Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 994

Lúc này lại có một đạo thân ảnh xuất hiện ở tầng thứ mười hai. Là một trong hai Kiếm Tôn không nhận biết kia.

Kiếm Tôn này vẻ mặt lạnh lùng đảo qua ba người Sở Mộ, không để ý tới chút nào.

Lại qua chốc lát, bốn tòa Phù đồ đột nhiên xuất hiện trước mắt bốn người. Bên cạnh cũng có đồng hồ cát.

Tầng thứ mười một tổng cộng có chín Kiếm Tôn bị loại bỏ. Chỉ có bốn Kiếm Tôn thành công, tiến vào tầng thứ mười hai, tiếp tục tham ngộ.

Phù đồ trong Tầng thứ mười hai Phù Đồ cung, so với Phù đồ ở tầng thứ mười một còn phức tạp hơn gấp đôi, huyền ảo hơn gấp đôi.

Phù Đồ giống như cự thú viễn cổ, mang tới áp lực lớn lao cho bốn Kiếm Tôn.

Nếu như ý niệm tinh thần không đủ cường đại mà nói, căn bản khó có thể ngăn cản khí tức mà Phù Đồ phát ra.

Nhưng mà ý niệm tinh thần của bốn Kiếm Tôn đều rất cường đại, không ngừng ngăn cản được khí tức cường đại mà Phù Đồ phát ra, đồng thời còn có thể ngưng tụ tâm thần, không ngừng tìm hiểu.

Trong thế giới tinh thần, một bức Phù đồ hình dáng giống như đúc bắt đầu hiển hiện ra.

Có lẽ, giai đoạn này bọn họ sẽ phân thắng bại ở chỗ này, ở tầng thứ mười hai Phù Đồ cung.

...

- Sở Mộ này cần chú ý nhiều hơn, tiểu tử này khiến cho người ta giật mình liên tục.

Kiếm Thánh Phù Đồ cung nhắm mắt cảm giác tất cả mọi thứ trong Phù Đồ cung, vẻ mặt lập tức kinh ngạc, âm thầm nói.

Đạt được vinh quang kiếm thuật vô song, cũng đủ để nói rõ ngộ tính của Sở Mộ không tầm thường.

Nhưng mà điều này không có nghĩa là Sở Mộ cũng có thể đạt được vinh quang ngộ tính vô song. Mà lúc này Sở Mộ lại trở thành một trong bốn người tiến vào tầng thứ mười hai Phù Đồ cung trong một vạn Kiếm Tôn. Như vậy cũng đủ để nói rõ Sở Mộ trong một vạn Kiếm Tôn, đứng hàng trước bốn.

Về phần cuối cùng có thể xếp thứ mấy không dễ nói. Có lẽ chỉ là thứ tư, có lẽ chỉ là thứ ba, có lẽ là thứ hai, thậm chí có thể là thứ nhất.

- Nếu tiểu gia hỏa này cũng đạt được vinh quang ngộ tính vô song mà nói..

Kiếm Thánh Phù Đồ cung nghĩ tới điểm này, trong mắt hiện lên vẻ hứng thú.

Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội tổng cộng có ba giai đoạn, mỗi một giai đoạn hoàn toàn không có một người đạt được hai vinh quang. Trên lý luận, sẽ do ba người đạt được. Đương nhiên cũng xuất hiện ngoại lệ, vi dụ như một người đạt được hai vinh quang, thậm chí là ba vinh quang vô song.

Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, một người đạt được ba vinh quang vô song là chuyện không có khả năng. Bởi vì vinh quang kiếm thuật vô song đã bị Sở Mộ thu lấy. Mà thực lực Sở Mộ còn chưa tới cấp độ Kiếm Tôn đỉnh tiêm. Giai đoạn cuối cùng, căn bản không có khả năng đạt được vinh quang vô song.

- Tiểu gia hỏa, hi vọng ngươi lại một lần nữa làm ra hành động kinh người.

Kiếm Thánh Phù Đồ cung thầm nghĩ, vẻ vui mừng trên mặt thu liễm.

Ngoài Phù Đồ cung, hơn chín ngàn Kiếm Tôn tiếp tục chờ đợi.

Trong tầng thứ mười hai Phù Đồ cung, Sở Mộ và ba Kiếm Tôn còn lại tiếp tục chìm trong tham ngộ.

Hình dáng Phù Đồ trong thế giới tinh thần đã bày biện ra, đường vân bên trên cũng bắt đầu hiện ra. Chỉ có điều bởi vì đường vân vô cùng phức tạp, cho nên tốc độ hiện ra rất chậm.

Sở Mộ không biết tốc độ vẽ đường vân Phù đồ trong thế giới tinh thần của ba Kiếm Tôn kia so với hắn còn chậm hơn.

Luận kiếm thuật Sở Mộ chưa từng sợ qua ai, luận ngộ tính, hắn cũng chưa từng e ngại ai.

Hai linh hồn dung hợp, không phải là tăng lên một với một thành hai, mà là tăng lên rất nhiều lần. Theo tu luyện, theo lực lượng tăng lên, ý niệm tăng cường, tiềm lực của linh hồn không ngừng được khai phá, ngộ tính cũng không ngừng tăng lên.

So với Kiếm giả khác, linh hồn Sở Mộ cường đại hơn. Tiềm lực kinh người, mỗi một lần lại khai phá ra thêm ngộ tính. Cho nên mới khiến cho hắn ở trong tình huống này không ngừng vượt qua người khác.

Cát trong đồng hồ đã chảy xuống được một nửa.

Bốn Kiếm Tôn toàn lực tìm hiểu, không có một chút tạp niệm nào. Dưới loại tình huống này, bọn hắn cũng không dám phân tâm.

Từng đường vân, phảng phất như được ngòi bút vô hình vẽ lên trên Phù đồ, từng đường vân một hiện lên.

Hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cát rơi xuống, trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, một đường vân cuối cùng cũng được phác họa thành công. Cả Phù đồ trở nên vô cùng rõ ràng, trông rất sống động. Phóng ra một đạo quang mang màu trắng, lập tức bao phủ toàn thân Sở Mộ, từ trong ra ngoài.

Khi hạt cát cuối cùng chảy xuống dưới, thân thể Sở Mộ cũng biến mất không thấy gì nữa. Mà Tô Hạo Sa và Liệt Sơn Hổ, cùng với tên Kiếm Tôn không biết kia, thân thể bị quang mang màu đen bao phủ.

...

- Tiểu gia hỏa này thực sự là...

Kiếm Thánh Phù Đồ cung cảm thấy được biến hóa trong Phù Đồ cung, vẻ mặt lập tức kinh ngạc.

- Lại là hắn.

Liệt Sơn Hổ chứng kiến rất nhiều Kiếm Tôn bốn phía, làm sao không biết hắn bị tống ra khỏi Phù Đồ cung, tìm hiểu thất bại. Lại không có nhìn thấy Sở Mộ đi ra, nói cách khác, Sở Mộ tìm hiểu thành công, tiến vào tầng thứ mười ba Phù Đồ cung.

Vinh quang ngộ tính vô song, không thể nghi ngờ lại bị Sở Mộ thu được.

- Sở Mộ này thật đúng là...

Tô Hạo Sa lắc đầu cười khổ, trong lúc nhất thời không biết hình dung Sở Mộ như thế nào. Hắn cảm thấy, trước đó mình đã xem thường Sở Mộ. Kiếm thuật như vậy, ngộ tính như thế. Lại cho đối phương hai ba năm, chưa hẳn sẽ không vượt qua mình.

Trần Bất Nhị và Thượng Quan Cầm Âm, những người quen biết Sở Mộ cũng kinh ngạc vô cùng. Phải biết rằng bọn hắn đã thất bại ở trong tầng thứ sáu, so với Sở Mộ không thể so sánh.

Trong lòng có cao hứng, cũng có thất lạc. Nhất là Hoàng Phủ Hoàng Thiên, hắn tâm khí cao ngạo, thoáng cái gặp nhiều Kiếm Tôn thiên tài như vậy, rất nhiều người đều ở phía trên hắn, khiến cho hắn khó có thể tiếp nhận. Hiện tại hậu bối như Sở Mộ, tuổi tác nhỏ hơn hắn mười mấy tuổi, lại hai lần vượt xa, ném hắn ra sau lưng. Loại cảm giác này không cách nào hình dung trong lòng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bốn phía tĩnh lặng, im ắng. Tất cả mọi người đã biết rõ, vinh quang ngộ tính vô song thuộc về ai. Lúc này mọi người còn đang có cảm giác như ở trong mộng.

Sau một phút đồng hồ, Sở Mộ xuất hiện.

Cuối cùng hắn vẫn không có cách nào tìm hiểu hoàn tất bức Phù Đồ ở tầng thứ mười ba Phù Đồ cùng, chỉ mới tìm hiểu được hai phần ba, thời gian hết. Sở Mộ cũng biết đây là cực hạn ngộ tính trước mắt của mình.

- Sở Mộ, chúc mừng ngươi, đạt được vinh quang Ngộ tính vô song.

Kiếm Thánh Phù Đồ cung nở nụ cười phát ra từ trong lòng, nói.
Bình Luận (0)
Comment