Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 946

Trừ kiếm nguyên và kiếm ý ra, dường như không còn năng lượng chấn động nào khác. Nhìn vào là một kiếm rất là bình thản, khoảng cách tới Trác Bất Minh cũng có bảy tám trượng.

Nhưng mà thân thêr Trác Bất Minh run lên, lưng phảng phất như bị một kiếm đâm vào, máu tươi bắn ra, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.

Khó hiểu, vô cùng khó hiểu.

Trác Bất Minh lại vội vàng điều động kiếm nguyên và kiếm ý đối kháng, trục xuất. Lại thi triển bí pháp, thiêu đốt máu tươi, hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Một kiếm kia... Hẳn là ẩn chứa Không Chi áo nghĩa.

Hai mắt Tô Hạo Sa tràn ngập tinh mang lập lòe, tay buông ra khỏi chuôi kiếm, hai mắt nhìn qua Sở Mộ. hắn chỉ cảm thấy trên người Sở Mộ như được phủ thêm một tầng thần bí, nhìn không thấu.

- Chuyện gì xảy ra? Trác Bất Minh sao lại thi triển bí pháp Huyết độn để chạy trốn?

- Một kiếm vừa rồi là kiếm kỹ gì?

Mà Sở Mộ thì lưu lại cho mọi người vô số nghi vấn, thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, nhanh chóng rời đi.

Mặt đất bao la, mờ mịt mà hoang vu. Một đạo thân ảnh cách mặt đất ba trượng, nhanh chóng phi ra ngoài Man Hoang cổ vực.

Hắn là Sở Mộ.

Một thành Không Chi áo nghĩa đã đủ để Sở Mộ ngự không phi hành bên trong Man Hoang cổ vực. Loại ngự không phi hành này cũng không phải là giống như Huyết độn của Vô Huyết Kiếm Tôn Trác Bất Minh, cần thiêu đốt máu tươi toàn thân, đổi lấy bộc phát trong lúc nhất thời. Sau đó tác dụng phụ rất lớn, chỉ sợ phải tu dưỡng nhiều nắm mới có thể tiêu trừ.

Sở Mộ không muốn quá gây chú ý trong mắt người ngoài, chỉ bảo trì vị trí cách mặt đất ba trượng, tốc độ vẫn như vậy, không có giảm chút nào.

Tàng Không, kiếm kỹ mới, là thứ Sở Mộ căn cứ vào Không Chi áo nghĩa sáng tạo ra. Tạo ra kiếm kỹ này, dung nhập kiếm nguyên và kiếm ý, cùng với Xuyên Sơn kính, khiến cho một kiếm này không chỉ có uy lực mạnh mẽ, hơn nữa còn khó lòng phòng bị, là kiếm kỹ tuyệt hảo để ám sát, tập kích.

Tàng Không kiếm ký còn chưa có đạt tới trình độ hoàn mỹ, còn có không gian tiếp tục hoàn thiện và tăng lên. Nhưng mà uy lực không tầm thường, lại để cho Sở Mộ có đủ năng lực chống lại kiếm thú cao cấp.

Lúc này tiếng ầm ầm vang lên, phảng phất như vạn mã lao nhanh. Không, khí thế kia so với vạn mã lao nhanh còn nhanh hơn gấp chục lần.

Mặt đất chấn động, vô số bụi đất bốc lên, tràn ngập trên mặt đất.

Bên cạnh Sở Mộ xuất hiện một mảnh khói bụi màu vàng nâu, giống như là sóng lớn cuồn cuộn tập kích, lan tràn ra trong thiên địa.

Sở Mộ nhìn qua, chỉ thấy dưới đám khói bụi như sóng lớn cuồn cuộn kia có từng đạo thân ảnh chạy như điên tới, nhìn số lượng ít nhất có gần trăm.

- Đó là...

Tốc độ của Sở Mộ hạ thấp, hai mắt nhíu lại, chỉ thấy một đầu Man Hoang Tấn Long đang chạy như điên tới. Ở trên lưng Man Hoang tấn long thì có từng đạo thân ảnh đang ngồi.

Man Hoang Tấn long kiếm vệ.

Trong lòng Sở Mộ hiện lên cái tên này.

Hắn mơ hồ biết rõ, trong Man Hoang thánh thành, trong một ít thế lực cường đại có huấn luyện không ít Man Hoang cự thú. Bình thường dùng Man Hoang Tấn Long làm chủ, sau khi thuần dưỡng, phối hợp với Kiếm giả, tạo thành một chi Man Hoang Tấn long kiếm vệ cực kỳ đáng sợ.

Bởi vì trong tất cả các loại Man Hoang cự thú, Man Hoang Tấn Long có hình thể nhỏ nhất, tỉ lệ so với nhân loại không có khoa trương như vậy. Thích hợp làm tọa kỵ. Trên thực tế Man Hoang Tấn Long lại là Man Hoang cự thú quần cư. Dưới tình huống có bầy đàn, uy lực phát huy ra càng thêm kinh khủng.

Suy nghĩ một chút, nếu như thuần dưỡng Man Hoang Bạo Long mà nói, không thích hợp làm tọa kỵ quần thể, dù sao Man Hoang Bạo Long cao hơn chục thước, nhân loại ngồi phía trên cơ hồ không cần phải tính. Giữa cả hai rất khó hình thành phối hợp hữu hiệu.

Man Hoang Trảo Long cũng có thể thuần dưỡng thành Man Hoang Trảo Long kiếm vệ. Bất quá so với Man Hoang Tấn Long nó càng thêm thưa thớt, cho nên rất khó.

Trong trường hợp đó, một khi thuần dưỡng Man Hoang Trảo Long tạo thành một chi kiếm vệ, thực lực so với Man Hoang Tấn Long kiếm vệ càng thêm kinh khủng.

Trong lúc vô thức, Sở Mộ cảm thấy chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này hướng về hắn mà tới.

Hắn không có trốn, mà là quay người, chính diện đón Man Hoang Tấn Long kiếm vệ, đợi bọn hắn tới nơi.

Theo Man Hoang Tấn Long kiếm vệ tới gần, Sở Mộ nhìn rõ ràng hơn. Nhân số của đám Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này tổng cộng có một trăm người, một trăm đầu Man Hoang Tấn long. Cầm đầu là một đầu Man Hoang Tấn long cao nhất, cao chừng năm thước, nói rõ nó là Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp đỉnh phong. Những đầu Man Hoang Tấn Long còn lại từ bốn tới năm thước. Nói rõ chúng nó đều là Liệt Địa cấp cao giai.

Lấy đầu Man Hoang Tấn Long Liệt Địa cấp đỉnh phong kia cầm đầu, phảng phất như một mũi kiếm sắc bén, lợi hại vô cùng.

Khí thế kinh người, sắc bén mà cuồng bạo. Trong lúc mơ hồ lại khiến cho Sở Mộ cảm thấy một đội Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này có khí tức phảng phất như hợp lại thành một thể, vượt xa Liệt Địa cấp đỉnh phong.

Nếu như là một trăm đầu Man Hoang Tấn Long cùng nhau công kích trong Man Hoang cổ vực, tuyệt đối không thể nào đạt được loại khí thế này. Bởi vì đại đa số Man Hoang cự thú không có trí tuệ cao, đa số dựa theo bản năng làm việc.

Mà Man Hoang Tấn Long sau khi trải qua thuần dưỡng, lại có Kiếm giả dẫn đạo, trải qua quá trình làm quen, phù hợp, cuối cùng hình thành ăn ý cân đối. Hành quân, bày trận, thoáng cái phát huy ra toàn bộ thực lực. Hơn nữa còn dựa trên cơ sở thực lực vốn có tăng phúc lên.

Có thể nói hiện tại chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này đủ để so sánh với hơn một ngàn đầu Man Long Tấn Long Liệt Địa cấp.

- Giết.

Man Hoang Tấn Long kiếm vệ cầm đầu thực lực mạnh nhất, có được thực lực Kiếm thú trung cấp, là đội trưởng của chi đội ngũ Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này. Hắn hét lớn một tiếng, sát khí ngập trời.

- Giết.

Chín mươi chín Man Hoang Tấn Long kiếm vệ cùng nhau hét lớn, tiếng thét rung trời động địa, hóa thành thực chất, phảng phất như dùng âm thanh giết người, hóa thành từng thanh lợi kiếm vô hình, bắn về phía Sở Mộ.

Tay trái Sở Mộ cầm kiếm, lẳng lặng đứng đó, tùy ý để cho sát khí trùng kích, thân thể không chút sứt mẻ, chỉ có tóc đen và trường bào bay lên, sát khí phảng phất như thực chất, chỉ là một cơn gió thổi tới.

Mặt đất ầm ầm chấn động, tiếng nổ mạnh cuồn cuộn, khói bụi cuồn cuộn phảng phất như thủy triều mãnh liệt bành trướng.
Bình Luận (0)
Comment