Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3890

Vẻ mặt Kiếm Minh Bồ Nguyệt hơi động một chút, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng. Hiển nhiên một chiêu Âm Minh cừu sát này khiến cho hắn cảm thấy kiêng kỵ.

Chín đạo đao quang tập sát tới khiến cho Sở Mộ sinh ra cảm giác không có chỗ nào để trốn.

- Đã trốn không được, vậy thì chính diện đánh nát vậy.

Thầm nghĩ một tiếng, Chư Thiên ngũ hành kiếm khí ngưng tụ quanh thân Sở Mộ tạo thành ngũ hành chuyển luân kiếm. Cự kiếm đánh ra, trực tiếp đánh nát một đạo đao quang. Song kiếm trong tay từ tĩnh tới động, trở nên cuồng bạo, tựa như biển gầm đánh ra, lần nữa đánh nát một đạo đao quang.

Bảy đạo đao quang còn lại vẫn đánh tới như cũ, quỹ tích cũng càng trở nên phiêu hốt bất định, biến hóa thất thường.

Hai mắt Sở Mộ ngưng tụ, tinh mang lập lòe, lần nữa nắm bắt quỹ tích của một đạo đao quang, song kiếm cuồng bạo chém ra, đánh nát.

Ngũ hành chuyển luân kiếm quét ngang qua, lại đánh nát một đạo đao quang.

Năm đạo đao quang còn lại từ các góc độ khác nhau đánh tới, trực tiếp cắt qua thân thể Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ chia năm xẻ bảy.

Nhưng mà kế tiếp, thân thể Sở Mộ chia năm xẻ báy tán loạn. Hóa ra trong nháy mắt năm đạo đao quang cắt qua thân thể hắn, hắn đã thi triển đệ tam trọng của Tứ Phương Vấn Chân bộ cùng với đệ nhị trọng thời gian và không gian để thoát thân. Chân thân xuất hiện bên ngoài cách đó vài trăm trượng. song kiếm hung mãnh vô cùng, hung hăng đâm về phía trước. Một màn quỷ dị hiện lên, song kiếm không ngờ lại chui vào trong hư không, đâm vào trong kẽ hở không gian.

Tiếng kim loại va chạm vang lên, vô cùng chói tai. Vô số tia lửa bắn ra hư không, một đạo thân ảnh cũng từ trong hư vô xuất hiện, chính là Ám Cổ Song Tuyệt.

Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Hai mắt Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc.

Dị tộc này không ngờ lại có thể bức Ám Cổ Song Tuyệt từ trong kẽ hở không gian ra, điểm này coi như là hắn cũng khó có thể làm được a.

Trong lúc nhất thời, chiến ý trong lòng Kiếm Minh Bồ Nguyệt tăng vọt. Song kiếm sau lưng nhẹ nhàng run rẩy, phát ra từng tiếng kêu to, giống như là muốn nhảy ra khỏi vỏ, tranh giành cao thấp vậy.

Chợt, Kiếm Minh Bồ Nguyệt lại đè xuống chiến ý trong lòng. Song kiếm sau lưng chấn động cũng bị hắn đè xuống. Lúc này người dị tộc kia đang chiến đấu với Ám Cổ Song Tuyệt, hắn không muốn nhúng tay vào.

- Không ngờ lại có thể bức ta từ kẽ hở không gian ra, dị tộc, thực lực ngươi quả thực rất mạnh.

Vẻ ngạc nhiên trong mắt Ám Cổ Song Tuyệt biến mất, thân thể nhoáng lên một cái, trực tiếp biến hóa thành chín người. Mỗi một người đều tản mát ra khí tức giống nhau, giống như là bản tôn. Nhưng mà Sở Mộ lại biết rõ, trong chín người kia chỉ có một người là bản tôn, tám người còn lại chỉ là phân thân.

Chỉ là hắn cũng không có cách nào phân biệt ra đâu là bản tôn, đâu là phân thân.

Hơn nữa mỗi một người đều khiến cho hắn có cảm giác, cảm nhận được uy hiếp đáng sợ.

Chín Ám Cổ Song Tuyệt biến ảo bất định, quỹ tích giống như song đao của hắn, khó bề phân biệt. Chín đạo thân ảnh đồng thời bắn tới gần Sở Mộ, xuyên thẳng qua hư không, song đao từ các góc độ khác nhau không ngừng chém tới.

Âm Minh Cửu Ảnh sát.

Một chiêu này chỉ kém một chữ so với Âm Minh Ảnh sát, nhưng mà uy lực lại cường đại hơn vài phần. Nhất là trên phương diện quỷ dị còn hơn không chỉ gấp bội.

- Thập Phương Phù Đồ kiếm.

Quát khẽ một tiếng, mười thanh Chư Thiên kiếm khí xuất hiện, cũng dung hợp làm một thanh cự kiếm, quét ngang bát phương.

- Thập Phương Quy Trần sát.

Một kiếm quét ngang qua, dưới thân kiếm, tất cả mọi thứ trong nháy mắt đều hóa thành bụi bặm.

Một kiếm này khiến cho lông tóc Ám Cổ Song Tuyệt dựng đứng, hắn hết sức kinh ngạc. Bởi vì uy lực của một kiếm này vô cùng đáng sợ.

Chỉ là mỗi một Âm Minh Cửu Ảnh sát đều có thực lực bằng một nửa bản tôn, thập phần mạnh mẽ, lại phiêu hốt bắn tới, tránh đi quỹ tích của Thập Phương Quy Trần sát, bắn thẳng tới Sở Mộ.

Nhưng mà uy lực của Thập Phương Quy Trần sát đáng sợ vô cùng, dưới chấn động, từng đạo thân ảnh bị đánh tan.

Khi chín đạo thân ảnh chém tới trước mắt Sở Mộ, chỉ còn kém một chút là có thể đánh trúng Sở Mộ, đều bị đánh tan, vô cùng nguy hiểm.

- Cũng không phải là bản tôn sao?

Vẻ mặt Sở Mộ đại biến, hắn suy đoná trong chín đạo thân ảnh nhất định có một đạo là bản tôn. Nhưng mà không ngờ tới lại không phải, như vậy bản tôn đâu rồi?

Ý niệm vừa mới hiện lên trong đầu thì Sở Mộ đã biết rõ bản thân mình gặp nguy hiểm.

Bản tôn của Ám Cổ Song Tuyệt không biết từ khi nào đã ẩn nấp tới sau lưng, song đao vô thanh vô tức đánh xuống.

Trong lúc nguy cấp, từng đạo kiếm quang ngưng tụ thành kiếm, tạo thành một kiếm thuẫn, chống cự song đao chém xuống. Bởi vì quá mức vội vàng cho nên kiếm thuẫn bị đánh nát, hai đạo đao quang đánh thẳng vào thân thể Sở Mộ. Song kiếm chống cự, lực lượng đáng sợ trùng kích tới làm cho Sở Mộ bay ngược về phía sau mấy ngàn thước, khí huyết chấn động không thôi. Bản thân bi thương rất nhỏ, nhưng mà dưới năng lực phòng ngự siêu cường của bản thân, rất nhanh đã được trị hết.

Chỉ là trong song đao kia ẩn chứa một cỗ lực lượng chí âm chí tà, không ngừng rót vao trong cơ thể Sở Mộ, tạo thành phá hỏng rất nặng. Thế cho nên sau khi thương thế tốt hơn, cỗ lực lượng chí âm chí tà kia vẫn ngoan cố tồn tại, làm tổn thương thân thể Sở Mộ.

- Âm Tà chi lực?

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc, đây là Âm tà chi lực, một trong những lực lượng Minh Hà, vô cùng đáng sợ.

Chấn Đãng chi lực bắt đầu khởi động, trong người chấn đãng không ngớt, không ngừng bài xích Âm tà chi lực ra bên ngoài, đồng thời còn đánh nát nó.

Một kích đắc thủ, Ám Cổ Song Tuyệt giết tới, trên song đao tràn ngập Âm tà chi lực, trọn vẹn đạt tới hơn ngũ trọng.

Chấn đãng chi lực lan tràn ra, bao trùm trên thân Thập Phương phù đồ kiếm, hung hăng chém xuống, xé rách hư không.

- Âm Tà chi lực đệ ngũ trọng.

- Chấn Đãng chi lực đệ ngũ trọng.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt càng thêm khiếp sợ.

Đến lúc này hắn mới chính thức ý thức được, dị tộc cũng sử dụng song kiếm này thực lực chân chính kỳ thực không kém sắc hơn hắn. Đây không phải là thực lực sau khi tiếp nhận truyền thừa nhận được, mà là thực lực bản thân có được. Bởi vì từ lúc đối phương tiến vào mộ kiếm cho tới khi bị nghiền nát, cả quá trình bất quá cũng chỉ có mấy thời thần mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment