Diệp Trần đã đột phát Kiếm Vực lên cảnh giới tam trọng, đạt tới trình độ lấy ý ngự kiếm, dùng tâm ngự kiếm. Một kiếm đâm ra không ai có thể ngăn cản.
Phốc! Phốc! Phốc!
Một màn kinh hãi hiện ra trước mắt. Tất cả kiếm khách xông lên, mặc kệ tốc độ xuất kiếm nhanh đến mức đều, xảo diệu đến cỡ nào, Diệp Trần đều có thể dễ dàng dùng một kiếm giết chết bọn hắn. Thậm chí Diệp Trần còn không có phóng thích Kiếm Vực đến cực hạn bởi vì kiếm khách tầng thứ mười lăm không còn đáng để cho hắn toàn lực ứng phó. Chỉ cần dùng tâm ngự kiếm là có thể đối phó được toàn bộ.
Một ngàn kiếm khác tất cả đều đã chết, Diệp Trần đứng sừng sững trên đỉnh núi.
-Ai! Đợi vài ngày nữa xem sao, đến lúc đó không được ta sẽ rời đi...Cũng không có biện pháp, hắn muốn xông lên kiếm giới một năm, chẳng phải ta cũng phải uổng công một năm sao.
Ở bên ngoài, một số người không kiên nhẫn được nữa. Không phải bọn hắn không có kiên nhẫn mà bọn hắn là những người rất kiên nhẫn. Bằng không cũng không có chờ Diệp Trần cho tới bây giờ. Có thể nói bọn hắn là những kiếm khách cần có thực lực để sinh tồn, thời gian của bọn hắn không phải dùng để chờ đợi.
- Hắn nói đúng, ở trong đó ba tháng rồi, Diệp Trần muốn xông qua tầng thứ mười lăm là mục tiêu rất khó hoàn thành. Nói không chừng một năm cũng chưa chắc hoàn thành.
- Không đợi nữa, chờ thêm vài ngày cũng thế thôi. Các vị, cáo từ.
Nói xong, một kiếm khách đứng lên rời đi.
Thế nhưng, bỗng nhiên hắn dừng lại.
- Mau nhìn, tầng thứ mười sáu, hắn xông lên tầng thứ mười sáu.
Người này nhìn về phía bình chướng vô hình, con mắt mở lớn, mặt mũi tràn ngập vẻ không thể tin được.
- Tầng thứ mười sáu.
Tất cả mọi người nhìn sang.
Thật sự là tầng mười sáu.
- Cái này!
Mọi người tập trung nhìn về phía trước.
- Không có khả năng, tầng thứ mười bảy rồi.
Ước chừng thời gian nửa chén trà qua đi. Trên bình chướng vô hình lại lóe lên một chữ cổ viết "mười bảy".
Tầng thứ mười lăm, tất cả kiếm khách đều có Kiếm Vực nhị trọng sơ kỳ.
Tầng thứ mười sáu là nhị trọng trung kỳ.
Tầng thứ mười bảy là nhị trọng hậu kỳ.
Nếu là trước kia, Diệp Trần muốn ứng phó với ba trăm kiếm khách cũng rất khó khăn. Dù sao lúc đó hắn mới chỉ có Kiếm Vực nhị trọng đỉnh phong, chỉ hơn Kiếm Vực nhị trọng hậu kỳ một cấp bậc. Một đối một có thể đơn giản áp chế đối phương, một đánh ba đã có chút khó khăn, chỉ có thể dựa vào kiếm thuật siêu tuyệt mà chém giết bọn hắn. Nhưng bản thân cũng có một ít nguy hiểm.
Kỳ thật Diệp Trần cũng được xem là tình huống đặc biệt, nếu đổi lại là những người khác, Kiếm Vực vừa mới đột phát lên tam trọng, tối đa chỉ có thể xông lên tầng thứ mười lăm. Xông đến tầng thứ mười sáu tuyệt đối trăm người không có nổi một.
Không dừng ở lại đó, Diệp Trần còn thành công xông lên tầng thứ mười bảy. Điều này không thể không nói là một dị số.
Những người trong nhà thường biết rõ sự tình, Diệp Trần biết rõ mình có thể xông lên tầng thứ mười bảy, cũng không phải dựa hoàn toàn vào Kiếm Vực tam trọng mà là dùng năng lực dùng tâm ngự kiếm.
Kiếm Vực đạt tới tam trọng không nhất định nắm giữ được năng lực dùng tâm ngự kiếm. Người nào có thể nắm giữ được năng lực này Kiếm Vực sẽ đạt tới cảnh giới tam trọng, thậm chí là tứ trọng.
Dựa vào năng lực dùng tâm ngự kiếm, thực lực cận chiến của Diệp Trần tăng cao lên mấy lần. Tổng hợp thực lực cũng nâng lên một cấp bậc. Đương nhiên dùng tâm ngự kiếm lực công kích không cao, nếu như lực công kích đủ cao thì trong hàng ngũ Vương giả chiến lực ngũ tinh, có thể cùng Diệp Trần đối địch tuyệt đối không có mấy người.
Đến tầng thứ mười bảy, Diệp Trần mất đi chân trái đã khôi phục lại như cũ. Thúc dục cảnh giới Kiếm Vực tam trọng đến mức cực hạn, thân hình Diệp Trần chuyển dời, tựa như thần từ trên trời rơi xuống, bảo kiếm trong tay không hề có dấu hiệu báo trước liên tiếp đâm ra. Mỗi một lần đều có một tên kiếm khách ngã xuống đất. Không thấy bảo kiếm chỉ có kiếm quang khiến cho nhân tâm rung động vì sợ.
Sát!
Sát khí của Diệp Trần không ngừng gia tăng, nếu như những kiếm khách này là con người thực sự thì hơn hai mười ngày ở đây Diệp Trần đã giết đến mấy vạn mạng người. Mỗi một lần giết người, kỹ nghệ của Diệp Trần sẽ tăng thêm một phần. Giết đến bây giờ, kiếm pháp của Diệp Trần đã thoát khỏi phạm trù kiếm pháp chuyển sang cảnh giới nghệ thuật giết người.
Nhưng tầng thứ mười bảy cũng không phải dễ dàng thông qua như vậy. Đến cuối cùng, trên người Diệp Trần cũng xuất hiện những vết thương. Đây là dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm, đừng nói là hơi không cẩn thận, nếu không phải mỗi thời mỗi khắc Diệp Trần đều bảo trì trạng thái vượt qua cực hạn thì hắn đã bị loạn kiếm giết chết, thoát khỏi kiếm giới.
May mà lĩnh ngộ được dùng tâm ngự kiếm, trạng thái tinh thần của Diệp Trần vô cùng tốt, trên tâm lý không thể dễ dàng mệt mỏi được, ngược lại càng đánh càng hăng.
Tầng thứ mười bảy, thông qua!
Tầng thứ mười tám.
Ở bên ngoài, bình chướng vô hình hiện lên con số mười tám.
Những người ở ngoài nhìn thấy, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Diệp Trần kẹt ở tầng thứ mười lăm hơn hai mươi ngày, thế mà hôm nay thoáng cái đột nhiên bạo phát thế như chẻ tre vọt tới tầng thứ mười tám. Điều này mang đến sự kích thích vô cùng to lớn với mọi người, phải biết rằng Thanh Vân Kiếm Đế cũng chỉ có thể đạt tới tầng thứ mười tám.
- Có phải Quỷ Hồn xông kiếm giới hay không.
Có không ít người có tố chất thần kinh nghĩ đến.
Tầng thứ mười tám tương ứng với Kiếm Vực tam trọng đỉnh phong. Diệp Trần có thể xông đến tầng mười tám cho dù cảnh giới Kiếm Vực của hắn không đạt đến mức đó nhưng cũng không sai biệt lắm.
Tầng thứ mười tám và tầng thứ mười bảy hoàn toàn không giống nhau. Không nói đến số lượng kiếm khách ở đây đều có Kiếm Vực đạt tới nhị trọng đỉnh phong, trừ điều đó ra kiếm thuật của kiếm khách cũng cao hơn mọt cấp bậc. Từ tầng thứ nhất lên tầng thứ mười bảy kiếm pháp của những kiếm khách này có uy lực sàn sàn như nhau, tầng sau cũng chỉ cao hơn tầng trước một chút, sẽ không có cách biệt rõ ràng.
Nhưng đến tầng thứ mười tám này kiếm pháp của kiếm khách cường đại không thể tưởng tượng nổi. Mỗi một người trong đó mà đi ra ngoài đều là kiếm thạch thiên tài.
Tuy nhiên Diệp Trần càng là thiên tài có thể chống cự nhiều ngày như vậy mới bị kiếm khách giết chết!
Giết được ba tên kiếm khách, Diệp Trần đã bị đánh chết. Không phải hắn không đủ cường mà là kiếm khách ở tầng thứ mười tám quá biến thái. Hơn mười kiếm khách xông lên cùng một lúc, cho dù Diệp Trần dùng tâm ngự kiếm cũng không thể nào làm được gì nhiều. Có thể giết được ba kiếm khách đã giỏi lắm rồi.
- Lợi hại!
Ở bên trong hư vô, Diệp Trần mở to hai mắt, thần sắc vô cùng ngạc nhiên.
Ở bên trong kiếm giới còn bao hàm cả kiếm thuật, số lượng nhiều vô kể. Đến bây giờ hắn chưa từng thấy có một môn kiếm thuật nào lặp lại cả. Nhóm kiếm khách đầu tiên của tầng thứ mười tám xông lên , mỗi một người đều có kiếm thuật mạnh hơn Thất Tinh Điểm Sát Thuật của Tinh Kiếm Hậu. Thế cho nên Diệp Trần không có biện pháp tồn tại quá lâu, chỉ có thể trong khoảng thời gian đó giết chết được ba tên kiếm khách.