Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 809 - Chương 809: Cuồng Bạo Quang Hoàn (Hạ)

PHÁ...!

Bất quá tùng lâm cũng có sự nguy hiểm của tùng lâm, hơn nữa khó lòng phòng bị, trong bóng tối, một đóa hoa đỏ tươi như một căn phòng nhỏ ngoi lên từ bùn đất, tấn công về phía Diệp Trần bên cạnh, phản ứng của Diệp Trần nhạy cảm đến mức nào chứ, một đạo kiếm khí màu đen xẹt qua, đóa hoa bị phân thành hai, phun ra đại lượng dịch ăn mòn, xuy xuy rung động.

Ngay sau đó, lại có đại lượng sát nhân đằng mạn từ bốn phương tám hướng công kích bốn người, hoàn cảnh trong lòng đất, có lực lượng vô hình bao phủ, ánh sáng ảm đạm, linh hồn lực của bốn người chỉ có thể lan ra ngoài vài trăm mét, mà tốc độ công kích của những dây leo này lại quá nhanh, thẳng đến tới gần thân, mới kịp phản ứng, khiến bốn người luống cuống tay chân, tốc độ đại giảm, cũng may là Ám Ảnh Quỷ Bức truy sát ở sau lưng đã không còn bao nhiêu nữa, cuối cùng xóa được một cái nguy hiểm.

Rốt cục, bốn người xuyên qua phiến tùng lâm này, đi vào khu vực đầm lầy.

- Nếu như không cần thiết thì mọi người tận lực không nên phi hành trên không tùng lâm.

Tần Liễu rất là đau lòng, Lâm Cao Minh là một đại trụ cột của Huyền Tông, năm nay cũng mới hơn chín mươi tuổi, nếu như không chết thì trong những năm tháng còn lại, nói không chừng có thể trở thành Bán bộ Vương giả, trở thành Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng không phải không thể, cứ như vậy chết đi, là một tổn thất lớn của Huyền Tông .

Yến Phượng Phượng nói:

- Lúc ấy lực đạo của ta nhẹ một chút, hoặc là né nhanh tí là được rồi.

Nàng có chút tự trách, lúc ấy, nàng có thể né tránh được, nhưng trong nội tâm tựa hồ có một cổ lệ khí, không bộc phát không được.

Tần Liễu phất phất tay nói:

- Việc này không có quan hệ với ngươi, ảnh hưởng của cuồng bạo quang hoàn đối với yêu thú so nhân loại còn lớn hơn nữa, bởi vì huyết mạch của ngươi cao quý, cho nên bị ảnh hưởng một chút, ngươi có thể khống chế lý trí của mình, đã rất không dễ rồi.

Dừng một chút, Tần Liễu lại nói:

- Người chết không thể sống lại, kế tiếp, chúng ta nên cẩn thận hơn.

Không cẩn thận không được, trong bốn người còn lại, ngoại trừ nàng, Yến Phượng Phượng Diệp Trần thậm chí cả Mộ Dung Khuynh Thành, đều là thiên tài được Huyền Hậu coi trọng, chết đi một người nào cũng không thể nào tiếp nhận nổi, nếu như toàn quân bị diệt, nàng tuyệt đối không thể quay lại Huyền Tông được.

- Tiền bối yên tâm, chúng ta sẽ bảo vệ tốt bản thân.

Diệp Trần biết rõ gánh nặng của Tần Liễu, kiên định nói.

- Tốt, chúng ta đi!

Tần Liễu thở dài một hơi, ánh mắt trở nên lợi hại.

. . .

- Ta kháo, sao lại nhiều Ám Ảnh quỷ Bức như vậy?

Trên không tùng lâm ở phía sau, đại lượng Ám Ảnh Quỷ Bức bao vây chặn đánh Trục Ảnh Vương, làm cho Trục Ảnh Vương chật vật không chịu nổi, nếu như chỉ là Ám Ảnh Quỷ Bức bình thường, hắn ngược lại không đến mức chật vật như thế, nhưng cuồng bạo quang hoàn do Ám Ảnh quỷ Bức thủ lĩnh thi triển ra khiến hắn bị ảnh hưởng rất lớn.

- Bách Ảnh Biến!

Hai tay kết ấn, Trục Ảnh Vương một phân thành hai, hai phần thành bốn, . . . , thoáng cái phân ra trăm phân thân, mới thoát ra được sự vây quanh của Ám Ảnh quỷ Bức.

Sau khi Trục Ảnh Vương rời đi, khối đá màu đen trên đỉnh đột nhiên nứt toác ra, một cỗ thạch quan màu đen từ trên trời giáng xuống, bị đông đảo Ám Ảnh quỷ Bức nâng lên.

Ken két!

Nắp thạch quan chậm rãi mở ra, bên trong một mảnh tối như mực.

Qua mấy lần nháy mắt, nắp quan tài triệt để mở ra, khí tức màu đen khủng bố bừng lên, ngưng tụ thành một đoàn trong hư không, bất động tại đó.

PHỐC!

Khí tức màu đen thu liễm lại, một đầu Ám Ảnh Quỷ Bức hình người xuất hiện giữa không trung.

- Hương vị huyết nhục thật ngon!

Ám Ảnh Quỷ Bức hình người cao chừng ba mét, vạm vỡ, làn da hiện nhan sắc kim loại đen kịt, một đôi răng nanh lộ ra ngoài, nhỏ ra từng giọt chất lỏng màu tím, mà ở sau lưng của hắn, là một đôi cánh dơi như mây đen, cánh dơi có một cặp móng vuốt, bén nhọn uốn lượn.

Liếm liếm bờ môi, trong mắt Ám Ảnh Quỷ Bức hình người hiện lên rất nhiều sắc thái, có cuồng bạo, xảo trá, tàn nhẫn, ác độc, điên cuồng.

- Vương!

Tất cả Ám Ảnh Quỷ Bức vây quanh nó, một ít con thủ lĩnh âm thầm ẩn giấu cũng đi ra, miệng phun tiếng người.

- Các ngươi thật vô dụng, ngay cả một người cũng không ngăn được.

Ám Ảnh Quỷ Bức hình người là Ám Ảnh Quỷ Bức Vương, nó vẫn một mực ở vào trạng thái ngủ say, chỉ khi nào có hương vị huyết nhục kích thích thì mới có thể thức tỉnh, bất quá không giống với nhân loại, mỗi lần hắn thức tỉnh, đều cần phải chuẩn bị rất nhiều ngày, lúc nhóm người thứ nhất tiến đến, hắn liền thức tỉnh, nhưng chờ hắn chính thức tỉnh lại, đã qua mấy đám người rồi.

Ám Ảnh Quỷ Bức thủ lĩnh cúi đầu xuống, không nói một lời, không thể trách bọn hắn vô dụng, trong ba đợt người trước đó, đều có Bán bộ Vương giả cường đại.

- Tốt rồi, đã ta đi ra thì không người nào đi qua được chỗ này nữa đâu, ồ, lại có người đến.

Thân hình Ám Ảnh Quỷ Bức Vương lóe lên, lập tức biến mất tại nguyên chỗ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Ngoài mấy chục dặm, ba đạo nhân ảnh nhanh chóng bay vút lấy.

Bỗng nhiên, phía trước bọn hắn tuôn ra mảng lớn hắc khí.

- Khặc khặ- x- xxxxx, lưu lại cả đi!

Thân thể Ám Ảnh Quỷ Bức Vương hiện ra.

- Không tốt, là Bán bộ Vương giả trong sinh vật hắc ám.

Trong ba người cũng có Bán bộ Vương giả, hắn chấn động, bổ một đao về phía đối phương.

Phốc phốc!

Ánh đao xẹt qua hắc khí, thân thể Ám Ảnh Quỷ Bức Vương vỡ ra, bất quá đây chỉ là tàn ảnh của Ám Ảnh Quỷ Bức Vương, bản thể chính thức của nó xuất hiện trên đỉnh đầu ba người.

- Đi!

Một vòng cuồng bạo quang hoàn màu đen theo thân thể Ám Ảnh Quỷ Bức Vương khuếch tán ra, thoáng cái đã bao phủ ba người vào trong, hộ thể Chân Nguyên không tạo nên bất cứ tác dụng gì cả.

Ah ah ah!

Cuồng bạo quang hoàn do Ám Ảnh Quỷ Bức Vương phóng xuất ra so với Ám Ảnh Quỷ Bức thủ lĩnh còn đáng sợ hơn gấp 10 lần, gồm cả vị Bán bộ Vương giả kia, toàn bộ đều lâm vào trạng thái điên cuồng, chém giết lẫn nhau, rất nhanh, chỉ còn lại mỗi vị Bán bộ Vương giả nhân loại kia thôi.

- Chết!

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương nhào tới, cắn người lấy cái cổ của người đó, hung hăng hút máu, trực tiếp hấp đối phương chỉ còn da bọc xương.

- Thật sự quá mỹ vị rồi!

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương vứt bỏ thây khô trong tay, liếm liếm khóe miệng, trên mặt hiện lên thần sắc say mê, đã bao nhiêu năm rồi, năm mươi năm, một trăm năm, có lẽ mấy trăm năm, hắn vẫn một mực ở trong trạng thái ngủ say, không thể tưởng được vừa tỉnh lại, đã có một gã Bán bộ Vương giả nhân loại đưa đến cửa. Hút huyết nhục tinh hoa của tên này, hắn có thể cảm giác được, ở sâu trong cơ thể, lực lượng bành trướng đang thức tỉnh, sôi trào, cách thời kì đỉnh phong trước kia đã không xa nữa, nhưng điều kiện tiên quyết là con mồi đủ nhiều.

Bình Luận (0)
Comment