Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3660

Xích Viêm sơn là tượng trưng, một loại ý nghĩa, là tín niệm, khiến tu luyện giả trong Xích Viêm Địa Giới hướng về. Bây giờ tín niệm này, hướng tới này bị dao động, ý nghĩa đã bị đập nát.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ inh ỏi không dứt, sóng khí cuồn cuộn từng đợt nối nhau liên miên không dứt, vô cùng vô tận như sóng triều trùng kích, chớp mắt bao trùm mấy vạn thước và lan đi phương xa hơn.

Mỗi đợt sóng gợn nặng nề như núi cao, một số đệ tử bay ra khỏi Xích Viêm cung nhưng không kịp lao ra phạm vi mấy vạn thước sau khi bị sóng gợn vụt qua thì khựng lại giữa hư không, người run bần bật, xương cốt run rẩy phát ra tiếng lốp bốp giòn vang, vỡ ra từng tấc, miệng mũi trào máu.

Sóng gợn tiếp tục lan tỏa, khuếch tán ra xa hơn, tình trạng thê thảm của các đệ tử Xích Viêm cung hù sợ những người khác, bọn họ đều lùi lại.

Răng rắc! Răng rắc!

Mỗi tiếng vang rõ ràng văng vẳng trong thiên địa, mỗi thanh âm khiến người tuyệt vọng.

Lúc này quanh Xích Viêm sơn không chỉ có cường giả Đại Đế cảnh Xích Viêm cung ra tay, cường giả Đại Đế cảnh khác trong Xích Viêm Địa Giới cũng hành động, dùng lực lượng của mình ổn định Xích Viêm sơn.

Nhưng Xích Viêm sơn nứt nẻ quá nhiều, sắp sụp đổ hoàn toàn. Mặc cho các cường giả Đại Đế cảnh bùng nổ tất cả lực lượng cũng chỉ làm chậm lại quá trình.

Sở Mộ vừa ngoái đầu nhìn vừa giữ tốc độ cao bay ra ngoài Xích Viêm Địa Giới. Mục đích của Sở Mộ đã hoàn thành, dù cuối cùng Xích Viêm sơn không sụp xuống cũng gây ra tổn thất không thể tính toán cho Xích Viêm cung.

Từ nay trong một thời gian rất dài Xích Viêm cung sẽ suy sụp, muốn vực dậy đến đỉnh như hiện giờ phải qua mấy ngàn năm, hàng vạn năm. Thế này là trả thù thành công.

Nghĩ vậy tinh thần Sở Mộ trong sáng, rất là thoải mái.

Rất nhanh Sở Mộ rời khỏi Xích Viêm Địa Giới bay hướng bầu trời Xích Hồng Giới Vực. Mục tiêu chuyến đi đã hoàn thành lại có thu hoạch rất lớn, đã đến lúc rời đi.

Sở Mộ không biết rằng khi hắn rời khỏi Xích Hồng Giới Vực vừa lúc Xích Viêm Lão Tổ trở về, nhìn cảnh tượng Xích Viêm sơn sắp sập thì muốn nứt khóe mắt, vội ra tay.

Xích Viêm Lão Tổ là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, khi lão dốc hết sức thì uy thế mạnh hơn các cường giả Đại Đế cảnh rất nhiều. Có lực lượng của Xích Viêm Lão Tổ góp vào thoáng chốc Xích Viêm sơn ngừng sụp đổ, nhưng chỉ vẻn vẹn là ngừng sập.

Giọng Xích Viêm Lão Tổ vang vọng trong thiên địa:

- Ta sẽ giữ vững Xích Viêm sơn, các ngươi lo tu sửa nó đi.

Đám cường giả Xích Long vội lấy lực lượng của bản thân ra, nhanh chóng móc đan dược ra, có loại phục hồi lực lượng, có loại chữa vết thương, nhanh chóng phục hồi vết thương và lực lượng sau đó lại ra tay tu sửa Xích Viêm sơn.

Đây là một quá trình dài lâu nhưng không liên quan đến Sở Mộ.

Sở Mộ cưỡi Số Hiệu Vô Song vừa đi hướng cánh cửa thời không gần nhất vừa lấy đá căn nguyên ra rèn luyện Chư Thiên kiếm khí, đây là sau khi hắn luyện hóa hỏa chi bản nguyên thì có phát hiện mới.

Dùng đá căn nguyên rèn luyện Chư Thiên kiếm khí tương ứng có thể từ từ tăng cao uy lực của nó, cuối cùng nâng cao đẳng cấp.

Nhưng muốn thăng cấp Chư Thiên kiếm khí rất khó khăn, sẽ tiêu hao nhiều đá căn nguyên, điều này tức là Sở Mộ phải cố gắng kiếm nhiều đá căn nguyên hơn mới được. Không thể cực hạn một hoặc vài loại, có càng nhiều chủng loại càng tốt.

Từ Xích Hồng Giới Vực xuất phát đi cánh cửa thời không gần nhất, với tốc độ của Số Hiệu Vô Song cần khoảng nửa năm. Trong vòng nửa năm Sở Mộ vừa lái phi chu Số Hiệu Vô Song vừa dùng đá căn nguyên rèn luyện Chư Thiên kiếm khí, hắn vừa tham ngộ Chư Thiên kiếm khí tiến một bước hoàn thiện kiếm đạo của bản thân.

Càng rèn luyện Chư Thiên kiếm khí thì linh tính của Chư Thiên kiếm linh Tiểu Thiên cũng tăng lên theo.

Mọi thứ đều phát triển theo hướng tốt đẹp.

Nửa năm sau, Sở Mộ đến cánh cửa thời không, hắn cất đi phi hạm Số Hiệu Vô Song, qua cánh cửa thời không liên tục truyền tống đi hướng Thái Cổ kiếm thành.

Nếu không có cánh cửa thời không Sở Mộ muốn quay về Thái Cổ kiếm thành không biết phải bay bao lâu. Có cánh cửa thời không thì vào ngày ngắn ngủi Sở Mộ đã đến bên ngoài Thái Cổ kiếm thành.

Sở Mộ trở về Vô Song điện trong Thái Cổ kiếm thành, Tuyết Ngân Linh còn chưa quay lại. Năm xưa lúc đi Tuyết Ngân Linh từng nói sẽ ở trong Tuyết tộc một thời gian rất dài, dường như là chờ khi đột phá Đại Đế cảnh rồi bế quan thật lâu, có lẽ khi nàng xuất quan tu vi sẽ tăng mảng lớn, không cực hạn ở đẳng cấp Đại Đế nhất bộ sơ giai.

Căn cơ của Tuyết Ngân Linh cũng đúc cứng chắc đến không thể tiến bộ nữa, nếu đột phá thì tiềm lực kinh người, cộng thêm nội tình Tuyết tộc nên không khó thăng cấp.

Vì vậy Sở Mộ không hề lo lắng cho Tuyết Ngân Linh, hắn chỉ hơi nhớ nàng. Nhưng vì ngày sau bên nhau dài lâu, lẽ đương nhiên phải có cuộc chia tay ngắn ngủi.

Sở Mộ không ở trong Vô Song điện lâu, hắn lại xuất phát đi Sở Môn.

Sở Hoàng Cực thấy Sở Mộ thì rất vui, sau đó trợn to mắt ngơ ngác nói:

- Mộ sư đệ, tu vi của ngươi...?

Sở Hoàng Cực thật sự rất kinh ngạc, hoàn toàn bị rung động.

Tính sơ thì Sở Mộ mới vào Thiên Kiêu doanh bao lâu? Mười mấy hai mươi năm là cùng, vậy mà đến đẳng cấp Đại Đế cảnh, tốc độ tiến bộ thế này không cách nào hình dung, hơn nữa không phải Đại Đế nhất bộ mà là Đại Đế nhị bộ sơ giai.

Cảm xúc xấu hổ dâng lên trong lòng Sở Hoàng Cực, ai đối mặt yêu nghiệt như Sở Mộ chắc đều có cảm xúc này.

Giây sau Sở Hoàng Cực rất vui vẻ, vì Sở Mộ là sư huynh đệ của Sở Môn, hắn càng lợi hại thì Sở Môn càng ghê gớm.

Sở Mộ miêu tả ngắn gọn quá trình tu vi thăng cấp của mìn, không kể tỉ mỉ.

- Hoàng Cực sư huynh, hiện tu vi của ta đến Đại Đế nhị bộ sơ giai nhưng thực lực thì vượt qua rất nhiều. Ta cảm giác còn có thể nhanh chóng tăng tiến, nhưng cần một nơi chốn tốt đẹp.

Sở Mộ nói:

- Sư huynh thấy rộng biết nhiều, có nhiều kinh nghiệm, không biết chỗ nào thích hợp với ta?

- Mộ sư đệ theo con đường lấy chiến dưỡng chiến đúng không?

Sở Hoàng Cực nói:

- Ta đề cử một chỗ tốt nhưng rất nguy hiểm, sơ sẩy một cái sẽ chết.

Sở Mộ nói:

- Hoàng Cực sư huynh nói đi.

Nguy hiểm hoặc không hắn chẳng quan tâm, vì đấy là việc bình thường. Muốn tiến bộ mà không chịu trải qua nguy hiểm? Trên đời làm gì có chuyện tốt như thế, dù có thì Sở Mộ không muốn nhận. Vì tiến bộ mà không trải qua nguy hiểm thì thực lực cao mấy cũng chỉ là lầu các xây trên không khí.
Bình Luận (0)
Comment