Trên thực tế, trừ Không Gian áo nghĩa, cùng Mạn áo nghĩa, những áo nghĩa mà Diệp Trần tìm hiểu đều đạt đến cảnh giới đại thành, lần lượt là: Kim áo nghĩa, Thủy áo nghĩa, Mộc áo nghĩa, Lôi áo nghĩa, Khoái áo nghĩa. Lúc tìm hiểu Ngũ Nhạc Thần Quyền hắn cũng đã tìm hiểu qua Thổ áo nghĩa.
Đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh thâm niên mà nói, một môn áo nghĩa đạt đến đại thành không khó, khó là tìm hiểu nó đến cảnh giới viên mãn. Diệp Trần có ngộ tính vượt xa Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường mấy lần. Cho nên chỉ có hơn nửa năm mà hắn có thể hiểu được nhiều môn áo nghĩa đến đại thành như vậy.
- Thủy áo nghĩa cùng Hỏa áo nghĩa là hai khía cạnh hoàn toàn đối lập. Hỏa Hoàng tiền bối không ngờ có thể dung hợp chúng lại sáng tạo ra một môn võ học áo nghĩa đỉnh giai.
Càng nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình, Diệp Trần càng kinh ngạc. Hắn có cảm giác, môn võ học Thủy Hỏa Vô Tình này một khi chuyện thành kiếm pháp, uy lực kinh người vô cùng. Dù sao Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa của hắn mới chỉ có cảnh giới đại thành, nhưng nghiên cứu thành công, uy lực bạo phát không hề thua kém võ học áo nghĩa đỉnh giai được. Uy lực tuyệt đối vượt qua Thu Thủy Kiếm Quyết, thức thứ ba Phá Cốt.
Ầm, ầm!
Trên đỉnh Linh Vân, một tảng đá lớn bị Diệp Trần dùng một kiếm đánh thành hư vô, một tia trò tòn cũng không có để lại. Một tiếng nổ lớn vang lên, sao với sấm sét trên bầu trời còn to hơn.
- Thủy và hỏa hoàn toàn dung hợp, lực lượng sinh ra thật đáng sợ.
Một kiếm vừa rồi, đúng là Thủy Hỏa Vô Tình, nhưng còn chưa có nhập môn. Trước mắt Diệp Trần chỉ có thể kết hợp Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa cùng một chỗ. Mặc dù như thế, một kiếm này vẫn có được lực sát thương vô cùng mạnh mẽ. Hắn chỉ dùng ba phần khí lực đã có thể bộc phát ra hoàn toàn uy năng của nó.
- Chiêu này nếu hoàn thiện, không biết sẽ đáng sợ như thế nào.
Diệp Trần đối với Hỏa Hoàng vô cùng bội phục. Thủy Hỏa Vô Tình của Hỏa Hoàng, Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa đều viên mãn mà còn dung hợp cùng một chỗ. Võ học áo nghĩa đỉnh giai bình thường so với Thủy Hỏa Vô Tình tuyệt đối kém hơn mấy lần, thậm chí là mười lần. Trừ điều đó ra, Hỏa Hoàng còn sáng tạo ra Diệu Hành Không còn đáng sợ hơn, ẩn chứa ba loại áo nghĩa theo thứ tự là Thủy áo nghĩa, Hỏa áo nghĩa, Thổ áo nghĩa bạo phát ra uy năng còn mạnh hơn Thủy Hỏa Vô Tình gấp mười lần. Diệp Trần suy đoán chiến lực của Hỏa Hoàng tối thiểu cũng phải là lục tinh cao đẳng.
Chỉ mới suy nghĩ đến đây, tâm tình Diệp Trần trầm xuống, Hỏa Hoàng mạnh mẽ như vậy mà không có xông qua tử lộ. Đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ chiến lực dù không đạt đến thất tinh cũng phải đạt đến lục tinh bá chủ. Đây cũng là nguyên nhân Chân Linh thế giới không có được cường giả lợi hại. Nếu có cường giả lợi hại đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ cũng không đáng lo nghĩ.
- Không rời khỏi thế giới sinh trưởng thì tuổi thọ tối đa chỉ có ngàn năm, thành tựu có hạn. Không đả thông tử lộ, ở lại Chân Linh thế giới không có tương lai, vĩnh viễn bị cường giả dị tộc vây trong thế giới này.
Hít sâu một hơi, ánh mắt Diệp Trần nhíu lại.
Một ngày nào đó, hắn muốn Chân Linh thế giới có thể đứng thẳng lưng, đường đường chính chính đi ra ngoài. Người cản giết người, phật cản giết phật. Một người một kiếm giết ra một tương lai.
- Trần nhi, bên ngoài có người muốn gặp ngươi.
Một đạo nhân ảnh bay tới, là Diệp Thiên Hào.
- Phụ thân!
Ánh mắt lọi hại thu liễm lại, nét mặt Diệp Trầm mỉm cười.
- Ai muốn gặp ta?
- Hắn nói đến từ Đan Vương đảo!
Diệp Thiên Hào nói.
Đan Vương đảo!
Lông mi Diệp Trần khẽ nhíu lại, Đan Vương Đảo là một thánh địa truyền thừa hơn vạn năm. Bên trong bồi dưỡng được không ít Đan Dược Sư tinh thông luyện đan. Hôm nay đảo chủ Đan Vương Đảo chẳng những tinh thông luyện đan mà bản thân cũng là một Vương gỏa cao cấp, được người đời tưng tụng Linh Đan Vương. Tục truyền, Linh Đan Vương có thể luyện chế được đan dược cực phẩm trung đẳng, năng lực còn vượt qua đảo chủ tiền nhiệm một bậc.
Trong đại điện Diệp gia, một trung niên mặt vàng mặc đạo bào thủy hỏa đang ngồi uống trà, ống tay áo của hắn có thêm ba đỉnh lô hỏa diễm.
Đan Dược Sư Đan Vương Đảo có chế độ phẩm cấp rất hoàn thiện. Một đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư hạ phẩm, hai đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư trung phẩm. Ba đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư thượng phẩm. Về phần bốn đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư cực phẩm. Mà Đan Dược Sư cực phẩm lợi hại nhất mới có thể được xưng là Đan Vương. Giống như đảo chủ Linh Đan Vương bây giờ.
- Vị này không biết xưng hô như thế nào.
Diệp Trần từ cửa bên hông đại điện đi vào nói.
- Chắc hẳn các hạ là Diệp Trần điện hạ đại danh đỉnh đỉnh, danh chấn thiên hạ. Tại hạ Mộc Hà, đến từ Đan Vương Đảo.
Trung niên mặt vang đứng lên giới thiệu bản thân. Hai tay ôm quyền, thân thể hơi cúi xuống. Bất luận một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh nào đều đáng được tôn kinh, chớ nói chi đến Vương giả Phong Đế.
Diệp Trần phất tay một cái, một cỗ kình khí nâng đối phương lên.
- Không cần đa lễ, ngồi đi.
Vừa nói, Diệp Trần vừa bước đến vị trí chủ tọa ngồi xuống.
Mộc Hà âm thầm dò xét Diệp Trần, trong lòng lấy làm kỳ lạ. Đối phương quả nhiên tuổi trẻ giống y như lời đồn, nếu chủ nhìn bề ngoài chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi mà thôi. Loại thiên tài bậc này không thể nghi ngờ là rất đáng sợ. Ai mà biết được tương lai sau này thành tựu của hắn đạt đến mức nào. Hoàn toàn có khả năng vô địch thiên hạ, trở thành đệ nhất nhân ở Chân Linh thế giới. Khó trách đảo chủ lại để cho hắn tới mười Diệp Trần, không thể lãnh đạo.
Ngồi xuống, Mộc Hà hắng giọng, mở miệng nói:
- Diệp Trần điện hạ, người có lẽ đã nghe nối qua Đan Vương đảo!
Diệp Trần gật đầu:
- Đan Vương Đảo dùng việc luyện đan để nổi danh, chỉ sợ không ai không biết.
Nghe Diệp Trần tán dương, Mộc Hà mỉm cười nói:
- Đan Vương Đảo ta cứ mười năm lại mở một lần Đan Vương đại hội, mời Vương giả khắp nơi tham gia. Năm nay vừa đúng thời điển Đan Vương Đảo tổ chức Đan Vương đại hội. Cho nên đảo chú mới cố ý để tại hạ đế mới Diệp Trần đi qua tham gia. Mong rằng Diệp Trần điện hạ có thể bớt chút ít thời gian đại giá quang lâm.
- Đan Vương đại hội sắp tổ chức! Tốt, ta sẽ đi. Đa tạ Linh Đan Vương đã mời.
Đan Vương đại hội danh như ý nghĩa, Đan Vương đảo sẽ xuất ra đan dược phẩm cấp cao để đấu giá. Trừ điều đó ra Vương giả khắp nơi cũng thừa dịp Đan Vương đại hội tổ chức mà tiến hành giao dịch tư nhân. Loại cơ hội này cũng không phải thường xuyên có.
- Có lời này của Diệp Trần điện hạ, đảo chủ nhất định vui vẻ.
Mộc Hà thở phào một hơi. Nếu như thỉnh không được Diệp Trần, đảo chủ tuy không trách tội hắn nhưng khẳng định sẽ cảm thấy tiếc nuối.
- Mộc Hà không có việc gì thì có thể nghỉ ngơi vài ngày ở Diệp gia. Đến lúc đó ta cùng với ngươi đi Đan Vương đảo.
Người ta chạy từ xa tới, Diệp gia cũng phải khoản đãi một chút.