Không phải Hạ Hầu Tôn thì còn là ai nữa.
Thấy người đến là Hạ Hầu Tôn, sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành có chút biến hoá, nếu như đối phương là Lâm Thiên hay Lam Tà Tình, nàng căn bản không cần sợ, cho dù là bọn Bắc Minh Huy, nàng tin mình có thể kéo dài một khoảng thời gian, sau đó thuận lợi rời đi, nhưng Hạ Hầu Tôn không phải Lâm Thiên, Lam Tà Tình, cũng không phải Bắc Minh Huy hay Độc Cô Tuyệt, mà là một trong thanh niên ngũ cự đầu, thực lực siêu quần, chỉ pháp quỷ thần khó đoán.
- Ồ! Găng tay hung ác.
Hạ Hầu Tôn có chút thất vọng, hắn chỉ quan tâm đến bán cực phẩm phòng ngự bảo khí, găng tay bán cực phẩm gì đó, hắn đã có một đôi.
- Bỏ nó xuống, nàng có thể đi.
Nhưng rõ ràng, Hạ Hầu Tôn vẫn chưa đến mức coi thường bán cực phẩm bảo khí, một món bán cực phẩm bảo khí, cho dù bản thân vô dụng, cũng có thể dùng nó vật đổi vật, đổi lấy thứ mình muốn có, hơn nữa xem ra, đôi găng tay này tốt hơn đôi găng tay của hắn, chỉ riêng khí tức hung ác, đã thập phần nổi bật.
- Xin lỗi, đôi găng tay này, ta rất thích.
Mộ Dung Khuynh Thành từ từ đeo găng tay, đôi găng tay vốn hơi to dường như có thể biến hoá tuỳ theo tâm ý, dần dần thu nhỏ lại, to nhỏ vừa vặn, đeo lên tay không thấy phiền hà mà có cảm giác như đang nắm bắt sức mạnh.
Hạ Hầu Tôn cười nhẹ một tiếng, nếu như nói Yến Phượng Phượng dám đấu với hắn, còn có chút hợp lý, dù sao tốc độ của Yến Phượng Phượng cũng là thiên hạ vô song, bản thể còn là Thanh phượng, hắn có thể áp chế đối phương, nhưng muốn đánh chết đối phương, gần như không thể, Mộ Dung Khuynh Thành nói là làm, có chút nằm ngoài tầm dự liệu của hắn.
- Ha ha, nàng thích đôi găng tay này, được, thế này nhé, nàng bỏ Diệp Trần, đi theo ta, ta đảm bảo nàng muốn gì được nấy.
Hạ Hầu Tôn thay đổi thái độ, nói.
Mộ Dung Khuynh Thành nắm chặt tay, ngẩng đầu nói:
- Bỏ chàng, chọn ngươi? Tại sao? Không nói tình cảm, luận thực lực hay thiên phú, ta đều không thấy ngươi có ưu thế.
Nghe vậy, Hạ Hầu Tôn bật cười như nghe được chuyện gì hài hước lắm,
- Không phải lầm đầu tiên ta bị người ta coi nhẹ, nhất là nữ nhân, nhưng vì một câu này của ngươi, lần này ta sẽ đem hắn giày vò.
Hạ Hầu Tôn không coi Diệp Trần ra gì, bao gồm cả bọn Độc Cô Tuyệt, yêu nghiệt gì đó, thiên tài kinh nhân gì đó, căn bản là giả dối, cũng chỉ có những kẻ nhàn rỗi thiếu lập trường mới đặt trong mắt.
- Nhưng trước đó, hãy giao đôi găng tay cho ta bảo quản!
Chiu!
Kim quang loé lên, Hạ Hầu Tôn nhanh chóng tiếp cận Mộ Dung Khuynh Thành, điểm về phía đối phương.
Rầm!
Đôi cánh dơi đen cự đại sau lưng xoè rộng, Mộ Dung Khuynh Thành tránh khỏi chỉ lực.
- Chạy được sao?
Hạ Hầu Tôn người còn trên đường mà thân hình đã chuyển, thi triển tinh hạch chỉ, lực hút tinh hạch tác dụng lên người Mộ Dung Khuynh Thành, kéo đối phương về phía mình.
- Hắc ám thiên mạc!
Mộ Dung Khuynh Thành mặt không biến sắc, tay phải vung, đôi găng tay tử kim sắc loé sáng, một tầng bình phong hắc sắc đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Kẹt!
Bình phong hắc sắc vặn vẹo kịch liệt, sau đó vỡ tan, nhưng Mộ Dung Khuynh Thành đã tranh thủ cơ hội, đến được vị trí cánh cửa.
- Ý, hắc ám áo nghĩa.
Hạ Hầu Tôn có chút kinh ngạc, Tinh hạch chỉ là sát chiêu của hắn, mười lần chẳng hụt lần nào, cho dù là yêu nguyên đáng sợ của Yến Phượng Phượng muốn ứng phó cũng rất khó khăn, nhưng hắn không ngờ, hắc ám áo nghĩa mà Mộ Dung Khuynh Thành thi triển lại có tác dụng cách ly lực hút tinh hạch, vì đối phương vẫn chưa tham ngộ sâu hắc ám áo nghĩa, cho nên mới bị lực hút tinh hạch phá vỡ tuyệt chiêu.
- Thú vị!
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy...
Thần sắc trở nên nghiêm túc, Hạ Hầu Tôn bắn ra hàng chục hàng trăm đường lưu tinh chỉ kình, tinh quang lấp lánh tràn ngập căn phòng.
Lưu tinh chỉ kình tốc độ cực nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành vừa mở được hắc ám thiên mạc, đã phải bị động phòng ngự.
Binh một tiếng!
Hắc ám thiên mạc bị phá một lần nữa, Mộ Dung Khuynh Thành mượn lực bay ngược ra ngoài, dưới bộ váy màu tím bị chỉ kình cắt rách, lộ ra tầng bí giáp bên trong.
- Nàng không chạy được đâu, Chỉ thiên hoạ địa.
Rất ít người biết, Chỉ thiên hoạ địa chỉ pháp không phải phòng ngự tuyệt học, nhưng có thể giam giữ người khác, chỉ có điều đối diện với kình địch Bạch Vô Tuyết, không có tác dụng nên Hạ Hầu Tôn mới không thi triển.
Chỉ thấy Hạ Hầu Tôn giơ ngón tay trỏ, vẽ mấy cái lên hư không, không gian xung quanh Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên nổi sóng, hình thành một tầng bình phong không gian. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Binh!
Bình phong không gian hình thành với tốc độ quá nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành không kịp phòng bị, lưng đập lên nó, sắc mặt tái nhợt, miệng thổ máu tươi.
- Phải động dụng tinh hoa ma lực thôi!
Con ngươi ánh lên một tia kim quang, xung quanh Mộ Dung Khuynh Thành tràn ra một lượng lớn hắc mang, hắc mang này như tinh tơ, ngưng luyện cực độ, bình phong không gian cứng rắn bị hắc mang chạm vào, lập tức vỡ tan, giống như một tấm gương lớn nổ giữa không trung.
- Cái gì?
Hạ Hầu Tôn biểu tình đông cứng, độ tinh thuần của hắc mang này cao đến đáng sợ, ở cấp độ Linh Hải Cảnh, tuyệt đối không thể sở hữu năng lượng đáng sợ như vậy, cho dù là bán bộ vương giả, cũng vẫn thiếu một chút, chỉ có điều đối phương rõ ràng vẫn chưa nắm bắt được luồng năng lượng này, khiến cho năng lượng bị loãng, uy lực giảm đi rất nhiều, nếu không bình phong không gian không phải vỡ mà là trực tiếp tiêu tan.
- Nàng là ai?
Trơ mắt đứng nhìn Mộ Dung Vũ rời khỏi căn phòng, biến mất trong thông đạo, Hạ Hầu Tôn trong lòng thầm nghĩ.
- Mình chỉ có thể dùng tinh hoa ma lực nâng cao tốc độ, nâng cao công kích, mặc dù có thể uy hiệp được đối phương nhưng cùng lắm chỉ có thể khiến đối phương chật vật một chút, kéo dài thời gian, muốn chạy cũng không chạy được.
Mộ Dung Khuynh Thành không phải chưa từng nghĩ đến việc lợi dụng tinh hoa ma lực giết chết đối phương, nhưng rõ ràng không được, đến việc làm cho đối phương trọng thương cũng khó, nếu như đổi thành Lâm Thiên hay Lam Tà Tình, nàng có thể dám chắc một chiêu miểu sát đối phương, dù sao nàng chỉ có thể khống chế tinh hoa ma lực trong một khoảng khắc mà thôi, vượt qua một khắc, bản thân nàng sẽ bị nuốt chửng, cần nghỉ ngơi một chút thời gian mới có thể tiếp tục thôi động, hơn nữa thời kì toàn thịnh, nhiều nhất chỉ có thể thôi động ba lần.
Đương nhiên, dựa vào tinh hoa ma lực nâng cao tốc độ, Mộ Dung Khuynh Thành tin rằng trong một nháy mắt đó, tốc độ của Yến Phượng Phượng cũng không bằng mình.
Chiu!
Như một tia chớp màu đen, thân thể Mộ Dung Khuynh Thành lăng không chuyển hướng, góc rẽ thậm chí còn lưu lại một cảnh tượng sinh động.