Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1133 - Chương 1133: Tử Vong Khai Đoan.

Từ việc đối phương có thể đứng đầu chúng nhân, mà không một ai có điều dị nghị, liền có thể thấy được, mọi người đối với hắn tâm phục khẩu phục.

- Di! Nữ nhân này tựa hồ cũng không đơn giản!

Đem lực chú ý từ trên người Diệp Trần dời đi, ánh mắt của hai người lại rơi vào trên người Mộ Dung Khuynh Thành, bọn họ đang muốn nói chuyện, bất chợt, từ phía chân trời vọt tới một tầng hắc sắc. Đó là từng chiếc Khôi Lỗi chiến hạm, theo Khôi Lỗi chiến hạm hiện lên ở trong tầm mắt của mọi người, một cổ khí thế khiến kẻ khác hít thở không thông cuốn theo tất cả tới đây.

- Ma tộc đến!

Đại chiến còn chưa bắt đầu, khí tức thảm liệt đã tràn ngập ra rồi. Mọi người đều biết trận chiến tranh này không thể tránh khỏi. Vì an toàn của người nhà, vì Chân Linh Thế Giới, vì con cháu muôn đời không bị nô dịch, bọn họ chỉ có thể chiến đấu, không thể thối lui. Một người lui lại, sẽ trở thành tội nhân. Bên tai bọn họ tựa hồ nghe được tiếng kêu thảm thiết của con cháu mình. Điều này khiến cho trái tim của bọn họ căng chặt lại, đồng thời, một ánh mắt đỏ máu hiện lên.

- Tử chiến không lùi!

Không biết là ai hô lên đầu tiên.

- Tử chiến không lùi!

- Tử chiến không lùi!

Tiếng rống giận dữ vang lên từng đợt. Đến cuối cùng, tất cả mọi người nhất tề hét lên. Trăm vạn cao cấp võ giả ùng nhau rống lên tạo ra âm thanh xé rách Kinh Diễm Thiên, Thái Cực Thiên, ngay cả Thiên Đính Thiên đều bị dao động. Trong lúc nhất thời, ngân sắc điện quang hoa phá trường không, cơn lốc băng tuyết, hỏa thiêu vân, mưa lớn như trút xuống. Đủ loại dị tượng ở trên bầu trời Vọng Hải Vực xuất hiện, phảng phất như thượng thiên cũng đều phẫn nộ.

Khí tức khủng bố thảm liệt không có doạ lui được đại quân Ma tộc. Từng chiếc chiến hạm hắc sắc thật lớn kia vẫn như trước hành quân nhanh chóng vọt tới. Cuối cùng dừng lại ở giải đất sát biên giới Vọng Hải Vực.

Sưu sưu sưu sưu sưu.... Khoang thuyền mở ra, từng đạo thân ảnh theo đó bay ra ngoài. Những thân ảnh này, thấp nhất cũng đều tiếp cận ba thước. Có kẻ vượt lên trước năm thước, thậm chí còn có tên đã vượt quá trăm thước thuộc loại quái vật khổng lồ. Bọn họ không phải Ma tộc bình thường, mà là Ma Vương đã bước vào Sinh Tử Cảnh. Về phần nhân số, không ngờ đã tiếp cận một nghìn.

Chỉ một nghìn tên Ma Vương Ma tộc xuất hiện tại phía trước chiến hạm, dẫn đầu là ba Ma tộc khí tức cường đại nhất.

Phanh!

Bất chợt, một khối thủy tinh hình thoi thật lớn bị ném tới, trên mặt đất đập ra một hố sâu. Đây là một khối thủy tinh hắc sắc hình thoi giống như đảo tự loại nhỏ. Hai đầu thủy tinh được bao phủ Thanh Đồng sắc kim chúc. Mặt ngoài kim chúc in dấu vô số đường hoa văn. Đường hoa văn không ngừng lóe ra. Mỗi một lần lóe ra, đều có lượng lớn ma lực thích phóng ra ngoài. Ma lực sau khi trải qua pha loãng, liền biến thành ma khí nồng đậm.

Hầu như là trong thời gian một cái chớp mắt, phương viên trăm dặm đã lọt vào ma khí ăn mòn. Nơi đó tuy rằng vẫn có thể nhìn thấy vật thể, nhưng đã trở nên âm u. Ngay cả ánh mặt trời cũng đều không chiếu rọi vào được, tựa như âm thiên cực hạn trăm năm khó gặp. Lại giống như âm thiên nhiều thêm một phần sâm nhiên, bên trong ngoại trừ ma khí, bất luận Thiên Địa nguyên khí nào cũng đều không thể tồn tại được.

- Đây là?

Diệp Trần, Mộ Dung Khuynh Thành cùng với Ma Hoa Hoàng con mắt co rụt lại.

Khối thủy tinh hắc sắc hình thoi này rõ ràng là đồ vật ở chỗ sâu trong Hỗn Loạn Ma Hải. Bọn họ không nghĩ tới, đối phương dĩ nhiên cũng mang cả tới đây. Điều này rõ ràng là muốn đem Vọng Hải Vực biến thành sân nhà của bọn họ a!

- Lần này thực nguy hiểm!

Ma Hoa Hoàng gằn từng chữ nói.

- Mặc kệ có đồ vật này hay không, lần chiến tranh này, đều thập phần nguy hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, chỉ có tử chiến đến cùng.

Hít sâu một hơi, Diệp Trần bình phục tâm tình trở lại.

Những người khác cũng chú ý tới khối thủy tinh hắc sắc hình thoi cùng với dị tượng do nó tạo thành, trong lòng liền sản sinh dự báo không ổn. Bọn họ không tiếp thu rằng Ma tộc sẽ làm ra sự tình không có chỗ tốt đối với bản thân. Từ tác dụng do ma lực thích phóng ra từ khối thủy tinh hắc sắc hình thoi đến xem, vật đó nhất định có thể khiến cho Ma tộc đẩy nhanh tốc độ khôi phục ma lực. Không gặp phải hiện tượng ma lực hao hết.

Đương nhiên, mặc dù trong lòng có dự cảm không tốt, nhưng không ai lùi bước. Trước khi đến đây, bọn họ làm tốt làm tốt giác ngộ hẳn phải chết. Khối thủy tinh hắc sắc hình thoi xuất hiện, ngoại trừ khiến cho trong lòng bọn họ khổ sáp ra, đồng thời càng kích khởi ý chí chiến đấu không chịu khuất phục trước số phận của bọn họ.

- Thật sự là thú vị, ta dĩ nhiên cảm thụ không được một chút vị đạo sợ hãi nào.

Khủng Cụ Ma Đế đối với nỗi sợ hãi trong lòng mọi người thập phần mẫn cảm. Thế nhưng để hắn kinh ngạc là những người này, không một ai lộ ra vẻ sợ hãi, tựa hồ bọn họ đã không còn sợ hãi gì nữa.

- Hắc hắc, đây chỉ là biểu tượng. Khi chúng ta bày ra thực lực áp đảo bọn họ, thì bọn họ sẽ biết sợ hãi là cái gì ngay thôi.

Trớ Chú Ma Đế cười hắc hắc, ánh mắt nhìn quét chung quanh. Rất nhanh, con mắt của hắn sáng lên. Trong đám Chân Linh Vương Giả cư nhiên có nhiều mỹ nữ khí chất phi phàm như vậy. Không nói Nhân Ma mang trên người huyết thống Hắc Ám ma nữ kia. Huyền Hậu một thân bạch y, Ma Hoa Hoàng có Hoa Ma huyết mạch, ngoài ra còn có không ít người hắn chưa từng nghe qua. Tỷ như đứng ở bên cạnh thanh niên nhân tóc trắng là một nữ tử thân mặc nguyệt sắc trường sam, khí chất linh hoạt kỳ ảo giống như nguyệt quang. Đứng ở bên cạnh Huyền Hậu lại có một nữ tử thanh y cao quý giống như phượng hoàng, cùng với một nữ tử áo lam đứng chung một chỗ với hắc y trung niên, không ai không phải là hạng người tuyệt sắc nhân gian, so với hồng nhan tri kỷ năm xưa của hắn đều không hề có chỗ nào thua kém. Thậm chí có chút vượt qua.

- Không uổng công ta bị phong ấn mấy vạn năm, thực sự quá hậu đãi ta rồi.

Trớ Chú Ma Đế liếm liếm môi, vẻ mặt dâm tà nói.

Đứng ở phía trước chúng nhân, Diệp Trần đem ánh mắt tập trung ở trên người Cự Ma Đế dẫn đầu, mở miệng nói:

- Ma tộc nhòm ngó Chân Linh Thế Giới đã nhiều năm. Lần lượt chiến tranh cũng không có tiêu diệt được Chân Linh Thế Giới. Lần này cũng sẽ không ngoại lệ, nếu như các hạ không hi vọng Ma tộc tử thương thảm trọng, ta khuyên các ngươi hiện tại rời khỏi Chân Linh Thế Giới, bằng không, không chết không ngớt!

Những lời này nói ra rất vô dụng. Nhưng Diệp Trần không thể không nói, một là hướng đối phương cho thấy quyết tâm của Chân Linh Thế Giới. Hai là nói cho đối phương, cho dù muốn giết bọn họ, muốn đánh hạ Chân Linh Thế Giới cũng sẽ phải trả đại giới thảm trọng.

- Không chết không ngớt? Ha hả! Xác thực, trận chiến tranh này đánh xuống rồi, Ma tộc tất nhiên sẽ có tổn thất. Bất quá ta cho rằng, đem so sánh với đạt được cả Chân Linh Thế Giới, nỗ lực một chút đại giới là đáng giá. Dù sao trên đời này không có đồ vật không làm mà hưởng.

Bình Luận (0)
Comment