Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1082 - Chương 1082: Tà Khí Kinh Người, Tịch Diệt Ma Đế

Thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác mặt trời đã lên đến đỉnh đầu.

Trên đỉnh núi cao nhất của Đan Vương Đảo có một quảng trường, đường kính chừng mấy ngàn thước, giống như bị một người nào đó dùng dao gọt một phát. Ở trên đó có một tòa cung điện, trước cổng chính cung điện là quảng trường lát đá thủy tinh năm màu. Đên trên quảng trường nhìn xuống dưới mặt đất, nhìn thải vân năm màu. Linh Vân và Đan Vân ở trên bầu trời cũng phản chiếu ở bên trong.

Ở trên quảng trường xếp đặt những dãy ghế ngồi chỉnh tề. Đằng trước ghế ngồi là một cái bàn trà thật dài, trên bàn có mấy đĩa hoa quả, điểm tâm, bình trà cùng chén trà.

Đã có không ít Vương giả đứng ở trên quảng trường.

- Hư Hoàng đến, còn có Không Đế!

- Chiến Thiên Tượng Hoàng cùng Hắc Long lão tổ nói chuyện với nhau, có vẻ như quan hệ hai người không tệ.

- Đây không phải là Thanh Vân Kiếm Đế sao? Kiếm khí hảo cường! Tuyết Hoa Kiếm Đế cũng tới, kiếm khí cũng không hề thua kém Thanh Vân Kiếm Đế chút nào. Chậc chậc, hai đại kiếm đế đang liếc nhìn nhau.

Vương giả Phong Đế đi tới chỗ nào, đều là mục tiêu chú ý của mọi người. Ở trong cấp độ Vương giả cũng không có ngoại lệ.

Trừ một ít Vương giả Phong Đế mà ít người biết đến, còn có một ít Vương giả Phong Đế bình thường không lộ diện cũng xuất hiện. Như môn chủ Nhạc Hoàng của Ngũ Nhạc Môn - một trong cửu đại tông môn Chân Linh đại lục, các chủ Liệt Thiên Thương Hoàng của Thần Thương Các. Hai Vương giả Phong Đế trầm tĩnh như núi, khí thế sắc bén bá liệt.

Ở Chân Linh thế giới, trong cửu đại tông môn thì Hư Không Môn là mạnh nhất, tiếp đó đến Ngục Môn, sau đó là Ngũ Nhạc Môn cùng Thần Thương Các. Nhưng mấy năm gần đây Nhạc Hoàng cùng Liệt Thiên Thương Hoàng rất ít lộ diện thế nên tên tuổi không có vang dội. Ở Chân Linh thế giới không có nhiều võ giả biết rõ bọn họ.

- Ồ! Là Kim Ngao lão tổ, lão gia hỏa này bế quan cũng chừng sáu bảy mươi năm rồi ah!

- Ngươi không có nghe nói sao? Kim Ngao lão tổ lần này xuất quan liên hợp với năm đại Vương giả Phong Đế khác đến Nam Trác Vực Chân Linh đại lục để tiêu diệt Diệp gia. Cuối cùng ba chết, hai bỏ trốn, Kim Ngao lão tổ cũng không làm được gì đành phải bỏ đi.

- Có chuyện này sao. Diệp Trần lúc nào lại mạnh như vậy. Chẳng lẽ hắn một người địch nổi sau Vương giả Phong Đế, trong đó còn có Kim Ngao lão tổ.

- Đây cũng không phải. Diệp Trần có Ma Hoa Hoàng và Huyền Hậu trợ giúp. Ba người liên thủ, giết ba người đánh lui Kim Ngao lão tổ.

Một ít Vương giả Sinh Tử Cảnh truyền âm nói chuyện với nhau.

- Hừ!

Kim Ngao lão tổ hừ lạnh một tiếng. Hắn nhìn mà nói chuyện, biết rõ những người này đang thảo luận chuyện liên quan đến mình, nét mặt không vui, ánh mắt hung hăng nhìn về phía bọn họ.

Kiêng kị Kim Ngao lão tổ, mọi người lập tức im lặng không nghị luận gì nữa.

Vương giả chạy đến rất nhiều, chỉ trong chốc lát cũng đã có sáu bảy mươi người đến. Đại khái chiếm một phần sáu chõ chồ trên quảng trường.

Thời gian trôi qua, Vương giả đến càng lúc càng ít. Mà nhân số cũng không tám mươi người, còn chưa đến một trăm. Nhưng so với trước kia thì số lượng người tăng lên không ít.

Thời gian chừng nửa chén trà trôi qua, lại có ba Vương giả dắt tay nhau đến. Một nam hai nữ, chính là Diệp Trần, Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng.

Nhìn thấy ba người, sắc mặt Kim Ngao lão tổ vô cùng đặc sắc, giống như mới nuốt phải một con ruồi chết.

- Ba người tham gia Đam Vương đại hội lại hợp thành một nhóm. Ở Chân Linh thế giới chỉ sợ là một trận doanh không gì phá nổi.

Ba người đến lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người. Mà đại bộ phận ánh mắt đều rơi trên người Diệp Trần. Dù sao năm nay Diệp Trần mới chỉ tiến vào Sinh Tử Cảnh, chỉ thuộc vòng Vương giả tân tú. Rất nhiều người còn chưa có nhìn thấy chân thân. Lúc này bọn họ cũng muốn nhìn xem Diệp Trần có điều gì đặc biệt.

Diệp Trần để cho mọi người ấn tượng đầu tiên là tuổi trẻ. Nhìn bề ngoài hắn mới chỉ trên dưới hai mươi tuổi. Ấn tượng thứ hai là trầm ổn, cùng nhau đi tới, nhìn không chớp mắt, thần sắc bình thản. Ấn tượng thứ ba là kiếm khí sắc bén, ánh mắt nhìn như bình thản nhưng lại có ma lực xuyên thủng nhân tâm. Ánh mắt nhìn phần đông Vương giả, không hề câu nệ.

- Người này là Diệp Trần.

Tuyết Hoa Kiếm Đế đánh giá Diệp Trần, có thể lực áp Tuyết Kiếm Hầu, tuyệt đối không phải là một người bình thường. Đây là cái nhìn đầu tiên khi Tuyết Hoa Kiếm Đế nhìn thấy Diệp Trần.

- Kim Ngao lão tổ, nghe nói ngươi chịu thiệt thòi lớn trên tay ba người này. Có việc này sao.

Lúc này một giọng nói như tiếng nổ vang trời vang lên. Mọi người nhìn về phía giọng nói phát ra, không khỏi ngạc nhiên. Người nói chuyên là Vương giả Phong Đế Chiến Thiên Tượng Hoàng của Huyết Thiên đại lục.

- Chiến Thiên Tượng Hoàng, ngươi muốn sinh sự!

Kim Ngao lão tổ nhìn chằm chằm Chiến Thiên Tượng hoàng nói.

Chiến Thiên Tượng Hoàng bỏ qua ánh mắt của Kim Ngao lão tổ, cười nói:

- Xem bộ dáng quả thật là như vậy. Không có việc gì, ta chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi.

- Chiến Thiên Tượng Hoàng dường như vẫn vì năm đó chịu một cái tát của Kim Ngao lão tổ mà canh cánh trong lòng, Chỉ có điều đắc tội với Kim Ngao lão tổ cũng không phải là chuyện sáng suốt.

Một vài người âm thầm vì Chiến Thiên Tượng Hoàng mà đổ mồ hôi hột.

- Hừ! Chiến Thiên Tượng Hoàng ngươi cũng dừng nói ta. Ma Hoa Hoàng cùng Huyền Hậu giết đến Huyết Thiên đại lục, công phá Tịch Diệt Ma Tông. Nghe nói Tịch Diệt Ma Đế cố ý mời ngươi đến hỗ trợ. Nhưng hắn lại kêu nhầm người, ta thực sự cảm thấy buồn thay cho hắn.

Kim Ngao lão tổ hít sâu một hơi, nét mặt mỉa mai nói.

- Hắc hắc! Đợi Đan Vương đại hội kết thúc, chúng ta tìm nơi tâm sự.

Chiên Thiên Tượng Hoàng nhếch miệng cười cười, ánh mắt tràn ngập chiến ý.

- Tốt! Một trăm năm trước ta có thể tát ngươi một cái. Một trăm năm sau ta vẫn có thể làm được điều đó. Chỉ sợ ngươi không chịu nổi cái tát kia.

Kim Ngao lão tổ cầm lấy một quả trái cây, hung hăng gặm một miếng.

- Kim Ngao lão tổ, coi chừng cắn phải đầu lưỡi.

Ba người Diệp Trần vừa ngồi xuống, lập tức đã có Vương giả mới đến. Người tới là Tịch Diệt Ma Đế.

Lúc này Tịch Diệt Ma Đế đã khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh. chỉ là trên người ngoại trừ khí phách ma đạo ra thì bên ngoài còn nhiều thêm một tầng tà khí nồng động. Nhìn hắn vô cùng âm trầm, đi tới chỗ nào là thiên địa nguyên khí rối loạn chỗ đó. Những người ở gần ngay cả hô hấp cũng trì trệ.

- Tịch Diệt Ma Đế có điểm là lạ.

Diệp Trần nhíu mày.

- Ta khí thật đậm đặc.

Huyền Hậu gật đầu.

- Có lẽ mới tu luyện thành công tà công lợi hại!

Ma Hoa Hoàng suy đoán nói.

Bình Luận (0)
Comment