Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 880

Sở Mộ phát hiện không thể né tránh kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh, vì không gian như bị phong tỏa, làm hắn giật mình hơn nữa là không thể phản kích.

Đấu kiếm là khi đối diện đối thủ tấn công hoặc né tránh hoặc đón đỡ hoặc phản kích. Lúc này không thể né, không thể phản kích, bây giờ chỉ còn đường đỡ, nhưng kiếm này cho Sở Mộ cảm giác muốn đỡ cũng không ngăn được.

Dù vậy vẫn phải chắn.

Sở Mộ vung kiếm, lần đầu tiên phát động Chấn Sơn Kình, Bát Diện Thiên Hoang kiếm chấn động với tần suất siêu cao chém vào kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh.

Hai kiếm va chạm, Sở Mộ cảm giác kiếm của mình bị lực lượng kỳ lạ lôi kéo bất giác trượt sang bên cạnh. Thân kiếm Chấn Sơn Kình bị lực lượng kỳ lạ làm tan rã.

Rút kiếm về, lại chém ra, một lần nữa thi triển Chấn Sơn Kình.

Thiên Long Kiếm Thánh lắc cổ tay, tốc độ chém kiếm càng nhanh hơn, lực lượng mạnh hơn nữa.

Va chạm liên tiếp mấy lần, Chấn Sơn Kình liên tục bị đánh tan, không cách nào phát huy uy lực vốn có. Kiếm của Sở Mộ không cách nào chính xác chặn lại kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh, cảm giác như bôi dầu trơn trợt, lực lượng kỳ lạ khiến hắn chật vật đón đỡ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Lĩnh vực kiếm thuật, lực lượng kỳ lạ xung quanh thân kiếm là lực lượng mà lĩnh vực kiếm thuật hình thành sao?

Lĩnh vực kiếm thuật của Thiên Long Kiếm Thánh không đủ hoàn thiện, Sở Mộ dùng mấy đường kiếm tan rã lực lượng lĩnh vực kiếm thuật buộc y thay đổi kiếm chiêu, một đường kiếm mang theo lực lượng lĩnh vực kiếm thuật từ mặt bên chém vào Sở Mộ.

Vẫn không thể né tránh, không thể phản kích, chỉ có thể lại ngăn cản.

Nhiều lần thi triển Chấn Sơn Kình, nhiều lần bị đánh tan, Sở Mộ đón đỡ rất khó khăn. Sở Mộ biết rõ tuy Chấn Sơn Kình nhiều lần bị đánh tan nhưng có phát huy một chút tác dụng, nếu không có Chấn Sơn Kình thì hắn đỡ một, hai đường kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh rồi sẽ thất bại.

Mỗi kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh có thể nói là trở lại nguyên trạng, đại đạo chí giản, kiếm trong tay y chém chặt đâm tước có trật tự, nhìn như không gì khác lạ nhưng ẩn chứa đạo lý vô cùng.

- Cái gọi là lĩnh vực kiếm thuật là một loại hiểu biết kiếm thuật đến độ cao vượt mức, nắm giữ kiếm đến độ cao không ai với tới được, khống chế hoàn cảnh xung quanh gần như hoàn mỹ. Tất cả kết hợp lại khiến kiếm thuật có thể gây ra ảnh hưởng với hoàn cảnh xung quanh. Ảnh hưởng này có lợi với mình, hại cho người khác, thậm chí là tác dụng mặt trái, đây là lĩnh vực kiếm thuật!

Nhiều lần đánh nhau va chạm, dù Sở Mộ ngăn cản cực kỳ khó khăn, tùy thời sẽ thất bại nhưng lực lượng linh hồn cường đại quan sát chi tiết, ngộ tính như yêu nghiệt lần mò tham ngộ ảo diệu trong đó, các loại lĩnh ngộ dâng lên trong đầu Sở Mộ.

Trong kiếm thuật ngộ tính của Sở Mộ nói thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất.

Đẳng cấp kiếm thuật của Sở Mộ đã đến cực hạn cấm khu kiếm thuật, chỉ vì tích lũy không đủ, thiếu cơ hội nên không thể tham ngộ ảo diệu lĩnh vực kiếm thuật.

Sở Mộ vốn tưởng với năng lực của mình muốn đột phá đẳng cấp này đến lĩnh vực kiếm thuật cần ít nhất ba năm mới được.

So đấu kiếm thuật với Thiên Long Kiếm Thánh khiến Sở Mộ tự mình cảm nhận lĩnh vực kiếm thuật, tiết kiệm ba năm thời gian.

Sở Mộ đã hiểu cấu thành kiếm thuật, suy nghĩ trở nên rộng mở, các loại hiểu ra quanh quẩn trong óc.

Phân tích, tham ngộ, hiểu thấu.

Lại một lần va chạm, mắt Sở Mộ sáng rực, có một luồng sáng xẹt qua linh hồn hắn.

Không đợi Thiên Long Kiếm Thánh ra kiếm, lần này kiếm của Sở Mộ đâm ra trước:

- Đỡ một kiếm của ta!

Thiên Long Kiếm Thánh biến sắc mặt, vì y cảm nhận được kiếm Sở Mộ đâm ra bình thường không có gì lạ nhưng phong tỏa không gian bốn phía, khiến y có cảm giác không thể né tránh, không thể phản kích. Xung quanh đường kiếm có lực lượng kỳ lạ quấn quanh như sợi tơ trải rộng không gian bốn phía, sinh ra chút ảnh hưởng.

Cổ họng Thiên Long Kiếm Thánh lăn lộn, biểu tình kinh hoàng:

- Lĩnh vực kiếm thuật!

Thiên Long Kiếm Thánh không bao giờ ngờ Sở Mộ so kiếm với hắn rồi đột phá.

Thiên Long Kiếm Thánh chém ra một kiếm, hai kiếm va chạm, lực lượng lĩnh vực kiếm thuật triệt tiêu nhau. Hai người cùng thụt lùi, từ xa nhìn nhau.

Thiên Long Kiếm Thánh nhìn Sở Mộ, tinh thần bỗng hoảng hốt, cảm giác mọi thứ không chân thật.

Lòng Thiên Long Kiếm Thánh nổi lên suy nghĩ:

- Nếu hắn sinh cùng thời với ta e rằng ánh sáng của hắn sẽ che lấp ta, che lấp tất cả Kiếm Giả, khiến mọi Kiếm Giả sống dưới bóng ma của hắn.

Thiên Long Kiếm Thánh cảm thấy vui mừng, và một chút tiếc nuối.

Sâu trong Thiên Long kiếm điện, trên Đăng Long đài, Thiên Long Kiếm Thánh trợn to mắt nhìn Sở Mộ như muốn xem hắn làm bằng cái gì mà khác xa Kiếm Giả quá.

Thiên Long Kiếm Thánh thầm thở dài:

- Đáng tiếc yêu nghiệt như vậy lại vô duyên với truyền thừa của ta.

Thiên Long Kiếm Thánh mở miệng hỏi:

- Tiểu bối, ngươi tên là gì?

Dù đối diện thể thần hồn Kiếm Thánh cổ xưa nhưng Sở Mộ không biểu hiện kích động gì mấy:

- Sở Mộ.

Nhưng vì nhờ lĩnh vực kiếm thuật của Thiên Long Kiếm Thánh giúp hắn tham ngộ ra ảo diệu, khiến cấm khu kiếm thuật của Sở Mộ đột phá cực hạn, một chân bước vào trong lĩnh vực kiếm thuật nên hắn rất tôn kính Thiên Long Kiếm Thánh.

- Sở Mộ, ta nhớ kỹ tên của ngươi.

Thiên Long Kiếm Thánh nghiêm túc nói:

- Thiên phú của ngươi cao, ta hiếm thấy trong đời, nhưng dường như ngươi không có truyền thừa kiếm đạo?

Sở Mộ đáp thẳng:

- Không có.

Thiên Long Kiếm Thánh trầm ngâm một chút, sau đó mắt bắn ra tia sáng hỏi:

- Không có truyền thừa kiếm đạo, là ngươi không thể hay... ngươi không muốn truyền thừa kiếm đạo?

Không đợi Sở Mộ trả lời Thiên Long Kiếm Thánh đã nói thêm:

- Chẳng lẽ ngươi muốn tự sáng tạo kiếm đạo?

Sở Mộ không quanh co lòng vòng, bằng phẳng thừa nhận:

- Đúng vậy!

Ánh mắt Thiên Long Kiếm Thánh sâu thẳm, ngữ điệu vô cùng cảm khái, rất có cảm xúc với kiếm đạo tự sáng tạo:

- Tự sáng tạo kiếm đạo sao... Con đường này không dễ đi, vô cùng khó khăn. Năm xưa Kiếm Giả thiên tài cùng thời với ta có mấy người chọn đường tự sáng tạo kiếm đạo, vất vả cực khổ cuối cùng chỉ có ta thành công bước ra một bước tự sáng tạo Chân Long kiếm đạo. Nhưng đó vì ta có một chút huyết mạch chân long, nếu không có huyết mạch chân long thì ta cũng giống bọn họ đã gục ngã trên con đường tự sáng tạo kiếm đạo.

Sở Mộ nghe vậy tim rớt cái bịch, lời nói của Thiên Long Kiếm Thánh khiến hắn càng sâu sắc hiểu đường đến kiếm đạo tự sáng tạo khó khăn gian khổ biết bao.

Nhưng điều đó không thể dao động tâm chí của Sở Mộ mà càng khiến hắn kiên định hơn, dù cuối cùng hắn cũng gục ngã trên con đường này thì vẫn không hối hận.
Bình Luận (0)
Comment