Đeo Tinh Ngân Kiếm trên lưng, Diệp Trần phóng xuất ra linh hồn lực, phương viên 500m đều nằm trong sự khống chế của hắn, có bất cứ gió thổi cây lay gì hắn đều có thể phát hiện ngay lập tức.
Ô ô biện...
Thanh âm quỷ khóc vang lên, vài đạo Huyết Quang bay tới từ cách đây 500m
"Thượng vị Huyết Ma, có chút kỳ quái! "
Huyết Ma am hiểu đánh lén, những trường hợp đánh chính diện với nhân loại rất ít khi thấy, vài đầu thượng vị Huyết Ma này tựa như không sợ bị chú ý vậy, khí tức trên người không hề che dấu chút nào, lại phát ra tiếng gầm gừ thê lương nữa chứ.
Mục đích đến đây lần này của Diệp Trần chính là để tìm trung phẩm bảo kiếm nên không muốn dây dưa với Huyết Ma, hắn tiếp tục lao xuống phía dưới thông đạo.
Xoẹt!
Kiếm quang bắn ra trong nháy mắt!
Tên Thượng vị Huyết Ma cản đường bị cắt thành mấy chục đoạn.
Thời gian dần trôi qua, Diệp Trần đã xuống sâu ngàn mét, không đợi hắn có động tác gì thì phía trên đã truyền tới tiếng đánh nhau kịch liệt, đất rung núi chuyển, đất đá từ phía trên ào ào đổ xuống, bao phủ hoàn toàn thông đạo.
Oanh!
Một khối bùn khối lớn đánh tới Diệp Trần.
- PHÁ...!
Kiếm quang lóe lên, bùn khối bị phân thành hai nửa.
"Ồ, bên trong tất cả đều là Bảo Khí. "
Bùn khối vừa bị tách ra, từ mặt cắt đã lóe ra vô số hào quang, giống như được khảm nạm gần trăm khối bảo thạch vậy, tranh nhau lóe sáng chói cả mắt.
"Có vài món trung phẩm Bảo Khí. "
Đơn giản liền phân biệt được khí tức của trung phẩm Bảo Khí, Diệp Trần thò tay hấp lại.
- Muốn chết, đồ của chúng ta mà cũng dám lấy!
Hai đạo nhân ảnh từ bên trên đánh xuống, mỗi người phân biệt đánh về phía Diệp Trần một tuyệt chiêu, sóng xung kích mang tính hủy diệt không biết đã chấn vỡ bao nhiêu thông đạo nữa.
Nhẹ thi triển ra Phần Thân Hóa Ảnh, Diệp Trần tránh đi đồng thời ngẩng đầu nhìn lên, lọt vào mắt đầu tiên là một trung niên khôi khô hùng tráng, toàn thân mang theo sát khí kinh người, tên còn lại là một lão giả thấp bé, lan da nhăn nhúm một chỗ, cứ như là vỏ cây khô héo vậy.
- Cũng không tệ, nhưng tiếc vận khí không tốt!
Lão giả không có hảo ý nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, hắn và Quỷ Hùng vì tranh đoạt đống bùn khối chứa Bảo Khí này mà đánh đấm long trời lở đất, nhưng không ngờ được Diệp Trần sẽ xuất hiện ở dưới này. Tiếc là hắn và Quỷ Hùng đều là cường giả Tinh Cực Cảnh đạt trình độ cao nhất, giết Diệp Trần chẳng qua chỉ cần mấy chiêu thôi.
- Hai vị, điều này có lẽ cũng không tốt!
Diệp Trần lạnh nhạt nói.
- Hắc hắc, người trẻ tuổi bây giờ đều cuồng ngạo như vậy sao?
Quỷ Hùng nghiêng đầu nhìn lão giả nói:
- Chu lão, hắn không để chúng ta vào mắt đó!
Chu lão cười nói:
- Quỷ Hùng, ta và người giải quyết hắn trước rồi lại quyết định đám bảo khí này thuộc về ai, thế nào?
- Vậy cũng được, dù sao mấy cái bảo khí này cũng không thể tự động chạy mất được.
Quỷ Hùng cười lạnh nói, Cự Khuyển Phủ trong tay hắn bốc lên hoả diễm hừng hực, đây là một kiện trung phẩm bảo khí hoả thuộc tính, dưới chân nguyên thúc dục tản ra uy áp mạnh mẽ.
- Chết đi!
Bước ra một bước, một tay của Quỷ Hùng đập một búa hung hãn tới Diệp Trần, lực lượng cuồng bạo thoáng cái đã rút sạch không khí phía trước.
"Choang!"
Diệp Trần Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang loé lên, chấn động hư không, Quỷ Hùng tiến tới như thế nào thì bị đánh bay về như thế đó, hổ khẩu run lên.
- Có thể đánh ta bật lại?
Vẻ mặt của Quỷ Hùng đầy kinh ngạc, hắn vừa rồi tuy chỉ dung tám phần chiến lực nhưng Diệp Trần bất quá chỉ là Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả, làm sao có thể tiếp được một phủ của hắn?
- Tiểu tử, có ý tứ, tiếp một chiêu Phủ phách thương giang của ta!
Một búa đánh ra, không khí giống sông lớn cuộn sóng, hướng hai bên tách ra, một đạo phủ mang cự đại ép tới.
- Luận chiến lực, ngươi cùng với Hàn Băng Đao tương đương, trở về đi!
Cầm Tinh Ngấn kiếm trong tay, Diệp Trần dùng tư thái càng thêm cuồng mãnh phản kích, lấy khai thiên thanh liên kiếm quang đánh nát phủ mang, trùng trùng điệp điệp rơi lên hộ thể chân nguyên của Quỷ Hùng.
"Phốc!"
Quỷ Hùng miệng phun máu tươi, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ.
- Tiểu tử này khó chơi, Chu lão, chúng ta liên thủ giết hắn!
Quỷ Hùng quả thật rất giật mình, hắn thân là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả. Người có thể đả thương hắn có đếm trên đầu ngón tay, mà hiện giờ lại thua thiệt trên tay Diệp Trần, đây quả thật là chuyện rất khó tin.
Chu lão cũng giật mình không kém, nếu nói lúc trước hắn đem Diệp Trần coi như một con dê béo thì lúc này Diệp Trần trong mắt hắn lại không khác gì một đầu ác lang. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
- Tê tâm liệt phế trảo!
Chu lão là ma đạo, thân thể hắn chấn động, hắc sắc chân nguyên cuồn cuộn vận chuyển giống như một đàu hắc sắc đại xà từ trong cánh tay phải của hắn vung lên. Ba đạo hắc sắc trảo mang bén nhọn xé rách không khí phát ra từng tiếng xoẹt xoẹt công kích tới chỗ hiểm trên người Diệp Trần.
- Thanh Liên hoá khí!
Trường kiếm chém về phía trước, trước người liền hiện ra một cái hư ảnh Thanh Liên thật lớn, Thanh Liên nhanh chóng bành trướng, trên trặm đạo kiếm khí theo đó bắn ra chôn vùi trảo mang của Chu lão, đồng thời đem cả hai bọn chúng bao bọc vào bên trong.
"Đinh đinh đang đang ..."
Số lượng kiếm khí quá nhiều, Chu lão bất chấp công kích Diệp Trần, hai tay múa may liên tục, bố trí ra trước người một màn trảo võng.
Quỷ Hùng dùng thanh cự phủ của hắn chống xuống mặt đất, dùng chính thân cự phủ của hắn ngăn cản kiếm khí bắn đến.
- Tiểu tửm ta thừa nhận là đã xem thường ngươi, nhưng hiện tại, ngươi chỉ có còn đường chết mà thôi! Đốt cho ta!
Bắt Chu lão hắn từ bỏ một đám bảo khí như vậy là điều không thể nào, hắc sắc chân nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển sinh ra hoả diễm mãnh liệt, hắn dùng hoả diễm này đánh về phía Diệp Trần, hoả diễm này hư huyễn trong không trung, tạo thành một hình vòng cung đánh tới Diệp Trần.
- Chu lão ngay cả Hắc Ma Ảo Ảnh Công cũng thi triển ra, cuốn lấy tiểu tử kia hẳn là không có vấn đề gì, ta sẽ thừa cơ cho hắn một kích trí mạng!
Quỷ Hùng cũng đồng dạng lựa chọn thiêu đốt chân nguyên, sau đó không biết thúc dục bí pháp gì, hai tay hắn lại bành trướng một vòng thô to như thùng nước, quần áo đều nứt toát.
- Hắc Ma trấn áp!
Thân hình thấp bé của Chu lão đột nhiên kéo dài ra cỡ chiều cao của người bình thường, hai tay như đang nắm một cọng dây thừng hẹp dài, quấn quanh Diệp Trần.