Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1063 - Chương 1063: Tầng Thứ Mười Lăm. (2)

Trong cảnh giới vong ngã, mỗi một chiêu một thức đều có lực sát thương rất lớn. So với bình thường càng thêm hoàn mĩ.

Xông qua kiếm giới tầng thứ mười bốn, thực lực của Diệp Trần cũng không nói là thoát thai hoán cốt, ít nhất cũng nâng lên một cấp bậc.

Tầng thứ mười lăm.

Diệp Trần đi vào tầng thứ mười lăm.

Ngoại giới, những tiếng kinh hô nổ vang trời, tất cả mọi người đều chấn động.

Tầng thứ mười lăm, Diệp Trần có thể xông lên tầng thứ mười lăm. Chẳng lẽ Kiếm Vực của hắn đã đạt đến cảnh giới tam trọng. Điều này sao có thể, cả Chân Linh thế giới, chỉ có mình Thanh Vân Kiếm Đế là có Kiếm Vực tam trọng. Thanh Vân Kiếm Đế là người nào, ở Thiên Kiếm đại lục chính là Kiếm Thần.

- Tầng thứ mười lăm, đừng nói là ta, ngay cả Tuyết Kiếm Hầu cũng cảm thấy tuyệt vọng.

Tinh Kiếm Hậu bất đắc dĩ lắc đầu. Lúc trước Diệp Trần là người đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh cũng không có gì, hắn sớm muộn cũng sẽ tiến vào. Mà Kiếm Vực thể hiện thiên phú của một kiếm khách trên con đường kiếm đạo, rất thuần túy. Tu vi cao thiên phú kiếm đạo không cao cũng không thể ở trong kiếm giới đoạt được thành tích tốt.

Cảm xúc lóe lên rồi biến mất, Tinh Kiếm Hậu rất nhanh khôi phục bình tĩnh. Diệp Trần, hi vọng ngươi có thể một mực luôn ở vị trí đứng đầu, nếu chậm một chút ta sẽ đuổi kịp.

Tinh Kiếm Hậu không hổ là một trong những thiên tài kiếm khách chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay của Thiên Kiếm đại lục. Uể oải bất đắc dĩ không cách loại loại bỏ được ý chí chiến đấu của hắn, tất cả chỉ làm cho hắn càng thêm kiên cường mà thôi.

Bên ngoài ầm ĩ náo nhiệt nhưng Diệp Trần không biết gì cả. Hiện tại hắn chỉ biết mình tùy thời đều có thể bị loạn kiếm giết chết.

Hắn có thể xông qua tầng thứ mười bốn đi vào tầng thứ mười lăm cũng không phải Kiếm Vực đột phát đến cảnh giới tam trọng. Nếu nhưu đột phá, hắn cũng không có vất vả như vậy.

Diệp Trần có thể đi đến tầng thứ mười lăm là vì trừ Kiếm Vực đạt tới nhị trọng đỉnh phong ra thì Linh Hồn Lực cũng gấp mười Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường. Điều này trợ giúp cho hắn không nhỏ. Càng tập trung, cảm ứng với ngoại giới càng thêm nhạy cảm. Có đôi khi sai một ly đi ngàn dặm, nhưng có ưu thế linh hồn tất cả đều có thể phóng đại gấp mười lần, trăm lần.

Nhưng Linh Hồn Lực cường đại cũng chỉ có thể giúp Diệp Trần chèo chống đi vào tầng thứ mười lăm mà thôi. Muốn thông qua tầng thứ mười lăm là một chuyện viển vông, trừ phi có Kiếm Vực hỗ trợ đột phá.

Ba mươi!

Ba mươi mốt!

Ba mươi hai! ...

Bốn mươi!

Phốc! Phốc!

Giết chết bốn mươi kiếm khách, Diệp Trần cũng bị chém đứt một cánh tay. Dưới tính huống như vậy, Diệp Trần vẫn không có buông tha. Tay phải cầm kiếm liên tiếp đánh chết hai tên kiếm khách xông lên. Nhưng ngay sau đó hắn bị một gã kiếm khách đâm trúng bụng bên trái.

Phốc! Phốc! Phốc!

Sau một khắc, Diệp Trần bị loạn kiếm đâm chết.

Bên trong bình chướng vô hình là một mảnh hư vô. Diệp Trần ngồi dưới đất bỗng nhiên mở mắt.

- Không nghĩ tới tầng thứ mười lăm lại khó như vậy. Kiếm Vực của mỗi tên kiếm khách đều là nhị trọng sơ kỳ. Mà ta mới chỉ là nhị trọng đỉnh phong, khoảng cách chỉ có một trọng. Giết được bốn mươi hai tên đã là cực hạn.

- Cũng tốt! Một lần không đột phá thì hai lần, hai lần không được thì ba lần. Lần này tới Thiên Kiếm đại lục, Kiếm Vực không có đột phá tam trọng, quyết không quay về.

Nhắm mắt lại, Diệp Trần trực kiếm xếp bằng nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị tiếp tục tiến vào kiếm giới.

Cả buổi không có động tĩnh gì. Mọi người biết Diệp Trần xông qua tầng thứ mười lăm thất bại rồi. Cũng đúng, Diệp Trần có thể xông qua tầng thứ mười lăm hơn phân nửa Kiếm Vực đạt tới tam trọng. Thế nhưng cũng chỉ là mới tiến vào tam trọng mà thôi, không có khả năng thông qua tần thứ mười lăm. Diệp Trần thất bại khiến cho mọi người thở phào một hơi. Mặc kệ Diệp Trần yêu nghiệt đến thế nào, cuối cùng cũng chỉ là một người. Nếu như Diệp Trần có thể thông qua tầng thứ mười lăm, bọn hắn hoài nghi Diệp Trần có phải người hay không.

Bọn hắn đâu có biết rằng, Diệp Trần căn bản chưa có đột phát Kiếm Vực tam trọng. Đương nhiên Diệp Trần cũng không có khả năng đi giải thích với thiên hạ.

- Chuyện gì xảy ra vậy! Diệp Trần sao còn chưa ra!

- Không phải hắn muốn ở lại bên trong chứ!

Trong bình chướng vô hình, trong hư vô huyền ảo, mặc kệ có bao nhiêu người tiến vào cũng chạm mặt. Kể từ đó tinh thần tiến vào kiếm giới, bên ngoài thân thể cũng không gặp phải bất trắc gì nhưng không thấy bóng dáng Diệp Trần trần, mọi người có chút nóng lòng.

Một ngày!

Hai ngày! ...

Rất nhanh một tuần trôi qua.

Đại đa số mọi người đều đã trở về. Tinh Kiếm Hậu cũng trở về từ ba ngày trước, chỉ có một phần nhỏ là lưu lại. Bọn hắn một là muốn xông lên kiếm giới, hoặc ở đây chờ bằng hữu. Nhưng cũng có mấy người chờ Diệp Trần đi ra.

Mà trong một tuần này, tin tức Diệp Trần xông lên kiếm giới tầng thứ mười lăm như phong bạo truyền khắp Thiên Kiếm đại lục.

- Là Diệp Trần, Diệp Trần lại xông lên kiếm giới.

Ngoại trừ Thanh Vân Kiếm Đế, không có người nào có thể xông lên tầng thứ mười lăm kiếm giới. Mà trừ Thanh Vân Kiếm Đế ra, một tuần trước cũng chỉ có mình Diệp Trần là sáng tạo ra kỳ tích.

Tầng thứ mười lăm kiếm giới, Diệp Trần đã đánh chết bảy mươi bốn tên kiếm khách, so với lần trước nhiều hơn ba mươi hai tên.

Xuy xuy!

Bảo kiếm vung vẩy, kiếm quang tung hoành, Diệp Trần đã mất đi cánh tay trái, lại đánh chết thêm sáu tên kiếm khách nữa, tổng cộng đánh chết được tám mươi tên.

Tám mươi mốt!

Tám mươi hai!

Tám mươi ba!

Hô!

Diệp Trần bỗng nhiên nhảy lên, một tên kiếm khách cũng nhảy dựng lên chém rụng đầu Diệp Trần. Nhưng đầu Diệp Trần vừa mất đi, thừa dịp thân thể chưa tan rã bảo kiếm trong tay đâm tới xuyên qua tim của đối phương.

Tám mươi bốn!

Lần thứ hai xông lên tầng thứ mười lăm kiếm giới. Thành tích của Diệp Trần gấp đôi lần trước, lần đầu tiên là bốn mươi hai người, lần này là tám mươi bốn người, tiến bộ rất lớn.

Xông lên kiếm giới đối với tinh thần tiêu hao quá lớn, giống hệt như lần trước, Diệp Trần không có tiếp tục xông lên kiếm giới mà ngồi xếp bằng trong thế giới hư vô, nghỉ ngơi dưỡng sức.

- Thất bại!

Cả buổi không có con số nào hiện lên, mọi người biết Diệp Trần đã lại thất bại. Có ít người chậm chí đứng lên rời khỏi nơi này. Bọn hắn một mực chờ đợi ở chỗ này mục đích chỉnh chỉ muốn gặp mặt Diệp Trần một lần, xem hắn có phải ba đầu sáu tay hay không. Nhưng Diệp Trần không hề đi ra, bọn hắn biết rõ trong thời gian ngắn không có cách nào nhìn thấy chân thân Diệp Trần. Đợi hắn ở đây chỉ có uổng công, không bằng đi làm việc có ích còn hơn.

- Đi thôi! Tầng thứ mười lăm không phải trong thời gian ngắn có thể thông qua. Kiếm giới càng lên cao càng khó xông lên. Kiếm Vực của Diệp Trần mới tăng lên tam trọng, ta dám đánh cuộc, không có dăm ba tháng thì hắn không thể nào xông qua tầng thứ mười lăm.

- Nói có đạo lý, Kiếm Vực mỗi lần đề cao một trọng cần nắm giữ chi tiết, tỉ mỉ hơn trước rất nhiều. Nếu không Thanh Vân Kiếm Đế cũng không bị vây ở Kiếm Vực tam trọng nhiều năm như vậy.

Bình Luận (0)
Comment