Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 487

Sở Mộ đứng ở trên một khối nham thạch nhô lên cao trong đám nham thạch. Mà gia hỏa Kiếm giả tuyên bố mình đã mấy lần vượt cấp khiêu chiến, chém giết địch nhân, một trong những thủ hạ của Nghiêm trung đội trưởng Nghiêm Khai Minh đứng ở phía đối diện. Người này họ Triệu, gọi là Triệu Hoành Chí, cũng là một trong những người cường đại nhất trong mấy thủ hạ của Nghiêm Khai Minh.

Lúc này Triệu Hoành Chí đứng ở trên một khối nham thạch khác, chân đạp nham thạch, kiếm chỉ xéo xuống mặt đất, gió thổi tới làm cho mái tóc đen trên đầu hắn tung bay, nhìn qua rất có phong thái.

Chiến đấu còn chưa bắt đầu, Nghiêm Khai Minh với tư cách là đại đội trưởng, đồng thời cũng là trọng tài đứng ở bên cạnh. Cùng lúc đó không ngừng có người từ đằng xa chạy tới.

Những người này toàn bộ đều chạy tới trước mặt Nghiêm Khai Minh, cung kính hạ kiếm lễ với Nghiêm Khai Minh, gọi Nghiêm đại đội trưởng. Hiển nhiên bọn họ đều là kiếm vệ trong đội của Nghiêm Khai Minh, đều chịu sự quản lý của Nghiêm Khai Minh.

Dựa theo lời Lâm chấp sự nói, mỏ linh thạch biên hoang này có một thống lĩnh, hai Phó thống lĩnh cùng bốn đại đội trưởng. Mỗi một đại đội trưởng dưới tay có một trăm linh hai kiếm vệ. Những kiếm vệ này bao gồm cả những trung đội trưởng, tiểu đội trưởng kia.

Có hơn chục người lục tục chạy tới, Sở Mộ liếc mắt đảo qua phát hiện ra trên người bọn họ đều mặc khinh giáp.

Khinh giáp của kiếm vệ bình thường là màu đen, tiểu đội trưởng thì mặc khinh giáp màu vàng xanh nhạt. Trung đội trưởng thì mặc khinh giáp màu trắng bạc. Ví dụ như Triệu Hoành Chí đứng ở phía trước mặt Sở Mộ chừng hơn chục mét đang mặc khinh giáp màu trắng bạc.

Mà đại đội trưởng như Nghiêm Khai Minh, trên người mặc khinh giáp màu vàng nhạt. Kiếm vệ dùng màu của khinh giáp để biểu lộ thân phận khác nhau.

Kiếm vệ mang Sở Mộ tới động phủ của Nghiêm Khai Minh cũng ở trong hơn chục người vừa mới chạy tới. Lúc này hắn đang dùng vẻ mặt cười lạnh nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Người giằng co với Triệu trung đội là ai?

Kiếm vệ tuy rằng nhận được tin tức mà chạy tới đây, nhưng mà cũng không biết được tình huống cụ thể.

- Người nọ vừa mới từ kiếm phủ tới.

Kiếm vệ dẫn đường cho Sở Mộ lúc này cười lạnh lùng, giải thích:

- Nghe nói hắn là người vừa mới tiến vào top một trăm Đồng Kiếm bảng, đươc kiếm phủ phía tới chỗ chúng ta chấp hành nhiệm vụ nửa năm.

- Ồ? Thì ra là đệ tử trên Đồng Kiếm bảng.

Tên kiếm vệ bên cạnh lúc này mới bừng tỉnh nói.

- Nghe nói thực lực đệ tử trên Đồng Kiếm bảng đều rất mạnh, mỗi một người đều có năng lực vượt cấp khiêu chiến, không biết có phải là thực hay không?

Có kiếm vệ thầm nói.

Lại nói, những kiếm vệ này trừ thống lĩnh và Phó thống lĩnh xem như trực tiếp chịu sai khiến từ kiếm phủ ra. Những kiếm vệ khác đại bộ phận đều do các đại đội trưởng tự mình bổ sung. Dù sao chiến đấu quá nhiều, khó tránh khỏi sẽ có tử thương, một khi tử vong nhất định phải bổ sung đủ số, duy trì thực lực chỉnh thể.

Mà những nơi bổ sung những kiếm vệ này, một bộ phận là tới từ nhân công khai khoáng trong mỏ linh thạch này. Một khi tu vi bọn họ đột phá tới Hóa Khí cảnh thì có tư cách tiếp xúc vào trong đội ngũ kiếm vệ. Một bộ phận khác thì tới từ tán Kiếm giả trong Biên Hoang thành.

Những người này mặc dù biết bọn họ thuộc Đại Khôn kiếm phủ, nhưng mà chưa bao giờ nhận thức được sự mạnh mẽ của Đại Khôn kiếm phủ, đối với kiếm phủ cũng chỉ nghe nói qua mà thôi.

Cho nên bọn họ đối với người kiếm phủ tới đây đều đặc biệt chú ý. Nghe thấy đệ tử trên Đồng Kiếm bảng của nội phủ càng hiếu kỳ không thôi.

- Đã có tin đồn như vậy có lẽ là thực. Nhưng mà nghe nói Đồng Kiếm bảng trong kiếm phủ tổng cộng có một trăm danh ngạch. Người gọi là Sở... này đứng trong top một trăm, lại chỉ đứng vị trí cuối cùng. Cho nên cho dù lợi hại, chỉ sợ cũng không lợi hại tới đâu.

Những kiếm vệ đang nói chuyện này đều là những kiếm vệ mới được tuyển vào trong đội ngũ chừng một hai năm.

Bởi vì trước Sở Mộ, đệ tử Đồng Kiếm bảng tới nơi này chừng hai năm trước. Nếu không phải Hoàng Phủ Thương Nguyệt đột phá lên Khí Hải cảnh, chỉ sợ top một trăm Đồng Kiếm bảng hiện tại còn chưa thay đổi.

- Thực lực đệ tử trên Đồng Kiếm bảng quả thực đều rất không tồi, quả thực cũng có đủ thực lực vượt cấp khiêu chiến. Nhưng mà bọn họ lại có một nhược điểm.

Một gã tiểu đội trưởng lạnh lùng cười cười, nói:

- Giống như chúng ta, phải trấn thủ mỏ linh thạch, thi thoảng còn phải chiến đấu sinh tử vói yêu thú. Có đôi khi cũng phải cùng với Kiếm giả Hắc Ưng vương triều, thậm chí còn gặp Kiếm giả của Tứ đại tông môn, sinh tử đấu đều khó có thể tránh khỏi. Dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy, năng lực chiến đấu của chúng ta so với những đệ tử từ kiếm phủ đi ra này còn mạnh mẽ hơn. Bọn họ bất quá chỉ là một đóa hoa trong nhà mà thôi, chỉ có thể tự thổi phồng cho nhau.

- Nói đúng, đệ tử kiếm phủ bất quá chỉ là một đám hoa trong nhà mà thôi. Trước kia ta còn nghe nói qua một ít đệ tử kiếm phủ gặp phải yêu thú còn bị dọa cho tới mức đái ra quần.

Lời này vừa mới nói ra, lập tức tạo thành một trận cười vang.

Bọn họ nói chuyện với nhau đều không hạ thấp âm thanh, bởi vậy mỗi một người ở đây đều nghe được. Sở Mộ cũng không ngoại lệ, chỉ là hắn không thèm để ý chút nào.

- Triệu trung đội lúc còn là Hóa Khí cảnh đại thành từng chém giết qua một Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong. Lúc đại thành đỉnh phong cũng từng chém giết qua Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn. Kinh nghiệm chém giết vô cùng phong phú, thực lực kinh người. Tên đệ tử kiếm phủ này nhất định không phải là đối thủ của hắn.

Những kiếm vệ này nghị luận, một phần là vô tình phát biểu ra ý kiến của mình, một phần thì được sai khiến, ác ý muốn quấy nhiễu tâm tính của Sở Mộ một phen.

- Sở Mộ, ta biết những đệ tử kiếm phủ như các ngươi bình thường chiến đấu cũng chỉ là khiêu chiến với nhau. Ngay cả bị thương cũng khó khăn vô cùng, luận kinh nghiệm chém giết sinh tử nhất định cũng không được tốt lắm. Căn bản không có biện pháp so sánh với chúng ta.

Triệu Hoành Chí mở miệng nói với Sở Mộ.

- Cho nên ngươi yên tâm đi, chúng ta chỉ luận bàn một chút, mục đích của ta chỉ là muốn nhìn xem thực lực của đệ tử trên Đồng Kiếm bảng có tư cách nổi danh hay không mà thôi, không hơn. Cho nên ta sẽ không hạ sát thủ với ngươi.

- Như vậy đi, ta lớn hơn ngươi vài tuổi, cho nên ta sẽ không bắt nạt ngươi, cho ngươi xuất kiếm trước.

Triệu Hoành Chí lớn tiếng nói, nghe nói hắn lớn hơn mấy tuổi, khóe miệng Sở Mộ nhếch lên.

Năm nay Sở Mộ chỉ mười chín tuổi, không tới hai mươi. Tuổi tác của Triệu Hoành Chí tuyệt đối vượt qua ba mươi tuổi, hắn ta đang giả bộ hay sao?

- Ngươi xuất kiếm trước đi, tránh cho ngươi thua không tâm phục khẩu phục.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Ồ? Đệ tử kiếm phủ này thật là cuồng nha.

- Thực sự là không biết sống chết, lại muốn để Triệu trung đội xuất kiếm trước.

- Thật là khờ khạo, khả năng hắn còn chưa biết Triệu trung đội vừa xuất ra kiếm là vô cùng sắc bén, nhanh chóng.
Bình Luận (0)
Comment