Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 97

Mạt Dụng người này tương đối nhát gan gian trá. Mặc dù có tu vi cửu đoạn trung kỳ, nhưng không có ra tay, trái lại chậm rãi lui về phía sau. Hắn tính toán, nếu có bất kỳ chuyện gì không ổn, sẽ lập tức rời đi. Hắn có bóng ma trong lòng, thấy loại thiên tài có thể vượt cấp đánh chết người như vậy, chung quy vẫn cảm thấy khiếp sợ.

Ba mươi kiếm giả thất đoạn của Thanh Lang Bang đồng thời rút kiếm. Kiếm quang lóe lên, giống như những vì sao sáng chói. Sát khí tràn ngập, quét tới, khiến bụi cuốn lên.

- Thanh Lang tập kích bất ngờ!

Ba mươi kiếm giả thất đoạn xuất kiếm. Chỉ thấy ba mươi con sói xanh lao đến tập kích bất ngờ. Mỗi con hung ác vô cùng nhằm phía Sở Mộ, mở miệng cắn xé, như muốn xé Sở Mộ thành từng mảnh nhỏ.

- Thanh Phong Phất Diện!

- Thanh Phong Liễu Loạn!

Dưới ba thành Ý Cảnh Phong, uy lực của Thanh Phong Phất Diện, Thanh Phong Liễu Loạn tăng lớn, trực tiếp đạt được trình độ sát chiêu kiếm thuật trung giai.

Từng làn gió xanh thổi về phía bốn phương tám hướng, thổi về phía ba mươi con sói xanh hung ác, thổi đám cát bụi trên mặt đất cuộn lên, tầng tầng lớp lớp tràn ngập trong không gian, thổi tới mức khiến ba mươi kiếm giả hai mắt mơ hồ, không tự chủ được nhắm lại.

Từng sát khí sắc bén rét lạnh, sát ý lẫm liệt lao ra. Từng con Thanh Lang ở trong gió bị gió đẩy, bị cuốn chặt. Sát khí ngang dọc tàn sát bừa bãi vô biên. Trên cổ ba mươi kiếm giả thất đoạn đều xuất hiện một vết tích màu đỏ, có máu tươi tràn ra, bị chém giết.

Thanh Lang Song Sát và Đoạn Thanh Lang xông tới, vừa ra tay, chính là sát chiêu trung giai.

- Thanh Lang Tả Sát!

- Thanh Lang Hữu Sát!

- Thanh Lang Khiếu Nguyệt!

- Kinh Vân Sát!

Sở Mộ phản kích, Kinh Vân quét tới đột nhiên nổ tung, va chạm cùng ba chiêu sát chiêu của đối phương, nhưng chỉ trung hoà được Thanh Lang Tả Sát và Thanh Lang Hữu Sát. Thanh Lang Khiếu Nguyệt trực tiếp lao tới, sát khí vô cùng lạnh lẽo, sắc bén đến cực điểm. Giống như giữa đêm khuya có một con sói xanh ngẩng đầu nhìn trăng hú dài, bay vọt lên, lao thẳng tới, sát khí hẳn phải chết bao phủ toàn thân.

- Ngoại Kiếm Khí Trảm!

Sở Mộ phản ứng cực nhanh, ngoại kiếm khí trong phạm vi bốn thước chấn động ngưng tụ, từ hư không chém ra, lao về phía Thanh Lang Khiếu Nguyệt.

Sát chiêu của Thanh Lang Song Sát bị trung hoà, lập tức vung kiếm, chém ra hai đạo kiếm khí phóng về phía Sở Mộ.

Sở Mộ thi triển thân pháp Phong Trung Du, cảm nhận không khí lưu động, giống như tự nhiên né tránh.

- Kiếm khí ngang dọc!

Thanh Lang Song Sát lập tức nhanh chóng vung kiếm lên. Hai kiếm giao nhau. Từng đạo kiếm khí giống như được súng máy bắn ra, xuyên qua hư không, hoàn toàn bao phủ phạm vi mười thước xung quanh Sở Mộ.

Sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi. Tuy rằng kiếm thuật của hắn cao minh hơn đối phương nhiều. Nhưng phóng kiếm khí ra ngoài, vẫn là va chạm tu vi chân chính. Cùng với trình độ kiếm thuật cao thấp không có liên quan quá lớn.

Sở Mộ toàn lực thi triển Phong Trung Du, hoàn toàn không có chút giữ lại nào. Sở Mộ giống như một làn gió to thổi sang bên cạnh, di chuyển trong nháy mắt né tránh kiếm khí ngang dọc. Kiếm khí đi qua nơi nào, mặt đất bị cắt, lưu lại vô số vết tích mất trật tự, rậm rạp tới mức nhìn thấy mà giật mình.

- Giết!

Trong nháy mắt Đoạn Thanh Lang nắm lấy thời cơ, vội vàng chém ra thập tự kiếm khí, xông về phía Sở Mộ.

Sở Mộ toàn lực thi triển Phong Trung Du, đang đứng để thở, miễn cưỡng né tránh, nhưng vẫn bị một đạo kiếm khí lướt sát qua bên người. Ốngng tay áo bị xé rách. Kiếm khí hộ thể phát huy tác dụng, ngăn cản kiếm khí cắt qua.

- Làm sao có thể không bị thương được?

Hai mắt Đoạn Thanh Lang trợn trừng, cảm thấy rất khó hiểu. Một kiếm của Sở Mộ chém ra kiếm khí, bắn về phía Đoạn Thanh Lang. Tiếp đó hắn xoay người lại, chấn động hai kiếm của Thanh Lang Song Sát. Kiếm quang vừa chuyển, sáng tới chói mắt. Hắn tiện tay rạch một cái, không để lại vết tích.

Hai mắt Thanh Lang Song Sát trợn trừng, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì bọn họ chỉ cảm thấy cổ họng của mình bị một phong quang cắt qua. Cảm giác lạnh như băng rót vào, khiến toàn bộ cổ họng đều lạnh lẽo một mảnh. Đầu óc bị sự lạnh giá trùng kích, cảm giác choáng váng. Máu tươi trực tiếp trào ra giàn giụa.

Một kiếm giết chết Thanh Lang Song Sát, Sở Mộ điểm nhẹ đầu ngón chân, bay vọt lên thật cao, dường như thuận gió mà lên. Một kiếm ném ra, kiếm khí quét tới giống như gió xuyên qua.

- Thanh Lang tập kích bất ngờ!

- Thanh Lang Khiếu Nguyệt!

Thần sắc Đoạn Thanh Lang đại biến, trong lòng kinh hãi vạn phần. Hắn liên tiếp thi triển ra hai thức sát chiêu. Trước sau có hai con sói xanh lao qua không trung, đánh về phía Sở Mộ.

- Thanh Phong Liễu Loạn!

- Kinh Vân Sát!

- Thanh Phong Tuyệt Sát!

Sở Mộ mạnh hơn. Từng trận gió dường như đến từ hư vô, thổi về phía mặt đất, thổi về phía Đoạn Thanh Lang, khiến hai mắt Đoạn Thanh Lang mơ hồ, mái tóc tung bay, góc áo theo gió vang lên những tiếng phần phật.

Dưới cơn gió thổi tới, hai con sói xnah trước sau phai mờ, giống như vết mực bị nước làm tan ra, cuối cùng biến mất ở trong không trung.

Phong nhận màu xanh nhạt dài hai thước, xé rách con gió, giống như xé rách hư không vậy lao về phía Đoạn Thanh Lang, tốc độ cực nhanh, không thể tưởng tượng nổi.

Hai mắt Đoạn Thanh Lang mở to, trong mắt chỉ thấy một màu xanh nhạt, không ngừng phóng đại, hình như đã vượt qua phạm vi dung nạp của hai mắt, cũng vượt ra khỏi tốc độ phản ứng thần kinh của hắn.

Kiếm khí thành giáp!

Hắn miễn cưỡng điều động kiếm khí tập trung ở trên thân thể ngưng tụ thành hộ giáp.

Đột nhiên, Đoạn Thanh Lang chỉ cảm thấy lồng ngực của mình bị trúng một đòn nghiêm trọng. Lực lượng cực lớn. Đồng thời có tiếng răng rắc truyền vào hai lỗ tai. Cả người ở dưới một đòn nghiêm trọng, không có cách nào khống chế bay ngược ra. Đồng thời, Đoạn Thanh Lang vẫn cảm giác được lồng ngực của mình dường như bị xé ra, truyền ra từng đợt đau đớn. Hắn kêu lên thảm thiết, máu tươi bắn ra.

Dưới ba thành Ý Cảnh Phong, Thanh Phong Tuyệt Sát mặc dù vẫn là sát chiêu trung giai, nhưng uy lực đã lớn hơn gấp ba so với ban đầu. Nó không chỉ phá vỡ kiếm khí hộ giáp của Đoạn Thanh Lang, còn muốn xé rách ngực.

Đoạn Thanh Lang bay ra hơn mười thước, nặng nề rơi xuống đất. Sở Mộ phi thân lên, mượn ngoại kiếm khí, một kiếm vút lên trời cao, chém xuống.

- Không... Không cần...

Đoạn Thanh Lang mới từ trong hôn mê tỉnh táo lại, liền thấy thanh kiếm bay vút lên trời cao rồi lao xuống, nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, thê lương quát lên một tiếng.

Trả lời hắn chính là một kiếm khí giống như một vầng trăng tàn chém xuống.

Phụt.

Máu tươi bắn lên thật cao.

- Gia hỏa này thật ra rất thông minh. Đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Sau khi giết chết Đoạn Thanh Lang, Sở Mộ nhìn lại. Trừ mình ra, đã không còn người nào còn đứng thẳng nữa. Nhưng Sở Mộ lại nhớ, chắc hẳn còn có một người mới đúng.

Xem ra, hắn đã trốn.
Bình Luận (0)
Comment