Hải Vô Nhai nói sang chuyện khác:
- Lại nói, lần này Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến, dẫn phát một lần oanh động, những thanh niên cao thủ đều muốn tới xem một chút, chênh lệch giữa năm cự đầu thanh niên đến mức nào, nhân vật tông sư thế hệ trứơc cũng muốn biết, thanh niên cự đầu đạt tới tình trạng gì, có thực lực uy hiếp họ hay không, nói chung, lần này ước chiến mới là thịnh hội của nhân vật cấp tông sư, người tới rất nhiều, phỏng chừng là phân nửa tông sư của Chân Linh đại lục đều tới.
Diệp Trần nói:
- Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến, đối với người quan chiến cũng có lợi, ta nghĩ đây là nguyên nhân chủ yếu.
- Ừm đúng là như vậy, tu vi, áo nghĩa đều là cơ sở thực lực, mỗi người đều có, nhưng cơ sở thực lực không sai biệt lắm, hai người đụng nhau, nhưng chênh lệch nhau rất lớn, tỷ như áo nghĩa võ học, đê giai áo nghĩa ẩn chứa áo nghĩa không khác nhau lắm, không ai hơn đối phương quá nhiều, nhưng uy lực vì sao lại khác nhau, đây là bởi vì chiêu thức và vận dụng khác nhau, bản thân sáng tạo và đi học áo nghĩa của người khác lại khác nhau, bản thân sáng tạo có thể phát huy uy lực cực hạn... bình phán thực lực một người, trên cơ sở thực lực nhìn không ra, quan trọng là chiến lực.
Ba ngày sau, Diệp Trần cùng đám người tới Cửu Long sơn.
Hải Vô Nhai nói:
- Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến ngay trong trung ương Cửu Long Hồ, chúng ta qua đó.
Diệp Trần và đám người tới Cửu Long hồ, bốn phía đã vây đầy người, có một vài người cực kỳ hưởng thụ, ở gần cửu long hồ dựng chòi nghỉ mát, thậm chí nhà gỗ, người học theo cũng nhiều, rất nhiều người đang tìm nơi xây dựng.
- Quả là rầm rộ!
Ánh mắt quét một vòng, Diệp Trần thấy ít nhất hơn trăm vị Linh Hải cảnh tông sư, Linh Hải cảnh đại năng càng vô số, mỗi người đều không kém, khí thế cường đại.
- Diệp Trần tới, còn có Hải Vô Nhai!
Một vài người nhận ra Diệp Trần, cũng với Hải Vô Nhai danh khí không kém.
- Bên kia có một quả đồi nhỏ.
Cửu Long hồ rất lớn, người tới cũng không tính là nhiều lắm, vì thế đất trống bốn phía không ít, Diệp Trần khống chế khôi lỗi phi hành, đem theo Mộ Dung Khuynh Thành tới một chỗ trống, Hải Vô Nhai tự nhiên đi theo tới, quả đồi này đủ dung nạp rất nhiều người quan chiến.
- Tiền Nhậm đao đạo tam đại tông sư, Trầm Thiên Lang tới.
- Trầm Thiên Lang tuy rằng bại bởi Tiêu Sở Hà một trong năm cự đầu, nhưng không ai hoài nghi thực lực của hắn, cần phải có tôn trọng nhất định.
- Mau nhìn, một trong đao đạo tam đại tông sư Lâm Triêu Nam.
- Phiêu Tuyết điện chủ Tuyết Chi Kiếm Tông.
- Còn có lôi vực đệ nhất tông sư Lôi Tông.
Có thể khiến mọi người đều biết không ai không phải là tông sư Linh Hải cảnh, về phần tông sư Linh Hải cảnh nổi danh tại một khu vực, thật ra không có nhiều người biết, dù sao đây là thiên võ vực, là trung tâm đại lục, không đủ thực lực và danh khí, người khác sẽ không công nhận ngươi.
Thời gian ước chiến còn hai ngày, trong hai ngày, lục tục có người chạy tới, Linh Hải cảnh tông sư đã vượt lên con số năm trăm người, nghe ra tựa hồ rất nhiều nhưng chớ quên, một đại lục có bao nhiêu người, đây là dùng vạn tỷ mà tính, vạn tỷ nhân khẩu, có năm trăm Linh Hải tông sư là bình thường, có mấy nghìn cũng bình thường, dù sao mỗi trăm năm sẽ có mười vị vương giả Sinh Tử cảnh sinh ra, một nghìn năm đã có hơn trăm người, tính ra không ít, càng không nói tới tông sư Linh Hải cảnh.
Nhân tộc cường đại, bởi vì số lượng nhiều, cũng không đếm nổi, bộ tộc có thực lực cá nhân mạnh chết một người sẽ ít đi một người, thời thượng cổ Ma tộc thua chính là ở chỗ này.
Thời gian ước chiến còn một ngày, Cửu Long hồ lần thứ hai nóng lên.
- Tiêu Sở Hà tới.
- Kiếm chi tông!
- Độc Cô Tuyệt!
- Yến Phượng Phượng!
- Còn có đứng đầu đao đạo tam đại tông sư Tạ Bách Đình!
Có thể nói, nhiều người như vậy, Tạ Bách Đình có địa vị tối cao trong giang hồ, hắn đứng đầu tam đại đao đạo tông sư, từ khi có cái danh hiệu này, hắn còn chưa từng bại, cho dù là thanh niên cự đầu cũng không nhất định có thể uy hiếp tới hắn.
- Lần này ước chiến chỉ sợ là lần ước chiến ảnh hưởng lớn nhất trong hai mươi năm qua.
Yến Phượng Phượng và Diệp Trần, Hải Vô Nhai là người cùng phe tự nhiên mang theo đám người Huyền tông tới chỗ quả đồi nhỏ.
Hải Vô Nhai gật đầu:
- Năm năm trước, Kiếm chi tông Lục Thiếu Du chiến với Tiêu Sở Hà còn không rầm rộ như thế này, nhưng mà bởi vì có lần ước chiến ấy mới khiến chuyện hôm nay rầm rộ thế này.
Lục Thiếu Du là thanh niên đứng đầu tam đại kiếm tông, cũng là một trong những cự đầu, hắn đánh một trận với Tiêu Sở Hà, người xem chiến tuy không ít, nhưng còn xa mới bằng hôm nay, sau khi Tiêu Sở Hà bị Lục Thiếu Du đả bại, khổ luyện ba năm, thực lực đã tiến tới mức thâm bất khả trắc ( không thể đong đếm), đánh bại một trong tam đại đao đạo tông sư Trầm Thiên Lãng, có thể dùng một câu của tông sư thế hệ trước để nhận xét chính là, thế hệ cự đầu hiện tại không hề đơn giản, nếu không coi trọng, rất nhanh sau này sẽ có khả năng bị thanh niên năm cự đầu đánh bại, vì thế Hạ Hầu Tôn ước chiến Bạch Vô Tuyết mới khiến khắp nơi oanh động như vậy.
Tùy ý cũng có thể thấy Linh Hải tông sư, Diệp Trần không khỏi lắc đầu, thế hệ trước đừng nói là Linh Hải tông sư, cho dù là cấp chân nhân cũng vô cùng hiếm thấy, trên thực tế, cho dù là linh hải đại năng bình thường tại Nam Trác vực cũng cực kỳ ít, lục đại lục phẩm tông môn mỗi tông môn tính ra chỉ có bảy tám người, tổng cộng chỉ khoảng hơn năm mươi người, gia tộc Mộ Dung nhiều hơn một chút, khoảng chừng ba mươi người, hơn nữa còn một số Linh Hải đại năng vô môn phái hoặc ở trong tiểu tông môn, chắc khoảng hai trăm người, đương nhiên cũng không loại trừ đám Linh Hải đại năng quanh năm du lịch, không trở về Nam Trác Vực, nhưng tổng thể mà nói, thực lực tổng hợp của Nam Trác vực kém quá nhiều.
Mộ Dung KHuynh Thành hiển nhiên cũng suy nghĩ như Diệp Trần, hơi nhíu mày, trong lòng bất đắc dĩ.
- Nam Trác vực, Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên đều tiến vào Linh Hải cảnh rồi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói.
- Ta cũng đoán là thế rồi.
Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên dù sao cũng là thiên tài đứng đầu Nam Trác Vực, huống hồ mấy người tuổi không nhỏ nữa, đã gần ba mươi, đương nhiên, không thể quên một người, chính là Tư Không Thánh, khả năng Tư Không Thánh tiến vào Linh Hải cảnh là rất lớn.
Buổi chiều, người tới Cửu Long sơn đã đạt mức mới, tầm mấy vạn người, trong đó đại bộ phận đều là Linh Hải đại năng, Linh Hải tông sư từ xưa tới nay chỉ đạt tới ngoài sáu trăm, chưa từng đột phá con số này.
Bởi vì nghe tin lập tức tới, nên hầu hết Linh Hải tông sư đã tới.
- Xem kìa, là Đạm Đài Minh Nguyệt!
Trên trời, một nữ tử mặc hồng y như phượng hoàng bay vút tới, nữ tử này cũng như Mộ Dung Khuynh Thành, có một tấm mạng che ở mặt, nhưng không phải tấm lụa mỏng mà là một tấm lụa hồng.
Đạm Đài Minh Nguyệt một mình tới đây, hạ xuống một gốc đai thụ chọc trời. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên một góc núi, Độc Cô Tuyệt đang nhắm mắt đả tọa chợt bừng tỉnh, nhìn về phía Đạm Đài Minh Nguyệt, trong mắt ẩn giấu chiến ý.
- Ba đại yêu nghiệt đều tới rồi, nhìn qua tu vi đều như nhau là Linh Hải cảnh trung kỳ đỉnh.
- Xem tình hình chiến tích hiện tại Diệp Trần trội hơn một chút, Độc Cô Tuyệt và Đạm Đài Minh Nguyệt hai năm gần đây không có động tĩnh gì.
- Đạm Đài Minh Nguyệt không có động tĩnh gì là thật, còn Độc Cô Tuyệt mấy tháng trước đã đánh bại một trong những thanh niên của tam đại kiếm tông Thái Sử Trùng, đạt tới tầng lớp thanh niên cao thủ hàng đầu.
- Không biết tam đại yêu nghiệt có luận bàn với nhau một chút hay không?
- Chắc là không, bây giờ còn chưa tới lúc, cũng không có ý nghĩa, giống như năm cự đầu, không động thủ thì thôi, vừa động là thiên hạ oanh động.
Ba đại yêu nghiệt tề tụ, bầu không khí Cửu Long hồ lần nữa nóng lên, hôm nay là trận chiến của năm cự đầu, tam đại yêu nghiệt còn chưa đủ lấn át hào quang, nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ đều cho rằng ba đại yêu nghiệt sẽ khiêu chiến năm cự đầu, thay thế vị trí của họ, cho dù không được cũng giúp bản thân có tiến bộ lớn.
Vù!
Phía xa có một đạo kiếm quang bay tới, kiếm khí sắc bén xuyên trời, người chưa tới, mọi người đã cảm giác lạnh gáy, như không phải người tới mà là một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
Người tới là Thái Sử Trùng.
- Xem ra hắn thành công đột phá Linh Hải hậu kỳ rồi, thực lực tiến triển không phải là nửa điểm a.
Diệp Trần liếc mắt nhìn ra Thái Sử Trùng đã tới tu vi Linh Hải hậu kỳ, chân nguyên hùng hậu như biển, khí tức bức người, đương nhiên tu vi tiến triển không tính là gì, đáng nhắc tới là, Linh Hải cảnh mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới, sẽ có một thời gian ngắn thiên nhân hợp nhất, căn cứ vào cảm ngộ cao thấp mà tiếp nhận được lợi ít nhiều ít khác nhau.
Diệp Trần chính là sau một lần thiên nhân hợp nhất mới đề thăng Kim Diệu Chấn Sát Kiếm từ cảnh giới viên mãn đạt tới mười ba thành hỏa hầu, lúc sáng tạo Kim chi liên y cũng là bị ảnh hưởng của thiên nhân hợp nhất, dù sao sáng tạo trung giai áo nghĩa võ học, đều phải đủ cảm ngộ về áo nghĩa.
- Độc Cô Tuyệt, có dám đánh một trận?
Vừa tới, Thái Sử Trùng đã hướng tới Độc Cô Tuyệt đang nhắm mắt đả tọa, lớn giọng nói.
- Cái gì? Thái Sử Trùng khiêu chiến Độc Cô Tuyệt.
- Không có gì kỳ quái a, Thái Sử Trùng đề thăng thực lực lớn, tự nhiên muốn quay về lấy lại mặt mũi, đánh bại Độc Cô Tuyệt, không biết Độc Cô Tuyệt có ứng chiến không nhỉ.
Mọi người đều hướng ánh mắt tới Độc Cô Tuyệt.
Độc Cô Tuyệt lần thứ hai mở mắt, lạnh lùng nhìn về phía Thái Sử Trùng:
- Xem ra lòng tin của ngươi tăng mạnh, tự nhận là có thể đánh bại ta.
- Không cần nhiều lời, có dám đánh một trận?
Thái Sử Trùng ánh mắt sắc bén nói.
Chậm rãi đứng lên, Độc Cô Tuyệt trả lời:
- Có gì không dám?
- Được, vậy tới trong hồ chiến một hồi.
Thái Sử Trùng bay về phía trung tâm Cửu Long hồ.
Vù!
Thân hình khẽ động, Độc Cô Tuyệt như một thanh tuyệt thế hung đao, bay qua.
- Không ngờ hai người lại chiến thật.
Hai Vô Nhai nhìn chằm chằm vào trung tâm hồ.
- Độc Cô Tuyệt, tiếp chiêu.
Chấn điểm hồ nước, Thái Sử Trùng quyết chiến với Độc Cô Tuyệt, trong lúc nhất thời đao quang kiếm ảnh ngập trời, hồ nước thỉnh thoảng bị hai người tách ra.
Một trận giằng co ba trăm chiêu, trong ba trăm chiêu hai người thi nhau thi triển sát chiêu, kinh tâm động phách, có thể phát hiện, Độc Cô Tuyệt không chiếm được ưu thế như lần trước mà Thái Sử Trùng mới tăng tiến thực lực cũng không có ngăn được Độc Cô Tuyệt.
- Tuyệt vọng nhất đao!
Rút cuộc Độc Cô Tuyệt tung đòn sát thủ, trong đao mang đỏ trắng lượn lờ hình ảnh chúng sinh, khí tuyệt vọng tràn ngập.
- Độc Cô Tuyệt, nếu như ngươi chỉ có chiêu này, như vậy lần này thua đi.
Thải Sử Trùng thân hình lăng không vọt lên, một kiếm chém tới đạo hồng mang, một kiếm khiến người ta cảm giác không thể đỡ, dường như đối mặt với một kiếm trên trời.
- Thiên địa chi kiếm viên mãn!
Con ngươi Diệp Trần co rút lại, lúc đầu Thái Sử Trùng giao chiến dùng thiên đại chi kiếm chỉ pháp, địa là đất, cũng là thổ chi áo nghĩa, chịu tải vạn vật, thiên Thái Sử Trùng lại dùng thủy áo nghĩa thay thế, chỉ là lúc đầu thiên địa chi kiếm của Thái Sử Trùng sử dụng ra kết hợp áo nghĩa thủy thổ thô ráp vô cùng, thế nhưng hiện tại lại là kết hợp rất sâu, như là một kiếm trừng phạt của thiên đạo.
Hôm nay thực lực Thái Sử Trùng đã vượt qua Lâm Thiên.
Phốc!
Độc Cô Tuyệt không đỡ được hết sát thương của một kiếm kia, khóe miệng rỉ ra máu tươi.
- Độc Cô Tuyệt thất bại?
Mọi người kinh hô.
Đạm Đài Minh Nguyệt đạm nhiên, không chút phản ứng.
- Độc Cô Tuyệt, ngươi thua!
Thành công đánh bại Độc Cô Tuyệt, Thái Sử Trùng nhếch miệng nói.
Lau đi vết máu trên miệng, Độc Cô Tuyệt ngẩng đầu lên nói:
- Phải không? ta không thấy thế, tiếp đó, ta dùng một đao đánh bại ngươi.
- Cuồng vọng!
Nghe vậy Thái Sử Trùng lông mày nhăn lại, hắn cho rằng Độc Cô Tuyệt đến chết còn mạnh miệng.
- Có phải cuồng vọng hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết, tiếp Tuyệt vọng nhất đao chân chính của ta.
Nói xong, khí tức cả người Độc Cô Tuyệt đại biến, cả người rơi vào trong tuyệt vọng, trong tuyệt vọng sinh ra cỗ lực lượng kinh khủng, cổ lực lượng này vô cùng tà môn, dường như Độc Cô Tuyệt biến thành một oán linh, một người bị oán linh bao phủ.
- Ha ha!
Tiếng trường đao xé gió vang lên, tiếng xé gió cực kỳ kinh khủng, không rõ là tiếng ma sát với không khí hay tiếng cười lớn, lập tức Thái Sử Trùng thần tình hoảng hốt, mặt mày trắng bệch, thân thể không khỏi run rẩy, giống như gặp phải chuyện tình tuyệt vọng lắm.
- Ồ?
Vẫn đạm nhiên quan chiến, một trong năm đại cự đầu Tiêu Sở Hà nhướng mày, chuyện có thể khiến hắn nhướng mày cũng không nhiều.
Kiếm chi tông Lục Thiếu Du cũng có chút suy nghĩ.
Bang!
Đối mặt với một đao này, Thái Sử Trùng căn bản không có phản ứng gì, bị một đao đánh bay, rơi vào trong hồ hôn mê, chợt mấy người bạn bay ra đỡ hắn kéo hắn vào bờ, mặt trắng bệch nhìn Độc Cô Tuyệt, bọn họ không thể tưởng tượng, Độc Cô Tuyệt thế nào lại thoáng cái trở nên lợi hại như vậy.
Đông!
Chuyện khiến mọi người kinh ngạc càng ở phía sau, chỉ thấy Độc Cô Tuyệt một chưởng đánh vào sau gáy, phát ra một tiếng trầm muộn, sau đó cả người khôi phục bình thường, chỉ là mặt có hơi tái nhợt, tinh thần tổn hao nghiêm trọng.