Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3447

Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện là hắn có thể giết chết cường giả Cực Thánh Tôn. Như vậy, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực tuyệt đối vượt qua cường giả Cực Thánh Tôn, kia chính là thuộc về nửa bước Đại Đế.

- Yêu nghiệt a.

- Không hổ là tuyệt thế thiên kiêu.

- Ta dám đoán chắc, tương lai Diệp Kinh Thần ít nhất có thể thành tựu Chúa Tể, nói không chừng còn có thể đạt tới cấp độ như lão tổ của Thiên Không Kiếm Thần Điện.

- Lão tổ, đây chính là...

- Nếu như tương lai Diệp Kinh Thần có thể đạt tới cảnh giới của lão tổ, Thiên Không Kiếm Thần Điện của chúng ta sẽ trở nên càng cường đại hơn, có một không hai Chư Thiên.

Đệ nhất thiên tài của Diệp gia từ xưa đến nay, đệ tử của Thiên Không Kiếm Thần Điện Điện Chủ… Diệp Kinh Thần, bế quan một năm, tu vi đột phá đến Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực tùy theo được tăng lên, siêu việt Cực Thánh Tôn, chính thức bước vào nửa bước Đại Đế.

Một đạo kiếm quang từ trong đại điện phóng lên trời, phảng phất như xỏ xuyên qua hư không.

Chợt, thân hình ở trên không thay đổi, bằng tốc độ kinh người phi tốc ly khai Thiên Không Kiếm Thần Điện.

- Dám giết bào đệ của Diệp Kinh Thần ta, ngươi phải làm tốt thừa nhận lửa giận của ta.

Hai mắt của Diệp Kinh Thần vô cùng băng hàn, sát ý nồng đậm ở trong đó ngưng tụ, ẩn chứa không phát.

Diệp Kinh Thần vừa xuất quan, liền vội vã ly khai, là muốn đi Sát Lục giới tìm ra hung thủ giết chết bào đệ Diệp Kinh Vân, thay bào đệ báo thù rửa hận, lại tra ra hết thảy người có liên quan với hung thủ diệt sát.

Phía trước bế quan đột phá tu vi, một khi gián đoạn sẽ bị thương, cho nên hắn không dám gián đoạn cũng không thể gián đoạn, thẳng đến xuất quan liền tới Sát Lục giới, sợ hung thủ ly khai.

...

Trong mật thất bế quan, có một pho tượng kim loại hình người, dùng chất liệu đặc thù chế thành, vô cùng cứng cỏi, cường độ hoàn toàn có thể thừa nhận công kích của nửa bước Đại Đế.

Hiện tại, nó là đối tượng luyện kiếm pháp của Sở Mộ.

Ly Thương Kiếm nơi tay, lẳng lặng đứng ở trong mật thất, mặt hướng pho tượng kim loại, khí tức nội liễm.

Một hơi hai hơi ba hơi...

Thẳng đến hơi thứ mười, tay của Sở Mộ mới động.

Ly Thương Kiếm dùng tốc độ nhìn không tới phá không giết ra, kiếm nhanh chóng kinh người, hóa thành một đạo huyết sắc, mở ra hư không, thẳng hướng pho tượng kim loại.

Nhanh mà tàn nhẫn.

Một kiếm này, tràn đầy sát ý, là sát khí cùng sát ý thuần túy ngưng tụ, Sở Mộ thống ngự sát ý cùng sát khí, hết thảy dung nhập trong một kiếm này, hóa thành sát chiêu.

Cái này, là Sát Lục Chi Kiếm, là sát đạo chi kiếm.

Huyết sắc kiếm quang lập tức chém giết pho tượng kim loại, trực tiếp mở ra, lưu lại một dấu vết thật sâu.

- Uy lực có thể đạt tới Cực Thánh Tôn, nhưng lúc xuất kiếm, sát ý ngưng tụ cùng vận chuyển còn có chút trì trệ, cần cải tiến.

Sở Mộ hơi chút dư vị, âm thầm nói ra.

Lại qua mười tức, lần nữa giết ra một kiếm.

Như thế, Sở Mộ nhiều lần xuất kiếm, mỗi một kiếm cách mười tức thời gian, mười tức thời gian kia, là thời gian Sở Mộ dư vị cùng súc thế, như lúc ở chỗ Sát Lục Chi Bia, nhưng lúc kia, Sở Mộ là ở trong thế giới tinh thần mô phỏng tu luyện, mà bây giờ là thân thể của mình tu luyện.

Sau mười kiếm, Sở Mộ lý giải chiêu này càng thêm xâm nhập.

Khoảng cách hai mươi tức thời gian, Sở Mộ chém ra kiếm thứ mười một.

- Quỹ tích còn có thể tiến thêm một bước điều chỉnh, càng thêm ngắn gọn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Lại cách hai mươi tức thời gian, Sở Mộ lần nữa chém ra một kiếm, quỹ tích so sánh với trước, đã có biến hóa rất nhỏ, cực kỳ không rõ ràng, nhưng chút biến hóa như vậy, lại để cho tốc độ của một kiếm này tăng lên một ít.

Cường giả tranh chấp, tốc độ nhanh hơn liền ý nghĩa càng dễ chiếm tiên cơ, từ đó giết chết đối phương.

Sau hai mươi kiếm, Sở Mộ lần nữa hồi ngộ, lúc này đây, trọn vẹn cách 30 tức thời gian.

Cách thời gian càng dài, tỏ vẻ Sở Mộ lĩnh ngộ càng sâu, mà lĩnh ngộ càng sâu, muốn lĩnh ngộ càng nhiều, nhất định phải tốn hao nhiều thời gian hơn, đây là một tuần hoàn.

Từ mười tức bắt đầu, đến hai mươi tức, lại đến 30 tức, lại đến bốn mươi tức... 50 tức... 60 tức...

Sau sáu mươi tức, Sở Mộ lại ra mười kiếm.

- Cực hạn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Một kiếm này, hiện nay hắn có thể hoàn thiện cùng tăng lên, đã đạt tới hạn mức cao nhất, muốn tăng lên lần nữa, thì cần cảnh giới của hắn tiến thêm một bước tăng cường, nói cách khác, hắn phải đạt tới cảnh giới tiểu Chúa Tể cảnh, mới có thể tiếp tục hoàn thiện chiêu này.

- Căn cứ vào Sát Lục chi đạo sáng tạo kiếm pháp, chỉ vì giết chóc mà tồn tại.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đã như vầy, liền gọi là Vô Sinh Kiếm Thức.

Vô Sinh Kiếm Thức, kiếm ra vô sinh, giết hẳn phải chết.

Lại để cho Sở Mộ cảm thấy thú vị là, Vô Sinh Kiếm Thức dĩ nhiên không có đẳng cấp.

Võ học không có đẳng cấp, có thể nói là võ học yếu nhất, cũng có thể nói là võ học mạnh nhất, bởi vì không có đẳng cấp hạn chế, cho nên có được khả năng vô hạn, nhưng bởi vì không có đẳng cấp hạn chế, mới đầu cực kỳ không xuất sắc.

Như Sở Mộ tu luyện hai môn kiếm pháp, Bạch Câu Kiếm Pháp là nửa bước Đại Đế, nói cách khác, tu luyện tới cao nhất, là nửa bước Đại Đế, đồng thời cũng ý nghĩa môn kiếm pháp này cao nhất chỉ thích hợp cường giả nửa bước Đại Đế, thực lực vượt qua nửa bước Đại Đế, môn kiếm pháp này chẳng khác nào vô dụng.

Toái Thiên Vân kiếm pháp cao nhất là cấp Đại Đế, ý nghĩa tầng thứ tối cao thích hợp cường giả Đại Đế cảnh tu luyện, cũng ý nghĩa tầng thứ tối cao có thể phát huy ra uy lực của cấp Đại Đế.

Những cái này đều là hạn chế.

Vô Sinh Kiếm Thức không có đẳng cấp hạn chế, cái này ý nghĩa ở trên lý luận, cho dù là Luyện Khí cảnh cũng có thể tu luyện, cho dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng có thể tu luyện, cũng ý nghĩa, uy lực của nó có thể là cấp độ Luyện Khí cấp, cũng có thể là cấp độ Chúa Tể cấp, thậm chí rất cao.

Đương nhiên, uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức mạnh yếu ngoại trừ có quan hệ tới tu vi của Tu Luyện giả ra, còn chung nhịp thở với một điểm, kia chính là sát khí cùng sát ý, sát khí càng nồng, sát ý càng mãnh liệt, uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức sẽ càng cường đại.

Vô Sinh Kiếm Thức, là sát đạo chi kiếm, cùng sát ý sát khí chung một nhịp thở, tu vi cao thấp thể hiện không quá rõ ràng, đương nhiên, đây cũng là tương đối.
Bình Luận (0)
Comment