Đánh tan quyền kình, sắc mặt Diệp Trần lãnh khốc, tốc độ Lôi kiếp kiếm nhanh vô cùng, mắt thường không thể nhìn thấy quỹ tích.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy…
Thân hình Quỷ Mộc Vương dừng lại, ngay sau đó, trừ thân thể ra, tứ chi và đỉnh đầu đều bị đoạn thành trăm mảnh, phảng phất như có một kiếm võng xuyên qua thân thể hắn.
- Cái gì, không thể nào, mới có mấy ngày, thực lực của hắn như thế nào lại tăng tiến khủng khiếp như vây.
Bên ngoài đại sảnh, một đạo bóng ma ba động, nhặt lấy linh giới trữ vật của Quỷ Mộc Vương và Địa Thử Vương, Diệp Trần nhìn cũng không nhìn, cất bước rời khỏi đại sảnh, hướng về lối đi bên kia.
Xoẹt!
Không có chút dấu hiệu nào, Diệp Trần xuất kiếm ra trong nháy mắt, rồi tra lại vào bao.
- Ngươi đã sớm biết ta ở chỗ này?
Trục Ảnh Vương hiện thân, sắc mặt hắn trắng bệch, mi tâm có một điểm hồng, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, khàn khàn nói.
- Ngươi quá tự tin với bản lĩnh ẩn nấp của mình.
Nếu ở thời điểm Diệp Trần đánh chết Địa Thử Vương và Quỷ Mộc Vương, Trục Ảnh Vương lập tức rời đi, Diệp Trần cũng không có biện pháp gì đối phó với hắn. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
- Đáng tiếc, ta không có cơ hội.
Trong mắt Trục Ảnh Vương hiện lên một tia ảo não, ngã xuống.
- Thiết Thủ Vương, hy vọng ngươi không gặp phải ta!
Thu hồi trữ vật linh giới của Trục Ảnh Vương, trong mắt Diệp Trần hiện lên một tia lãnh mang.
Trung ương mộ địa Hỏa Điểu Vương có một khối đất trống, bốn phía vùng đất trống này, có các thông đạo liên tiếp nhau, giống như là đầu mối của cả mộ địa.
Mà ở trung ương khu đất trống, nhân mã hai phe đang giằng co với nhau.
Một bên là Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành.
Một bên là Bạo Phong Vương, Khương Thiên và Thiết Thủ Vương.
- Bạo Phong Vương, bọn ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi gây khó khăn cho bọn ta. Tôn Thiên Lãng tìm kiếm bọn người Diệp Trần ở mộ địa Hỏa Điểu Vương, tìm được Mộ Dung Khuynh Thành đầu tiên, điều hắn không nghĩ tới chính là, Bạo Phong Vương lại vô duyên vô cớ ngăn cản bọn hắn.
Bạo Phong Vương đạm mạc nói:
- Ngươi không có tư cách gây khó dễ cho ta, nếu tự đoạn một cánh tay, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, về phần nàng ta, phải lưu lại!
- Các ngươi muốn đối phó với Diệp Trần? Bỗng nhiên Mộ Dung Khuynh Thành nói.
Thiết Thủ Vương cười hắc hắc, nói:
- Nữ nhân thông mình quá cũng không phải là tốt, ngươi chỉ cần biết điều, nghe lời một chút là được rồi.
- Mơ tưởng!
Đôi chân mày của Mộ Dung Khuynh Thành cau lại, ánh mắt hàm sát.
- Chuyện này không phải do ngươi quyết định!
Bàn tay Thiết Thủ Vương xuất ra một trảo, ngưng tụ ra một thiết thủ khổng lồ trên hư không, năm ngón tay thiết thủ như cái móc, bao phủ về hướng Mộ Dung Khuynh Thành.
- Thiên ma chỉ!
Đôi cánh dơi màu đen sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành vẫy mạnh một cái, cuồng phong gáo thét, nàng mượn cỗ lực này, lao đi như một mũi tên, điểm chỉ ra một ngón tay, lăng không đánh về hướng thiết thủ khổng lồ.
Phanh!
Lòng bàn tay thiết thủ khổng lộ bị đánh thành một cái hố nhỏ, nhưng vẫn như cũ, không ngừng phóng tới hướng nàng.
- Hổ Bào Chưởng!
Tôn Thiên Lãng do dự một chút, cắn răng một cái, xuất ra một chưởng đánh về phía thiết thủ, nhất thời, tiếng hổ gầm vang lên, một đầu hoa văn hình cự hổ mãnh liệt bổ nhào ra, thiết thủ đụng phải liền bị chấn toái.
- Ngươi dám động thủ?!
Ánh mắt Thiết Thủ Vương lóe lên sát khí, nhìn về phía Tôn Thiên Lãng.
Tôn Thiên Lãng kiên trì nói:
- Ta với nàng ta là một phe, tự nhiên sẽ xuất thủ, các ngươi tốt nhất không nên được voi đòi tiên.
- Đây là ngươi muốn chết, Bạo Phong Vương, người này giao cho ngươi, thế nào?
Thiết Thủ Vương có lòng tin đánh bại hai người, nhưng hắn không muốn trì hoãn thời gian, quay đầu qua nói với Bạo Phong Vương.
- Có thể!
Bạo Phong Vương vẫy tay, một đoàn gió lốc màu đen trùng kích về hướng Tôn Thiên Lãng.
- Chạy mau!
Tôn Thiên Lãng biết rõ mình không phải là đối thủ của Bạo Phong Vương, nhanh chóng thối lui, đồng thời quát lên với Mộ Dung Khuynh Thành?
- Muốn đào tẩu?
Trên mặt Bạo Phong Vương nở nụ cười, các thông đạo bên bờ khu đất trống bị các đoàn gió lốc màu đen che lấp lại, gió lốc màu đen ngày càng nhiều lên, từng tầng từng tầng, vây quanh khu đất trống, đến một giọt nước cũng không chảy lọt, đừng nói là Bán Bộ Vương giả bình thường, ngay cả Bán Bộ Vương giả nổi bật, cũng không thể thoáng cái xông tới, hoặc là phá vòng vây thoát ra ngoài.
- Các ngươi dù bắt được ta, cũng phải trả giá đắt, Diệt Hồn Ba!
Tay phải Mộ Dung Khuynh Thành vươn ra, xuất ra một khỏa hắc sắc quang đào, nàng dùng sức nắm chặt lại, đại lượng hắc quang hiện lên hình quạt khuếch tán ra ngoài, đánh về phía ba người Thiết Thủ Vương.
Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương vẫn không nhúc nhích, nhưng sắc mặt Khương Thiên tái đi, nhịn không được lùi lại ba bước.
- Di, võ học công kích linh hồn, đáng tiếc phẩm cấp quá thấp.
Bạo Phong Vương hơi kinh ngạc, hắn như thế nào không nhìn ra, Diệt Hồn Ba là võ học công kích linh hồn, đáng tiếc hắn và Thiết Thủ Vương đều là Bán Bộ Vương giả, linh hồn đã lột xác dần dần, sinh là một tầng linh hồn mỏng, có thể ngăn cản phần lớn công kích linh hồn, mà Khương Thiên không phải là Bán Bộ Vương giả, lại chủ tu Phù Văn Diệt Sát Chú, cho nên không hiểu rõ võ học công kích linh hồn.
- Trước mặt ta, sử dụng võ học công kích linh hồn, quả thực là múa rìu qua mắt thợ, Phù Văn Khôi Lỗi Chú!
Khóe miệng Khương Thiên lộ ra nụ cười tà, trong miệng hắn yên lặng xuất ra từng từ, nhất thời, một đoàn ký hiệu vô hình thật nhỏ đánh dữ dội về phía Mộ Dung Khuynh Thành, những ký hiệu vô hình này, hình dáng vặn vẹo, giống như là bóng người, hết sức quỷ dị.
- Không nghĩ tới Thiên nhi ngay cả Phù Văn Khôi Lỗi Chú cũng tìm hiểu.
Bạo Phong Vương sợ hãi than một tiếng, Phù Văn Diệt Sát Chú chỉ dùng để công kích linh hồn, mà Phù Văn Khôi Lỗi Chú còn có tác dụng điều khiển, một khi bị Phù Văn Khôi Lỗi Chú xâm nhập vào đầu óc, lập tức thân bất do kỷ, không thể điều khiển sống chết của mình, mà hai loại bí pháp này không phải tự nhiên mà nghĩ ra, mà nguồn gốc là từ Khôi Lỗi Môn, cũng là bí thuật bất truyền của Khôi Lỗi Môn.
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành đại biến, Phù Văn Khôi Lỗi Chú, tác dụng như danh tự của nó, dùng để điều khiển người khác, nhưng nàng không muốn mình bị người khác thao túng như vậy, yêu kiều quát lên một tiếng, trong nháy mắt thi thiển ra hai chiêu Diệt Hồn Ba liên tiếp, đại lượng hắc quang chồng chất lên nhau, nhằm về phía ký hiệu vô hình.
Phốc phốc phốc phốc phốc!
Diệt Hồn Ba có thể công kích linh hồn, còn Phù Văn Khôi Lỗi Chú chính là điều khiển linh hồn, cho nên chỉ sợ phẩm cấp Diệt Hồn Ba không bằng Phù Văn Khôi Lỗi Chú, như vậy thì không dễ đối phó, chỉ nghe trong hư không truyền đến từng tiếng bạo liệt tinh mịn, tất cả kì hiệu bị mai một dần.