_ "Diệp Trần, chúc mừng!" Nói chuyện chính là một người mỹ phụ trung niên, mỹ phụ này có khí chất phiêu dật kỳ ảo, không nhiễm một tia bụi trần nào, khí tức cường đại, đi cùng một Sinh Tử Cảnh Vương giả.
Nàng này không phải ai khác chính là Đạm Đài gia tộc Tộc trưởng Nguyệt Hậu.
Trước đây khi Huyền Hậu còn chưa quật khởi thì Nguyệt Hậu đã là một trong những đệ nhất Nữ Vương giả nhân tộc, thực lực thâm bất khả trắc, dù là cùng Diệp Trần đứng chung một chỗ cũng không mảy may yếu thế, rõ ràng là một đỉnh cấp Vương giả, hơn nữa không phải một đỉnh cấp Vương giả bình thường, thực lực tối thiểu cũng đã đạt đến Tứ Tinh cao đẳng, thậm chí còn Tứ Tinh đỉnh phong. "Nguyệt Hậu đại giá quang lâm thật khiến Diệp gia của kẻ hèn này cảm thấy thật vẻ vang" Diệp Trần lập tức đi qua nghênh đón.
Nguyệt Hậu thở dài: "Thiên hạ đại loạn tương khởi, ngươi với tư cách thanh niên đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh, ngày sau, nói không chừng Đạm Đài gia tộc ta còn có chuyện muốn dựa vào ngươi." Nguyệt Hậu đến đây chúc mừng Diệp Trần tiến vào Sinh Tử Cảnh, tự nhiên cũng muốn cùng Diệp Trần kết thiện duyên, bên trong gia tộc của nàng, tuy nói đã có một thiên tài như Đạm Đài Minh Nguyệt nhưng bất quá Đạm Đài Minh Nguyệt so với Diệp Trần chút chênh lệch không nhỏ. Đạm Đài Minh Nguyệt có thể làm cho Đạm Đài gia tộc thêm huy hoàng hay không, điều kiện tiên quyết là có thể vượt qua dị tộc đại kiếp nạn lần này. "Nguyệt Hậu cứ nói đùa như vậy ..." Nói xong, Diệp Trần nghênh tiếp Nguyệt Hậu và đoàn người vào một sân nhỏ xa hoa bên trong.
Ngoại trừ các tông phái Vương giả, đến đây chúc mừng còn có một vài độc hành Vương giả, những Vương giả này, tuyệt đại bộ phận Diệp Trần đều nghe nói qua danh hào, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ, Diệp Trần chưa hề thấy qua, có câu: người tới là khách, Diệp Trần tuy không biết bọn hắn, nhưng cũng không nên làm cho nhân gia bị vắng vẻ, ít nhất những người này đều dẫn theo trân quý hạ lễ, cũng không phải tới để quấy rối.
Xa hoa trong sân, Sinh Tử Cảnh Vương giả càng ngày càng nhiều, đã tiếp cận hai mươi người, tiếp cận hai mươi vị Sinh Tử Cảnh Vương giả cùng một chỗ thực sự ít nhiều cũng có chuyện đã xảy ra, nhưng là vì Diệp Trần nên bọn hắn đều đã đến, tựu cũng trò chuyện thật vui vẻ.
Bất quá Diệp Trần nhìn ra được, Sinh Tử Cảnh Vương giả ở bên trong, cũng có địa vị cao thấp.
Sơ Giai Vương giả cùng Sơ Giai Vương giả cùng một chỗ uống rượu, Trung giai Vương giả cùng Trung giai Vương giả, Cao giai Vương giả cùng Cao giai Vương giả, đỉnh cấp Vương giả có ba người theo thứ tự là Nguyệt Hậu, Độc Cô gia tộc Tộc trưởng cùng Bạch gia Tộc trưởng, mà ba người này tự nhiên trở thành trung tâm của mọi người.
Những Sinh Tử Cảnh Vương giả có thể tới đều đã đến, không đến, đợi đến sang năm họ cũng sẽ không biết đến, nhưng mọi người biết rõ còn có một người sẽ đến, nếu nàng không đến, toàn bộ yến hội đều ảm đạm thất sắc.
Rốt cục, một hồi thanh âm vang lên. "Thiên Vũ Vực Huyền Tông tông chủ đến." Đã đến mọi người ngừng thở, nhìn về phía đại điện bên ngoài.
Huyền Hậu một thân áo trắng thuần khiết như thác nước trong rừng Thanh Ti tựa như một tiên tử, mang theo Yến Phượng Phượng mặc Thanh y ngũ quan tinh xảo cao quý đã đi tới. "Yến tiền bối!" Diệp Trần khuôn mặt tươi cười đón chào.
Yến Phượng Phượng cười nói: "Diệp Trần, ta cùng sư phụ đến như vậy muộn là vi ngươi đi mượn Thượng phẩm linh mạch tổng cộng mang đến chín đầu Thượng phẩm linh mạch đây này!" "Chín đầu Thượng phẩm linh mạch?" Diệp Trần một hồi kinh ngạc cùng cảm động.
Thượng phẩm linh mạch không phải rau cải trắng, Ngũ phẩm tông môn tuy có nắm giữ ở trong tay nhưng cũng cần Thượng phẩm linh mạch để bố trí đại trận, ngoài ra còn phải dùng để cung cấp cho môn hạ đệ tử tu luyện, rất khó có dư thừaễ Những tông phái Vương giả kia có thể tống xuất một đầu Thượng phẩm linh mạch đã cực kỳ có thành ý, Hắc Lôi Vương bởi vì cùng Diệp Trần cùng với Mộ Dung Khuynh Thành có chút hiềm khích cho nên bỏ hết cả tiền vốn đưa đến nhiều hơn một đầu.
Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Huyền Hậu thoáng cái tống xuất chín đầu. "Đa tạ Yến tiền bối đã đại lễ như thế " Diệp Trần cảm kích nói. "Đeu là một ít ngoại vật mà thôi, không cần quá coi trọng." Huyền Hậu chú ý tới Nguyệt Hậu đang ngồi bên trong hoa viên, đối với Diệp Trần nói ra: "Ta ngồi cùng Nguyệt Hậu, ngươi còn bận nhiều việc, cứ đi xử lý trước đi" Diệp Trần chính xác bề bộn nhiều việc, yến hội lần này là do hắn tổ chức cho nên hắn phải tự mình ra mặt, bằng không người khác dựa vào cái gì tới chúc mừng, dựa vào cái gì tiễn đưa nhiều trân bảo giá trị liên thành như vậy, còn không phải là vì đến xem dung mạo của hắn. Dưới tình huống bình thường, đại đa số thiên tài tông môn khi tiến vào Sinh Tử Cảnh, đều tổ chức một hồi yến hội, đầu tiên là nhìn xem có thế lực nào có thiện ý với mình, thứ nhì là biểu hiện một chút khí độ.
Thời gian bề bộn rất lâu, Diệp Trần mới có cơ hội đi vào hoa viên trong sân cùng nhiều Sinh Tử Cảnh Vương giả khác họp gặp. "Diệp tiểu huynh đệ, bọn ta chờ ngươi nãy giờ rồi." Tôn Thái cùng hai gã Sơ Giai Yêu Vương uống rất là cao hứng, gặp Diệp Trần tới, kêu lên.
Diệp Trần đi tới. "Diệp Trần, tại hạ Xuyên Sơn Vương, người này là bằng hữu của ta Phong Điểu Vương!" Cùng Tôn Thái uống rượu hai gã Yêu Vương, một người là Xuyên Sơn Giáp tu thành Yêu Vương, một người là chim mồi tu thành Yêu Vương, Xuyên Sơn Vương dáng người thấp bé, nhưng không hề gầy yếu, phần lưng rất rộng, mà Phong Điểu Vương là một người tướng mạo bình thường, dáng người lung linh như nữ nhânệ "Chiêu đãi không chu toàn, mong rằng hai vị không trách." Diệp Trần ôm quyền, xin lỗi nói. "Đâu có! Hôm nay có thể có hân hạnh nhìn thấy thiên tài thượng đẳng đích thực từ xưa đến nay, Phong Điểu Vương ta đã thập phần hài lòng." Phong Điểu Vương nịnh nọt nói.
Mỗi một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả đều nói lời khách sáo, cuối cùng, Diệp Trần luẩn quẩn đi vào trung tâm vòng tròn, tại đó, đều là đỉnh cấp Vương giả.
Huyền Hậu, Nguyệt Hậu, Độc Cô gia tộc Tộc trưởng cùng với Bạch gia Tộc trưởng.
Những người khác tới nói tối đa vài lời không dám cùng bọn hắn ngồi cùng một chỗ. "Yến muội muội, ánh mắt của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều, từ đầu ta làm sao lại không có chú ý tới một thiên tài đích thực có tiềm lực như vậy." Nguyệt Hậu gặp Diệp Trần đang đi tới, trêu ghẹo Huyền Hậu Yến Khinh Huyên Yến Khinh Huyên cười nói: "Nhà của ngươi đã có một thiên tài, lại đem chú ý đánh tới một thiên tài khác, lại lộ ra lòng tham không đáy rồi." "Ha ha, thiên tài như thế đâu có nhiều" Nguyệt Hậu nói không tiếc nuối, điều đó là không thể nào, tận đáy lòng nàng có đôi khi suy nghĩ, nếu như đem Minh Nguyệt tiểu nha đầu cùng Diệp Trần tụ cùng một chỗ, thật là sự tình tốt đến cỡ nào.
Diệp Trần rót đầy rượu cho bốn người, tăng thêm hoa quả, sau đó giơ ly lên nói: "Cảm tạ các vị đã đến, Diệp Trần cảm thấy vô cùng vinh hạnh, hi vọng chúng ta về sau cũng có thể cùng nhau hòa hợp, sẽ không xuất hiện những chuyện không nữa" "Nhất định!" Bốn người đều đứng , giơ ly lên.
Đêm đã khuya, các tân khách cũng đã ly khai.
Trên nóc nhà chủ điện cao lớn, một vòng trăng sáng nhô lên cao chiếu lên hai đạo thân ảnh sóng vai. " Yến hội lần này ngươi tạo ra không ít khí thế, Đạm Đài gia tộc cũng nhìn ra được, Độc Cô gia tộc cùng với Bạch gia, đều nguyện ý cùng ngươi kết thân, có ba đại gia tộc ủng hộ, ngươi tại Chân Linh thế giới có thể chân chính có tiếng nói, cho dù là Phong Đế Vương giả, cũng sẽ biết mà không chủ động tới trêu chọc ngươi." Áo trắng tung bay, Huyền Hậu ngửa đầu nhìn qua trăng sáng, nói ra.
Diệp Trần gánh vác lấy hai tay, nói: "Kỳ thật, bọn hắn coi trọng là thực lực của ta, ta có thực lực, bọn hắn tự nhiên không muốn đắc tội ta, nếu sau thời gian rất lâu mà ta không thể đột phá, bọn hắn muốn gì tựu không biết được rồiễ" "Đây là lẽ đương nhiên, dù có nói hoa mỹ thế nào thì cái thế giới này bản chất chung vẫn là mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, tại bên ngoài Chân Linh thế giới, quy cũ cũng là như the." "Cho nên ngươi bây giờ vẫn không thể ngừng lại, phải tu luyện thẳng đến đỉnh phong" Huyền Hậu một chút cũng nhìn không thấu Diệp Trần, Diệp Trần thật giống như một đoàn sương mù, càng ngày càng để cho người khác không đoán ra được, thật giống như tốc độ tiến bộ của hắn thật sự quá kinh người, xuất hiện ở thời đại này có thể so sánh với thiên tài đích thực thời Thượng cổ, cho dù là Huyền Hậu đều không nghĩ tới thì có ai có thể nghĩ đến.
Nàng đối với Diệp Trần có một tia lo lắng, càng là thiên tài kinh tài kinh diễm đích thực sẽ gặp phải sự tình càng nhiều, người bình thường có thể sống an nhàn qua cả đời, còn đối với một thiên tài thì cuộc sống của họ tự cổ chí kim đều là rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm dậy sóng.
Hai người một mực hàn thuyên cho tới sáng sớm, lúc bầu trời hiển hiện một tia ngân bạch sắc, Huyền Hậu đã mang theo Yến Phượng Phượng ra đi.
Chậm rãi thở ra một hơi khí tức, Diệp Trần ánh mắt nhìn thẳng ánh bình minh ở phương xa cuối chân trời, đưa tay như muốn bắt lấy, phảng phất như muốn chộp lấy mặt trời đặt trong tayẵ 24 đầu Thượng phẩm linh mạch, đây là thu hoạch sau một hồi tổ chức yến hội.
Long Thần Thiên Cung bất quá chỉ có 17 đầu Thượng phẩm linh mạch mà thôi. ( Ghi chú: phía trước ghi sai rồi, Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận cần chín chín tám mươi mốt đầu linh mạch, Long Thần Thiên Cung có Trung phẩm linh mạch sáu mươi bốn đầu, Thượng phẩm linh mạch 17 đầu) Đương nhiên, Thượng phẩm linh mạch cũng có phẩm chất cao thấp, Diệp Trần lấy được Thượng phẩm linh mạch, đại đa số là Thượng phẩm cấp thấp, một số ít là Thượng phẩm trung đẳng, mà quà của Long Thần Thiên Cung là Thượng phẩm linh mạch, Thượng phẩm siêu hạng đều có một đầu, Thượng phẩm thượng đẳng có 2 cái, Diệp Trần nhìn thấy số lượng thượng phẩm linh mạch tương đối nhiều nhưng tổng thể hiệu quả ngược lại không bằng Long Thần Thiên Cung.
Ngoại trừ Thượng phẩm linh mạch bên ngoài, Diệp Trần còn gặt hái được ba mươi hai đầu Trung phẩm linh mạch, những thứ này đều là Lục phẩm tông môn tiễn đưa, đối với Lục phẩm tông môn bình thường thì không nói, đối với một ít Lục phẩm tông môn cường đại mà nói, tiễn đưa một đầu Trung phẩm linh mạch thì không coi vào đâu, cho dù không nói giao hảo Diệp gia nhưng ít nhất làm cho đối phương chứng kiến thành ý.
Đã có 24 đầu Thượng phẩm linh mạch cùng ba mươi hai đầu Trung phẩm linh mạch, hơn nữa Diệp gia nắm giữ ba đầu Trung phẩm linh mạch cùng một ít Hạ phẩm linh mạch, đã có thể miễn cưỡng bố trí ra Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận rồi.
Bất quá linh mạch đã đủ rồi, sơn môn tốt còn không có tìm được.
Hôm nay Diệp gia dĩ nhiên là Ngũ phẩm tông môn, không có khả năng tùy tùy tiện tiện tìm một chỗ để tạo chút ít công trình kiến trúc cho xong việc, nhất định phải lựa chọn phong thuỷ tốt, địa lý hoàn cảnh địa phương tốt.
Phương diện này thật là phải chú ý nhiều đây.
Dù sao mọi người không phải sống ở một cái hư vô trong không gian, cần phải cùng ngoại giới có ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại toàn bộ Chân Linh thế giới. Thường ở những vùng khỉ ho cò gáy nhưng đôi khi cũng có động thiên phúc địa, ngay cả những người bình thường cũng có sức khỏe vô cùng tốt.
Có Linh Hồn Chi Nhãn, Diệp Trần muốn chọn một nơi tốt, quá dễ dàng.
Ba ngày sau, Diệp gia kiến tạo địa điểm xác định.
Địa điểm ngay tại vị trí bên trái trung tâm Nam Trác Vực, kỳ thật chỗ đó nhìn cũng như bình thường, nhưng Diệp Trần xem thấu toàn bộ Nam Trác Vực, loáng thoáng phát giác được, nơi đó là Long Sĩ Đầu tuyệt hảo bảo địa.
Địa điểm tìm được rồi, kế tiếp tựu là tìm kiếm một ngọn núi rồi.
Huyền Hậu Huyền Tông vốn là không có nhiều ngọn núi như vậy, là do Huyền Hậu vận dụng đại năng lực chuyển tới từ địa phương khác, rất nhiều tông phái Vương giả đều phải làm như vậy.
Nơi có những ngọn núi tốt, tự nhiên là Bắc Phương Vực Quần.
Bắc Phương Vực Quần hơn phân nửa được nắm giữ trên tay Man tộc, chỗ ngọn núi đó, Nguyên Thủy vô cùng thuần nhất, bảo tồn Man Hoang Sơn Mạch cũng tối đa, tinh khí thập phần tốt.
Diệp Trần một hơi dời qua đến 27 ngọn núi, ngoại trừ mười tám ngọn núi bên ngoài, còn có ngọn núi bên trong, dưới đáy mỗi ngọn đều chôn chín đầu linh mạch, nhất là ngọn núi trung tâm được vùi chín đầu Thượng phẩm linh mạch tốt nhất.
Bố trí xong Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, về sau trung ương ngọn núi sẽ trở thành nơi Thiên Địa Nguyên Khí nồng nặc nhất địa phương, toàn bộ sẽ là Diệp gia hạch tâm chi địa.
Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận là bí mật bất truyền của Long Thần Thiên Cung, khi giao viên hoàng kim Long Châu cho Diệp Trần, Long Vương đã truyền thụ cho hắn. Cũng may mắn là nó được truyền sớm, bằng không Diệp Trần không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy mà có thế tìm hiếu được Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận. Dù sao trận pháp và võ học hoàn toàn không giống nhau, cần phải có một nền tảng căn bản sở học nhất định, nếu như căn bản sở học không đủ thì mặc kệ là người có kinh tài kinh diễm đến đâu cũng phải thúc thủ vô sáchễ "Khởi!" Trên ngọn núi trung ương, Diệp Trần hai tay mở ra, trong miệng khẽ quát một tiếng.
Theo tiếng quát khẽ vang lên, 27 tòa ngọn núi dưới đáy đã được chôn linh mạch, rung rung một hồi, sau một khắc, chín chín tám mươi mốt đạo cột sáng linh khí phóng thẳng lên trên trời, lên đến tận mây xanh.
Cột sáng linh khí rộng ước chừng trăm mét, bên trong ẩn chứa nguyên khí linh thạch cuồn cuộn, thập phần bàng bạc mênh mông. Không khoa trương mà nói, nếu như trong đó có một đạo cột sáng linh khí oanh hướng vào một tòa Thành Trì, tòa Thành Trì này ngay lập tức sẽ bị san bằng không lưu lại chút vết tích nào. Đây là bởi vì, Diệp Trần đến lúc này đã đem toàn bộ linh khí linh mạch kích phát ra hoàn toàn.
Cột sáng linh khí ẩn chứa lượng linh khí kinh người. Tất nhiên Diệp Trần tự nhiên sẽ không đế cho chúng bị xói mòn phung phí, hai tay vũ động khiến chín chín tám mươi mốt đạo cột sáng linh khí kia hướng thẳng lên mây xanh, phảng phất như một Cự Long đang xẹt qua một mảnh dài hẹp tạo nên một đường vòng cung mỹ diệu, chẳng còn phân biệt được phương hướng trước sau, bạo liệt xông lại bên dưới hướng về phía Diệp Trần.
Ngay tại thời điếm cột sáng linh khí sắp oanh bạo trúng Diệp Trần, Diệp Trần không chút hoang mang, hai tay hợp thành chữ thập dùng tốc độ vô cùng nhanh kết thành chín ấn pháp.
Ân pháp hoàn thành, cột sáng linh khí trở nên mềm mại và bắt đầu bay múa vòng quanh Diệp Trần, nếu như đứng xem từ xa, có thể chứng kiến được tám mươi mốt đạo cầu vồng rộng trăm mét đang dùng Diệp Trần làm trung tâm, vờn quanh lượn vòng, tạo thành một quả cầu ánh sáng cực lớn, rộng ước chừng đến nghìn mét. Quả cầu ánh sáng này có màu sắc pha tạp, thiên hướng về màu vàng nhạtế "Kế tiếp, là bước trọng yếu nhất rồiề" Mặc kệ là bố trí trận pháp gì đều cần phải khấc họa ra một trận pháp mạch lạc, về phần khắc họa đối tượng thì tùy vào hoàn cảnh mà định ra, có thế ở trong nước nhưng cũng có thể trên mặt đất, thậm chí có thể khấc họa trận pháp tại trong hư không. Mặc dù Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận tuy có thể khắc họa trong hư không, nhưng khắc họa trên mặt đất lại có hiệu quả tốt nhất.
Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận trong đầu Diệp Trần đã suy diễn trăm ngàn lượtề Cái này cũng do Diệp Trần may mắn có linh hồn cường đại hơn Sinh Tử cảnh Vương Giả bình thường gấp 10 lần nên mới làm được, nếu không, trong đầu suy diễn trận pháp phức tạp như thế thì quả thật là hao tổn tinh thần vô cùng nhiều. Neu đối thành Sinh Tử cảnh Vương Giả khác, chỉ có thế từng bước một tìm hiếu trận pháp chứ không có khả năng suy diễn phức tạp trong đầu như vậy. "Kết!" Bật hơi phát ra một tiếng, Diệp Trần tay phải vung lên, trong đó một đạo cột sáng linh khí bỗng nhiên tách ra khỏi quả cầu ánh sáng và chạy dọc theo mặt đất, nhanh chóng lan tràn ra hệt như se chỉ luồn kim.
Bất chợt, đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư ... tổng cộng tám đầu cột sáng linh khí dùng Diệp Trần làm trung tâm, từng cái hướng về phía các phương hướng khác lan tràn ra. Những nơi đi qua, mặt đất lưu lại một mảnh lạc ấn dài hẹp sáng lên, những lạc ấn này lúc sáng lúc tối, đối với hoàn cảnh chung quanh không có bất kỳ hư tính tàn phá nào nhưng lại làm cho thiên địa nguyên khí nhiễu loạn lên.
Chín đầu lạc ấn này sáng lên, lại dùng Diệp Trần làm trung tâm hợp thành một cái vòng tròn, mà dưới lòng bàn chân Diệp Trần cùng với chín tòa ngọn núi chung quanh được vòng tròn lạc ấn này gắn vào ở trong, một ít cỏ cây trên ngọn núi thoải mái hứng lấy nguồn linh khí nồng đậm, sinh trưởng trở nên mãnh liệt, cứ như vậy mà thoát ly khỏi những hạn chế của thực vật bình thường, dần dần trở thành linh thảo hoặc là linh thụ. Trong lúc nhất thời, một chút điểm linh quang, hoa vũ bay tán loạn như tạo nên một mảnh Tiên cảnh chốn nhân gian.
Đến đây vẫn chưa xong, chín đầu cột sáng linh khí có lưu lại lạc ấn đó chẳng qua chỉ mới là Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận sơ khởi, dùng hình thức sơ khởi này làm căn cơ, còn cần khắc họa rất nhiều lạc ấn phức tạp khác kết nối liên tiếp, ảnh hưởng lẫn nhau.. .hình thành một vòng tuần hoàn không có hồi dừng.
Đây chính là thời điếm Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận được bố trí hoàn thành.
Một ngày qua đi, vòng tròn lạc ấn này được bổ sung thêm rất nhiều đường cong lạc ấn khác.
Ba ngày qua đi, vòng tròn bắt đầu mang theo một tia huyền ảo.
Chín ngày trôi qua, nó trở nên uyển chuyển nhưng rất tự nhiên và huyền ảo.
Nếu nhìn từ trên không sẽ thấy cả dãy núi được che kín bởi một đường cong tròn lạc ấn cực lớn, cả chín tòa núi hoàn toàn nằm ở bên trong. Bên trong đường cong lạc ấn hình thành những ấn ký hoặc đi thẳng tắp, hoặc đi thành đường cong, hoặc cùng tồn tại chung một chỗ, nếu nhìn kỹ thì đa phần những ấn ký này hợp thành vô số vòng tròn nhỏ, bên trong những vòng tròn nhỏ này lại có những vòng tròn nhỏ hơn, vô cùng vô tận.
Linh khí của linh mạch bên trong đường cong lạc ấn là đầu mối then chốt, phóng xuất ra linh khí chấn động kinh người. Theo lẽ thường, một khi linh khí bị chấn động sẽ phóng xuất ra ngoài và bị pha loãng nhanh chóng. Tuy nhiên, nếu ở mảng thiên địa đó có sự trói buộc của Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận thì những linh khí này vừa tỏa lên bầu trời sẽ lập tức bị một tầng bình chướng vô hình ngăn trở, không cách nào phóng xuất ra ngoài được.
Phạm vi tác dụng của Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận là một khối cầu bao phủ từ trên bầu trời xuống tới lòng đất, bên trong Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận không hề tồn tại bất kỳ góc chết nào, cho dù là trong hư không cũng đều có ảnh hưởng của cấm chế vô hình. Sinh Tử cảnh Vương Giả bình thường có nằm mơ cũng không thể nghĩ rằng có thể nghiền nát không gian để trực tiếp tiến vào đại trận, nếu như là cường đại Phong Đế Vương giả e là cũng bị ngăn cản đến vài ba khắc.
Đến đây, Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận đã bố trí hoàn thành.
Khi đại trận hình thành, đường cong lạc ấn hữu hình lập tức quy về vô hình, dùng mất thường sẽ không nhìn ra một tia dấu vết nào, chỉ có thể nhìn lờ mờ một đám linh khí dạng sương phảng phất, trôi nối tại giữa không trung, trông như nhiều đóa linh vân.
Đưa tay bắt vào hư không, Diệp Trần thầm nghĩ: "Quả nhiên so ra kém Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận của Long Thần Thiên Cung, mức độ nồng đậm của thiên địa nguyên khí kém đến hai lần" Cực hạn hiệu quả Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận là nồng độ nguyên khí cao hơn thiên địa ngoại giới đến chín lần, một ngày tu luyện bên trong tương đương với chín ngày khổ tu nơi ngoại giới, mà một ngày tu luyện bên trong Diệp gia Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận, ít thì tương đương với bảy ngày khổ tu, chênh lệch không tính là quá lớn nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ. Dù sao tuổi thọ của võ giả đều dài hơn thường nhân nên một hai ngày thật sự chẳng chênh lệch bao nhiêu, nhưng nếu có thế mở rộng đến mười năm hay hai mươi năm thì khoảng cách này bắt đầu đáng kể. "Một Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận vẫn không đủ, có lẽ còn phải bố trí thêm nhiều trận pháp khác bổ sung." “Hộ núi đại trận” trận pháp có thể tạo ra cả lực công kích và phòng thủ, tuy nhiên về mặt phòng thủ thì chỉ ở mức bình thường, trong khi Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận có tác dụng chủ yếu là phong tỏa thiên địa nguyên khí, không để tiêu tán ra bên ngoàiề Được gia cố thêm lực phòng thủ của Hộ núi đại trận, hiệu quả xác thực có tăng lên. Cũng may nhờ có Hỏa Hoàng lưu lại trận pháp bí tịch nên quả thực Diệp Trần biết được không ít trận pháp, lại có thêm một phương pháp bố trí kiếm đạo trận pháp trong ký ức của Chiến Vương. Như vậy về căn bản, có thể không cần lo lắng về mặt số lượng trận pháp cần thiết.
Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận!
Đây là một đạo phòng thủ đại trận trong bí tịch trận pháp của Hỏa Hoàng, phẩm cấp là cực phẩm trung đẳng, vô cùng trân quý.
Trận pháp này một khi bố trí hoàn thành, lực phản kích sẽ được phóng ngược ra ngoại giới, ngưng tụ ra từng tòa núi hư ảnh cùng Thiên Hà hư ảnh thủ hộ Diệp giaế Khi địch nhân lâm vào đại trận, tốc độ sẽ bị giảm bớt, tựa như rơi vào một trận đại hồng thủy, núi non xung quanh sụp đổ như xảy ra tận thế. Có thể nói, mười thành thực lực có thế phát huy ra bảy tám phần đã coi là không tệ. “Thủy Thố Liên Hoàn đại trận” đem 27 tòa núi bao phủ hoàn toàn bên trong nhưng phạm vi phòng thủ có thể vượt xa hơn 27 tòa ngọn núi này. Nếu lọt vào thời điểm công kích, trận pháp sẽ bành trướng gấp 10 lần, đem địch nhân cuốn vào trong đó.
Có thể nói Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận là phòng thủ đại trận hoàn hảoề Ke tiếp, Diệp Trần lại bố trí một đạo công kích đại trận, đại trận này phát ra lực công kích có sức mạnh như chính Hỏa Hoàng phát ra, gọi là Hỏa Long Phần Thiên đại trận, phẩm cấp cũng cực phẩm trung đẳng.
Hỏa Long Phần Thiên đại trận có phạm vi công kích cần phải vượt xa phạm vi phòng thủ của Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận, vì một khi kích, kình lực do Phần Thiên Hỏa Long hình thành sẽ ngưng tụ ra một mảnh hỏa kình dài hẹp, thoát ra khỏi đại trận, công kích địch nhân, dù là địch nhân ở ngoài ngàn dặm cũng không tránh được sự đuổi giết của Hỏa Long.
Trừ việc đó ra, Hỏa Long Phần Thiên đại trận có thế khống chế nhiều Hỏa Long và tự chủ công kích. Dưới tình huống bình thường, một người chỉ có thể khống chế một đầu Hỏa Long, trừ phi người đó có năng lực tâm phân nhị dụng, thậm chí tâm phân tam dụng như Diệp Trần mới có thể đồng thời khống chế hai ba đầu Hỏa Long công kích.
Bố trí xong Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận cùng Hỏa Long Phần Thiên đại trận, cuối cùng Diệp Trần đem toàn bộ tâm trí đặt vào một cửa công kích đại trận cuối cùng.
Cửa công kích đại trận này đến từ chính trong ký ức của Chiến Vương, được gọi là Bất Hủ Kiếm Khí đại trận. Lúc trước tại Huyết Thiên Đại Lục, Bất Hủ Kiếm Tông cũng có Bất Hủ Kiếm Khí đại trận, đáng tiếc về sau khi Chiến Vương vẫn lạc, vì có nội gián nên Bất Hủ Kiếm Tông bị yêu thú Tông Môn chiếm lấy. Nếu không, chỉ bằng vào một cửa Bất Hủ Kiếm Khí đại trận, các lục phấm Tông Môn chung quanh cũng quả quyết không dám xâm lấn Trường Thiên phái.
Diệp Trần không bố trí Bất Hủ Kiếm Khí đại trận ở ngoại vi, mà bố trí ở biên giới chính giữa của chín ngọn núi và Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận. Kể từ đó, có Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận cung cấp Thiên Địa linh khí, Bất Hủ Kiếm Khí đại trận uy lực tất nhiên có thể phát huy đến cực hạn, sẽ không xuất hiện hiện tượng uy lực giảm bớt khi Thiên Địa linh khí chưa đủ nhiều.
Xuy xuy xuy xuy!
Bất Hủ Kiếm Khí đại trận có uy năng cực kỳ cường đại, tuy là cực phẩm trung đắng trận pháp nhưng lại là cực phấm trung đắng trận pháp đáng sợ nhất trong các loại công kích trận pháp. Trong quá trình bố trí trận pháp, thường xuyên có Thiên Địa linh khí không ngừng áp súc, ngưng tụ thành từng đạo kiếm khí màu trắng lăng lệ cường kích tỏa ra bốn phương tám hướng. Nếu như Diệp Trần không chú ý đến, mười tám tòa ngọn núi chung quanh có thể đã bị những kiếm khí màu trắng này thiết cắt thành trăm nghìn mảnh vỡ.
Đương nhiên, nguyên nhân này là do Bất Hủ Kiếm Khí đại trận vẫn chưa được bố trí hoàn chỉnh, về sau khi hoàn thành, đơn giản sẽ không khởi động tùy tiện như vậy, chỉ khi có địch nhân lọt vào công kích thì đại trận mới có thế khởi động, nhưng cũng không đến mức truy sát tận diệt gây họa cho người khác, nếu không Diệp Trần cũng sẽ không đem nó bố trí ở bên trong.
Qua mười ngày, Bất Hủ Kiếm Khí đại trận cũng được bố trí thành công rồi.
Hiện tại, nội bộ có Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận cùng Bất Hủ Kiếm Khí đại trận, bên ngoài có Hỏa Long Phần Thiên đại trận cùng Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận, Diệp gia tống cộng có bốn đại trận thủ hộ, tính an toàn tuy chưa hắn bì kịp được Long Thần Thiên Cung, nhưng ít nhất cũng có thể chèo chống một thời gian ngắn, sẽ không dễ dàng bị Phong Đe Vương giả tiêu diệt.
Bất quá Diệp Trần biết rõ, đại trận có lợi hại thế nào cũng chỉ là ngoại vật, nếu không có Sinh Tử Cảnh Vương Giả thủ hộ, đại trận có nhiều hơn nữa cũng bị phá mất, Long Thần Thiên Cung trận pháp lợi hại như vậy nhưng khi không có Long Vương tiền bối trấn thủ liền bị bốn thế lực lớn xâm chiếm. Nếu như cho là có đại trận thủ hộ, có thể bình yên không lo lắng thì thập phần sai lầmẵ "Lại thiết lập một sơn môn, bố trí một cấm bay trận pháp a!" Sơn môn, là một cửa vào quan trọng, chỗ đó không thể làm qua loa.
Dùng Bạch Ngọc thạch, Diệp Trần chế tạo một sơn môn cực lớn, sơn môn cao mười hai trượng, rộng mười lăm trượng, hình dạng như một cái đền thờ. Khi sơn môn được dựng lên, Diệp Trần yận dụng Bất Hủ kiếm ý, khắc lại hai cái chữ to -“Diệp gia”, sau đó lại bố trí một ít cấm chế chắc chắn tại sơn môn phòng ngừa xuất hiện hư hao không mong muốn hoặc là đơn giản bị phá hủy.
Cùng lúc đó, Diệp Trần dùng núi làm cửa trung tâm, trong vòng ngàn mét xung quanh, bố trí một cấm bay trận pháp, với trận pháp này dù là Sinh Tử cảnh, hay mặc kệ là người phương nào tiến vào trong trận pháp, đều không thế bay lên không trung phi hành, chỉ có thể xuống đất đi bộ. Cho dù là Sinh Tử cảnh Vương Giả cũng phải chịu lấy một ít cực hạn, không cách nào bay vô cùng cao, xẹt qua sơn môn.