Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 957

Trên Danh Kiếm đảo, bên ngoài Danh Kiếm Lâu còn có một trăm gian nhà gỗ, dựa theo trình tự phân biệt từ số một đến số một trăm. Sở Mộ là người thứ nhất đến Danh Kiếm đảo, tự nhiên sẽ ở trong nhà gỗ số một.

Một trăm kiếm giả đến Danh Kiếm đảo, lại cư trú trong một trăm căn nhà gỗ, đây là quy củ lưu truyền từ nhiều năm trước tới nay.

Dù sao bất kể là số một hay là số một trăm đều không sai biệt lắm, cũng có thể tiến vào Danh Kiếm lâu. Bởi vậy, vị trí này không có gì để mà tranh đoạt.

- Vị trí thứ nhất chính là của ta.

Nữ kiếm giả kia lạnh như băng nói ra với Sở Mộ, lại khiến cho Sở Mộ cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không ngờ tới tâm háo thắng của đối phương lại mãnh liệt như vậy.

Lại nói tuổi của nữ kiếm giả này cũng không phải rất lớn. Có khả năng không sai biệt lắm so với Sở Mộ, có được tu vi Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong tu vi, khí tức lạnh lẽo như băng mà lăng lệ ác liệt. Dung mạo tuy nhiên không đủ để được gọi là tuyệt thế, nhưng cũng là một mỹ nữ, nhất là khi nàng tức giận, như là băng sơn, còn có cảm giác rét cắt da cắt thịt, lạnh thấu xương, khiến cho người ta nhìn qua khó mà quên được, khắc sâu ấn tượng.

Bằng chừng ấy tuổi có thể có tu vi, thực lực như vậy đủ để nói rõ người này thiên phú bất phàm, số mệnh cũng không tệ.

- Nhớ kỹ, ta gọi là Bách Lý Sương.

Đối mặt với lời nói lạnh như băng của Bách Lý Sương, Sở Mộ chỉ cười nhạt một tiếng, không quan tâm.

Đi vào trong căn nhà gỗ số một, đóng lại cửa. Căn nhà gỗ trống không, không có giường cũng không có ghế, bất quá những tấm ván gỗ và mặt đất rất bóng loáng, sạch sẽ.

Lấy ra một bồ đoàn trong giới chỉ không gian, Sở Mộ ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt tĩnh tu.

Tu vi của hắn đã đạt tới Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong, là đỉnh phong bên trong đỉnh phong, khoảng cách tới đại thành chỉ còn một lớp màng rất mỏng rất mỏng.

Sở Mộ có một loại cảm giác, cách lúc đột phá đến nguyên cực cảnh đại thành không còn xa.

Một khi đột phá đến Nguyên cực cảnh đại thành. Đến lúc đó hắn có thể phục dụng Hoang thạch nhũ ngàn năm. Đem tu vi trực tiếp tăng lên tới đại thành đỉnh phong, thực lực tăng lên, tiến thêm một bước.

Bất quá hiện tại trọng điểm của Sở Mộ lại đặt ở việc nắm giữ và vận dụng áo nghĩa.

Chuyến đi Vạn nguyên cung, các loại áo nghĩa chủ tu của Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh. Chỉ là một mực không đủ thời gian để nắm giữ, triệt để đem nó chuyển hóa làm thực lực. Hôm nay, chờ đợi thời gian Danh Kiếm lâu mở ra nửa năm. Có thể lợi dụng một phen, khiến cho thực lực của chính mình đầy đủ, tiến thêm một bước tăng lên.

Rất nhanh, một ngày đi qua, không có người nào khởi xướng khiêu chiến.

Ngày hôm sau, ngày thứ ba đi qua, vẫn như trước không có người khởi xướng khiêu chiến.

Đám kiếm giả, đều bảo trì thái độ nhìn xem thế nào, trong âm thầm đang sưu tập tư liệu về một trăm kiếm giả kia. Trải qua sửa sang lại, tư liệu của một trăm kiếm giả hoặc nhiều hoặc ít cũng bị người ta biết rõ.

Biết mình biết người. Trăm trận trăm thắng!

Thứ nên hiểu đã hiểu, như vậy cũng bắt đầu khiêu chiến.

- Không bằng ngươi đi khiêu chiến kiếm giả phòng số một đi.

Có người giựt giây nói.

- Có thể tiến phòng số một, tốc độ của người nọ nhất định rất nhanh rất nhanh, thực lực có lẽ cũng không tầm thường. Hơn nữa tin tức về hắn quá ít, khó có thể phán đoán, không an toàn, vẫn nên khiêu chiến những người khác thì tốt hơn.

Đây không chỉ là suy nghĩ của một người, mà là suy nghĩ trong đầu của rất nhiều người.

Kiếm giả có thể tiến vào Danh Kiếm đảo, coi như chỉ biểu hiện tốc độ ra cũng không có dễ đối phó như vậy. Ỷ vào tốc độ kia cũng đủ để quần nhau một phen, đã như vậy, sao không đi khiêu chiến kiếm giả khác chứ?

Vì vậy, nhưng kiếm giả khác, thu được rất nhiều khiêu chiến.

Dựa theo quy định, một tháng bọn hắn mỗi người ít nhiều cũng phải tiếp nhận ba lượt khiêu chiến. Nhưng nà mỗi người nhận được rất nhiều khiêu chiến. Người ít nhất hơn mười, người nhiều thì mấy trăm, bọn hắn cần phải từ đó chọn lựa ra ba người nghênh chiến là được.

Địa điểm chiến đấu rất đơn giản, ngay tại trên không Danh Kiếm hồ, Danh Kiếm hồ rộng những vạn trượng đủ để cho đám kiếm giả Nguyên cực cảnh đối chiến.

XIU....XIU...

Tiếng xé gió nổi lên, từ trong mấy gian nhà gỗ có mấy kiếm giả bay ra. Bay đến trên không Danh Kiếm hồ. Cùng lúc đó, từ bên bờ Danh Kiếm đảo ở phía đối diện kia cũng có mấy kiếm giả bay ra. Đương nhiên bọn hắn là kiếm giả khiêu chiến.

Không nói hai lời, trực tiếp xuất kiếm khai chiến.

Đây là khiêu chiến, khiêu chiến không luận sinh tử, phải bày ra đủ thực lực. Kẻ yếu chỉ có thể ở bên cạnh nhìn xem. Chỉ có người thực lực cường đại mới có tư cách tham dự.

Chiến đấu thập phần kịch liệt, kiếm giả có can đảm phát ra khiêu chiến đối với thực lực mình đều có chút tự tin.

Sau một đoạn thời gian ngắn có kiếm giả giống như thiên thạch rơi xuống, rơi vào trong Danh Kiếm hồ, máu tươi tràn ra nhuộm đỏ một mảnh hồ nước.

Có thắng có bại, có sống có chết.

Chiến đấu chấm dứt, thắng người trở về nhà gỗ nghỉ ngơi. Về sau, có thể lựa chọn thời gian tiếp nhận thêm khiêu chiến, tóm lại mỗi tháng phải đủ ba trận. Đương nhiên, nếu như không có người khởi xướng khiêu chiến, như vậy tự nhiên không cần ứng chiến.

Có một hiện tượng thú vị là top mười kiếm giả tiếp nhận khiêu chiến rất ít. Đây là căn cứ vào kinh nghiệm những lần trước. Những lần trước thường thường, những kiếm giả có thể tiến vào trong top mười tới Danh Kiếm đảo đầu tiên, thực lực cũng sẽ không chênh lệch là bao.

Nhìn chung mỗi một lần Danh Kiếm hào kiệt hội trước đó, top mười ban đầu trên cơ bản đều có thể kiên trì đến cuối cùng, tiến vào Danh Kiếm lâu. Đương nhiên, vẫn còn có chút kiếm giả đối với thực lực mình rất có lòng tin, phát ra khiêu chiến đối với một ít kiếm giả top mười, nhưng cuối cùng nhất đều thất bại mà chấm dứt.

Rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua, trừ Sở Mộ ra. Những kiếm giả khác đều đã bị khiêu chiến.

Một tháng qua, Sở Mộ luôn ở trong tham ngộ, đem áo nghĩa chuyển hóa làm thực lực, khiến cho uy lực kiếm kỹ tăng lên trên phạm vi lớn.

- Lần này, ta muốn khiêu chiến kiếm giả phòng số một.

Một gã kiếm giả nói.

Kiếm giả, có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong, khí tức lăng lệ sắc bén mà cường đại, khiến cho người ta giật mình.

Quả nhiên, Sở Mộ cũng nhận được một phong chiến thư khiêu chiến.

- Cũng tốt, có thể thử nghiệm uy lực kiếm kỹ một chút xem như thế nào.

Sở Mộ mỉm cười, tiếp nhận khiêu chiến.

Nhiều tháng cửa căn nhà gỗ này chưa từng mở ra, Sở Mộ không nhanh không chậm đi ra, như đang tản bộ tại hậu hoa viên nhà mình, vô cùng nhàn nhã.
Bình Luận (0)
Comment