Trên một ngọn núi cao trong phủ thành chủ, Diệp Trần ngẩng đầu nhìn về phía Tinh Không.
Ở bên trong tinh không tối tăm, hắn cảm giác được có một người quan trọng nào đó đang tiến đến, hơn nữa hắn nhận thức mình có quan hệ với người này không hề nông cạn. "Sẽ là ai đến đây?" Đặt chén rượu xuống, Diệp Trần đứng lên.
Trên thảo nguyên, Từ Tĩnh cũng có được cảm ứng, liền ngừng tu luyện Tam giai Thánh Long quyền. "Từ Tĩnh, chúng ta đi ra ngoài nghênh đón khách nhân." Thân ảnh Diệp Trần hiện ra bên cạnh Từ Tĩnh rồi nắm lấy tay nàng, hai người dắt tay nhau đi ra khỏi phủ thành chủ rồi bay đến giữa không trung.
Chỉ chốc lát sau, từ phía chân trời xa xa, hai đạo nhân ảnh bay tới. "Là. . ." Diệp Trần cùng Từ Tĩnh trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng khôn siết.
Khoảng cách giữa họ càng lúc càng gần hơn!
Diệp Trần cùng Từ Tĩnh rốt cục đã nhìn rõ mặt hai người khách nhân kia.
Một người chính là trưởng lão Long tộc Trần Thanh Hải mà họ đã gặp qua một lần từ hơn nửa tháng trước, còn người kia là một lão nhân thất tuần có mái tóc trắng xoá, mặt mũi hiền lành, nét mỉm cười trên mặt lão nhân thật vô cùng quen thuộc với bọn họ. "Long Vương tiền bối." "Sư phụ." Diệp Trần cùng Từ Tĩnh xúc động nghênh đón lấy ông lão. "Tiểu gia hỏa, đồ nhi, đã lâu không gặp hai con." Long Vương cười lên một cách sản khoái mà tốc độ không khỏi gia tăng lên rất nhiều, Trần Thanh Hải thủy chung cùng hắn sóng vai, không nhanh không chậm.
Rốt cục, song phương đã hội tụ đến cùng một chỗ. "Long Vương tiền bối, con biết rõ người sẽ không dễ dàng chết đi, quả nhiên là đúng như vậy." Diệp Trần đánh giá Long Vương, Long Vương ngoại trừ tu vi gia tăng lên rất nhiều, đạt tới Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên cảnh giới, còn những thứ khác thì không có gì biến hóa, nhoáng một cái đã gần hai mươi năm không gặp, nay gặp lại, tâm tình mừng rỡ là rất khó che dấu.
Diệp Trần có thể phát triển cho tới hôm nay là không thể bỏ qua công lao to lớn của Long Vương. Có thể nói, Long Vương cùng Huyền Hậu đã sáng tạo ra một nửa Diệp Trần. "Sư phụ." Từ Tĩnh nhu thuận đứng tại một bên của Long Vương.
Long Vương đánh giá Từ Tĩnh cùng Diệp Trần, "Tốt, các con phát triển đều tốt hơn so với trong tưởng tượng của ta, đã vượt qua mong muốn của ta rất nhiều, như thế nào, không mời ta đi vào ngồi một chút sao." Long Vương đàm tếu, nói. "Long Vương tiền bối, mời người đi bên này." Diệp Trần mời Long Vương cùng Trần Thanh Hải đến phủ thành chủ. . . .
Trên ngọn núi cao trong phủ thành chủ, gió nhẹ phơ phất, mây trắng bồng bềnh.
Trên bàn đá tiếp khách được bày biện đầy những loại Cực phẩm hoa quả đặc biệt.
Rót đầy rượu cho Long Vương cùng Trần Thanh Hải, Diệp Trần ngồi xuống.
Bưng chén rượu lên uống một ngụm, Long Vương cảm khái nói: "Các con có thể xuất hiện ở chỗ này, nói rõ nguy cơ ở Chân Linh Thế Giới đã được giải trừ rồi." "Vâng." Diệp Trần gật gật đầu. "Tuy các con không nói, nhưng ta biết rõ, trong nội tâm các con khẳng định có nghi vấn, ta vẫn còn sống, vậy thì vì tại sao lại không mang theo người trở về giải cứu Chân Linh Thế Giới." Diệp Trần nói: "Long Vương tiền bối không làm như thế, hiển nhiên là có nguyên nhân, Diệp Trần không dám tự mình đoán bừa." Long Vương cười cười, quay đầu đối với Từ Tĩnh nói: "Tiểu nha đầu, ngươi rốt cục đã lột xác trở thành Cự Long chân chính rồi." "Đây hết thảy đều là nhờ công lao của sư phụ đấy." Từ Tĩnh trả lời.
Long Vương khoát tay áo."Ta chỉ làm điều nên làm, không tính là công lao của ta được. Bất quá cái Long tộc này, con vẫn là nên trở về, theo lý mà nói thì Cự Long sao lại không chịu trở về với dòng tộc của mình chứ, vị này bên cạnh ta chính là trưởng lão Long tộc -Trần Thanh Hải, Trần trưởng lão. Các con lần trước đã gặp mặt, chắc cũng không cần ta giới thiệu nhiều nữa." Diệp Trần hỏi: "Long Vương tiền bối, người tại sao lại cùng đi với Trần trưởng lão, chẳng lẽ người cũng ở Long tộc sao ?." Hắn nhớ rõ, Long Vương tiền bối không phải là một Cự Long, chỉ là có ẩn chứa huyết mạch Giao Long mà thôi.
Trần Thanh Hải giải thích nói: "Giao Long cũng là một thành viên của Long tộc ta, Long tộc không có khả năng toàn bộ đều là Cự Long vì Cự Long rất hiếm, mà Hoàng Kim Cự Long lại càng rất thưa thớt." "Ừ." Long Vương gật gật đầu, "Vì ta có Giao Long huyết mạch cho nên cũng được gia nhập vào Long tộc. Nói đến việc gia nhập Long tộc, ta phải kể cho các con nghe sự tình từ lúc ta xông vào tử lộ." Diệp Trần cùng Từ Tĩnh không nói gì, lẳng lặng nghe. "Lúc trước bằng vào thực lực của ta mà mạnh mẽ xông qua tử lộ, có thể nói là thập tử vô sinh, hi vọng rất xa vời, bất quá ta đã dám xông vào tử lộ thì tất nhiên đã có chuẩn bị trước, cái chuẩn bị này chính là một quả Long Lân. Cái Long Lân này chính là Long Lân trên người của một Long tộc Chí Tôn, ẩn chứa lực lượng của Long tộc Chí Tôn, thần diệu khó lường, dù đã trải qua rất nhiều năm nhưng lực lượng của nó vẫn không hề suy yếu đi." Diệp Trần chăm chú nghe, Long tộc Chí Tôn tất nhiên là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Cự Long, mà Long Lân trên người Long tộc Chí Tôn có lực lượng thần kỳ là điều rất dễ lý giải. "Cái Long Lân này, có lẽ đến từ thân nhân của tiểu nha đầu kia, có lẽ là của phụ thân, cũng có thể là của mẫn thân của nó, ta cũng không thể biết rõ được. Lúc trước đúng là ta cảm ứng được, Long Lân khí tức cùng khí tức trên người tiểu nha đầu này rất giống nhau, từ đó mới hoài nghi về thân thế của nó và đem về Long Thần Thiên Cung nuôi dưỡng." Long Vương êm tai nói. "Thì ra là thế." Diệp Trần bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Long Vương có thể biết được thân phận của Từ Tĩnh, nguyên lai là nhờ vào một quả Long Lân, phải biết rằng lúc trước Từ Tĩnh cùng nhân loại không có chút nào khác biệt, có thể nói là nhân loại thật sự đấy. Dù cho Long Vương tiền bối có nhãn lực cường thịnh trở lại cũng không có khả năng thoáng cái nhìn ra thân phận của Từ Tĩnh, trừ phi ông là một Chí Tôn.
Từ Tĩnh biến sắc, nàng vẫn muốn biết rõ về thân thế của mình, bất quá vừa nghe Long Vương nói như vậy, nàng biết rõ, thân thế của mình chỉ sợ sau này phải tự mình đi dò xét. "Đám dị tộc cường giả trông coi tử lộ mạnh hơn so với ta rất nhiều, thoáng cái đã đánh tan xương nát thịt thân thể của ta, cũng may trước đó ta đã ngưng tụ một giọt huyết nhục bổn nguyên tại bên trên Long Lân. Long Lân sau khi được ta âm thầm kích phát, đã lặng lẽ xông ra được tử lộ mà không ai hay biết, từ đó mới mở ra được một con đường sống, sau đó, nhờ vào Tích Huyết Trọng Sinh, ta mới chậm rãi hồi phục lại được thân thể của mình. Chỉ có điều, Tinh Không vô cùng mênh mông, vô biên vô hạn, ta cũng không biết mình đã chạy theo hướng nào, phiêu bạt như vậy suốt mấy năm.
Nhưng ngẫu nhiên, ta phát hiện Long Lân có sinh ra cảm ứng với một phương hướng nhất định, ta liền mang theo Long Lân hướng về phía đó tiến đến, trên đường đi, ta lại phát hiện ra một diệu dụng khác của Long Lân, nguyên lai nó có thể mang theo ta xuyên thẳng qua hư không, bay đi bằng một tốc độ vô cùng kinh người. Cứ như vậy, lại thêm mấy năm sau, ta đã tìm được địa phương có cảm ứng với Long Lân, nơi đó chính là sinh mệnh tinh cầu của Long tộc tại Thanh Long tinh vực." Nói đến đây, Long Vương dừng lại một chút, giơ chén rượu lên uống một ngụm. "Khi ta đến được sinh mệnh tinh cầu của Long tộc thì thời gian đã qua mười năm, bởi vì trên người của ta có Giao Long huyết mạch nên Long tộc mới thừa nhận thân phận của ta, và như vậy ta đã trở thành một thành viên của Long tộc. Lo lắng cho an nguy của Chân Linh Thế Giới, ta đã thông báo đến các cao tầng của Long tộc, hi vọng bọn họ có thể phái người đến giải cứu Chân Linh Thế Giới, nhưng sau đó ta mới phát giác ra, ta căn bản không biết Chân Linh Thế Giới ở nơi nào, cũng không người nào biết phương hướng Chân Linh Thế Giới ở đâu, dường như đây là một thế giới bị lãng quên vậy." "Bị lãng quên ?!." Diệp Trần như có điều suy nghĩ, bình thường, các tánh mạng thế giới nhân tộc đều ở tại vùng phụ cận của Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực, Chân Linh Thế Giới hoàn toàn chính xác cách đó quá xa xôi, khoảng cách chừng trăm vạn năm ánh sáng, có thể nói là thập phần xa xôi. Nếu như không có chiến hạm định vị thì hắn cũng không thể tìm thấy Chân Linh Thế Giới ở nơi nào, Diệp Trần càng nghĩ càng cảm thấy hợp tình lý. Ma tộc và dị tộc, hẳn là dưới tình huống ngẫu nhiên mà biết về sự tồn tại của Chân Linh Thế Giới, ngay cả Nhân tộc cũng không biết về chuyện này, nếu không, vì sao Nhân tộc lại không phái người đi trợ giúp chứ. "Cũng may, cuối cùng Chân Linh Thế Giới có số mệnh to lớn, các con có thể đi ra, coi như ta cũng đã có thể tùng hạ một hơi rồi, nếu không thì cả đời này ta cũng khó có thể an lòng." Long Vương cảm khái rất nhiều, chợt lộ ra thần sắc vui mừng.