Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1135 - Chương 1135: Chết?

Nhị ca, cẩn thận!

Ngay khi Diệp Huyền xoay người, đồng thời một Ma tộc giết qua, cự đại phủ đầu hướng phía đầu hắn chém tới. Mắt thấy đầu phủ sắp sửa hạ xuống, Diệp Tiểu Tiểu cũng không biết lấy khí lực từ đâu. Bàn chân giẫm mạnh một cái lên mặt đất, hóa thành một đạo lưu quang phóng ra. Đầu phủ bị đánh bay, khóe miệng Diệp Tiểu Tiểu chảy máu bay ngược trở lại.

Diệp Huyền phản ứng qua đây, cổ tay run lên, vô số kiếm hoa bao phủ đối phương, sau một khắc, tên Ma tộc đánh lén này toàn thân tiên huyết nhễ nhại, rồi ngã xuống.

- Tốt lắm!

Diệp Huyền hướng phía Diệp Tiểu Tiểu vươn ngón tay cái, lòng còn sợ hãi.

Đại chiến mới tiến hành một hồi, Chân Linh Thế Giới đã chết đi gần trăm vị Sinh Tử Cảnh Vương giả. Ma tộc Ma Vương tổn thất cũng lớn vượt quá ý muốn. Dĩ nhiên đạt được hơn sáu mươi người. Rất nhiều đều là bị Vương giả Chân Linh Thế Giới đồng quy vu tận giết chết.

Một mình Diệp Trần giết đủ hơn mười gã Ma Vương. Ở dưới tràng cảnh hỗn loạn này, thực lực cường đại, không có nghĩa là có thể giết rất nhiều địch nhân. Bởi vì ngươi công kích địch nhân, đồng thời, sẽ có càng nhiều địch nhân công kích ngươi. Nếu như không phải linh hồn lực của Diệp Trần cường đại cực đoan, có thể tâm phân đa dụng. Nếu như không phải phản ứng nhanh, vừa vặn tránh thoát được công kích trí mạng. Lúc này hắn cũng đã thụ thương.

Theo thời gian chuyển dời, nhân số tử thương bắt đầu giảm xuống, chủ yếu là tràng diện không hỗn loạn như vậy, cách nhau cũng vẫn rất xa, sẽ không ảnh hưởng tới nhau được.

Ánh mắt đảo qua, Diệp Trần chú ý tới Cự Ma Đế, đối thủ của hắn rõ ràng là Mộ Dung Khuynh Thành.

Bằng vào Ác Ma Chi Dực, Mộ Dung Khuynh Thành tuy rằng không đến mức lập tức bị bắt giữ, nhưng là cực kỳ nguy hiểm.

- Hắn giao cho ta!

Thân thể hư không na di một cái, Diệp Trần chặn lại ở phía trước của Mộ Dung Khuynh Thành, mở miệng nói.

- Được.

Mộ Dung Khuynh Thành cũng không do dự, Ác Ma Chi Dực vỗ một cái, ngay lập tức biến mất tại chỗ.

- Muốn chết!

Mắt thấy sẽ bắt được Mộ Dung Khuynh Thành, lại bị Diệp Trần làm hỏng chuyện tốt. Cự Ma Đế nổi giận gầm lên một tiếng, chém ra quyền đầu giống như mười tòa cự sơn áp súc. Một quyền oanh ra, vạn vật nghịch lưu, dù cho Không Gian Chi Lực cũng đều không chịu nổi cổ quyền thế này. Vô số mảnh nhỏ không gian hướng phía Diệp Trần bay vụt đến, tựa như từng đạo ngũ thải lưu quang.

Diệp Trần xuyên toa ở trong ngũ thải lưu quang, thế như chẻ tre. Những ngũ thải lưu quang này, vừa mới tới gần Diệp Trần ba thước, đã bị một tầng kim quang làm cho nát bấy. Kim quang là từ Đồ Ma Kiếm trên tay Diệp Trần phát ra. Không biết từ lúc nào, Đồ Ma Kiếm biến lớn gấp mấy lần, thành một thanh hoàng kim cự kiếm. Hoàng kim cự kiếm vô kiên bất tồi, chỉ riêng kiếm thế đã hình thành kim quang thập phần đáng sợ.

Ầm!

Quyền đầu cùng với hoàng kim cự kiếm oanh kích cùng một chỗ. Giữa hai người xuất hiện một lỗ thủng đen thật lớn, lực đạo vẫn lan đến chỗ sâu trong hư không, giống như hỏa sơn bạo phát.

Phốc!

Một ngụm tiên huyết phun ra, Diệp Trần bay ngược đi ra ngoài.

- Quả nhiên là Thất Tinh chiến lực!

Diệp Trần trong nháy mắt phán đoán ra được chiến lực của đối phương.

- Ừm, dĩ nhiên miễn cưỡng ngăn trở?

Cự Ma Đế tuy rằng không thổ huyết, nhưng là rút lui hơn mười bước. Quyền đầu một trận tê dại, một kiếm này của Diệp Trần mang theo lực lượng chấn động cường liệt, để cánh tay phải của hắn đều có chút mềm yếu đi, khí huyết sôi trào.

Nhãn thần lợi hại không gì sánh được, Diệp Trần biết, lần này đối thủ không hề giống như bình thường, cũng không liều mạng đem hết toàn lực, rất có khả năng sẽ ngã xuống. Phải biết rằng một kiếm vừa rồi, cũng không phải kiếm chiêu bình thường, mà là Chấn Kiếm Quyết đệ tam thức Thiên Tuyệt Kiếm. Năm xưa, Thiên Tuyệt Kiếm chỉ là sơ bộ dung hợp Thổ Chi Áo Nghĩa, hiện tại đã dung hợp hoàn mỹ, biến thành đỉnh giai áo nghĩa kiếm chiêu.

- Tốt, rốt cục tìm được một đối thủ có thể miễn cưỡng cùng ta đánh một trận. Giết những con kiến hôi kia, quá mức buồn chán!

Phía trước trong thời gian ngắn ngrui, Cự Ma Đế đã giết mười lăm tên Vương giả Chân Linh Thế Giới. Nếu như không phải lực chú ý bị Mộ Dung Khuynh Thành hấp dẫn, con số này còn muốn tăng thêm không ít. Với hắn mà nói, đỡ không được một quyền của hắn đều là con kiến hôi. Giết con kiến hôi tuy rằng dễ dàng, nhưng giết được nhiều cũng không thể làm cho hắn thỏa mãn. Muốn giết cũng phải giết loại nhân vật tuyệt thế như Diệp Trần này, giết một Diệp Trần, so với giết một hai chục Vương giả bình thường đều phải hữu dụng hơn. Nói không chừng có thể nhất cử đánh tan tín niệm của mọi người tại Chân Linh Thế Giới.

- Giết Ma tộc con kiến hôi, cũng rất buồn chán, giết ngươi, trận chiến tranh này hẳn là có thể kết thúc nhanh hơn.

Suy nghĩ của Diệp Trần cùng với Cự Ma Đế không bàn mà hợp, chém giết trên chiến trường, tác dụng của chiếu tướng đặc biệt to lớn. Hắn không chỉ là quan chỉ huy, cũng là cột trụ tinh thần của các tướng sĩ. Tướng quân vừa chết, sĩ khí tất nhiên sẽ tổn hao nhiều.

- Giết ta? Chê cười, ta lại muốn nhìn xem ngươi làm sao giết được ta?

Cự Ma Đế cười to, Bất Tử Chi Thân của hắn đã là cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh. Ma lực càng hùng hồn vô biên vô hạn, thường nhân cho dù đem hắn đánh bạo mười lần, hắn cũng có thể lần thứ hai khôi phục lại được. Tuy nói thực lực hiện tại của hắn chưa khôi phục đến đỉnh phong năm đó. Chỉ là chiến lực Thất Tinh sơ kỳ, nhưng coi như là chiến lực Thất Tinh trung kỳ, cũng đừng hòng giết chết được hắn. Thậm chí ngược lại cũng bị hắn giày vò chết.

- Tiếp Cự Ma Phá Sát Quyền của ta!

Tiếng cười còn đang quanh quẩn, Cự Ma Đế đã giết qua rồi. Một quyền chém ra, quyền đầu đen kịt tràn ngập Thiên Địa. Ở trong mắt Diệp Trần nhanh chóng biến lớn lên.

- Còn không có thăm dò được nguồn gốc của hắn, Siếp Na Huy Hoàng tạm thời không thi triển mới tốt hơn.

Siếp Na Huy Hoàng là con bài chưa lật lớn nhất của Diệp Trần. Hai năm qua đi, Diệp Trần tại Siếp Na Huy Hoàng tiến bố đặc biệt to lớn. Thế nhưng đã sớm bại lộ ra con bài chưa lật, sẽ chỉ làm đối phương tâm sinh cảnh giác. Siếp Na Huy Hoàng sẽ không thi triển, nếu đã thi triển, phái muốn lấy được đủ chiến tích. Tất lấy thực lực của đối phương, Siếp Na Huy Hoàng không có khả năng có hiệu quả miểu sát.

Ba!

Thân hình nhẹ nhàng bay bổng lên, Đồ Ma Kiếm trong tay Diệp Trần, từ dưới hướng lên trên, từ trái sang phải, tà tà chém ra một kiếm. Một kiếm này tựa như ảo mộng theo kiếm phong xẹt qua thiên không. Không gian như nước nhộn nhạo từng đợt. Mà mũi kiếm Đồ Ma Kiếm lại đột nhiên sáng lên, ở trên hư không kích phát ra một luồng kim sắc thủy ba.

Thủy ba kích động, nghênh về phía quyền đầu đen kịt.

Thu Thủy Kiếm Quyết đệ tứ — Thu Thủy!

Ầm ầm ầm!

Quyền thế của Cự Ma Đế dũng mãnh không thể đỡ. Nhưng kiếm khí hình dáng thủy ba này, không chỉ mềm dẻo ngưng luyện, càng vô kiên bất tồi, tập hợp đặc điểm tinh túy của thuộc tính kim và thủy, cũng hữu hiệu mà dung hợp cùng một chỗ.

Bình Luận (0)
Comment