Hơn mười đạo độn quang bay vút tới, đứng đối diện Diệp Trần cách vài dặm.
- Xưng tên đi!
Một gã Bán bộ Vương Giả quát lớn.
- Chắc hẳn chư vị là cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh, không biết tìm ta có chuyện gì?
Diệp Trần hỏi lại.
Tư Mã tổng quản cau mày:
- Thôn Phệ Đảo là do Hắc Thuỷ liên minh chúng ta thống trị, ngươi dám bỏ qua quy củ nơi này, cướp sạch Thuỷ tinh chân nguyên, ngươi nói xem chúng ta tìm ngươi làm gì?
- Các ngươi thống trị? Ta quả thật không biết a!
Diệp Trần giả bộ kinh ngạc, nói.
- Tiểu tử, bớt hung hăng đi, hiện tại thúc thủ chịu trói còn có thể lưu được một mạng!
Mấy tên Bán bộ Vương Giả tính tình nóng nảy không chịu được khẩu khí của Diệp Trần, cả giận quát.
Diệp Trần mỉm cười nói:
- Ta chỉ biết Thôn Phệ Đảo do Thánh Linh thống trị, các ngươi lừa gạt Thánh Linh để cho đám người ở đây làm lao công cho các ngươi. Mà những hắc thế lực kia chính là những con quỷ hút máu, hút sạch máu tươi của những người ở đây. Cho nên ta cướp sạch của bọn chúng là thay trời hành đạo!
- Tốt cho một câu thay trời hành đạo! Nhưng ngươi cũng phải hiểu đạo lý mạnh được yếu thua là một trong những pháp tắc vĩnh viễn không thể thay đổi được trong thiên đạo pháp tắc!
Tư Mã tổng quản mặt không chút biểu tình, nói.
- Đúng vậy, mạnh được yếu thua là đạo lý vĩnh hằng bất biến. Nơi nào có sinh mạng thì nơi đó sẽ có mâu thuẫn có tranh đấu. Mà ta cùng với các ngươi cũng không quan hệ tới việc ai đúng ai sai, chỉ có ai mạnh mà yếu mà thôi! Quy củ bất quá chỉ là một cái cớ, mạnh được yếu thua mới là vương đạo.
- Nói hay lắm, có rất ít người có thể thấu triệt được điều này!
Tư Mã tổng quản lắc lắc đầu:
- Bất quá ngươi rất ngu xuẩn, ngươi không nên khiêu chiến quyền uy của Hắc Thuỷ liên minh ta! Lên!
Tư Mã tổng quản vung tay lên, hơn mười tên Bán bộ Vương Giả sa lưng hắn lập tức phóng ra.
Người phát động công kích đầu tiên là một ác hán, hai tay của hắn giống như hai cánh quạt lớn, một chưởng bổ về phía Diệp Trần. Một chường này vừa ra mặt biển cũng bị lõm xuống hình thành một cái chưởng ấn cực lớn, khí kình bàng bạc toả ra.
Theo sát phía sau là lão giả khô gầy, hắn hít sâu một hơi, không khí xung quanh giống như bị hút sạch, mà bản thân hắn từ khô gầy đột nhiên trở nên mập mạp vô cùng, ngay cả gương mặt cũng núc ních không khác gì quả bóng da. Hắn quát lớn một tiếng, một quyền như lồi đình cuồng mãnh bổ ra khiến cho sóng biển dâng cao, vô cùng khủng bố.
Cùng lúc đó, hoả hình, ảo ảnh trọng điệp, hoàng quang kim khí, thương mang rét lạnh ... giống như bão táp mưa sa tấn công tới, không cho Diệp Trần một chỗ nào có thể tránh né.
- Cút!
Diệp Trần rút Lôi Kiếp Kiếm ra, không lùi mà tiến lên nghênh đón. Hắn chém ra một chiêu Kim Chi Liên Y đánh bay tên trung niên ác hán khiến đối phương phun ra mấy ngụm máu lớn. Sau đó lại một kiếm cưc tốc đâm về phía lão giả từ khô gầy biến thành mập mạp kia, kiếm khí lăng lệ khiến cho cánh tay đối phương máu tươi đầm đìa. Tiếp đó, Diệp Trần lại cách không điểm một chỉ, đánh bại những đối thủ còn lại. Chiêu thức liên tiếp như vậy chỉ hoàn thành trong một thoáng thời gian. Ngay cả ảo ảnh trọng điệp cũng chỉ có thể lướt sát qua người Diệp Trần, không tạo thành chút tổn thương nào, hoàng kim đao khí cũng bị một ngón tay của hắn cắt đứt, uy lực đại giảm.
Mộ Dung Khuynh Thành cũng không nhàn rỗi, giao thủ với nàng là một tên Bán bộ Vương Giả dùng trường thương. Hai người dùng nhanh đánh nhanh, huyễn hoá ra vô số thân ảnh, hắc sắc hồ quang và thương mang liên tục giao kích trên hư không, không thấy được chân thân.
- Tiểu tử này quá mạnh!
Trung niên ác hán bị một kiếm đánh bay kia đang ổn định lại thân hình, phát hiện lục phủ ngũ tạng của mình đã bị tổn thương không nhỏ, chiến lực hạ thấp. Đây là còn do đối phương phân tán lực công kích đối phó những người khác, không cách nào phát huy một kích tới cực hạn, nếu không thương thế của hắn không chỉ có vậy.
- Vô chiến thể của ta vậy mà bị phá?
Lão giả khô gầy lại khôi phục lại bộ dáng gầy như que củi, trong lòng vô cùng chấn động.
Trong một thoáng giao thủ, hơn mười tên Bán bộ Vương Giả vây công Diệp Trần đã có hơn phân nửa bị thương ở trình độ khác nhau, những người còn lại tuy không bị thương nhưng cũng không làm gì được Diệp Trần. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Cửu kiếm tề phát!
Đột nhiên, kiếm chỉ trên tay trái Diệp Trần dẫn động, một thanh bảo kiếm từ bên hông hắn tự động thoát ra khỏi vỏ. Đây là một trong những thanh Bán cực phẩm bảo kiếm mà Diệp Trần lấy được từ trong kiếm mộ của Thiên Hạt Vương, uy lực cực mạnh, còn hơn cả Lôi Kiếp Kiếm. Trên thân kiếm hiện rõ hai chữ Tàn Huyết!
Lúc trước thi triển Ngự Kiếm Thuật, Diệp Trần chưa bao giờ dùng qua Bán cực phẩm bảo kiếm, một là do không cần dùng, hai là để che giấu một chiêu này. Sau này các phương diện áo nghĩa của Diệp Trần đều tiến bộ thần tốc, Ngự Kiếm Thuật trở nên thoáng yếu hơn, không bì kịp những võ học khác của Diệp Trần.
Nhưng hiện tại, Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần lại có không ít tiến bộ, từ năm kiếm đã phát triển thành chín kiếm cùng phát. Hơn nữa bảo kiếm còn là một thanh Bán cực phẩm bảo kiếm, hai thứ điệp gia tạo nên lực công kích đã không kém gì Kim Chi Liên Y, tiếp cận tới Tàn Nguyệt rồi.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Chín lưỡi kiếm kích bắn ra, chín tên Bán bộ Vương Giả thổ huyết bắn ngược ra sau, vị trí ngực của bảo giáp phòng thân đều có một vết cắt sâu hoắm.
- Ngự Kiếm Thuật!
Tư Mã tổng quản một mực quan sát thực lực của Diệp Trần, chỉ cần có thể thăm dò được chi tiết của Diệp Trần là hắn lập tức có thể thi triển sát chiêu giết chết Diệp Trần. Nhưng vừa rồi khi thấy chín đạo kiếm ảnh kích bắn ra hắn kiềm không được thốt lên. Ngự Kiếm Thuật bất kể ở ở Chân Linh Đại Lục hay ở thâm hải đều là kiếm thuật đã thất truyền, không ngờ ở trên tay Diệp Trần hắn lại chứng kiến được kiếm thuật thất truyền này.
Hơn mười tên Bán bộ Vương Giả vây công Diệp Trần đã có chín người trọng thương, mấy người còn lại cũng không ổn lắm, nhưng Diệp Trần thì khí tức vẫn vững vàng, tiến thối đúng mực.
- Tất cả lui lại!
Tư Mã tổng quản sắc mặt âm trầm, Bán bộ Vương Giả hắn mang đến không ai không phải là hảo thủ trong hảo thủ, nhưng không ngờ lại không tiếp được vài chiêu của Diệp Trần. Sớm biết như vậy thì ngay từ đầu hắn đã gia nhập chiến đấu, không để cho Diệp Trần có cơ hội đánh thủ hạ của hắn trọng thương. Sau đó dùng ưu thế đông người áp chế Diệp Trần thì Diệp Trần chắc chắn khó thoát.
Trong tay Tư Mã tổng quản nhiều thêm một cây trường trượng, hắn khẽ quát một tiếng, vung trượng đánh tới. trường trượng sáng bóng như lưu quang của hằng tinh toả ra vạn trượng hào quang bạo kích tớ Diệp Trần.
- Hữm? Cây trượng này có cổ quái!
Diệp Trần kinh dị một tiếng, đưa kiếm ngăn trở trước người.
"Choang!"
Tiếng kim thiết va mạnh vang lên, Diệp Trần thoáng bị đẩy lui vài bước, khí lưu quanh thân vũ động liên tục, ẩn ẩn còn có tiếng long ngâm vang lên.
- Đồ Nhân Trảm!
Tư Mã tổng quản lại vung trường trượng lên, trượng ảnh trầm trọng khiến cho bề mặt hắc hải bên dưới vỡ ra một cái cự động, thâm bất khả trắc.
"Choang!"
Diệp Trần lại lần nữa bị bức lui mấy bước, khí huyết dâng trào.
- Không hổ là Tư Mã tổng quản, rõ ràng có thể ngăn được tiểu tử kia!
Đám cao thủ Hắc Thuỷ liên minh lúc này đã lui lại thật xa, vẻ mặt đầy kinh hỉ.
- Vẫn chưa đủ, Tư Mã tổng quản sớm đã là đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả, hơn nữa cây trượng trên tay hắn là Đồ Long Trượng, là phỏng chế phẩm của Diệt Long Trượng, những đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả bình thường căn bản không thể chống được quá mười chiêu của hắn!
- Diệt Long Trượng!
Diệp Trần cũng nghe được lời của đám cao thủ này nói vào tai, trong lòng thầm suy nghĩ gì đó.
- Tiếp thêm một trượng của ta!
Tư Mã tổng quản hùng hổ lao tới, trượng ảnh giăng đầy trời, chiêu chiêu đoạt mệnh.
Đúng như lời của đám cao thủ Hắc Thuỷ liên minh, cây trượng trong tay Tư Mã tổng quản là một kiện phỏng chế phẩm của Diệt Long Trượng. Diệt Long Trượng kia kém Nguỵ cực phẩm bảo khí nhưng cũng là bảo khí đứng đầu trong Bán cực phẩm bảo khí, hơn nữa còn có đặc tính đồ long. Gọi là đồ long kỳ thật cũng để nâng cao thêm ý nghĩa uy lực của nó. Theo truyền thuyết thì sinh mệnh lực của loài Long vô cùng cường đại, những chiêu số có thể đánh chết cường giả ngang cấp thì tuyệt đối không thể đánh chết được nó, nhưng nếu chiêu số có thể giết chết được Long thì hoàn toàn dư sức đánh chết nhân loại cùng cấp, bởi vì sinh mệnh lực của nhân loại so với Long kém hơn tới mấy bậc.
- Ngươi có Diệt Long Trượng thì ta có Đoạn Huyết Quỷ Chỉ!
Diệp Trần đưa tay trái lên, một ngón tay điểm tới Tư Mã tổng quản.
"Xoẹt!"
Một luồng khí huyết ngưng luyện từ trong cơ thể của Tư Mã tổng quản lập tức biến mất.
- Cái gì?
Tư Mã tổng quản kinh hãi, cuống quýt giơ Diệt Long Trượng lên ngăn cản Đoạn Huyết Quỷ Chỉ của Diệp Trần.
Diệt Long Trượng và Đoạn Huyết Quỷ Chỉ dây dưa một chỗ, cả hai đồng thời triệt tiêu lẫn nhau, chỉ còn lại hiệu quả cực kỳ nhỏ.
- Thì ra là vậy!
Diệp Trần đại khái đã hiểu được hiệu quả của Diệt Long Trượng.
- Đồ Long trảm!
Tư Mã tổng quản hết sức kiêng kị đối với Đoạn Huyết Quỷ Chỉ của Diệp Trần, chân nguyên trong cơ thể hắn dũng động, hơn phân nửa quán chú vào trong Diệt Long Trượng rồi bổ mạnh xuống.
Một trượng này ẩn ẩn có khí thế dời núi lấp biển, nhật nguyệt cũng phải ảm đạm.
- Tàn Nguyệt!
Diệp Trần vung kiếm lên bổ ra một cái hắc sắc loan nguyệt kiếm kình. Kiếm kình vừa ra, nhật nguyệt mất đi sánh sáng, trên bề mặt hắc hải, trọng lực toàn bộ tiêu tán, phảng phất như có cái sao chổi cực lớn chuẩn bị mang đến sự huỷ diệt cho nơi này vậy.
"Ầm! Ầm! ..."
Hắc hải lõm xuống hình một nửa vòng trong, thuỷ trụ xông lên tới tận trời. Còn tên Tư Mã tổng quản miệng phun máu, thân hình cùng Diệt Long Trượng bị đánh bay ngược ra sau rồi rớt xuống mặt biển, chìm sâu xuống dưới, không biết sống chết ra sao!
Tàn Huyết kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Trần, mũi kiếm lộ ra một vòng huyết quang ông ông minh hưởng, tay trái bắt kiếm chỉ, Diệp Trần nói:
- Mạnh được yếu thua, tình thế lúc này có lẽ các ngươi đã rất rõ ràng, đừng nên tiếp tục vọng động làm ra những chuyện ngu xuẩn nữa!
"Vụt!"
Dứt lời, kiếm chỉ bên tay trái Diệp Trần điểm một cái, Tàn Huyết kiếm hoá thành một đạo huyết quang đánh về phía tên Bán bộ Vương Giả dùng thương đang đánh với Mộ Dung Khuynh Thành.
Tên Bán bộ Vương Giả này xem như không tệ, thời khắc mấu chốt còn có thể giơ trường thương lên chắn trước người. Đáng tiếc, Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần đã đạt tới cảnh giới cửu kiếm tề phát, hắn có thể ngăn trở được bản thể của Tàn Huyết kiếm nhưng lại bị ảnh kiếm công kích trở tay không kịp, miệng phun máu bay ngược ra sau.
Trong lúc nhất thời, tất cả cao thủ Hắc Thuỷ liên minh Tư Mã tổng quản mang đến cơ hồ đều trọng thương, ngay bản thân Tư Mã tổng quản cũng không biết sống chết ra sao!
Dưới sự uy hiếp của Diệp Trần, không một ai dám động, mà cho dù dám đông cũng không làm được gì. Thực lực của bọn hắn hiện tại đã không bằng lúc đầu, trong cơ thể còn ẩn chứa một tia Huỷ Diệt Kiếm Ý khó thanh trừ, nếu hơi chút chủ quan lập tức sẽ bị Kiếm Ý xâm nhập vào linh hồn gây tổn thương.
Sau khi vơ vét Thuỷ tinh chân nguyên của đám người này, Diệp Trần có chút ngoài ý muốn bởi vì Thuỷ tinh chân nguyên của đám người này rất ít, tối đa cũng chí có năm sáu trăm khối, người ít nhất thì chỉ hơn một trăm khối, tổng cộng cũng không đến ba ngàn khối, còn không bằng một gã thủ lĩnh hắc thế lực.
Diệp Trần không biết là Hắc Thuỷ liên minh cùng với với đám hắc thế lực bất đồng, Thuỷ tinh chân nguyên của bọn hắn toàn bộ đều chứa trong kho chứ không mang theo trên người. Nếu bọn họ được lệnh rời khỏi Thôn Phệ Đảo thì Hắc Thuỷ liên minh chắc chắn sẽ đền bủ Thuỷ tinh chân nguyên cho họ. Đám thủ lĩnh hắc thế lực ở đây tuy có nhiều Thuỷ tinh chân nguyên nhưng đáng tiếc là bọn hắn không cách nào di ra ngoài, giống như những con dê béo bị nhốt trong chuồng vậy!
Tư Mã tổng quản cũng không chết, khi hắn vừa ngoi lên khỏi mặt biển thì liền bị Diệp Trần chế trụ, Trữ vật linh giới mang trên ngón tay của hắn cũng bị Diệp Trần đoạt đi.
- Ngươi dám?
Tư Mã tổng quản quá sợ hãi, hắn không ngờ Diệp Trần lại lớn mật như vậy, ngay cả Thuỷ tinh chân nguyên của Hắc Thuỷ liên minh mà cũng dám cướp.
- Bây giờ còn dám nói lời như vậy? Ngươi không cảm thấy là quá buồn cười sao?
Xoá đi linh hồn ấn ký trên Trữ vật linh giới của đối phương, Diệp Trần phân ra một tia thần thức tiến vào thăm dò.
- Chậc chậc, xem ra ngươi ở Thôn Phệ Đảo này hẳn là có địa vị cao nhất, bên trong Trữ vật linh giới có tới hơn mười vạn Thuỷ tinh chân nguyên a!
Bán bộ Vương Giả chỉ cần có đủ mười vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên liền có thể đi ra ngoài, đối phương rõ ràng có thể tuỳ thời ra vào Thôn Phệ Đảo a!
- Ngươi sẽ hối hận!
Tư Mã tổng quản biết không phải là đối thủ của Diệp Trần cho nên tuỳ ý để Diệp Trần lấy đi hơn mười vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên của hắn.
- Cái đó sau này mới biết được!
Thu hồi Thuỷ tinh chân nguyên, Diệp Trần hướng Mộ Dung Khuynh Thành gật đầu một cái rồi hướng Thôn Phệ Đảo số năm bay đi.
- Tổng quản, chúng ta nên làm gì bây giờ? Thực lực của tiểu tử này so với trong tưởng tượng của chúng ta còn mạnh hơn mấy lần, dùng lực lượng của chúng ta tuyệt đối không thể bắt được hắn!
Mấy tên cao thủ Hắc Thuỷ liên minh liền bay tới bên cạnh Tư Mã tổng quản nói.