- Hay là dùng bí pháp công kích linh hồn phá diệt giết hắn.
Khóe miệng hiện lên một nụ cười, con mắt của bóng ảnh kia híp lại, ở mi tâm một đạo linh hồn lực vô hình bắn nhanh ra ngoài. Mục tiêu chính là Diệp Trần đang đại chiến với Đường Lang Yêu Vương.
Tốc độ linh hồn lực công kích quá nhanh, Diệp Trần không có bất kỳ phản ứng nào, đã bị đạo linh hồn lực kia đánh chúng.
Trong đầu vang lên một trận mê muội, Diệp Trần bị Đường Lang Yêu Vương vừa vặn chém tới, xương sườn bị chém đứt, thổ huyết bay ngược ra sau.
- Có người dùng bí pháp linh hồn lực công kích ta!
Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Diệp Trần.
- Không có khả năng?
Bóng ảnh kia thất kinh, hắn đường đường là Vương giả cao giai, tuy rằng chỉ mới là tinh thần tưởng niệm thể. Linh hồn lực không bằng bản thể thế nhưng cũng không phải một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phỏng có thể chống đỡ nổi. Dựa theo suy đoán của hắn một đạo linh hồn công kích này có thể đơn giản giết chết linh hồn lực của Diệp Trần.
Thân thể đập vào một ngọn núi, Diệp Trần nhìn về bóng người ở phía xa.
- Là Vương giả nhân loại, vì sao lại công kích ta?
Linh hồn lực của Diệp Trần so với thường nhân mạnh hơn gấp năm lần. Ở thời điểm tích phân chiến đấu trong Sinh Tử điện ở Sinh Tử bí cảnh, Tuyết Kiếm Hầu cũng đã dùng bí pháp linh hồn công kích hắn. Kỳ thực hắn có thể không nhìn thế nhưng hắn không muốn quá mức bại lộ. Bởi vì ngoài việc linh hồn lực cường đại ra thì về chất lượng linh hồn lực của Diệp Trần cũng không thua kém gì vương giả Sinh Tử Cảnh.
- Không cần biết tại sao, là địch không phải bạn. Trước tiên nên chạy trốn!
Một Huyết Ma Vương ngoại tộc Đường Lang Yêu Vương được hỗn loạn ý chí và khí tức huyết sắc cải tạo thân thể khiến cho Diệp Trần thúc thủ vô sách. Hơn nữa một người nhìn qua so với Đường Lang Yêu Vương còn cường đại hơn gấp mấy lần. Trốn? Diệp Trần căn bản trốn không thoát, đánh cũng không lại. Hầu như rơi vào tuyệt lộ.
Đương nhiên, nếu như Diệp Trần thỉnh ra Nguyên Hoàng ảnh tượng thì có thể giải quyết được vấn đề này.
Chỉ là Diệp Trần cũng không có nghĩ đến điều đó. Nếu như mỗi lần gặp phải nguy hiểm đều thỉnh ra Nguyên Hoàng ảnh tượng sẽ không có tác dụng tôi luyện. Nguyên Hoàng ảnh tượng có thể giúp hắn một thời gian nhưng không thể nào giúp hắn cả đời được. Một người muốn truy cầu lực lượng cường đại cực hạn chỉ có thể dựa vào chính mình, không thể để hi vọng ký sinh lên người khác.
- Cục diện cửu tử nhất sinh. Ta muốn bằng thực lực của chính mình mà liều mạng. Nói không chừng có thể có cơ hội đột phá. Thực sự không được, tới thời khắc hẳn phải chết thỉnh ra Nguyên Hoàng ảnh tượng cũng không muộn.
Diệp Trần làm như vậy đối với tính mạng có nguy hiểm rất lớn, nói không chừng hắn không kịp thỉnh ra Nguyên Hoàng ảnh tượng đã bị đánh chết. Nhưng vì cánh cửa bước lên đỉnh phong, hắn phải tập cho mình thói quen sinh tử một đường.
Trên đỉnh núi.
- Cũng được. Tinh thần tưởng niệm thể của ta có được một phần ba chiến lực của bản thể. Đánh chết một người có thực lực Vương giả sơ giai cũng sẽ không khó khăn!
Bóng người mang theo mặt nạ, không thấy được tướng mạo, hắn bước xuống dưới, chẳng mấy chốc mà đi tới chân núi.
Đường Lang Yêu Vương đang chuẩn bị tiếp tục công kích Diệp Trần, thế nhưng người đeo mặt nạ này vừa xuất hiện, mục tiêu của hắn liền dời đi. Với hắn mà nói khí tức của người đeo mặt nạ này rất cường đại, khiến cho Đường Lang Yêu Vương vô cùng chán ghét. Đôi cánh mỏng phía sau chấn động, thân hình Đường Lang Yêu Vương ở trên không trung vẽ ra một đạo tản ảnh, ngay lập tức Đường Lang Yêu Vương xuất hiện trước mặt người đeo mặt nạ.
- Thật đáng buồn, trí tuệ cơ bản cũng mất đi. Ngươi còn lại cái gì.
Người đeo mặt nạ lắc đầu, một chưởng đánh lên đỉnh đầu của Đường Lang yêu Vương.
Oanh!
Lôi hỏa lóng lánh bắn ra, Đường Lang Yêu Vương tới đã nhanh, đi còn nhanh hơn. Ngay cả hai thanh liêm đao cũng bị nứt gãy, trước ngực xuất hiện một cái hố đen.
- Áo nghĩa võ học thật bá đạo. Lôi chi áo nghĩa và hỏa chi áo nghĩa đã đạt tới chín thành đỉnh phong. Chỉ sợ đã tiếp cận đại thành.
Con ngươi Diệp Trần co rụt lại. Cho tới nay, hắn đều dựa vào áo nghĩa võ học mà chiếm ưu thế, áp chế đối thủ. Thế nhưng lần làn, áo nghĩa võ học của địch nhân lại mạnh hơn Diệp Trần rất nhiều, cường đại gấp bội.
Thong thả bay tới, người đeo mặt nạ đánh giá Diệp Trần, nói:
- Đáng tiếc, một tuyệt thế thiên tài vậy mà lại ngã xuống dưới tay của ta.
- Ngươi là ai?
Diệp Trần đã khôi phục thương thế, lãnh tĩnh hỏi.
- Thân phận của ta. Ngươi vĩnh viễn không đoán ra được. Hơn nữa ngươi không càn biết. Người chết không có tư cách biết được chân tướng. Chết đi!
Người đeo mặt nạ vừa nói liên động thủ, một chưởng đánh ra mang theo lôi hỏa.
Chiêu này vừa ra con ngươi Diệp Trần lóe lên. Tay trái nắm chặt Phá Tà Kiếm chắn ở trước ngực, tay phải cầm Thiên Hạ Kiếm chém ra một kiếm. Cùng lúc đó hai đại kiếm hồn trong hồn hải điên cuồng rung động đứng lên tạo ra từng đợt kiếm ý giống như một cơn lốc. Hủy diệt kiếm ý và Bất hủ kiếm ý hòa vào cùng một chỗ, thậm chí tạo ra chấn động kiếm ý. Hủy diệt kiếm ý thì phụ gia trên thân Thiên Hạ Kiếm, Bất hủ kiếm ý thì kết hợp với Phá Tà Kiếm.
Hủy diệt kiếm ý chủ công.
Bất hủ kiếm ý chủ phòng.
Giờ khắc này, Diệp Trần lần đầu tiên vận dụng hai đại kiếm ý đối địch.
Oanh!
Kiếm chiêu của Diệp Trần vừa xuất ra ngoài là Ngưng Thủy. Thế nhưng vừa va chạm với lôi hỏa thì Ngưng Thủy kiếm kính lập tức bị đốt cháy thành hư vô. Lực lượng lôi hỏa vô cùng đáng sợ, thế như chẻ tre đánh lên thân Phá Tà Kiếm phát ra đại lượng điện xà và hỏa tinh.
Hầu như trong nháy mắt, lục phủ ngũ tạng của Diệp Trần liền xuất hiện tổn hại. Xương sườn ở trước ngực toàn bộ bị đứt gãy. Sau đó song chưởng từng phân từng tấc bạo liệt hóa thành tro bụi. Một khắc sau, toàn thân Diệp Trần chảy máu, trong miệng phun ra đại lượng tiên huyết bay ngược ra ngoài. Thiên Hạt Kiếm và Phá Tà Kiếm mất đi khống chết liền rơi xuống mặt đất.
- Quá mạnh mẽ. Đây là Vương giả trung giai?
Diệp Trần đã xuất ra toàn bộ thủ đoạn, kết quả vẫn bị nghiền nát.
- Cực phẩm bảo kiếm, không tồn.
Người đeo mặt nạ chú ý tới Thiên Hạt Kiếm, hắn đưa tay muốn đoạt lấy.
- Trở về!
Linh hồn lực khẽ động. Thiên Hạt Kiếm và Phá Tà Kiếm liền hóa thành hai đạo lưu quang bay về phía Diệ Trần.
Không đoạt được Thiên Hạt Kiếm, ánh mắt người đeo mặt nạ lóe ra hàn quang.
Trên đường bay ngược ra phía sau, Diệp Trần vận chuyển bất tử thân khôi phục song chưởng bị mất đi và lục phủ ngũ tạng bị tổn hại. Lần này hắn bị thương quá nặng. Lần trước bị Độc Hỏa Viêm Bạo của Độc Hỏa Vương đánh trúng, hai chân, hai tay bị đốt thành hư vô, lục phủ ngũ tạng cũng thụ thương. Diệp Trần cũng tiêu han gần ba thành chân nguyên mới có thể khôi phục lại thân thể. Thế nhưng lần này hắn phải tiêu hao tới bốn thành chân nguyên. May mà có Ngưng Thủy kiếm kính lam giảm bớt uy lực một quyền vừa rồi, nếu chỉ đơn thuần phòng ngự thì sợ rằng hắn đã ngã xuống rồi.
- Có thể tiếp một chiêu của ta mà không chết. Quả thực là một kỳ tích, ngươi thực sự khiến cho ta kinh ngạc.
Người đeo mặt nạ rất kinh ngạc. Đường Lang Yêu Vương mạnh hơn Diệp Trần thế nhưng hắn chỉ mất một chiêu có thể giải quyết được. Mà Diệp Trần yếu hơn một chút cư nhiên có thể chống đỡ được. Hắn làm sao không kinh hãi được.
- Chỉ là ngươi vẫn phải chết. Một chiêu không được thì hai chiêu vậy!
Người đeo mặt nạ bước về phía trước một bước. Chưởng thứ hai được đánh ra, một kích này giống hệt lúc trước.
- Hủy diệt kiếm ý, đột phát cho ta!
Chân nguyên trong cơ thể chỉ còn lại sáu thành. Lần thứ hai bị trúng chiêu còn có thể thông qua bất tử thân để khôi phuc. Thế nhưng nếu như lần thứ ba bị đánh trúng, chân nguyên còn lại không đủ để khôi phục thương thế.
Ông!
Ông! Ông!
Ông! Ông! Ông!
Trong hồn hải, hủy diệt kiếm ý và bất hủ kiếm ý hòa lẫn vào như, cộng minh với nhau. Hủy diệt quang huy và bất hủ quang huy đồng thời phóng xuất, chiếu sáng hơn phân nửa hồn hải.
Ngay lúc lực lượng lôi hỏa sắp sửa đánh tới, hủy diệt kiếm hồn bỗng nhiên chấn động, quang huy đại phóng. Bản thể hắc sắc kiếm hồn giống như phong bạo biến thành tuyệt thế bảo kiếm. Kiếm ý vô cùng, hủy diệt kiếm hồn bắn ra ngoài truyền lên thân Thiên Hạt Kiếm, sau đó phối hợp với kiếm chiêu Ngưng Thủy, công kích lực lượng lôi hỏa.
Lục giai hủy diệt kiếm ý. Toàn lực công kích.
Phut!
Lực lượng lôi hỏa và Ngưng Thủy kiếm kính va chạm cùng một chỗ, lực lượng bộc phát ra kinh người. Núi hoang ở bốn phía xung quanh đều bị cỗ năng lượng chấn động này chấn nát thành hư vô.
- Cái gì? Không có khả năng?
Người đeo mặt nạ giật mình. Cỗ kiếm ý này cư nhiên khiến cho hắn sản sinh ra một tia sợ hãi.
- Là lục giai hủy diệt kiếm ý. Hắn có thể đề thăng hủy diệt kiếm ý lên lục giai.
Người đeo mặt nạ lẩm bẩm.
Kiếm ý mỗi lần đề thăng lên một cấp, uy lực tăng lên gấp mấy lần. Nhất là kiếm ý có giai vị càng cao thì độ chênh lệch càng lớn. Ngũ giai và lục giai hủy diệt kiếm ý cũng chênh lệch nhau tới mười lần.
Hủy diệt kiếm ý của Diệp Trần đề thăng từ ngũ giai lên lục giai, tương đương với kiếm ý bình thường đề thăng từ lục giai lên thất giai. Uy lực đề thăng lên mười lần.
- Cuối cùng cũng đột phá!
Trên mặt Diệp Trần hiện lên vẻ kinh hỉ, hủy diệt kiếm hồn từ ngũ giai đỉnh phong đề thăng tới lục giai, đối với hắn mà nói cũng không khó, khiếm khuyết ở đây chính là thời gian. Thực không ngờ đến thời điểm sống chết trước mắt mà hắn có thể đề thăng được.
- Trảm!
Một kiếm chém ra trung hòa tuyệt chiêu của người đeo mặt nạ. Diệp Trần hít một hơi thật sâu, hủy diệt kiếm hồn trong hải hồn rung đột. Từ trên xuống dưới, theo thân thể tuyệt thế kiếm ý bắn ra ngoài.
Loáng thoáng, Diệp Trần phảng phất nghe được thanh âm chói tai của tinh thần hỏa độc. Tiếng thét chói tai càng ngày càng yếu, đến tận khi ngừng hẳn mới thôi.
Chém giết hoạt tính tinh thần hỏa độc. Diệp Trần cảm thấy thân thể trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Ngón trỏ tay phải giơ lên, đầu ngón tay tự động hé ra một vết nứt nhỏ. Sau một khắc nọc độc màu tử hồng theo vết nứt chảy ra ngoài. Nọc độc tử hồng rơi xuống mặt đất bắt đầu ăn mòn tạo thành một cái hố cháy đen.
- Ngươi trúng tinh thần hỏa độc!
Người đeo mặt nạ lấy lại tinh thần, chú ý tới một màn này...