Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 835

Còn lại hai mươi chín Kiếm Giả nhanh chóng phản ứng lại, ai nấy thi triển thân pháp lao qua khoảng cách vài trăm thước tranh nhau xông vào cửa ánh sáng xám.

Còn lại hai mươi chín Kiếm Giả thiên tài bao gồm Sở Mộ đều vào cửa ánh sáng xám. Từ khi cửa ánh sáng xám mở ra mới chỉ qua mười giây.

Cửa ánh sáng xám thu nhỏ dần, chỉ một giây đã rút nhỏ một nửa, thêm một giây nữa sẽ biến mất.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một bóng người lao ra, như sao băng vượt qua vài trăm thước lao vào cửa ánh sáng xám. Khoảnh khắc người đó đi vào thì cửa ánh sáng xám cũng khép kín biến mất, tất cả trở về như thường, cảnh tượng trước mắt tựa như ảo giác. Một số Kiếm Giả cảm nhận khác lạ tìm đến không hiểu chuyện gì xảy ra.

Mới vào tầng thứ bốn Tư Không Kiện liền hỏi:

- Các vị, có ai muốn tổ đội với ta cùng hành động không?

Bắt đầu giai đoạn lôi kéo người.

- Ta!

- Ta nữa!

Tư Không Kiện rất mạnh, trông bộ dáng có kiến thức rộng, dễ khiến người tin tưởng, thế là vài Kiếm Giả tỏ vẻ muốn chung đội với gã.

Kiếm Giả áo đen hừ lạnh, lắc người rời đi:

- Hừ!

Kiếm Giả áo tím không nói một câu hóa thành sấm sét đi hướng khác.

Số Kiếm Giả còn lại tụm năm tụm ba thành đội.

Tu La Kiếm Vương truyền âm:

- Không cần tổ đội.

Sở Mộ từ chối lời mời của người khác, hành động một mình.

***

Nhiều năm trước Tu La Kiếm Vương từng đến đây, cũng có người đi cùng vào đây. Bây giờ đám hậu bối lại đến, Sở Mộ thì mang theo thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đi vào, hoàn toàn khác hẳn.

Hỏi ai quen thuộc tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì trong số Kiếm Giả ở đây chỉ có Tu La Kiếm Vương là rành nhất. Sở Mộ có thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương bên người nên có ưu thế hơn người khác nhiều.

Đi đi đi, không ngừng đi tới.

Tầng thứ bốn như một thế giới chết, có bầu trời xám, mây xám đặc quánh như cục gạch sắp rớt xuống đè nát mặt đất, khiến người thấy nặng nề.

Mặt đất cũng là màu xám, không có xương đầy đất như tầng thứ nhất, cũng không có bia mộ khắp chốn, nhưng có các làn khói quái dị phát ra như ảo giác khiến người dễ dàng bị lạc vào đó.

Sở Mộ như hành giả cô độc đi trên mảnh đất quỷ dị này, sương khói xám cực đậm, tầm nhìn rất thấp.

Sở Mộ đang đi theo hướng Tu La Kiếm Vương nói. Khác với Kiếm Giả khác vào đây, Sở Mộ có mục tiêu rõ ràng.

Không có mục tiêu rõ ràng thì chỉ có thể bằng vào vận may, có mục tiêu rõ ràng thì cuối cùng sẽ thu hoạch tốt hơn.

Một thời gian sau Sở Mộ thấy một tấm bia mộ, đằng sau mộ có một ngôi mộ khác đơn độc đứng thẳng giữa mặt đất mênh mang.

Tu La Kiếm Vương nhắc nhở:

- Chắc đây là một ngôi mộ trung cấp, ngươi có thể thử xem có lấy được kỳ ngộ trong đó không.

Theo như Tu La Kiếm Vương nói thì trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ có một số ngôi mộ, khác với bia mộ ở ba tầng đầu, mộ trong đây đại biểu một loại kỳ ngộ.

Mộ trong tầng thứ bốn chia đẳng cấp, cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Trên cao cấp có mộ vương cấp, nhưng rất hiếm hoi, mộ cao cấp cũng ít.

Hơn nữa nhìn bề ngoài khó thể phân biệt đẳng cấp của ngôi mộ, Tu La Kiếm Vương làm được vì một là gã hiểu rõ nơi này hơn người khác, hai là vì có thần niệm cường đại.

- Mộ trung cấp...

Sở Mộ lắc người xuất hiện trước bia mộ trông như màu đen lại giống xám, hắn làm theo lời Tu La Kiếm Vương đặt bàn tay lên bia mộ, rót Thiên Hoang kiếm nguyên vào.

Tay kia Sở Mộ nắm một khói Thiên Hoang thạch trung phẩm, hấp thu hoang khí tinh thuần trong đó để phục hồi kiếm nguyên bản thân tiêu hao.

Chốc lát sau Sở Mộ giơ tay lên, bia tỏa ánh sáng lấp lánh, ngôi mộ sau bia tự động tách ra. Có thứ từ bên trong bay lên lơ lửng giữa không trung.

Tuy Tu La Kiếm Vương không xuất hiện nhưng có thể cảm nhận rõ ràng mọi thứ bên ngoài:

- Đúng rồi, thật sự có đồ.

Sở Mộ giơ tay chộp lấy đoàn sáng như ngọn lửa rực cháy, nó rơi vào tay biến thành ngọc thạch đỏ rực, thường có ngọn lửa bập bùng cháy.

Tu La Kiếm Vương nói:

- Trong ngọc thạch này ghi chép một số tin tức, có lẽ là công pháp, có lẽ là cảm ngộ, ngươi có thể rót tinh thần lực vào xem xét.

Sở Mộ động ý niệm, tinh thần lực phát ra bao vây ngọc thạch lửa đỏ trong tay, chui vào trong. Sở Mộ lập tức xem được tin tức trong ngọc thạch.

- Thì ra là một môn bí pháp.

Mười giây sau Sở Mộ đọc xong tin tức trong ngọc thạch, thầm nghĩ:

- Còn là bí pháp Phần Thiên Tam Trọng Tấu.

- Tiếc rằng bí pháp này chỉ có thể tăng phúc hỏa hệ, vô dụng với ta.

- Trong cuộc chiến tranh giành khí vận, Liệt Không Dương sử dụng bí pháp hình như là hai trọng đầu của Phần Thiên Tam Trọng Tấu, chẳng lẽ hắn thiếu pháp môn đệ tam trọng?

Tuy vô dụng với Sở Mộ nhưng Phần Thiên Tam Trọng Tấu là môn bí pháp cường đại, dù là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thi triển cũng tăng phúc thực lực rõ rệt, giá trị rất cao.

Có thu hoạch làm Sở Mộ tràn đầy động lực.

- Tiếp tục đi tới, tìm phần mộ.

Sở Mộ không biết qua bao lâu, lại gặp một ngôi mộ. Theo Tu La Kiếm Vương gợi ý thì đây là ngôi mộ cao cấp, tiếc rằng xung quanh có bốn Kiếm Giả. Một tu vi Nguyên Cực cảnh thiểu thành, ba người tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.

Đây là kỳ ngộ của người ta, bình thường Sở Mộ sẽ không cướp giật. Nhưng đối phương thì không nghĩ vậy, thấy Sở Mộ xuất hiện thì ai nấy tràn đầy cảnh giác nhìn hắn, chực chờ hành động, hắn mà rục rịch một cái là bọn họ sẽ tấn công.

Sở Mộ không nói một tiếng cứ đi thẳng tới trước, bốn người thở phào nhẹ nhõm.

Người vào đây được đều là thiên tài, mỗi người đều có thực lực cường đại. Thoạt trông tu vi của Sở Mộ không bằng Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng không ai dám coi thường hắn.

Nếu đánh nhau dẫn đến chiến đấu bọn họ có lẽ nắm chắc giết được đối phương nhưng không chừng có dị biến, nên không đánh nhau là tốt nhất.

Tuy bỏ qua một ngôi mộ cao cấp nhưng Sở Mộ không hề hối hận.

Có Tu La Kiếm Vương chỉ dẫn, Sở Mộ tin tưởng mình có thể tìm đến ngôi mộ cao cấp.

Thời gian chậm rãi trôi, Sở Mộ lại tìm đến một ngôi mộ, là mộ cấp thấp, sau khi mở ra không có gì xuất hiện.

Dù là mộ cao cấp chưa chắc có đồ vật ở bên trong.

- Thời gian Cổ Kiếm Mộ mở ra là nửa năm, khi đến thời hạn nó lại lặn xuống Phong Hỏa đại sa mạc, không ai tìm ra được. Tầng thứ bốn cũng thuộc về Cổ Kiếm Mộ, nên chỉ có thời gian nửa năm. Từ khi ta vào Cổ Kiếm Mộ đến bây giờ còn chưa quá một tháng, còn thời gian để tìm kỳ ngộ của ta.

***
Bình Luận (0)
Comment