Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 471

Vừa đứng vững, khóe mắt Sở Mộ thoáng nhìn thấy đạo kiếm khí màu vàng thứ hai đã chém đến. Theo sát phía sau đạo kiếm khí thứ hai, còn có đạo kiếm khí thứ ba.

Đạo kiếm khí thứ hai và đạo kiếm khí thứ ba tương tự với đạo kiếm khí thứ nhất, đều dài tới mười mấy thước. Đồng thời đạo kiếm khí thứ hai và đạo kiếm khí thứ ba đan xen lẫn nhau, chung quy bao trùm cả phạm vi gần ba mươi thước.

Ở dưới tình huống không có cách nào vận dụng ý cảnh, Sở Mộ hiện tại thi triển Phong Trung Du hay Huyễn Ảnh Bộ, cũng không có cách nào trong nháy mắt tránh thoát được. Về phần Tật Phong Lược Ảnh chỉ là thân pháp cao giai, đã không theo kịp.

Nói thì chậm, nhưng tình hình khi đó diễn ra tất nhanh. Thời khắc Sở Mộ đang cả kinh, hai đạo ý cảnh kiếm khí màu vàng chém ngang tới. Tim của hai trọng tài cũng bị nâng lên. Chỉ cần Sở Mộ vừa xuất hiện dấu hiệu không có cách nào né tránh, không có cách nào ngăn cản, bọn họ sẽ lập tức ra tay...

Học viên như Sở Mộ đã được Kiếm Phủ xếp vào đối tượng trọng điểm quan sát. Sau này hắn trưởng thành, là người có thể khiến cho Kiếm Phủ càng cường đại hơn. Bất kể như thế nào cũng không thể để hắn gặp chuyện ngoài ý muốn ở trong loại thi đấu thế này.

Không chỉ hai trọng tài, các trưởng lão của các viện cũng đều khẩn trương. Mỗi người bọn họ đều nín thở. Đặc biệt là các trưởng lão viện số 9. Bọn họ đều vận dụng kiếm khí Tiên Thiên ở trong người, chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào.

Những người khác đều mở lớn hai mắt. Từ khi bắt đầu thi đấu đến bây giờ, bọn họ cũng không dám coi thường Sở Mộ. Nhưng tình cảnh Sở Mộ lúc này đặc biệt không ổn.

Lẽ nào sẽ bị chém ngang lưng?

Học viên số 8 lộ ra một ý cười dữ tợn đầy khát máu. Cuộc thi đấu cũng không quy định là không thể giết người.

Hơn nữa đối với người tu luyện tới Hóa Khí viên mãn như hắn mà nói, người chết dưới kiếm của hắn cho dù không đến một nghìn cũng có mấy trăm. Giết một người không có cái gì kỳ quái cả.

Nhất là kẻ sắp bị hắn giết chết còn là một thiên tài. Suy nghĩ một chút, trong lòng hắn cũng cảm thấy từng đợt hưng phấn phát ra.

Tình huống vô cùng khẩn cấp. Trước mặt là một kiếm khí hệ kim chỉ cách Sở Mộ chưa đầy hai thước. Hai thước, chẳng qua là thời gian chớp mắt.

Kiếm Thuật Chi Vương Sở Mộ thật sự sẽ phải chết ở chỗ này sao?

Trong nháy mắt, Sở Mộ làm ra một hành động ngoài dự liệu của mọi người. Hắn thu kim kiếm sắc bén đang cầm trong tay trái vào vòng tay không gian trong. Đồng thời tay phải giơ Trảm Phong Kiếm lên, thẳng tắp một đường chém về phía trước.

Nhìn quỹ tích Trảm Phong Kiếm chém xuống, vừa vặn chém tới kiếm khí màu vàng đang bắn đến.

Hắn phát điên rồi sao?

Mỗi người cho rằng Sở Mộ đã điên rồi. Một kiếm như vậy, không ngờ muốn đối đầu với kiếm khí màu vàng của số 8. Điều này căn bản là chuyện không thể nào làm được.

- Chết đi.

Số 8 cười ra một tiếng. Trong đáy mắt của hắn hiện lên một tia dữ tợn. Hắn cùng với Sở Mộ không thù không oán. Nhưng điều này cũng không đại biểu hắn không thể giết chết Sở Mộ.

Trong đồng tử của Sở Mộ đột nhiên có một tia màu vàng sậm bay vút qua, tràn ngập phong quang đáng sợ cùng lợi hại không gì so nổi.

Trên Trảm Phong Kiếm chém xuống cũng hiện lên một tia màu vàng sậm mỏng manh. So với kiếm khí màu vàng kia, nó hoàn toàn không sáng chói. Nhưng trong đó ẩn chứa phong quang lại khủng khiếp đến cực điểm. Trong chớp mắt khi nó vừa xuất hiện, khiến cho đồng tử của hai trọng tài co lại. Bọn họ có cảm giác rợn cả tóc gáy.

Xoẹt.

Một tiếng động nữa vang lên, giống như tiếng vải vóc bị dao xé rách. Trảm Phong Kiếm không ngờ trực tiếp xé nát kiếm khí đáng sợ của số 8, khiến hai đạo kiếm khí bắn ra hai phía trái phải của Sở Mộ, chém ở trên phong cấm, nhất thời tạo ra vô số sóng gợn.

Mỗi người ở ngoài xem đều trợn mắt há hốc mồm, nói thế nào cũng không nên lời.

- Ý cảnh!

Số 8 kêu to giống như tiếng gào khóc thảm thiết. Vẻ mặt hắn khiếp sợ. Hai mắt trợn tròn, chỉ vào Sở Mộ thét to:

- Ngươi không phải không có cách nào vận dụng ý cảnh sao?

- Ta đã từng nói, thời điểm nên sử dụng tất nhiên sẽ sử dụng.

Sở Mộ quát khẽ một tiếng, trên mặt có thần thái hưng phấn.

Sở Mộ từng bước tiến về phía trước, thân pháp khác nhau với lúc trước. Phong cách của hắn đại biến. Cái gì uyển chuyể, cái gì biến đổi? Tất cả đều bị hắn vứt bỏ. Chỉ còn lại một sự trực tiếp sắc bén. Dường như ở trước người hắn, có một đạo kiếm phong vô hình trực tiếp xé rách không khí ra, hoàn toàn không có gì có thể hình thành sự ngăn cản đối với Sở Mộ. Nó có thể khiến tốc độ của hắn trong nháy mắt tăng lên tới mức nhanh nhất.

Chỉ thoáng qua, rất nhiều người căn bản không kịp phản ứng, Sở Mộ đã xuất hiện ở trước mặt số 8, Trảm Phong Kiếm đánh ra.

Một kiếm này cũng trực tiếp, cũng sắc bén, thẳng tắp một đường. Hình như không có bất kỳ kỹ xảo nào và không có biến hóa tiếp sau đó.

Nhưng số 8 lại phát hiện, hắn không có cách nào né tránh. Bởi vì tốc độ của một kiếm này quá nhanh quá trực tiếp. Đã đạt đến mức hắn không có cách nào né tránh.

Cận chiến là điểm yếu của hắn. Hắn không ngờ được, chỉ một thoáng thất thần, đã bị Sở Mộ lấy tốc độ nhanh như tia chớp tới gần người. Hắn còn một kiếm chém tới, khiến mình không có cách nào né tránh, đành phải vội vàng lấy kiếm trong tay chống đỡ.

Một tiếng leng keng va chạm chói tai vang lên. Hai kiếm va chạm. Số 8 chỉ cảm thấy kiếm khí Tiên Thiên hệ kim trên thân kiếm của mình trong nháy mắt đã bị xé rách. Kiếm khí thượng phẩm chấn động mạnh, run lên. Bàn tay cầm kiếm cũng có thể cảm thấy một phong quang đáng sợ cùng lợi hại tập kích đến. Bàn tay hắn đau đớn giống như bị mũi kiếm cắt phải.

- Đáng chết. Bại cho ta!

Một tiếng quát chói tai vang lên. Hắn vận dụng tất cả năm thành Kim Chi Ý Cảnh, rót vào đến trên kiếm khí thượng phẩm. Một kiếm phản kích. Một kiếm này phát ra ánh sáng màu vàng sáng ngời, mang theo phong quang sắc bén đáng sợ, cắt qua không khí, không thể chống đỡ.

Thần sắc Sở Mộ không thay đổi. Trong con ngươi hiện ra một màu vàng sậm. Trên Trảm Phong Kiếm cũng có màu vàng sậm sáng bóng lan tràn. Một kiếm lần thứ hai chém ra.

Trong nháy mắt, màu vàng sáng chói cùng màu vàng sậm lần thứ hai va chạm. Không có chút dừng lại nào, màu vàng sáng chói trong chớp mắt đã bị màu vàng sậm xé rách. Kiếm của Sở Mộ chém lên trên thân kiếm của số 8 trước. Lực lượng đáng sợ cùng phong quang tập kích tới. Số 8 chỉ cảm thấy kiếm khí hộ thể của mình trong nháy mắt này đã bị xé rách.

Một phong quang đáng sợ đến cực điểm, so với Kim Chi Ý Cảnh của hắn còn khủng khiếp hơn nhiều đã tập kích đến, khiến hắn sinh ra một cảm giác đau đớn giống như thân thể bị xé rách, sâu tới tận xương tủy.

- Ta chịu thua!

Số 8 vội vàng kêu to lên. Hắn có thể không nhận thua sao?
Bình Luận (0)
Comment