"Phốc phốc phốc ..."
Một đạo kiếm khí phóng ra, hắc sắc kình khí lập tức bị cắt đoạn tiêu tán vô hình, Diệp Trần quát lên:
- Phụ thân, các người nhanh rời khỏi khu vực này càng xa càng tốt!
- Nhanh chóng thông tri những người khác, toàn bộ rời khỏi Diệp gia!
Diệp Thiên Hào cũng đã biết rõ được tình hình, quyết định thật nhanh ra lệnh mọi người rời đi.
- Phân Thân Hoá Ảnh!
Quát khẽ một tiếng, thân hình Diệp Trần thoáng cái đã hiện ra vô số bóng ảnh tầng tầng lớp lớp ngăn trở cho đám người Diệp gia rời đi.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Thừa dịp Diệp Trần phân tâm, Quỷ Lệ và Mặc Lang đồng thời công kích tới.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Thanh sắc kiếm quang bộc phát, Quỷ Lệ thoáng cái đã bị đánh bay ra ngoài, khoé miệng đầy máu mà Mặc Lang cũng không dễ chịu gì. Trong lúc đối phó Quỷ Lệ, Diệp Trần đồng thời điểm một ngón tay về phía Mặc Lang, một cái chân nguyên thủ chỉ to bằng eo người bỏ qua khoảng cách không gian đánh lên hộ thể chân nguyên của Mặc Lang đánh hắn bay ra ngoài mấy dặm xa.
- Liên thủ đối phó hắn!
Thần sắc Quỷ Lệ ngưng trọng, chiến lực Diệp Trần đã vượt quá dự kiến của hắn. Lấy một địch hai mà Diệp Trần vẫn chiếm thượng phong, cho nên bọn hắn buộc phải liên thủ.
- Quỷ Lệ, trước tiên cầm chân hắn để ta thừa dịp hắn phân tâm thả Thực Mộng Lang ra để đưa hắn vào trong mộng cảnh. Chỉ cần hắn tiến vào mộng cảnh liền mất đi khống chế với thân thể, bản thân sẽ xem cảnh trong mộng là thật, lúc đó muốn giết hắn dễ như trở bàn tay!
Mặc Lang truyền âm cho Quỷ Lệ.
Quỷ Lệ gật gật đầu, trên mặt hiện lên nụ cười dữ tợn.
- Phong ảnh vô hình thủ!
- Chiến Lang Sát!
Hai người sáp lại gần nhau, một trái một phải liên thủ công kích Diệp Trần.
Diệp Trần không hề sợ hãi, huy kiếm nghênh đón, Sát Lục Kiếm Ý khủng bố lượn lờ quanh thân hắn, sau đó hội tụ lên trường kiếm khiến trường kiếm toả ra một màu huyết hồng đầy khủng bố. Màu huyết hồng như mộng như ảo mang theo sát ý thuần tuý nhất, kiến trúc trong Diệp gia liên tục bị nghiền nát, Kiếm Ý kinh thế của hắn dù chỉ là một tia tản mát ra ngoài cũng khiến thiên không bị rạch xé.
- Giết!
Chiến đến lúc này, Diệp Trần chém ra một kiếm phủ đầy thanh sắc kiếm khí.
"Phốc phốc phốc ..."
Quỷ Lệ cùng Mặc Lang đồng thời bị đánh lui lại, há miệng phun ra một vòi máu tươi.
Trên mặt hai người đều vô cùng kinh hãi không dám tin, bọn hắn là ai chứ, chính là những trưởng lão còn sót lại của Cửu U Giáo, bản thân tu vi đã đạt tới Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong, tìm hiểu được mấy cái Sơ giai Áo nghĩa võ học, Võ Ý cũng không kém, đã đạt tới Võ Hồn, kinh nghiệm và thiên phú chiến đấu cũng không phải thấp nếu không cũng không thể làm được trưởng lão của Cửu U Giáo. Lấy thực lực của hai người liên hợp lại đối phó với Diệp Trần mà vẫn bị đối phương đánh cho thổ huyết, thế gian còn có chuyện hoang đường như vậy sao?
- Tiểu tử này không giết thì cuộc sống sau này không thể bình an được!
Quỷ Lệ gần như là nghiến chặt răng nói.
- Cố gắng chống đỡ, Thực Mộng Lang ra là chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi!
Mặc Lang nhắc nhở.
- Ta biết, cứ để cho hắn tiếp tục hung hãn một lúc đi!
Một kiếm đánh bay hai người, Diệp Trần liền thi triển Kiếm Bộ áp sát tới Mặc Lang có tốc độ chậm hơn, ngay khi Mặc Lang còn chưa kịp phản ứng một kiếm Sinh Sinh Bất Tức đã đâm ra, không gian theo thân kiếm liên tục sinh ra gợn sóng, thanh sắc kiếm quang loé lên.
- Nguy hiểm!
Mặc Lang biết rõ lực công kích của Diệp Trần nếu dùng công đối công tuyệt đối sẽ thổ huyết, lấy hộ thể chân nguyên ngạnh kháng tuyệt đối là tìm chết!
"Phanh!"
Vô số tia lửa bắn ra.
Mặc Lang đã kịp thời lấy ra một cái Thượng phẩm thuẫn ngăn trở một kiếm tất sát này của Diệp Trần.
- Khoái kiếm chi ngục!
Mượn lực phản chấn, Diệp Trần kéo dài khoảng cách với Mặc Lang, dùng Khoái chi Áo nghĩa thôi động Khoái kiếm chi ngục đến cực hạn. Kiếm quang nhanh như thiểm điện cơ hồ đem phạm vi mấy trượng xung quanh hắn và Mặc Lang bao phủ vào, vô số kình khí bạo liệt ra kèm theo không ít huyết hoa.
- Khốn khiếp!
Mặc Lang một tay cầm đao một tay cầm thuẫn bị đánh bay ngược ra sau, hai bờ vai, sườn trái cùng với hai đùi máu tươi bắn tung toé, đó là vết thương do Khoái kiếm chi ngục tạo thành, dù đã có đao và thuẫn phòng ngự nhưng cũng không thể nào tránh thoát hết tất cả kiếm quang được.
- Không trọng thương sao?
Diệp Trần nhíu mày, Khoái kiếm chi ngục mặc dù tên nghe rất mạnh nhưng nó kỳ thực là sau khi hắn lĩnh ngộ được Khoái chi Áo nghĩa trong nháy mắt chém ra khoái kiếm tốc độ viễn siêu lúc xưa, mà nó chỉ có ưu thế về tốc độ nhưng lực lượng lại bị phân tán nhiều.
Khoái kiếm chi ngục rất đơn giản nên Diệp Trần cũng căn bản không tốn thời gian gì, nếu không làm sao chỉ trong ba ngày hắn có thể sáng tạo ra một cái kiếm chiêu hoàn toàn mới?
Đặt tên là Khoái kiếm chi ngục là thể hiện hi vọng của hắn đối với khoái kiếm, hắn tin tưởng nhược điểm của một chiêu này sẽ từ từ biến mất, một ngày nào đó nó sẽ vang danh thiên hạ.
- Phong chi sát!
Sau lưng, Quỷ Lệ tìm được cơ hội lăng không điểm ra một chỉ, một chỉ này ẩn chứa lực cắt xé vô cùng mãnh liệt như là tự tập vô số phong nhận vậy.
"Phanh!"
Tia lửa bắn khắp nơi.
Diệp Trần nắm chặt chuôi kiếm phong bế công kích của Quỷ Lệ, đồng thời mượn cơ hội này nhanh chóng xoay người bổ thêm một kiếm.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Kim Diệu Chấn Sát Kiếm là đơn thể kiếm chiêu mạnh nhất của Diệp Trần, lực lượng Sát Lục mãnh liệt kích đến nghiền xé hộ thể chân nguyên của Quỷ Lệ. Bất quá Quỷ Lệ cũng không phải dễ giết như vậy, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn vận chuyển toàn thân chân nguyên phát ra một tiếng thê lương, sóng âm như quỷ khốc trầm thấp lao thẳng vào linh hồn, khó có thể kiếm chế được khiến cho ý thức của địch nhân đột nhiên hạ xuống mức thấp nhất, lâm sâu vào trong sợ hãi.
Bị sóng âm quấy nhiễu, kiếm của Diệp Trần bị chậm nửa nhịp nên Quỷ Lệ thừa dịp né được.
- Mặc Lang, may ra tay!
Mặc dù né được một kích của Diệp Trần nhưng bả vai của hắn cũng bị kiếm khí cách không làm cho bị thương.
- Tàn Hồn ra đi!
Mặc Lang làm sao lại không biết cơ hội đã tới? Hắn nhanh chóng thu Thượng phẩm thuẫn lại, tay trái vỗ lên Ngự Thú Bài bên hông, một đầu yêu lang toàn thân lông đỏ nhanh chóng lao ra.
- Chế tạo mộng cảnh!
Mặc Lang ra lệnh.
"Grảo grào grào grào ..."
Nghe vậy, con mắt trên trán Thực Mộng Lang loé lên một tia sáng rất âm u rồi tạo thành một cái quang tráo u ám đem cả ba người trước mặt bao phủ vào trong. Bởi vì mục tiêu của Thực Mộng Lang là Diệp Trần nên Quỷ Lệ và Mặc Lang không hề bị quầng sáng u ám đó ảnh hưởng.
- Đây là đâu?
Diệp Trần đột nhiên di vào một cái bình nguyên hoang vu, bốn phía có rất nhiều huyết cự lang, hai mắt của bọn chúng đều toả ra huyết quang tàn nhẫn nhìm chằm chằm vào Diệp Trần.
"Grảo grào grào grào ..."
Con cự lang đầu lĩnh có bộ lông màu tím rống lớn lên, dẫn đầu phát động công kích tới Diệp Trần, những con cự lang khác cũng theo sát phía sau giống như thú triều vậy.
- Giết!
Diệp Trần chém ra một kiếm, một mảng lớn huyết lớn gục xuống.
Nhưng mà huyết lang thật sự quá nhiều, gần như vô hạn không cách nào đo đếm được, giết không hết mà bọn chúng lại hung hãng không sợ chết.
- Không đúng, đây không phải là thật!
Diệp Trần có Sát Lục Kiếm Hồn, Sát Lục Kiếm Ý mạnh mẽ vượt trên rất nhiều Tông Sư, sở dĩ hắn bị mê hoặc là vì hắn chưa bao giờ tiếp xúc dạng công kích này, nếu đổi thành người khác căn bản sẽ không ý thức được bản thân đang bị ảo cảnh vây lấy mà chỉ biết sa vào trong đó, tự cho rằng đây chính là thế giới thật mà cứng rắn phản kháng, cố gắng giết chóc đến lúc nào kiệt sức mới thôi.
Trong mộng cảnh diễn ra rất nhiều biến cố nhưng bên ngoài còn chưa qua được một cái chớp mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Hiện tại giết hắn đi!
Quỷ Lệ lên tiếng muốn động thủ.
Mặc Lang vội vàng nói:
- Khoan, hắn vừa mới lâm vào mộng cảnh thôi, người vừa động thủ sẽ khiến hắn giật mình tỉnh lại, thất bại trong gang tấc!
- Vậy phải đợi tới lúc nào?
- Đừng vội, chờ khi hắn lâm sâu vào cũng chính là thời điểm giết hắn!
Mặc Lang đối với mộng cảnh do Thực Mộng Lang tạo ra thập phần tự tin. Thực Mộng Lang mạnh mẽ không ở chiến lực, nó mặc dù mà một đầu thập cấp yêu thú nhưng chiến lực chỉ ngang với một đầu Cửu cấp yêu thú mà thôi, bất quá nó lại có năng lực tạo mộng cảnh như thật. Mộng cảnh này khác hẳn với ảo cảnh do ảo trận bày ra, ảo cảnh mặc dù cũng khiến cho đối phương bị ảo giác nhưng thân thể vẫn còn hoạt động được, nhưng mộng cảnh là trực tiếp khiến cho đối phương đi vào trong giấc mơ còn thân thể không khác gì đang ngủ. Bản thân người lâm vào mộng cảnh cho rằng mình đang động nhưng thực ra chỉ là động trong mơ, thân thể căn bản không hề nhúc nhích để cho người ta muốn giết thì giết!
- Hắc hắc, đến lúc cứ báo cho ta một tiếng!
Ngón trỏ tay phải của Quỷ Lệ duỗi ra, Phong chi sát lực lượng hội tụ lại, một cái bạch sắc quang cầu hiện lên phảng phất như có vô số phong nhận áp súc lại mà thành, một chỉ này xuất ra tuyệt đại bộ phận vật thể đều sẽ bị xuyên thủng!
- Phá!
Trên thảo nguyên hoang vu, Diệp Trần nhắm hai mắt lại, khi hai mắt lần nữa mở ra hắn đồng thời hét lớn một tiếng, sóng âm khủng bố lan ra khắp nơi, chấn động cả không gian.
Bên ngoài, hai mắt của Diệp Trần cũng đồng dạng hiên lên hai đạo hàn quang vô cùng băng lãnh.
Ngay lúc Quỷ Lệ còn đang ngay người, trường kiếm trong tay Diệp Trần dã vung lên đâm thủng cổ họng của hắn, máu tươi phun ra khiến cho Mặc Lang đứng cạnh đó cũng kinh ngạc đến ngây người.
- Trảm sát mộng cảnh? Cái này cần phải có ý chí cấp bậc nào chứ?
Mặc Lang rất rõ ràng dưới Tông Sư bất luận kẻ nào cũng không thể trong nháy mắt trảm sát được mộng cảnh thoát ra. Cho dù là Tông Sư lần đầu tiên gặp phải Thực Mộng Lang cũng rất có thể bị giết. Nhị trưởng lão phái hắn tới đây cũng bởi vì biết rõ hắn có nuôi một đầu Thực Mộng Lang thập cấp, dựa vào đầu Thực Mộng Lang này cho dù gặp phải nhân vật cấp Tông Sư hắn cũng có lực đánh một trận, nói không chừng còn có thể giết chết đối phương.
- Chẳng lẽ ý chí của hắn đã siêu việt Tông Sư cấp?
Mặc Lang nghĩ đến khả năng này thì sắc mặt vô cùng tái nhợt, cũng chẳng còn tâm tư quan tâm tới Thực Mộng Lang bị cường hành phá tan mộng cảnh đang bị thương mà phi tốc chạy trốn.
Thu trường kiếm lại, Diệp Trần cười lạnh một tiếng, mười ngón tay liên tục rung lên.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Từng đạo Liêm Tâm Kiếm Khí mỏng như cánh hoa bắn mạnh ra hình thành một cái Kiếm khí phong bạo thoáng cái đã bao trùm lên Mặc Lang.
Cảm ứng được có vô số kiếm khí đánh tới, Mặc Lang vội vàng lấy ra cái Thượng phẩm thuẫn của hắn chắn sau lưng nhưng là kiếm khí thực sự quá nhiều, mà phạm vi phòng ngự của thuẫn chỉ có hạn nên chỉ một thoáng cánh tay phải của hắn đã bị chém đứt, ngay sau đó là bắp chân phải bị xuyên thủng, rồi bắp chân trái, cổ, đầu. Thượng phẩm thuẫn mất đi khống chế rớt xuống đất, Mặc Lang lập tức biến thành cái sàn thịt rồi lại biến thành một chùm huyết vụ giữa không trung.
Đình chỉ kiếm khí công kích, Diệp Trần thở ra một hơi, hai người một lang nà thật đúng là đáng sợ. Nếu hắn vừa ra tay đã sử Kiếm khí phong bạo thì thật sự không hề có nắm chắc một lần đồng thời đánh chết cả hai người. Kiếm khí phong bạo vửa ra lập tức sẽ đem tên còn lại sợ hãi chạy mất, hậu hoạn vô cùng, cho nên hắn một mực đợi cơ hội có thể một lần giải quyết cả hai người. Nhưng không ngờ đối phương còn có một đầu yêu thú biết tạo mộng cảnh, nếu hắn đoán không sai thì con yêu thú này hẳn là một con Thực Mộng Lang có năng lực giống như Thận Thú mà hắn gặp phải ở Cửu khúc thập bát loan khi xưa.
Trong mảnh huyết vụ đầy trời kia có một điểm ánh sáng và một tấm kim bài rớt ra, Diệp Trần đưa tay khẽ hấp chúng vào trong tay.
Điểm sáng chính là Trữ Vật Linh Giới mà cái tấm kim bài là một cái Ngự Thú Bài. Diệp Trần nhớ là hiện tại chỉ có Ngự Thú Môn là còn phương pháp chế tạo Ngự Thú Bài này, rất nhiều tông môn đều phải mua Ngự Thú Bài từ tay Ngự Thú Môn để đi bắt yêu thú về nuôi. Nếu không có Ngự Thú Bài thì dù có thu phục được yêu thú cũng không cách nào mang nó theo khắp nơi được.
Ngự Thú Bài cũng có chia phẩm cấp. Hạ phẩm Ngự Thú Bài chỉ có thể nuôi dưỡng Tam cấp yêu thú trở xuống, Trung phẩm Ngự Thú bài có thể nuôi dưỡng từ Thất cấp yêu thú trở xuống, Thượng phẩm thì có thể nuôi dưỡng được từ Thập cấp yêu thú trở xuống. Cái Ngự Thú Bài này ít nhất cũng là Thượng phẩm giá trị không thể đo lường, không phải muốn mua là có thể mua được.
- Đồ tốt! Bất quá luận giá trị còn thua con Thực Mộng Lang kia. Thập cấp Thực Mộng Lang tạo ra mộng cảnh thật đáng sợ, cho dù là nhân vật cấp Tông Sư cũng rất dễ lọt vào ám toán chết không chỗ chôn. Không biết tên kia tốn bao nhiêu tâm tư mới có thể bồi dưỡng đầu Thực Mộng Lang kia tới bước này?
Nhìn về phí đầu Thực Mộng Lăng đang uể oải đằng xa, Diệp Trần lắc lắc đầu. Con Thực Mộng Lang này coi như đã bán phế rồi, linh hồn của nó đã bị tổng thương, rất khó khôi phục được. Năng lực chế tạo mộng cảnh cũng giảm mạnh đương nhiên cũng không thể bỏ phí nó được, phải tìm cách thu phục nó, nói không chừng sau này nó có thể cứu được hắn một mạng a!