Trong lòng Tịch Diệt Ma Đế có dự cảm không tốt. Nhưng nghĩ lại linh hồn của hắn không yếu. Nguyên Hoàng cũng không phải là bản thể, Linh Hồn Lực dù có tăng lên đi chăng nữa cũng không có khả năng mạnh hơn hắn. Nếu như hắn thi triển ra bí pháp phòng ngự linh hồn thì linh hồn hắn rất khó bị thương.
Không dám khinh thường. Tịch Diệt Ma Đế thúc dục bí pháp phòng ngự linh hồn. Ở bên ngoài hồn hải bố trí ra một tầng phòng ngự linh hồn, chật như nêm cối.
Quầng ánh sáng màu vàng vô thanh vô thức bỏ qua Huyền Nguyên Tháp trực tiếp chui vào trong đầu Tịch Diệt Ma Đế.
Yên tĩnh một lát!
Đột ngột....
Hai mắt Tịch Diệt Ma Đế trợn lên, kêu lên một tiếng thê lương.
Quầng sáng màu vàng Nguyên Hoàng thi triển không ngò bao lấy hồn hải của Tịch Diệt Ma Đế. Chỉ khẽ co lại một cái liền khiến cho mọi thủ đoạn phòng ngự linh hồn của Tịch Diệt Ma Đế tan vỡ. Quầng sáng màu vàng tiếp tục co rút lại khiến cho hồn hải của Tịch Diệt Ma Đế xuất hiện vết rách thật sâu, suýt chút nữa hồn hải của hắn phân thành hai nửa.
Tịch Diệt Ma Đế phát điên, thân thể chấn động mãnh liệt, thất khiếu chảy máu. Khí tức vốn cường thịnh, bây giờ suy yếu rất nhiều. Tình trạng của hắn bây giờ còn không bằng được Diệp Trần.
- Ta hận!
Quát to một tiếng, Tịch Diệt Ma Đế điên cuồng thúc dục Huyền Nguyên Tháp chạy thục mạng, đâu còn phong phạm của Vương giả Phong Đế.
- Tông chủ!
Ma Cực Vương gấp hơn ai hết. Nhìn thấy bộ dáng của Tịch Diệt Ma Đế, hắn bị thương rất nặng, bằng không cũng không liều mạng chạy trốn. Điều này nói rõ hắn cảm thấy nguy cơ sinh tử mãnh liệt. Không trốn rất có thể vẫn lạc.
Ma Cực Vương đuổi theo sau, Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương không dám lưu lại. Tịch Diệt Ma Đế bỏ đi, bọn hắn không đi cũng chỉ trở thành mục tiêu để Nguyên Hoàng chém giết.
Mọi người đều đi, chỉ còn lại Nguyên Hoàng cùng Diệp Trần.
Phốc!
Tam Hoa Tá Đạo trên đỉnh đầu tan vỡ, thân ảnh Nguyên Hoàng mờ nhạt hơn rất nhiều, lực lương thối lui.
- Nguyên Hoàng tiền bối!
Diệp Trần vội vàng nghênh đón, đỡ lấy đối phương.
Nhưng hai tay hắn vừa tiếp xúc với Nguyên Hoàng, lại không vịn được xuyên qua thân thể Nguyên Hoàng.
Nguyên Hoàng lắc đầu:
- Không cần lo lắng, lực lượng của ta chỉ bị xói mòn thôi, cũng không biến mất đâu.
Nguyên Thần Tỏa Sát là bí pháp công kích linh hồn thiên cấp đỉnh giai do Nguyên Hoàng tự nghĩ ra, bá đạo vô cùng, rút đi rất nhiều Linh Hồn Lực của hắn. Hơn nữa Tam Hóa Tá Đạo biến mất cắn trả bản thân, có thể không biến mất đã là phúc lớn lắm rồi. Sau này hắn mất đi toàn bộ chiến lực không thể trợ giúp Diệp Trần chiến đấu được nữa.
Nguyên Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế chiến một trận, ngoại trừ Diệp Trần và đám người Cổ Đà Huyền Bà, Huyết Sa Vương ra kỳ thật cách đó rất xa còn có người khác quan khán.
Người này là một nữ nhân.
Lúc trước Cửu U Ma Vương cùng với nanh vuốt của ma tộc đuổi giết Diệp Trần, nữ nhân này cùng Thanh Vân Kiếm Đế men theo khí tức ma tộc chạy tới. Nữ nhân này cũng là một Vương giả Phong Đế.
- Trên Đế Ngân Bi có lưu lại dấu vết một vị Vương giả Phong Đế cuối cùng, tuy không phải bản thể nhưng thực lực vẫn rất cường đại. Tam Hoa Tá Đạo cùng Nguyên Thần Tỏa Sát kia được xưng là một trong những bí thuật mạnh nhất thời viễn cổ.
Thiếu phụ thở dài nói.
- Thật sư muốn cùng hắn chiến một trận, nghiệm chứng thành tựu của ta. Đáng tiếc, hắn không còn chiến lực nữa. Tịch Diệt Ma Đế ơi Tịch Diệt Ma Đế. Lần này linh hồn ngươi bị thương, đoán chừng ngươi sẽ yên lặng mười năm chữa thương. Trừ phi có bảo vật cường đại, bằng không trong thời gian ngắn không thể khỏi được.
Thiếu phụ không có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hại người không lợi mình Vương giả Phong Đế rất ít làm. Huống chi nàng cũng không có nắm chắc mười thành giết chết Diệp Trần. Đã giết không chết, cần gì phải đắc tội với một thiên tài phong quang vô hạn.
Ánh sáng màu vang lóe lên, thiếu phụ ẩn vào trong tinh không.
- Đi!
Diệp Trần thở ra một hơi.
- Đi sao?
Nguyên Hoàng nhìn một điểm trong tinh không.
Thi triển Tam Hoa Tá Đạo, Linh Hồn Lực của hắn tăng vọt, cũng phát giác ra có người ở xa quan sát trận chiến. Nếu như ở thời kỳ đỉnh phong, hắn tự nhiên sẽ bắt được người này. Nhưng hắn chỉ là một phân thân, khi đại chiến cùng Tịch Diệt Ma Đế, Nguyên Hoàng giả vờ câm điếc không biết, hắn sẽ không mang đến cho Diệp Trần một nguy cơ không lường đại.
Diệp Trần có thể phát giác được thiếu phụ, cũng không khiến cho Nguyên Hoàng kỳ quái. Diệp Trần có được Linh Hồn Nhãn. Trong thiên hạ, người có thể giấu diễm được hắn còn chưa có sinh ra.
- Đã đi! Hẳn không phải địch nhân. ...
Trường Thiên Phái, đám người Lý Trường Phong không ngừng trông ngóng.
Chờ đợi không bao lâu, chốc lát sau thân ảnh Diệp Trần xuất hiện trên quảng trường.
- Diệp trưởng lão, Tịch Diệt Ma Đế đâu?
Tâm thần Lý Trường Phong bất an, dò hỏi.
- Nguy cơ tạm thời giải trừ.
Diệp Trần không có giải thích thêm.
Lý Trường Phong thấy Diệp Trần giải thích cự thể, tự nhiên không hiểu nhiều.
- Tông chủ! Man Hoang Thạch kia có thể đưa cho ta mượn xem một chút không.
Diệp Trần đột nhiên nói.
- Uyên Ương Thạch sao? Được!
Lý Trường Phong không hề hai lời, từ trong linh giới trữ vật lấy ra Uyên Ương Thạch đưa cho Diệp Trần.
Giao Man Hoang Thạch cho bọn người Tịch Diệt Ma Đế, hắn không cam lòng. Nhưng giao cho Diệp Trần dù Diệp Trần không trả, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Mang theo Man Hoang Thạch, Diệp Trần trở lại đại điện trên ngọn chính phong của Trường Thiên Phái. Hắn muốn để cho Nguyên Hoàng phân biệt một chút, đây có phải Man Hoang Thạch không. Và Man Hoang Thạch có tác dụng gì.
Trong đại điện.
Diệp Trần giơ Man Hoang Thạch lên, cẩn thận dò xét.
Man Hoang Thạch hiện lên, bên trong sáng rọi lưu động, ẩn ẩn một đôi uyên ương. Nhưng nhãn lực Diệp Trần xưa đâu bằng nay. Hắn nhìn ra được uyên ương này không phải trời sinh hình thành mà bị người ta dùng thủ đoạn đặc thù cải tạo. Chỉ có điều Lý Trường Thanh không nhìn ra được mà thôi.
Mở Vọng Viễn Đồ ra, Nguyên Hoàng lại xuất hiện, Diệp Trần hỏi:
- Tiền bối. Tảng đá này thật sự là Man Hoang thạch sao?
Thân thể Nguyên Hoàng vô cùng hư hảo, không cách nào nắm được bất cứ đồ vật gì. Hắn chỉ có thể để Diệp Trần cầm, rồi qua đó xem xét. Nguyên Hoàng chậm rãi nói:
- Thật sự là Man Hoang thạch, nhưng bên trong không có Man Hoang lực.
- Không có Man Hoang lực, có ý tứ gì?
- Không có Man Hoang lực, khối Man Hoang thạch này không có giá trị. Chỉ là thứ bỏ đi, nếu không sẽ không có người đi cải tạo Man Hoang thạch tạo ra một đôi uyên ương ở bên trong.
- Không có giá trị!
Diệp Trần cười khổ. Vì một khối Man Hoang thạch không có giá trị, vậy mà Tịch Diệt Ma Đế cùng với bảy vị Vương giả Sinh Tử Cảnh thiếu chút nữa diệt Trường Thiên Phái. Không thể không nói Trường Thiên Phái quá oan uổng.
- Man Hoang thạch có tác dụng gì?
Diệp Trần lại hỏi.
Nguyên Hoàng giải thích:
- Man Hoang thạch đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh ở Chân Linh đại lục có tác dụng vô cùng to lớn. Bởi vì nó là chìa khóa bước vào Man Hoang tinh. Năm đó ta cũng nhận được một khối Man Hoang thạch. Nếu không phải tiến vào Man Hoang tinh cần Man Hoang thạch, ta ngược lại có thể chỉ dẫn cho ngươi một con đường.