Mở mắt ra, Diệp Trần dùng sức thở mạnh một hơi rồi đứng lên.
- Không biết Mộ Dung như thế nào rồi? Ma lực của nàng rất tinh thuần, tứ giai ma thân so với linh thể của ta còn cường đại hơn nhiều, có lẽ sẽ có tỷ lệ thành công rất lớn.
Trong cơ thể Mộ Dung Khuynh Thành có ma lực tinh hoa, hơn nữa còn là Vương cấp ma lực tinh hoa, hiệu quả rèn luyện cơ thể rất tốt. Ở trên Thôn Phệ Đảo, ma thân của nàng đã đạt tới tứ giai, đã đủ điều kiện trùng kích lên Bán bộ Ma Vương.
Lắc lắc đầu, Diệp Trần đi ra động phủ, bên ngoài là một khu vực hoàn toàn trống trải.
- Ta đã đạt được Không gian áo nghĩa trụ cột đã không ít thời gian, trước giờ Không gian áo nghĩa vẫn bình ổn tăng lên, hiện giờ đã tiếp cận bốn thành, Phá Hư Chỉ đã có uy lực vượt qua Kim Chi Liên Y, đáng tiếc Phá Hư Chỉ không thể dùng bảo kiếm tăng phúc, mà biến hoá cũng quá ít, nếu có thể dựa vào Không gian áo nghĩa sáng tạo ra Không gian áo nghĩa kiếm pháp thuộc về ta thì uy lực hẳn có thể sánh được với Tàn Nguyệt.
Áo nghĩa võ học phối hợp với bảo khí mới có thể tạo ra uy lực cường đại hơn, muốn tăng phúc cho Phá Hư Chỉ thì phải có một cái bảo khí thủ sáo, nhưng Diệp Trần chỉ dùng kiếm, nếu trên tay mang thêm một cái thủ sáo sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Do đó sáng tạo ra Không gian áo nghĩa kiếm pháp đối với Diệp Trần có tác dụng rất lớn. Không gian áo nghĩa là một trong những áo nghĩa mạnh nhất, một thành Không gian áo nghĩa cũng tương đương với ba thành áo nghĩa khác. Một khi Không gian áo nghĩa có thể tăng lên tới bốn năm thành thì khi sáng tạo ra Không gian áo nghĩa kiếm pháp sẽ có uy lực vượt qua Tàn Nguyệt, quan trọng hơn là Không gian áo nghĩa kiếm pháp quỷ dị khó lường, khó lòng phòng bị, lực uy hiếp so với Tàn Nguyệt còn mạnh hơn nhiều.
Đứng trên bãi đất trống, Diệp Trần nhắm hai mắt lại, trong đầu xuất hiện hình ảnh một kiếm khách đang thi triển kiếm pháp, kiếm pháp này thập phần quỷ dị khó lường. Một kiếm phát ra còn cách mục tiêu rất xa nhưng chỉ sau một chớp mắt thì mục tiêu đã bị huỷ diệt, hơn nữa kiếm pháp này vô cùng nhanh, tạo ra hiệu quả không gian gấp khúc, dùng mắt nhìn căn bản không thể phân biệt được quỹ tích xuất kiếm, làm cho người ta không khỏi run sợ.
"Choang!"
Diệp Trần mở mạnh hai mắt ra, đưa tay rút Lôi Kiếp Kiếm, dựa theo trực giác chém ra bảy bảy bốn mươi chín kiếm, một kiếm so với một kiếm càng nhanh hơn.
Có thể thấy được, động tác của Diệp Trần so với kiếm khách trong đầu hắn hoàn toàn giống nhau, một chút khác biệt cũng không có, chỉ là hiệu quả khi thi triển kiếm pháp không chênh lệch còn xa. Kiếm pháp của Diệp Trần chỉ có thể khiến cho quỹ tích kiếm xuất mơ hồ xuất hiện vô số ảo ảnh, không cách nào tạo ra hiệu quả không gian gấp khúc được.
"Crắc crắc ..."
Mặc dù như vậy, cự thạch quanh thân hắn cũng bị nghiền nát hàng loạt, mặt đất dưới chân hắn cũng xuất hiện vô số vết nứt trải rộng ra. Đây không phải là hiệu quả do kiếm khí tạo thành mà do Không gian lực thông qua kiếm pháp tạo nên.
Lĩnh ngộ Không gian áo nghĩa tới một trình độ nhất định, thì dưới Sinh Tử Cảnh không ai có thể đỡ được một kiếm của Diệp Trần. Dù có thì một kiếm của Diệp Trần phát ra còn có khả năng xé rách không gian, dưới Sinh Tử Cảnh, ai có phòng ngự có thể ngăn cản được vết rách không gian cắn nuốt?
Giữa không trung cách hòn đảo vài dặm, một con Tứ Dực Hắc Ma Trùng không biết từ lúc nào đã xuất hiện nơi đó, con ma trùng này thân thể không chút nào sứt mẻ, bốn cánh sau lưng chấng động rất có quy luật, bảo trì thân hình nó hoàn toàn cân bằng, liếc nhìn qua giống như nó đang đậu giữa hư không vậy.
Trong những con mắt giăng đầy trên cái đầu tròn của nó lúc này đang xuất hiện cảnh tượng trên đảo, những cảnh tượng này có gần có xa, ly kỳ nhất là tựa hồ còn có công năng phóng đại thu nhỏ, chỉ chốc lát sau, trong mắt của nó đã xuất hiện một bóng người.
Người này, không ai khác ngoài Diệp Trần.
...
Diệp Trần vẫn không biết bản thân đang bị một con Tứ Dực Hắc Ma Trùng nhìn chằm chằm, dù sao hắn cũng không phải người sắt, lúc nào cũng có thể liên tục phóng linh hồn lực ra ngoài. Nếu linh hồn lực tiêu hao quá độ thì khả năng khôi phục rất chậm, mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc khôi phục lại như cũ.
Luyện kiếm pháp nửa ngày, Diệp Trần cảm giác chỗ động phủ của Mộ Dung Khuynh Thành vẫn không có động tĩnh gì thì biết nàng vẫn đang cố gắng trùng kích cảnh giới Bán bộ Ma Vương nên cũng không đi quấy rầy. Tuy nói hắng trùng kích lên Bán bộ Vương Giả thất bại nhưng ngoại trừ việc này hắn cũng có không ít việc muốn đi làm.
Ví dụ như tìm hiểu Không gian áo nghĩa.
Ở trong mộ địa của Tứ Cực Đại Đế đạt được Không gian áo nghĩa trụ cột có thể nói là một vật báu vô giá, có nó, tốc độ tìm hiểu Không gian áo nghĩa của Diệp Trần tối thiểu tăng lên mấy lần, mà bản thân hắn đã có năng lực lĩnh ngộ mạnh hơn người khác mấy lần, hai thứ điệp gia lên thì có thể nói tộc độ lĩnh ngộ của hắn cao hơn người khác mười lần, thậm chí là hai mươi lần.
Trở lại trong động phủ, Diệp Trần xếp bằng ngồi xuống đất, sau khi hít sâu một hơi, hắn liền tiến vào một trạng thái kỳ ảo, rồi sau đó Linh hồn lực vô hình vô chất phóng xuất ra bên ngoài, khuếch tán đến phạm vi đến vài trăm mét.
Linh hồn lực phóng xuất ra phạm vi càng nhỏ thì tiêu hao càng ít, trong phạm vi vài trăm mét thì đối với Linh hồn lực của Diệp Trần duy trì liên tục mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề.
Linh hồn lực là một loại đa cảm giác mạnh mẽ hơn ngũ giác, dưới sự khống chế của Diệp Trần, không gian trong phạm vi vài trăm mét Linh hồn lực hắn bao phủ bắt đầu chấn động.
Thật ra thì không gian thời khắc nào cũng đang chấn động nhưng chấn động này rất nhỏ, nhỏ đến như không có nhưng đúng là vẫn có.
Không gian là một thứ hư vô mờ mịt khó có thể nắm bắt được.
Linh hồn lực cũng đồng dạng là một thứ hư vô mờ mịt không thể cầm nắm được.
Chỉ có dùng Linh hồn lực mới có thể nắm bắt được Không gian chấn động, đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả Sinh Tử Cảnh đều có thể nắm giữa Không gian áo nghĩa, bởi vì Linh hồn lực của họ quá mức cường đại.
Căn cứ tri thức trụ cột của Không gian áo nghĩa trong đầu, Diệp Trần một bên dùng Linh hồn lực nắm bắt Không gian chấn động, một bên lĩnh ngộ Không gian áo nghĩa.
Trong động phủ bên cạnh, Mộ Dung Khuynh Thành vẫn đang khoanh chân ngồi im không nhúc nhích.
Trên người nàng thỉnh thoảng phát ra một tầng hắc quang, những tầng hắc quang này khi thì cường thịnh khi thì ảm đạm khi thì bành trướng khi thì nội liễm, đem quả động phủ liên tục lập loè trong bóng tối.
Giờ phút này, Mộ Dung Khuynh Thành đang ở giai đoạn trùng Bán bộ Vương Giả cuối cùng.
Nàng bất đồng với Diệp Trần, trong cơ thể nàng có ma lực tinh hoa, luyện hoá ra ma lực vô cùng tinh thuần. Nếu không phải bị giới hạn cảnh giới thì luyện hoá ra ma lực cấp bậc Bán bộ Ma Vương cũng không chơi, dù sao ma lực tinh hoa của nàng cũng là một bộ phận tinh hoa ma lực của một vị Yêu Ma Vương. Nói là luyện hoá, thì kỳ thật phải dùng từ pha loãng thì đúng hơn, ma lực tinh hoa sau khi pha loãng rồi mới luyện hoá thành ma lực của nàng.
Có ma lực tinh thuần như thế, Mộ Dung Khuynh Thành trùng kích cảnh giới Bán bộ Ma Vương tự nhiên so với nhân loại và những Nhân Ma khác thì khả năng thành công cao hơn nhiều.
Ngoài ra, nàng còn là một hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch, và đồng thời tu thành tứ giai ma thể, cấp độ tính mạng của nàng so với nhân loại cũng cao cấp hơn, tiếp cận với tính mạng của Ma tộc.
Cho nên, năng lực tái tạo huyết dịch của trái tim nàng cũng rất cường đại, khả năng phụ tải của trái tim cũng viễn siêu nhân loại, ví dụ như Diệp Trần là điển hình. Ở lúc bình thường, tốc độ huyết dịch trong người nàng lưu chuyển cũng không khác gì nhân loại, nhưng hiện tại tốc độ huyết dịch lưu chuyển trong người nàng đã đạt tới một tốc độ kinh người, nhịp tim có thể hù chết người ta bởi vì không thể gọi là nhịp tim đập nữa mà phải gọi là chấn động.
"Ào ào ..."
Huyết dịch lúc bình thường lưu động cũng không phát ra thanh âm, nhưng hiện tại huyết dịch lưu chuyển trong người nàng lại phát ra thanh âm như tiếng nước suối chảy trong núi ra. Tốc độ lưu chuyển nhanh như vậy cũng không cho gương mặt trắng nõn của nàng đỏ bùng, càng khiến cho nàng thêm kiều diễm. Ở trên đỉnh đầu nàng, bạch vụ lượn lờ, ẩn hiện huyết hồng sắc, còn có một chút mùi huyết tinh.
...
- Chính là chỗ này!
Một ngày trôi qua, có một nhóm người không mời mà tới trên hải dương gần hòn đảo hai người Diệp Trần đang bế quan.
Đám người này chính là một đội ngũ của Nhân Ma tộc, tổng cộng có hai trăm lẻ hai người, trong đó có hai Bán bộ Ma Vương và hai trăm tên Linh Hải Cảnh Nhân Ma.
Bọn chúng có thể tìm tới đây, cũng là nhờ con Tứ Dực Hắc Ma Trùng kia truyền tin tức về.
Về phần tại sao chỉ mất một ngày mới tới được đây là bởi vì bọn chúng ở cách nơi này cũng không xa, vừa nhận được tin tức liền chạy đến.
- Bạch Yểm, bằng vào hai chúng ta chỉ sợ còn chưa đủ, trước hết chúng ta tốt nhất là làm ra một cái kết giới phong bế cả hòn đảo này không cho bọn chúng chạy thoát!
Một gã Bán bộ Ma Vương bộ dáng mập mạp nói.
Tên gọi là Bach Yểm bộ dáng thập phần quỷ dị, đầu trọc lóc, cả phần đầu đều có rất nhiều điểm trắng lấm tấm, ngay cả đôi mắt của hắn lòng trắng cũng nhiều, đồng tử không có bao nhiêu, nhìn vào phảng phất như chỉ có hai chấm đen nhỏ xíu. Ngay cả lông mi cũng không có, toàn thân hắn lộ ra vẻ âm tà hung ác.
- Vậy cũng tốt, dùng Vụ ẩn kết giới đi!
Bạch Yểm gật gật đầu, giương mắt nhìn chằm chằm vào hòn đảo phía trước.
- Các ngươi, một trăm lẻ tám người bao vây quanh hòn đảo này rồi thi triển Vụ ẩn kết giới phong bế toàn đảo cho ta. Không được để cho bất cứ thứ gì đi ra, ngay cả một con côn trùng cũng không được!
Tên Bán bộ Ma Vương mập mạp ra lệnh.
- Vâng!
Không cần phải điểm danh, tự động có một trăm lẻ tám tên Nhân Ma bước tới, dọc theo hòn đảo bay vút đi.
Nhìn đám thủ hạ lĩnh mệnh rời đi, tên mập mạp thở dài nói:
- Dám ở Hỗn Loạn Ma Hải này giết tộc nhân của Nhân Ma tộc chúng ta, cũng không biết đối phương có địa vị gì? Chẳng lẽ là Bán bộ Vương Giả của Huyết Kiếm Cung hay là người của Khô Lâu Đảo?
Bạch Yểm cười lạnh nói:
- Huyết Kiếm Cung cũng được, Khô Lâu Đảo cũng được, dám giết người của Nhân Ma tộc chúng ta thì phải trả giá thật lớn!
- Đây là tự nhiên, Huyết Kiếm Cung và Khô Lâu Đảo tuy thế lớn nhưng so với Nhân Ma tộc chúng ta vẫn còn kém không ít!
Tên Bán bộ Ma Vương mập mạp cười, nói.
Khi hai người đang nói chuyện thì xung quanh hoàn đảo phía trước bỗng nhiên có một trăm lẻ tám hắc khí trụ đen kịt bay lên, khí trụ tạo thành một hình vòng cung ở trên không giao nhau ở trung tâm trên hư không đoả. Sau một khắc, cả hòn đảo bị một vầng hắc quang bao lại, cảnh tượng bên trong văn vẹo một hồi rồi triệt để biến mất, hắc quang cũng dần vụ hoá, từ bên ngoài nhìn vào nơi này phảng phất như không có một hòn đảo nào mà chỉ có hắc vụ trùng trùng.
- Thành công !
Thấy vậy, tên Bán bộ Ma Vương mập mạp thở phào một hơi, vẻ tươi cười trên mặt càng sáng hơn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn
- Ta đi gặp hắn!
Dứt lời, thân hình Bạch Yểm loé lên, hướng vào trong hắc vụ.
- Bạch Yểm, không nên vọng động!
Tên Bán bộ Ma Vương mập mạp cả kinh.
- Yên tâm, ngươi còn không tin vào thực lực của ta sao? Huống hồ có Vụ ẩn kết giới hỗ trợ, ta tiến có thể công, lui có thể ra!
Thanh âm nhàn nhạt của Bạch Yểm truyền lại.
Thực lực của Bạch Yểm đương nhiên mập mạp cũng biết rõ. Hơn nửa tháng trước, một trong ba tên Bán bộ Ma Vương bị giết chết thì tên có thực lực mạnh nhất tên là Cổ Lực, Cổ Lực ở bên trong Nhân Ma tộc cũng là một lợi hại Bán bộ Ma Vương nhưng mà thực lực của Bạch Yểm còn cao hơn Cổ Lực một bậc, thuộc về đỉnh tiêm Bán bộ Ma Vương, trong ngang cấp thì một Nhân Ma có thể tương đương với hai nhân loại nên thực lực của Bạch Yểm đối địch với hai tên đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả không thành vấn đề.
Nhưng từ kết quả đối phương có thể đánh chết ba tên Bán bộ Ma Vương trong đó có cả Cổ Lực và hơn ba mươi tên Linh Hải Cảnh Nhân Ma thì thực lực cũng không phải đùa, lấy thực lực của Bạch Yểm chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt!
Cũng may, đúng như Bạch Yểm nói, có Vụ ẩn kết giới hỗ trợ thì hắn đúng là tiến có thể công mà lùi thi có thể trở ra, vấn đề an toàn có lẽ không cần lo lắng.
- Cũng được, trước hết xem thử thực lực ngươi thế nào, nếu có thể giải quyết luôn thì càng tốt, không cần phải gọi thêm nhân thủ tới.
Nghĩ đến đây, tên mập mạp cũng theo sau.
Trên đảo, Diệp Trần đang tìm hiểu Không gian áo nghĩa thì cảm giác có chút không đúng. Lúc trước hắn còn có thể cảm nhận được động tĩnh cuồng phong thổi qua sơn thể, nhưng hiện tại phong bất động, cả hòn đảo chìm trong một mảnh tĩnh lặng bất thường, phảng phất như đã cùng với ngoại giới cách ly hoàn toàn.
"Ông!"
Linh hồn lực vốn đang khuếch tán trong phạm vi mấy trăm mét lập tức bao trùm cả hòn đảo, sau đó tiếp tục tản ra bên ngoài.
- Hửm? Là kết giới!
Linh hồn lực của Diệp Trần bị một tầng bình chướng ngăn cản, phảng phất như lâm vào trong vũng bùn, mà trong cảm giác của Linh hồn lực thì khắp nơi đều là một mảnh hắc vụ vô biên vô hạn.
"Xoẹt!"
Kiếm quang loé lên, Diệp Trần phá núi mà ra, xuất hiện trên không trung của hòn đảo.
Trong tầm mắt, hải dương bên ngoài đảo đã biến mất, chỉ còn lại là trùng trùng điệp điệp hắc vụ, so với cảm giác bằng Linh hồn lực không khác gì nhau.
Nhưng vào lúc này, trong màn hắc vụ dày đặc kia đột nhiên lộ ra một lổ hổng, hai thân ảnh lướt vào.
- Nhân Ma!
Tròng mắt Diệp Trần híp lại.
Hai tên Nhân Ma này chính là hai người Bạch Yểm và mập mạp, bọn hắn cũng đã chú ý tới Diệp Trần.
- Là ngươi giết tộc nhân của Nhân Ma tộc chúng ta?
Tên mập mạp quát lên.
Diệp Trần bất động thanh sắc nói:
- Các ngươi phong bế cả hòn đảo chỉ sợ là không phải chỉ đến để hỏi ta có phải là không thủ hay không, cần gì phải nhiều lời!
Dùng sự bá đạo của Nhân Ma tộc ở nơi này thì chỉ cần là người bị hiềm nghi thì bất kể là có phải hung thủ hay không cũng khó mà thoát khỏi độc thủ của chúng.
- Như vậy ngươi chính là hung thủ!
Bạch Yểm lạnh lung đánh giá Diệp Trần rồi nói.
- Không sai!
Diệp Trần cũng không có ý định giấu diếm, có giấu diếm cũng không có ý nghĩa.
- Rất tốt, có thể giết chết Cổ Lực nói rõ ngươi cũng có vài phần thực lực. Để Bạch Yểm ta tới lãnh giáo một chút!
Bạch Yểm nghe Diệp Trần mở miệng thừa nhận thì toàn thân sát khí phóng xuất.
- Thích thì cứ tới!
Diệp Trần có phần nắm chắc nhất định sẽ phá vỡ được kết giới bởi vì kết giới kỳ thật cũng là một phương pháp vận dụng của Không gian áo nghĩa, chẳng qua là dùng trận pháp thúc dục mà thôi. Bằng vào Phá Hư Chỉ thì muốn đánh ra một cái thông đạo mở ra một lối thoát cũng không khó. Nhưng hiện tại hắn không thể rời khỏi đây được, bởi vì Mộ Dung Khuynh Thành còn chưa xuất quan, nói rõ là nàng đang ở thời khắc mấu chốt trùng kích lên Bán bộ Ma Vương cảnh giới. Nếu đột nhiên bị gián đoạn thì sau này phải mất tới gian rất lâu mới có thể một lần nữa trùng kích lên cảnh giới Bán bộ Ma Vương.
Cho nên trước mắt chỉ có thể đi từng bước tính từng bước mà thôi.
- Đa Long, ngươi không cần ra tay, ta sẽ đối phó hắn!
Bạch Yểm nói với tên Bán bộ Ma Vương mập mạp.
- Ngươi cẩn thận một chút!
Đa Long nói xong thì lui về sau một bước, ánh mắt hữu ý vô ý liếc về chỗ động phủ Mộ Dung Khuynh Thành đang bế quan tu luyện, hàn quang trong mắt ẩn hiện.
Bạch Yểm cũng không phải là hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch, nên tu luyện vẫn là chân nguyên, bất quá chân nguyên của hắn ẩn chứa đại lượng ma khí, ma khí này hỗn hợp cùng một chỗ với chân nguyên, chẳng những không làm giảm lực phá hoại của chân nguyên mà ngược lại còn khiến nó cuồng bạo hơn.
Theo Bạch Yểm toàn lực vận chuyển chân nguyên, bên ngoài cơ thể của hắn xuất hiện một vòng khí lưu màu xám trắng kịch kiệt xoay tròn xung quanh hắn. Lực áp bách đáng sợ càn quét ra bốn phương tám hướng, xua tan rất nhiều hắc vụ đang vây quanh hòn đảo, một ít hòn tiểu sơn trên đảo cũng bị khí áp của hắn ép thành tro bụi bay toán loạn trong không trung.
- Tu vi này tuy so ra kém Vương Thái Nhất của Hắc Thuỷ liên minh nhưng không kém Bạo Viêm Vương chút nào. Luận lực áp bách thì Bạo Viêm Vương còn kém một chút. Xem ra Nhân Ma tộc không hổ là chúa tể ở Hỗn Loạn Ma Hải này, tài nguyên hẳn là nhiều tới mức không thể tưởng tượng được.
Bán bộ Vương Giả là một quá trình tích luỹ chân nguyên, chân nguyên càng nhiều càng có hi vọng đạt tới Bán bộ Vương Giả đỉnh phong, có cơ hội trùng kích lên Sinh Tử Cảnh. Nếu chân nguyên tích luỹ không đủ thì không thể nào trùng kích lên Sinh Tử Cảnh được.
Bán bộ Vương Giả tích luỹ chân nguyên thập phần khó khăn, nếu dùng Thượng phẩm linh thạch để tu luyện thì cho dù hơn trăm năm cũng chưa chắc đạt tới cảnh giới Bán bộ Vương Giả đỉnh phong, nếu dùng Cực phẩm linh thạch tu luyện thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Nhưng tốt nhất vẫn là dùng Thuỷ tinh chân nguyên, nó không khác gì một con đường tắt rút ngắn đi rất nhiều thời gian tu luyện.
Đáng tiếc, Cực phẩm linh thạch rất khó tìm, Ngũ phẩm tông môn cũng không có bao nhiêu, mà Thuỷ tinh chân nguyên thì chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương Giả mới có thể chế tạo ra.
Bạo Viêm Vương có thể có được tu vi thâm hậu như vậy là bởi vì hắn ở Thôn Phệ Đảo mỗi tháng đều có không ít Thuỷ tinh chân nguyên để tu luyện. Vương Thái Nhất có tu vi gấp hai lần Bạo Viêm Vương, còn ẩn ẩn có thực lực Bán bộ Vương Giả tối cường giả thì cũng là bởi vì hắn là một nhân vật trọng yếu của Hắc Thuỷ liên minh, Thuỷ tinh chân nguyên không sợ thiếu.
Lôi Linh Vương ở Chân Linh Đại Lục mới là hàng thật giá thật là một trong những Bán bộ Vương Giả tối cường giả. Hắn không thể nào có vô số Cực phẩm linh thạch để tu luyện, mà Thuỷ tinh chân nguyên càng không có khả năng. Đoán chừng là hắn có cơ duyên nào đó đạt được một bảo vật có thể làm tăng lên tu vi, dù sao tuổi của hắn cũng không lớn, nếu dựa vào tích luỹ thì tối thiểu cũng phải mất mấy chục năm mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy.
Cho nên, Diệp Trần rất rõ ràng, võ giả tu luyện thì thiên phú là rất trọng yếu nhưng tài nguyên cũng quan trọng không kém. Ví dụ như ở cảnh giới Bán bộ Vương Giả, nếu ngươi có được tài nguyên sung túc, thì tốc độ tăng trưởng tu vi phải nhanh hơn thường nhân gấp mười lần, mấy chục lần!
"Oanh!"
Bạch Yểm bước tới một bước, năng lượng chấn động bốn phía, hắn khẽ quát một tiếng, hai tay hoá thành vô số thủ ảnh, hướng Diệp Trần phát động công kích mãnh liệt.
Không gian trước mặt Bạch Yểm thoáng vặn vẹo, đại lượng khí kình xám bạch sắc như những đạo phong nhận sắc bén kích bắn ra, có xoay tròn bắn tới, có mạnh mẽ bổ xuống, có đâm thẳng, có va chạm cải biến quỹ tích ... trong nháy mắt, rậm rạp chằn chịt xám, bạch khí kình như một cái thiên la địa võng bao phủ xuống thân hình Diệp Trần.
Ánh mắt Diệp Trần trở nên sắc bén, đem quỹ tích của từng đạo khí kình nhìn rõ trong mắt sau đó mới rút Lôi Kiếp Kiếm ra, vừa đâm, vừa chém vừa quét ... xám bạch sắc khí kình tuy nhiều nhưng không có một đạo nào có thể tiếp cận Diệp Trần trong vòng một trượng, phảng phất như một trượng này là một cái tuyệt đối lĩnh vực, bất kỳ vật gì cũng không thể tới gần.
"Choang!"
Trong hư không, một số khì kình va chạm vào nhau, lần nữa cải biến lộ tuyến công kích.
Bất quá cũng chỉ là phí công, Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần nhanh tới cực hạn, vô thanh vô tức, có một số khí kình rõ ràng tấn công sau lưng Diệp Trần nhưng Diệp Trần lại có thể chăn trước khiến khí kình vừa tới gần phạm vi một trượng quanh hắn đã bị đánh nát, căn bản không thấy được Diệp Trần đã phản kích lúc nào.