Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1113 - Chương 1113: Đi Trước Chân Thủy Cung Di Tích

Lãnh sư đệ vẫn là có khiếm khuyết chút hỏa hầu. Đoán chừng sau mười chiêu sẽ thua nhị sư huynh.

Hoàng Tố Mai lớn lên mặt xinh hoa, tuổi còn nhỏ nhưng cũng đã rất có mị lực.

- Đinh đinh! Đang đang!

Chín chiêu qua đi, như Hoàng Tố Mai nói Lãnh Tinh Hàn thất bại.

- Không tệ.

Nhưng vào lúc này, một hồi thanh âm đột ngột truyền tới.

- Đại ca!

- Sư phụ.

Diệp Huyền, Diệp Tiểu Tiểu vội vàng quay đầu kêu đại ca. Những người khác cũng kính xưng sư phụ, kể cả Lãnh Tinh Hàn thần sắc lạnh lùng cũng vậy.

Sờ lên đầu Diệp Huyền, Diệp Trần cho hắn một chút cổ vũ. Ánh mắt lại nhìn về phía Đông Phương Bạch và Lãnh Tinh Hàn.

- Hai người các con có tiến bộ rất rõ ràng. Tiểu Bạch, con ở trên phương diện kiếm pháp có ngộ tính rất mạnh, nhưng kiếm pháp chỉ dùng để giết người, luôn dùng để hóa giải cũng không phải là chính đạo đâu. Tinh Hàn, con sơ bộ đã lĩnh ngộ Kiếm Ý, nhưng đừng tưởng rằng đã có Kiếm Ý là có thể đánh bại được Tiểu Bạch, một vị kiếm khách lợi hại nhất không phải có kiếm pháp lợi hại như thế nào, hay Kiếm Ý cường đại như thế nào. Mà hắn biết vận dụng nó như thế nào. Con vận dụng Kiếm Ý còn chưa đạt đến cực hạn, chưa hoàn toàn chuyển hóa thành chiến lực.

- Vâng!

Đông Phương Bạch vội vàng cúi đầu xuống.

Lãnh Tinh Hàn cũng là chăm chú lắng nghe.

Quay đầu nhìn Nghiêm Kiếm Huy và Hoàng Tố Mai, Diệp Trần mỉm cười. Hắn sáng lập Lạc Trần Kiếm Tông đã được một năm. Trong một năm này hắn mới thu nhận được ba người đệ tử, cả ba đều đến từ Thiên Kiếm đại lục.

Đại đệ tử là Nghiêm Kiếm Huy.

Nhị đệ tử là Đông Phương Bạch.

Tam đệ tử là Hoàng Tố Mai.

Tứ đệ tử là Lãnh Tinh Hàn.

Trong đó, đại đệ tử Nghiêm Kiếm Huy có đủ linh khí nhất, nhị đệ tử Đông Phương Bạch có ngộ tính kiếm pháp rất mạnh. Tam đệ tử Hoàng Tố Mai thì thông minh dị thường, có một tâm hồn trong sáng. Tứ đệ tử Lãnh Tinh Hàn là yêu nghiệt nhất trong số đó, mọi mặt đều là cực kỳ đỉnh tiêm, tổng hợp thực lực còn mạnh hơn cả đại đệ tử Nghiêm Kiếm Huy.

- Sư phụ, ta và Lãnh sư đệ luận bàn, ngươi cũng đến chỉ điểm ta một chút.

Diệp Trần vừa đến, con mắt Hoàng Tố Mai đều phát sáng lên.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng:

- Ngươi là thông minh lại bị thông minh hại, vẫn là đem tâm tư dùng nhiều ở trên lĩnh ngộ kiếm pháp mới tốt. Hơn nửa năm này, ngươi tiến bộ không xem là quá rõ ràng. Tuy rằng dựa vào thông minh, không đến mức quá ít, nhưng đây là nhất thời, thời gian lâu dần, ngươi sẽ chậm rãi bị bọn họ kéo giãn khoảng cách.

Diệp Trần há lại không nhìn ra được, nữ đệ tử này của bản thân đối với chính mình rất sùng bái.

- Sư phụ, ta sẽ nỗ lực.

Hoàng Tố Mai chớp chớp con mắt, cẩn cẩn trọng trọng nhìn Diệp Trần.

Hoàng Tố Mai nàng là một người tự coi bản thân rất cao. Tại Thiên Kiếm Đại Lục Tật Phong Vực, là thiên tài kiếm đạo tối đỉnh tiêm. Phải biết rằng Thiên Kiếm Đại Lục có hơn chín thành mọi người đều là luyện kiếm. Có thể ở trong đó trổ hết tài năng đã cực kỳ không dễ dàng, càng không nói sẽ đạt đến đỉnh tiêm. Rất nhiều người đều cho rằng, thời gian tới Thiên Kiếm Đại Lục thập kiếm tất nhiên sẽ có thân ảnh của nàng.

Đối với Thiên Kiếm Đại Lục thập kiếm hiện tại, Hoàng Tố Mai cũng có bội phục, nhưng chưa tới mức sùng bái. Bởi vì nàng tự tin bản thân cũng có thể đạt được loại trình độ này, thế nhưng sau khi nàng nghe nói sự tích của Diệp Trần, lần đầu tiên sản sinh sùng bái vi diệu. Điều này không thể trách nàng được, muốn trách chỉ có thể trách Diệp Trần quỹ tích trưởng thành quá mức kinh thế hãi tục, vang dội cổ kim, trong đồng đại đánh tới thiên hạ vô địch thủ.

Nhất là sau khi Diệp Trần đạt được xưng hào Kiếm Vương, Hoàng Tố Mai đã biết, mặc kệ là quá khứ, hay là hiện tại đều không có kiếm khách siêu việt được Diệp Trần. Nếu như nói Thượng Cổ Kiếm Vương là thần thoại kiếm khách trong quá khứ, như vậy Diệp Trần còn lại là thần thoại mới trong kiếm khách. Khi thần thoại mới sản sinh, những người khác chỉ có thể ngưỡng mộ.

Đây là một kiếm khách truyền kỳ chưa từng thất bại.

Mà nàng cũng có may mắn trở thành đệ tử của đối phương, lắng nghe hắn dạy bảo.

Ánh mắt từ trên người Hoàng Tố Mai dời đi. Diệp Trần nói:

- Bốn người các ngươi đều có hi vọng rất lớn thành tựu Sinh Tử Cảnh. Bất quá Sinh Tử Cảnh, cũng không phải điểm cuối cùng. Trước đó, gây dựng tốt cơ sở, tăng cường nội tình càng trọng yếu hơn. Chỉ có nội tình đủ mạnh, mới có càng nhiều tiềm lực đến đột phá.

Làm người từng trải, Diệp Trần tự nhiên rất rõ ràng tác dụng của căn cơ, đừng xem nội tình nhất thời nửa khắc không có biện pháp biến thành chiến lực, nhưng sẽ thủy chung có ảnh hưởng tới ngươi. Cái gọi là hậu tích bạc phát, chính là nguyên nhân nội tình thâm hậu.

- Tinh Hàn, ngươi đã sơ bộ lĩnh ngộ Kiếm Ý, có thể tùy thời đi Kiếm Ý Cốc tìm hiểu Kiếm Ý, nhưng phải tránh không thể tham công mạo hiểm tiến vào.

Nói xong, Diệp Trần lại nói với Lãnh Tinh Hàn.

- Dạ, sư phụ.

Cho dù là Lãnh Tinh Hàn lãnh khốc, nghe được Diệp Trần nói những lời này, cũng không nhịn lộ ra vẻ kinh hỉ.

Kiếm Ý Cốc, là hạp cốc do sư phụ một kiếm bổ ra, bên trong ẩn chứa bất hủ Kiếm Ý cường đại đến cực điểm. Đối với tìm hiểu Kiếm Ý, có chỗ tốt thật lớn. Sư phụ cũng từng nói, hắn có thể có thành tựu hiện tại. Năm xưa tìm hiểu Kiếm Ý tại Thiên Tiệm Hạp, có tác dụng không thể bỏ qua, mà Thiên Tiệm Hạp Kiếm Ý cũng là bất hủ Kiếm Ý.

Lãnh Tinh Hàn vẻ mặt kinh hỉ, những người khác còn lại là cực kỳ hâm mộ. Tư cách cơ bản để đi Kiếm Ý Cốc tìm hiểu Kiếm Ý chính là đã tìm hiểu Kiếm Ý, không có tìm hiểu Kiếm Ý sẽ không có tư cách đi vào.

Đem thần sắc của những người khác nhìn ở trong mắt. Diệp Trần cười nói:

- Kiếm Ý Cốc ở nơi nào cũng sẽ không chạy mất. Chờ các ngươi tìm hiểu ra Kiếm Ý, đều có thể được đi vào.

Trong một năm này, Diệp Trần đã đem bất hủ Kiếm Ý đề thăng tới lục giai, cùng Hủy Diệt Kiếm Ý như nhau. Hai đại Kiếm Ý bị vây trong tầng thứ ngang nhau. Lần thứ hai thực hiện Kiếm Ý cộng hưởng, Kiếm Hồn cộng hưởng, tốc độ tốc độ từ thong thả dần dần nhanh hơn. Tin tưởng tương lai không lâu sau, tất nhiên sẽ song song đột phá đến trình độ thất giai.

Mà từ lục giai bất hủ Kiếm Ý bổ ra đến Kiếm Ý Cốc, Kiếm Ý không tiêu tan, chí ít có thể tồn tại năm trăm năm. Cũng giống như năm xưa Chiến Vương bổ ra Thiên Tiệm Hạp vậy.

Ừm!

Chợt, Diệp Trần khẽ nhăn mày lại.

- Đại ca, thế nào?

Diệp Huyền hỏi.

Diệp Trần phất phất tay:

- Các ngươi tiếp tục luận bàn!

Nói rồi, hắn một bước tiến vào hư không.

- Nguyên Hoàng tiền bối, ngươi là nói, phong ấn di tích Chân Thủy Cung có buông lỏng.

Đến trong hư không, Diệp Trần mở ra Đăng Cao Vọng Viễn Đồ, triệu hồi ra phân thân của Nguyên Hoàng.

Nguyên Hoàng nói:

- Chân Thủy Đại Đế là một Vương giả ở trước ta phong Đế, cùng ngươi ta giống nhau, đều ngưng luyện ra đạo môn, lại tu luyện đến Sinh Tử Cảnh nhị trọng Thiên Địa bộ. Thế nhưng Chân Thủy Cung bị diệt vào một vạn năm nghìn năm trước.

Bình Luận (0)
Comment