Phù văn Thiên Tứ mặc dù tốt, lại có hạn chế. Chỉ hữu hiệu đối với thực lực dưới Đại Đế. Đó cũng là một loại bảo vệ biến tướng của chủ của giới Sát Lục.

Dù sao, Tuyệt Thế Cảnh nắm giữ chính là pháp tắc. Đại Đế nắm giữ chính là đại đạo. Pháp tắc cùng đại đạo ở trên một phương diện tính chất nào đó, thật ra là giống nhau, thật giống như than chì và kim cương. Phân tử cấu tạo bên trong là giống nhau, nhưng bởi vì kết cấu khác nhau, cuối cùng đưa đến giá trị chênh lệch một trời một vực.

Cũng có thể nói, pháp tắc thật ra chính là một phần nhỏ của đại đạo, giống như là một gian phong trong một ngôi biệt thự nào đó. Còn là một gian phòng thô chưa có lắp đặt các trang thiết bị.

Thiên tài Vạn Cổ Cảnh lợi hại, nắm giữ thực lực dùng lực thậm chí đánh bại Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện. Nhưng thiên tài Đại Đế nửa bước lợi hại lại có không cách nào và so sánh được với Đại Đế chân chính.

Trước đây chủ của giới Sát Lục định ra quy định cho phù văn Thiên Tứ, cấp Đại Đế và cấp Chúa Tể không được tham dự. Đây là một loại bảo vệ biến tướng đối với Tuyệt Thế Cảnh. Dù sao, đối với người tu luyện Vạn Cổ Cảnh và Tuyệt Thế Cảnh mà nói, vô cùng quan trọng. Giống như bước vào nền tảng của cường giả cấp đại đế.

Loại bảo vệ này, khiến cho những người tu luyện Tuyệt Thế Cảnh rất cao hứng. Nhưng đối với người tu luyện Vạn Cổ Cảnh mà nói, lại là tin dữ.

Không ai có quyền.

Không có cách nào. Cho dù là người tu luyện Vạn Cổ Cảnh có duyên, cũng không có thực lực để đi tranh đoạt.

...

- Có đi không?

Minh Kính hỏi.

Trước đó bọn họ mơ hồ có thấy, trong đó có một đạo Ma Long huyết sắc lại rơi vào chỗ ngay phía trước bọn họ. Nhưng cụ thể lại không biết là bao xa. Nhưng tối thiểu có cơ hội.

- Đi.

Sở Mộ còn chưa nói dứt lời, thân hình đã chớp hiện, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng lao đi.

- Chờ ta một chút.

Minh Kính vội vàng kêu lên. Hắn phát ra tất cả tốc độ, hoàn toàn không giữ lại chút nào, nhanh chóng đuổi về phía Sở Mộ.

Nếu thật sự bàn về tốc độ, Sở Mộ tất nhiên là phải thắng được Minh Kính. Nhưng hắn cũng không triển khai tốc độ cao nhất. Bởi vậy Minh Kính bay hết tốc lực, chung quy đi cùng hắn, nhanh chóng lao tới chỗ Ma Long huyết sắc rơi xuống.

Không chỉ có hai người Sở Mộ. Hễ là những người tu luyện nhìn thấy Ma Long huyết sắc rơi xuống, có người sẽ có chút suy nghĩ, có ngay cả suy nghĩ cũng không có, trực tiếp lên đường, nhanh chóng chạy đi.

Phương hướng Sở Mộ và Minh Kính đi tới, cũng có rất nhiều người khác đi tới.

Sau khi liên tục bay tới gần một canh giờ, Sở Mộ và Minh Kính mới đến nơi. Nhưng trước khi bọn họ tới, đã có hơn mười người chạy tới trước. Mỗi người đều tản ra chấn động khí tức cường đại, hết sức kinh người. Không ngờ bọn họ đều là cường giả cấp Thánh Tôn.

Lúc này mười mấy cường giả cấp Thánh Tôn đều tập trung ở bên trong một cái hố lớn rộng vài ngàn mét, bao vây xung quanh một quả cầu cực lớn đang tản ra ánh sáng màu đỏ máu. Quả cầu huyết sắc này có đường kính khoảng chừng hơn trăm thước. Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đó, hình như có một đạo phù văn.

Mười mấy cường giả Thánh Tôn đang không ngừng ra tay công kích này quả cầu huyết sắc, với ý đồ phá vỡ, nhận lấy được phù văn Sát Lục bên trong, cũng chính là phù văn Thiên Tứ trong truyền thuyết.

Chỉ có điều, quả cầu ánh sáng huyết sắc này lại vô cùng cứng rắn. Mặc do mười mấy Thánh Tôn ở bốn phương tám hướng ra tay công kích nó, nhưng vẫn không phá nổi. Bọn họ mạnh mẽ công kích tới phía trên quả cầu ánh sáng huyết sắc. Nhưng nhiều nhất chính đánh cho bề ngoài của quả cầu ánh sáng bị lõm xuống, tiếp theo hóa thành từng gợn sóng khuếch tán ra, hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Đám người kia tất nhiên sẽ không chết tâm. Bọn họ cho rằng mức độ công kích không đủ, tiếp tục công kích, nhằm vào cùng một điểm để tiến hành công kích, nhất định có thể phá tan.

Sở Mộ nhìn mấy lần, liền nhìn ra được. Quả cầu ánh sáng huyết sắc này lần lượt phân tán lực lượng công kích ra, trải rộng đến mọi chỗ trên quả cầu ánh sáng, khiến mức độ công kích suy yếu đi trăm lần, căn bản là không có cách nào tạo thành lực đủ phá hủy nó.

Nhất thời, Sở Mộ lại suy ngẫm. Nếu tự mình ra tay, vậy phải như thế nào mới có thể phá được quả cầu ánh sáng huyết sắc.

Mỗi đòn đều sẽ bị quả cầu ánh sáng huyết sắc phân tán suy yếu. Nhìn những người khác ra tay, có người hoàn toàn tập trung lực lượng lại một điểm, cũng sẽ bị phân tán. Sở Mộ đoán chắc, cho dù là tự mình ra tay, cũng không khác lắm.
Bình Luận (0)
Comment