Hắc Long lão tổ tức giận.
Diệp Trần đang quyết chiến với Hư Hoàng lại vẫn có ý định tận diệt hắn cùng Cửu Đầu Xà Hoàng. Chẳng lẽ hắn cho rằng chỉ cần phân tâm một chút là có thể giải quyết chính mình cùng Cửu Đầu Xà Hoàng. Đây là lần đầu tiên Hắc Long lão tổ bị người ta coi thường đến bực này nên hắn rất phẫn nộ.
Cửu Đầu Xà Hoàng thì phản ứng ngược lại. Hắn không phản ứng kịch liệt như Hắc Long lão tổ nhưng cũng cảm giác Diệp Trần quá mức cuồng vọng, chỉ dùng lực lượng một người mà muốn độc chiến bốn Vương giả Phong Đế, thực là châu chấu đá xe, lấy trứng chọi đá. Nói cho đúng, chỉ riêng một mình Hư Hoàng cũng đủ đế trấn áp Diệp Trần chứ chưa nói là có thêm bọn hắn.
- Diệp Trần, ta còn cho rằng ngươi là thiên tài. Nhưng thì ra sự thành công đó chỉ là thứ dùng để che mắt thiên hạ mà thôi.
Thần sắc Thanh Vân Kiếm Đế lạnh tanh, hai mắt bắn ra tinh quang.
- Xuy! Xuy! Xuy!
Ngoại trừ Thủy Hỏa Vô Tình, Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật cũng là một trong những kiếm thuật cường đại nhất của Diệp Trần. Tương đương với thức thứ ba Phá Cốt trong Thu Thủy Kiếm Quyết. Một khi thi triển ra, vô số kiếm quang tổ hợp thành một đồ hình bát quái, tung hoành bao trùm hai Vương giả Phong Đế Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà Hoàng.
Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà Hoàng đều hét lớn, trường bào trên người Hắc Long lão tổ không gió mà bay, một quyền đánh ra mang theo tiếng vang rồng ngâm như triệt hạ thiên địa. Kiếm quang kia bị quyền kình đánh thủng một lổ hổng rất lớn. Cửu Đầu Xà Hoàng ngưng tụ hư ảnh Cửu Đầu Xà ở sau lưng. Chín cái đầu xà hoặc phun ra liệt diễm, hoặc phun ra băng sương, hoặc phun ra một cỗ lực lượng như sao chổi trùng kích kiếm quang. Chín loại thủ đoạn, mỗỉ một loại đều đủ để đánh trọng thương Vương giả Phong Đế bình thường. Một mình hắn cũng tương đương với chín Vương giả Phong Đế bình thường.
Bất quá Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật cũng không đơn giản như vậy. Bát quái ẩn chưa âm dương, điên đảo Càn Khôn, kiếm trận biến đổi. Những kiếm quang bị tổn thất lại được ngưng tụ, một lần nữa xông về phía hai người, vòng đi vòng lại.
- Cái tên Diệp Trần này!
Tiên Thiên Ma Hoàng còn ình đã đủ điên khi một mình hắn độc chiến Ngục Vương và Tà Vương, hai Vương giả Phong Đế. Không nghĩ tới, Diệp Trần so với hắn càng điên cuồng hơn, nhưng cũng càng hãi hùng hơn. Một người độc chiến bốn Vương giả Phong Đế, mà ở bên trong bốn Vương giả Phong Đế này, ngoại trừ Cửu Đầu Xà Hoàng, ba người khác đều cường đại hơn so với Ngục Vương cùng Tà Vương. truyện copy từ - Bất kể như thế nào! Trận chiến ngày hôm nay cũng đủ để Diệp Trần danh chấn thiên hạ, danh khí thậm chí vượt qua cả Hư Hoàng, vượt qua cả những Vương giả Phong Đế thành danh, tung hoành suốt mấy trăm năm nay.
Trong lòng mội người thầm nghĩ.
Triển khai thiên phú nhất tâm nhị dụng, Diệp Trần vừa điều khiển Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm trận công kích Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà Hoàng, vừa cầm Thiết Huyết Ngân Lam kiếm trong tay đại chiến Hư Hoàng.
Thiên phú nhất tâm nhị dụng của Diệp Trần hoàn toàn khác với nhất tâm nhị dụng của những người khác. Bởi vì nhất tâm nhị dụng so thể giúp cho con người ta sử dụng hai thanh kiếm, mỗi tay một kiếm thi triển ra một loại kiếm pháp khác nhau. Còn hiện tại, Diệp Trần vừa thi triển kiếm pháp, vừa dùng Linh Hồn Lực để điều khiển Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm trận, độ khó gấp mấy lần, khổng thể so sánh nổi.
- Đại Diệt Kim Nhiên Chưởng! đọc truyện mới nhất tại .
Thần sắc Hư Hoàng lạnh như hàn băng vạn năm, cái gì hắn cũng không nói nhưng thế công bắt đầu mãnh liệt hơn mấy lần. Một chưởng đánh ra, bàn tay hắn phảng phất như một chiếc bàn ủi nóng đỏ, đánh đến đâu, ở đó bộc phát ra âm vang, thanh âm cùng ánh sáng hỏa tinh chói lòa khiến vạn yật nơi đó bị thiêu rụi lập tức. Đây chính là hiệu quả khủng bố được tạo thành từ việc dung hợp Kim áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa tới trình độ nhất định.
- Xuy! Xuy! Xuy!
Kiếm quang loạn vũ, hư không chiết xạ, thân hình Diệp Trần quỷ mị lập loè chuyển dời, một kiếm chém ra Hư Nguyên Trảm. Hư Nguyên Trảm ẩn chứa Không Gian áo nghĩa giống như Quỹ Sát nhưng lại mạnh hơn không ít. Dù sao Nguyên Hoàng vẫn là Vương giả có chiến lực thất tinh đỉnh phong, võ học Không Gian áo nghĩa mạnh hơn Diệp Trần rất nhiều. Nếu không phải Diệp Trần hiểu được tinh túy của mấy ngàn loại kiếm thuật trong kiếm giới thì chưa hẳn hắn đã thi triển được Hư Nguyên Trảm.
Chưởng ảnh hỏa diễm màu vàng nhanh như thiểm điện, nhưng biến hóa quá ít. Nếu so sánh thì Hư Nguyên Trảm chẳng những có tốc độ nhanh hơn, hơn nữa sự biến hóa càng nhiều hơn, khi thì thẳng tắp đột kích, khi thì lăng không chiết xạ, khi thì tiến công theo đường vòng cung, Hư Nguyên Trảm ở trên tay Diệp Trần có phong cách hoàn toàn khác với Nguyên Hoàng. Dù sao Nguyên Hoàng cũng không phải kiếm khách, đấu pháp có chút khác biệt với kiếm khách.
Kiếm quang chiết xa lượn lờ quanh người Diệp Trần, bảo vệ Diệp Trần cẩn thận, thỉnh thoảng có những đạo kiếm quang phi ra, điên cuồng tấn công bản thể Hư Hoàng.
- Ác Ma Hoa, Mạn Không Triền Sát!
Ngoại trừ bên phía Diệp Trần, các nơi khác đều có đại chiến, trong đó đại chiến của Ma Hoa Hoàng và Chiến Thiên Tượng Hoàng là cuồng bạo nhất. Hai người đều trực chiến chính diện, không có bất kỳ biến hóa gì chỉ có tiến công trực diện. Hai tay Ma Hoa Hoàng nhanh chóng kết ấn, ở phía dưới chân nàng, một đóa hoa Ác Ma cực lớn ngưng tụ thành bao bọc nàng ở bên trong. Rễ cây hoa Ác Ma kéo dài thành một mảnh dài hẹp, tựa như cự mãng màu xanh lá cây cuồn cuộn quấn quanh Chiến Thiên Tượng Hoàng vài vòng. Những rễ cây này có gai ngược rậm rập vỗ cùng sắc nhọn, một khi bị quấn quanh thì hậu quả cũng có thể nghĩ ra.
- Bát Hoang Chiến Thiên thánh pháp!
Chiến Thiên Tượng Hoàng là Vương giả luyện thể. Cận thân chiến đấu chính là sở trường của hắn. Không nói khoa trương chứ hắn có chiến lực ngũ tinh cao đẳng nhưng dù cho có gặp phải đối thủ có chiến lực ngũ tinh đỉnh phong cũng đều có thể ngạnh chiến một trận.
Năm đó, Kim Ngao lão tổ cường đại hơn hắn rất nhiều, nhưng một cái tát cường đại kia cũng chỉ có thể đánh bay hăn chứ cũng không gây nên thương tích gì to lớn. Như vậy có thể nghĩ, sức chiến đấu cận chiến của hắn mạnh đến cỡ nào. Ma Hoa Hoàng biết rõ sự cường đại của Chiến Thiên Tượng Hoàng nên mới không dám lấy một địch hai mà giảm bớt gánh nặng cho những người khác. Bởi vì nàng biết rõ, muốn giảm bớt gánh nặng cho người khác thì đầu tiên, bản thân minh phải không là vật cản trở đối với họ.
- Rầm! Rầm! Rầm!
Khí lãng trùng thiên, thân thể Chiến Thiên Tượng Hoàng bành trướng đạt tới độ cao sáu trượng, giống như một cự nhân. Cùng lúc đó, hình tượng của hắn bắt đầu chuyển biến từ nhân loại thành yêu thú. Đây là hình thái mạnh nhất của hắn, đối với Vương giả luyện thể chỉ có lực lượng thì vẫn không đủ. Nhất định phải có thêm tốc độ, việc biến hóa hoàn toàn có thể khiến lực lượng gia tăng nhưng tốc độ cùng tính linh hoạt sẽ giảm xuống. Dù sao hắn và Kim Ngao lão tổ không giống nhau, Kim Ngao lão tổ tu luyện cũng không phải theo lộ tuyến luyện thể, thân thể phòng ngự sở dĩ cường đại như vậy là vì có được ưu thế của bản thể.
- Ha ha, chỉ là một con rắn nhỏ mà cũng dám ở trước mặt ta liều lĩnh.
Chiến Thiên Tượng Hoàng cười ha ha, một tay nắm bắt đám rễ cây đang quấn quanh mình, dùng sức kéo mạnh khiến rễ cây bị kéo căng, hắn kéo cả Ma Hoa Hoàng và Ác Ma Hoa về phía mình.
- Rút về đây cho ta !
Thần sắc Ma Hoa Hoàng vẫn không thay đổi một luồng sóng ma lực quán chú lên Ác Ma Hoa. Ngay lập tức, Ác Ma Hoa tản mát ra vầng sáng màu đen chói mắt, khí tức tỏa ra từ rễ cây Ác Ma Hoa có thể làm cho huyết nhục sôi trào, run rẩy. Một nhánh rễ cây phóng ra quật về phía Chiến Thiên Tượng Hoàng, tiếng xé gió muốn đâm thủng màng tai mọi người ở xung quanh.
Liền sau đó, mấy chục đến trên trăm nhánh rễ cây, chằng chịt một chỗ cùng công kích tới. Cho dù là Chiến Thiên Tượng Hoàng cũng không có biện pháp ngăn trở được toàn bộ. Trong thời gian nháy mắt, hắn bị mấy chục nhánh rễ cây rút xuống, bảo y trên người hắn bị phá vỡ, lộ ra bảo giáp cực phẩm ở bên trong và hoa văn trên hai cánh tay tráng kiện.
Cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay không còn bất kỳ lực phòng hộ nào, trên cánh tay có một vết xước dài và hẹp màu đỏ. Tay hắn bị nhánh rễ cây quật trúng lưu lại, Chiến Thiên Tượng Hoàng nhếch miệng cười cười, đột nhiên chính diện đánh một quyền, quyền kình cường bào đè sập không gian, tất cả nhánh rễ cây đều bị đánh nát, dư kình đánh thẳng về phía Ma Hoa Hoàng.
Ma Hoa Hoàng cũng hiểu rõ lực phòng ngự của Chiến Thiên Tượng Hoàng, không hề yếu hơn Kim Ngạo lão tổ. Khi rễ cây Ác Ma Hoa quật lên, nhìn như bên trên cánh tay hắn lưu lại dấu vết màu đỏ nhạt, nhưng gai ngược trên nhánh rễ cây căn bản không có khả năng đâm vào trong, toàn bộ liền bị đứt đoạn, giống như những gai ngược này được làm đậu hủ vậy. Chiến Thiên Tượng Hoàng đánh tới một quyền, ma lực hộ thể bên ngoài cơ thể Ma Hoa Hoàng nhanh chóng dày hơn. Cùng lúc đó, Ác Ma Hoa dưới chân khép cánh lại bao vây bảo vệ Ma Hoa Hoàng. (.
- Ầm! Ầm!
Vài chục tầng cánh hoa của Ác Ma Hoa thủ hộ Ma Hoa Hoàng, khi bị quyền kình đánh trúng liền nổ mạnh. Mấy chục tầng cánh hoa Ác Ma Hoa bị công phá để lộ ra Ma Hoa Hoàng ở bên trong.
- Đi!
Ma Hoa Hoàng nâng lên một quang cầu ma lực rất lớn, quang cầu ma lực này chính là thứ có khả năng hấp thu năng lượng trong chiến đấu rồi chuyển đổi thành ma lực. Ma Hoa Hoàng cường đại ở chỗ càng đánh càng mạnh, về điểm này, Chiến Thiên Tượng Hoàng cũng biết rõ. Cho nên gặp phải chiêu này, Chiến Thiên Tượng Hoàng giơ tay chắn trước ngực.
Nếu như nói trận chiến của Ma Hoa Hoàng và Chiến Thiên Tượng Hoàng là tâm điểm cuồng bạo, như vậy cuộc chiến giữa Huyền Hậu và Không Đế thì xuất quỷ nhập thần, không thế nào nắm bắt được tiết tấu.
Hai người đều là cường giả tinh thông Không Gian áo nghĩa, khi đánh nhau, khó tránh khỏi việc vận dụng Không Gian áo nghĩa để tiến hành né tránh và công kích, ngẫu nhiên hai người cũng dùng võ học áo nghĩa khác để tiến hành phụ trợ.
Bá!
Huyền Hậu một bước bước vào bên trong cánh cửa không gian, cánh cửa không gian nhanh chóng đóng lại và ẩn vào hư không, sau một khắc, Không Đế một quyền oanh đi qua làm nát bấy không gian nơi Huyền Hậu vừa đứng đó.
Lúc xuất hiện lần nữa, Huyền Hậu đã đến ở một góc độ khác, bất quả Không Đế tựa hồ đã bắt được chấn động của Huyền Hậu, thân hình lập loè mà xuất hiện ở sau lưng Huyền Hậu.
Thần sắc Huyền Hậu vẫn không đổi, ở trước mặt nàng một cánh cửa không gian như một tấm gương chiết xạ ánh sáng. Thân ảnh Huyền Hậu giống như thời không chuyển đổi, thoáng chốc đã đến mặt sau của tấm gượng, khiến tấm gương rọi thẳng về phía Không Đế. Trên gương, ánh sáng chiếu rọi tứ phía, phun ra một cột sáng ngũ sắc đánh về phía Không Đế.
- Thứ quang huy yếu nhược này của ngươi lại dám cùng ánh nhật nguyệt của ta tranh huy sao.
Không Đế cười lạnh, thân ảnh như gợn sóng khuếch tán rồi biến mất, cột sáng đi tới, không thể thương tổn đến hắn.
- Không giới!
Loảng xoảng! Loảng xoảng!
Từng mặt thủy tinh, từ trong hư không hiển hiện ra, tạo thành một không gian thủy tinh, che đậy Huyền Hậu ở bên trong. Sau khi hình thành không gian thủy tinh, thủy tinh nhanh chóng mờ nhạt đi biến thành hư vô, so với hư không bình thường càng thêm thâm thúy hơn. Huyền Hậu bị nhốt ở bên trong hư vô, không có thiên, không có địa, không có phương hướng.
- Đạo Huyền Diệu, nghịch chuyển Càn Khôn.
Sắc mặt Huyền Hậu thủy chung không có bất kỳ biến hóa nào, hai tay nàng nghịch chuyển kết ấn. Một đại môn mang phong cách cổ xưa hiển hiện ra, đại môn hiển hiện, hư vô tựa hồ bị mất đi ý nghĩa, bị cưỡng ép thay đổi biến thành một không gian bình thường.
- Ba!
Huyền Hậu phá vỡ không gian bích chướng mà xuất hiện tại trong hiện thực.
- Tốt cho đạo Huyền Diệu.
Không Đế ngưng trọng, luận chiến lực, đối phương rõ ràng yếu nhược hơn hắn một bậc. Nhưng đạo Huyền Diệu cũng không phải chuyện đùa, thủ đoạn khó lường, có thể nghịch chuyển không giới của hắn.
Nhưng vào lúc này, trên chiến trường cực lớn, bỗng nhiên xuất hiện một đạo kiếm quang. Đạo kiếm quang này vạch phá bầu trời, chiếu sáng thiên địa tựa như đến từ thanh minh thiên kiếm, chém về phía Diệp Trần. Bất luận kẻ nào đối mặt với đạo kiếm quang này đều không thể nào né tránh được. Bởi vì đạo kiếm quang này có quỹ tích nhưng lại không giống với những thứ đồng dạng ở thế giới này. Cho dù là một cường giả như Không Đế cũng bị đạo kiếm quang này gây ra lực hấp dẫn chú ý.
- Là Thanh Vân kiếm pháp của Thanh Vân Kiếm Đế.
Có người kêu lên.
Thanh Vân Kiếm Đế là một trong hai đại Kiếm Đế của Thiên Kiếm đại lục, nổi danh cùng Tuyết Hoa Kiếm Đế. Thanh Vân kiếm pháp của Thanh Vân Kiếm Đế được xưng tụng là thứ kiếm pháp không thể nắm bắt được tiết tấu, nếu đối thủ có phòng ngự yếu nhược cộng thêm tốc độ chậm thì nói không chừng một kiếm của hắn cũng đỡ không nổi.
Diệp Trần cùng Hư Hoàng, Hắc Long lão tổ và Cửu Đầu Xà Hoàng đại chiến, còn Thanh Vân Kiếm Đế thì một mực vẫn đứng ngoài cuộc tìm kiếm nhược điểm của Diệp Trần. Bởi vì Diệp Trần đã đạt tới cảnh giới dùng tâm ngự kiếm nên cho dù là Thanh Vân Kiếm Đế cũng không có biện pháp chỉ trong thời gian ngắn tìm ra được sơ hở của hắn.
Cũng may vì Diệp Tran lấy một địch ba, tâm phân nhị dụng làm cho cảnh giới dùng tâm ngự kiếm nổi lên một chút gợn sóng. Vừa rồi trong chớp mắt, biên độ gợn sóng lớn nhất đã tạo ra một kẽ hở. Cho nên Thanh Vân Kiếm Đế mới xuất kiếm, kiếm vừa ra chính là Thiên Địa Thanh Minh một trong ba đại sát chiêu của Thanh Vân kiếm pháp.
Thiên Địa Thanh Minh có nghĩa là không thể nào né tránh.
Kiếm quang sáng ngời, phảng phất như đến từ cửu thiên, đánh thẳng tới Diệp Trần.
- Kẻ mà ta đang đợi đúng là ngươi.
Diệp Trần quát lên một tiếng lớn, hắn dùng tâm ngự kiếm sẽ không xuất hiện chút sơ hở nào, tâm cảnh mạnh thế nào thì năng lực dùng tâm ngự kiếm cũng mạnh như vậy. Xuất hiện sơ hở là vì Diệp Trần cố ý tạo ra, hắn biết Thanh Vân Kiếm Đế đứng bên ngoài đang tìm kiếm sơ hở của mình, mọi thời mọi khắc Diệp Tràn đều chú ý đến Thanh Vân Kiếm Đế.