Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 761

Không có gì bất ngờ, Trảm Nguyệt va chạm với Liệt Hoàng Phá, kết thúc là Trảm Nguyệt tan vỡ. Ảo ảnh phượng hoàng màu xanh biến nhỏ ba phần vẫn lao hướng Sở Mộ, tốc độ càng nhanh.

Ảo ảnh phượng hoàng màu xanh nhanh chóng phóng lớn trước mắt Sở Mộ, hắn lại vung kiếm, Trảm Nguyệt đánh ra.

Khoảng một giây sau Sở Mộ lại vung Trảm Nguyệt.

Hai Trảm Nguyệt liên tục rốt cuộc đánh tan ảo ảnh phượng hoàng xanh thành lửa xanh đầy trời, Sở Mộ vội thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ né nhanh.

Lửa xanh rơi xuống đất, phong cấm bị đốt thủng, nền đất cứng rắn như bọt nước bị đốt thủng lỗ. Phong cấm xung quanh xuất hiện vô số sóng gợn, dày đặc như mưa to rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, khiến người lo phong cấm có bị phá tan không.

Chiêu Liệt Hoàng Phá từ Phần Thiên Tam Trọng Tấu đệ nhị trọng Thanh Diễm Phần Thiên có uy lực khủng bố, vô số người hút ngụm khí lạnh lo cho Sở Mộ.

Liệt Không Dương trong trạng thái này rất khủng khiếp.

Liệt Không Dương biết mình không có nhiều thời gian, gã phải nắm chắc thật tốt. Liệt Không Dương lại vung kiếm, vẫn là Liệt Hoàng Phá.

Liệt Hoàng Phá là kiếm kỹ có uy lực mạnh nhất của Liệt Không Dương, Diễm Thiết, Thanh Diễm Trảm chỉ là kiếm kỹ sáng tạo dựa vào kiếm thế, dù thêm một thành kiếm ý có uy lực càng mạnh nhưng không thể sánh bằng Liệt Hoàng Phá, mức độ thông suốt cũng không cách nào so sánh.

Ảo ảnh phượng hoàng xanh lại hiện, tập thể tim ngừng đập, căng thẳng nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ vội thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ di chuyển nhanh. Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ nhị giai nhìn tiến nhưng lùi, nhìn lùi nhưng tiến, biến ảo khó dò. Thế nhưng Sở Mộ phát hiện ảo ảnh phượng hoàng xanh dường như có thể phán đoán thật giả, không bị đánh lừa vẫn lao thẳng vào Sở Mộ.

Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, ảo ảnh phượng hoàng cũng rất nhanh, nó tỏa định từ xa, mặc cho hắn né tránh vẫn không có dấu hiệu trượt mục tiêu, nó tựa như phượng hoàng thật sự.

Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ chằm chằm, lửa xanh rực cháy trong mắt gã, cực kỳ nóng cháy. Liệt Không Dương lại vung kiếm, ảo ảnh phượng hoàng xanh ngưng tụ dưới kiếm, giương cánh bay cao vọt lên trời rồi lượn một vòng, tỏa định Sở Mộ sau đó sà xuống.

Dường như Liệt Không Dương cảm thấy bấy nhiêu chưa đủ, lại vung kiếm lên. Ảo ảnh phượng hoàng thứ ba xuất hiện, giương cánh lao ra ngoài, quay một vòng từ mé bên xông hướng Sở Mộ.

Bên trái, bên phải, bên trên, ba hướng có ba ảo ảnh phượng hoàng xanh ập đến. Người Đại Khôn Kiếm phủ mặt trắng bệch đứng bật dậy.

Dù bọn họ biết Long trưởng lão ở trên trời vào phút then chốt sẽ cứu Sở Mộ nhưng vẫn thấy lo lắng.

Ảo ảnh phượng hoàng xanh khủng bố khó thể tưởng tượng, đừng nói bị đánh trúng, hơi bị lan đến đã là bị thương nặng.

Long trưởng lão đã chuẩn bị tinh thần, mắt hấp háy tia sáng nhìn xuống dưới. Hễ Sở Mộ có nguy hiểm là Long trưởng lão sẽ ra tay ngay, không thì Đông Kiếm Vực sẽ có tổn thất lớn.

Mắt thấy Sở Mộ sắp bị ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh đánh trúng, ngọn lửa xanh trong mắt Liệt Không Dương rụt thấp xuống như sắp tắt, mặt gã lộ ý cười.

Liệt Không Dương biết Sở Mộ không còn đường lui nữa.

Có lẽ bộ pháp của hắn kinh người nhưng không thể tránh khỏi ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh truy kích, Liệt Không Dương tin tưởng trăm phần trăm vào điều đó.

Liệt Không Dương biết Sở Mộ sẽ không chết, thậm chí không bị thương nhưng chẳng sao, vì gã chỉ cần đánh bại hắn, với thực lực tuyệt đối, vòng nguyệt quế vương giả Kiếm Hào vẫn sẽ đội trên đầu gã.

Lần này qua đi Liệt Không Dương sẽ đột phá Khí Hải cảnh, vì tích lũy đã đủ sâu, gã cảm giác sắp không ức chế được nữa.

Vì vậy Liệt Không Dương phải dùng thực lực tuyệt đối đánh bại Sở Mộ, cho Đông Kiếm Vực biết vương giả Kiếm Hào của gã là địa vị không thể dao động, với tư thái cao tuyệt đột phá Khí Hải cảnh vào Cửu Chuyển cảnh, khi đó gã một hơi vọt lên trời sẽ vượt qua Cửu Chuyển cảnh nhanh hơn rồi đột phá đến Nguyên Cực cảnh.

Chỉ khi đó Liệt Không Dương mới có tư cách lại đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực, tranh cao thấp với Kiếm Giả thanh niên thật sự.

Sở Mộ chỉ là một hòn đá kê chân để gã đột phá.

Người Đại Càn Kiếm phủ siết chặt nắm tay, biểu tình kích động.

Liệt Không Dương thắng, cuộc chiến tranh giành khí vận lần này chấm dứt, vẫn như năm trước, Đại Càn Kiếm phủ toàn thắng kết thúc cuộc chiến tranh giành khí vận. Đây không chỉ khiến Đại Càn Kiếm phủ chiếm được nhiều lực lượng khí vận cũng khích lệ rất lớn, các học viên Kiếm phủ sẽ được khích lệ nhiều càng cố gắng tu luyện hơn, tăng vù vù, từng quý từng quý càng mạnh.

- Quả nhiên so với Liệt Không Dương thì Sở Mộ vẫn còn kém.

- Dù Sở Mộ có thiên phú siêu tuyệt nhưng thời gian ít ỏi.

Khán giả buông tiếng thở dài. Đám điện chủ Đông Thánh Điện trốn trong chỗ tối quan sát tuy không nói gì nhưng trong lòng cũng nghĩ vậy, cảm thấy Sở Mộ thua chắc.

Nhưng bọn họ cho rằng vì Sở Mộ còn quá trẻ, thời gian trở thành Kiếm Hào quá ngắn, nếu hắn sớm hơn vài năm thành Kiếm Hào thì xác suất đánh bại Liệt Không Dương rất lớn.

Điều này không ảnh hưởng địa vị của Sở Mộ trong lòng bọn họ.

Quả nhiên Sở Mộ từ bỏ né tránh, đứng yên tại chỗ như muốn để ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh trùng kích.

Sở Mộ khẽ nói, mặt cười tươi:

- Liệt Không Dương, ngươi thật sự rất mạnh.

Giây sau, khi mọi người nghĩ Sở Mộ phải thua, khi Long trưởng lão định ra tay thì...

Bùm!

Thiên địa rung rinh.

- Cái gì?

- Không thể nào!

- Đây không phải là sự thật!

Các tiếng kinh kêu không thể kiềm nén vang lên, mỗi tiếng hét cực kỳ sắc nhọn, bọn họ xoe tròn mắt ốc bưu. Nụ cười đông trên mặt Liệt Không Dương, lửa xanh trong mắt gã đã giảm xuống thấp nhất, mắt tràn ngập khó tin.

Đó là cái gì?

Kiếm ý, người Sở Mộ bộc phát kiếm ý, kiếm ý vọt thẳng lên trời.

Sở Mộ có kiếm ý, bọn họ đều biết, Liệt Không Dương cũng đã tự mình lĩnh giáo. Nhưng lúc này Sở Mộ bộc phát ra không phải một thành kiếm ý mà là một thành hai.

Ra kiếm, ba trăng khuyết ám kim dài mấy thước phá không chém hai bên và phía trên.

Ba Trảm Nguyệt!

Bùm bùm bùm!

Ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh bị Trảm Nguyệt đánh nát, sau khi đó Trảm Nguyệt nổ tung thành lớp màng ám kim chặn lại lửa xanh trùng kích.

Lửa xanh và màu ám kim cùng biến mất không dấu vết.

Liệt Không Dương ngơ ngẩn nhìn Sở Mộ chằm chằm:

- Cái... này...

Lửa xanh dập dờn trên người Liệt Không Dương dao động như chính tâm tình của gã.

Long trưởng lão thả lỏng kiếm chỉ, khuôn mặt cứng nhắc có ý cười. Người Đông Thánh Điện trong bóng tối thở phào trút gánh nặng, càng thêm chú trọng vào Sở Mộ.
Bình Luận (0)
Comment