Diệp Trần hít sâu một hơi, hỏi:
- Tiền bối, nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung là cái gì? Là người chết phục sinh sao?
- Nếu đơn giản như thế thì tốt rồi!
Người trong tranh cảm thán một tiếng.
- Tiền bối là ai?
Diệp Trần cả gan hỏi.
- Nguyên Thương Hải!
- Nguyên Thương Hải? Cái tên này sao nghe quen như vậy?
Trên mặt hắc y lão giả lộ vẻ suy tư rồi bỗng nhiên chuyển thành kịch biến, cả kinh kêu lên:
- Nguyên Hoàng Nguyên Thương Hải! Ngươi là Nguyên Hoàng?
- Nguyên Hoàng?
Diệp Trần cũng kinh sợ, vết ấn ký cuối cùng trên tấm Đế Ngấn Bia ở Chân Linh Đại Lục chính là của Nguyên Hoàng. Nguyên Hoàng trời sinh pháp thể, chân nguyên có thể nói là vô cùng vô tận, nếu như người trong tranh thật sự là Nguyên Hoàng vậy thì quá khó tin ...
Người trong tranh cười nhạt một tiếng nói:
- Nguyên lai vẫn còn có người nhớ rõ tên của ta!
Người trong tranh nói như vậy thì chẳng khác nào đã thừa nhận hắn đúng là vị Phong Đế Vương Giả cuối cùng trên Chân Linh Đại Lục có thể lưu lại ấn ký trên Đế Ấn Bia - Nguyên Hoàng!
- Tiền bối yên tâm, nếu có năng lực, Diệp Trần nguyện ý đi hoá giải cái nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung kia, nếu không đủ năng lực thì xem như tiền bối nhìn lầm người!
Diệp Trần trịnh trọng nói.
- Nhìn lầm người? Ha ha, ngươi ngược lại rất thành thật!
Nguyên Hoàng cười nói.
Sắc mặt hắc y lão giả biến đổi mấy lần, cuối cùng thần sắc dữ tợn, nói:
- Cho dù ngươi là Nguyên Hoàng thì thế nào? Nguyên Hoàng chính thức đã chết, ngươi chẳng qua chỉ là một đạo hình ảnh tàn lưu lại của hắn mà thôi, ngươi cho rằng bằng vào một cái hình chiếu của ngươi mà có thể chiến thắng ta sao?
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao!
Nguyên Hoàng bước một bước phóng ra khỏi bức tranh, xuất hiện trong thế giới thực. Vết thuỷ mặc trên người hắn dần dần nhạt đi, nhìn lại không có khác gì một chân thân. Duy chỉ có khi dùng Linh hồn lực cảm ứng mới có thể phát hiện khối thân thể này có chút mơ hồ hư ảo, không chân thật mà thôi!
- Thử thì thử, xem ta đánh bại ngươi thế nào! Ma Ngấn Diệt!
Lúc chiến đấu với Diệp Trần, hắc y lão giả không có thi triển ra áo nghĩa võ học, nhưng với hình ảnh của Nguyên Hoàng thì bất đồng. Trước khi không biết được thực lực rõ ràng của đối phương, hắc y lão giả vẫn cẩn thận một chút, nếu không người bị thiệt chỉ có thể là lão.
Một chưởng xuất ra, trong hư không lập tức hiện ra một đạo hắc ám liệt ngân giống như một cái lạc ấn muốn khắc lên hình chiếu của Nguyên Hoàng, vô cùng bá đạo cường thế, không cách nào né tránh.
Trong mắt Diệp Trần híp lại. Nếu vừa rồi hắc y lão giả sử dụng áo nghĩa võ học thì cho dù hắn có Thiên Hạt Kiếm cũng không thể nào ngăn chặn được! Chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn!
- Áo nghĩa quá thấp!
Hình chiếu Nguyên Hoàng lắc đầu, điểm một ngón tay lên đạo hắc ám liệt ngân, sau đó tuỳ ý vạch một vòng tròn. "Phốc!" Đạo hắc ám liệt ngân lập tức tan vỡ phảng phất như chưa từng tồn tại!
- Khốn kiếp, Ma Đạo Trường Hà!
Hắc y lão giả rống lớn một tiếng, chân nguyên thúc dục tới cực hạn, quanh thân lão bắn ra hắc sắc quang mang chói mắt, hay tay lão duỗi ra, đẩy mạnh về phía hình chiếu của Nguyên Hoàng, phảng phất như muốn ngạnh sinh chùi đi hình chiếu của Nguyên Hoàng vậy.
- Võ học của Ma tộc sao?
Nhìn dòng sông màu đen sền sệt nhanh chóng lao tới kia, hình chiếu Nguyên Hoàng vẫn lộ ra biểu hiện lạnh nhạt, một quyền đơn giản đánh ra. "Oanh!" Dòng sông màu đen lập tức bạo liệt, bắn ra vô số giọt nước màu đen giống như không gian ở giữa hai người đột nhiên xuất hiện một đoàn suối phun trào vậy.
Một quyền này của hình chiếu Nguyên Hoàng đã đạt tới trình độ vang dội cổ kim!
- Không thể nào, chỉ là một cái hình chiếu, làm sao có thể mạnh như vậy?
Hắc y lão giả bị chấn bay ngược ra sau hơn mười dặm mới có thể dừng lại.
- Ngươi quá yếu! Võ học cấp thấp, võ đạo ý chí cấp thấp, đây là trình độ của Sinh Tử Cảnh Vương Giả hiện nay sao?
Hình chiếu Nguyên Hoàng chắp tay đứng tại chỗ thản nhiên nói.
- Đừng quá kiêu ngạo, thời đại thuộc về ngươi sớm đã qua rồi!
Hắc y lão giả tóc tai rối mù, trên hai tay lão hiện ra những đường vân màu đen trông rất quỷ dị nhanh chóng bao trùm cả bàn tay. Theo những đường hắc vân này thành hình thì khí thế của lão càng cao thêm, chân nguyên chấn động vô cùng khủng bố, làm cho cả không gian như lắc lư xuất hiện từng vết rách dài rộng.
- Ồ, ngươi đã đem Cực phẩm thủ sáo luyện nhập vào trong cơ thể, xem như cũng được!
Hình chiếu Nguyên Hoàng khẽ nhíu mày rồi gật gật đầu nói.
- Đi chết đi!
Hắc y lão giả lúc này đã mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần là người ngăn cản lão đều phải chết. Một chưởng xuất ra, một đạo hắc ám liệt ngân càng thêm thâm thuý nhanh chóng kích tới hình chiếu của Nguyên Hoàng.
Hình chiếu của Nguyên Hoàng mặt không đổi sắc, thân hình nhoáng một cái, phảng phất như đã biến mất khỏi không gian, đột ngột xuất hiện ở phía sau hơn mười dặm, đạo hắc ám liệt ngân kia không thể khắc ấn lên hình chiếu Nguyên Hoàng nên chỉ có thể lạc ấn tại trong hư không thật lâu không tiêu tán.
- Thủ đoạn này! Thân pháp này!
Diệp Trần là lần đầu tiên chứng kiến hai đại Sinh Tử Cảnh Vương Giả giao thủ với nhau. Thủ đoạn của hắc y lão giả làm hắn rất khiếp sợ, rõ ràng có thể lưu ấn ký trong hư không thật lâu không tán. Nếu cái này mà khắc lên trên người thì không phải cũng không cách nào khép lại, bị tra tấn dày vò liên tục sao? Mà thân pháp của Nguyên Hoàng càng thêm thần bí khó lường. Hắn di động giống như đã bỏ qua lực cản không gian làm cho hắc y lão giả không cách nào khoá chặt hắn được.
Hắc y lão giả so với Diệp Trần còn khiếp sợ hơn trăm lần, sự cường đại của Ma Ngấn Diệt ở đây lão là người rõ ràng nhất. Loại thủ đoạn này chỉ có thể ngạnh kháng chứ không cách nào né tránh được, bởi vì đạo hắc ám liệt ngân kia đã tập trung vào khí tức sinh mệnh của ngươi, đến chết không thôi. Cho dù ngươi có trốn trong hư không cũng không được. Lúc trước hình chiếu của Nguyên Hoàng có thể dùng một ngón tay phá đi hắc ám liệt ngân lão còn có thể chấp nhận được, bởi vì Ma Ngấn Diệt đúng là có thể phá huỷ được, nhưng lần này hình chiếu của Nguyên Hoàng lại có thể tránh né, khiến cho Ma Ngấn Diệt mất đi mục tiêu phải lạc ấn trong hư không!
- Thân thể này của ta năng lượng có hạn, không dây dưa với ngươi nữa! Kiếm, đến!
HÌnh chiếu Nguyên Hoàng từ khoảng cách hơn mười dặm vẫy tay một cái, Phá Tà Kiếm ở bên hông Diệp Trần tự động ra khỏi võ bay thẳng vào tay hắn, mà Diệp Trần ngay cả phản ứng cũng không kịp!
- Phá Tà Kiếm?
Diệp Trần khó hiểu, theo lý thì Thiên Hạt Kiếm so với Phá Tà Kiếm cường đại hơn, nếu hình chiếu của Nguyên Hoàng cầm Thiên Hạt Kiếm chém giết hắc y lão giả sẽ không cần tốn bao nhiêu sức lực a!
Hình chiếu Nguyên Hoàng tựa hồ biết rõ tâm tư của Diệp Trần, nói:
- Phá Tà Kiếm ẩn chứa phá tà chi lực, chuyên nhằm vào Nhân Ma tộc, mà thanh Cực phẩm bảo kiếm kia của ngươi tiêu hao quá nhiều chân nguyên, dùng thân thể hiện tại của ta không cách nào thừa nhận quá nhiều tiêu hao, hơn nữa, đối với ta thì Phá Tà Kiếm đủ dùng rồi!
- Thì ra là vậy!
Diệp Trần gật gật đầu, hình chiếu của Nguyên Hoàng dù sao cũng không phải là bản thân Nguyên Hoàng, không thể có được chân nguyên vô cùng vô tận, năng lượng chỉ có hạn, cho nên nếu có thể ít tiêu hao bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu.
- Hư Nguyên Trảm!
Cầm Phá Tà Kiếm trong tay, ánh mắt của hình chiếu Nguyên Hoàng thoáng trở nên lăng lệ, một tay đơn giản vung kiếm lên, Phá Tà Kiếm kích phát ra một đạo kiếm khí như vô hình, chém mạnh tới hắc y lão giả.
- A!
Hắc y lão giả hét lớn một tiếng, lão rõ ràng không cảm ứng được quỹ tích của một kiếm này, nhưng trực giác cho lão biết nếu bị trúng một kiếm này, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh!
- Ma Thiểm!
Thân thể lão trở nên lập loè phóng vụt đi. "Phốc phốc phốc ..." Vô hình kiếm khí trên lên thân thể hư ảo của hắc y lão giả, nhìn như thất bại nhưng Diệp Trần biết là không phải như vậy bởi vì có huyết thuỷ bắn ra, còn ẩn ẩn có một tiếng rên rỉ đau đớn truyền ra.
Quả nhiên, thân thể hư ảo tan vỡ, một cánh tay thật từ chỗ đó rơi xuống, bị kiếm khí nghiền thành huyết vụ rồi hoá thành hư vô.
Ở cách đó một khoảng xa, thân hình hắc y lão giả hiện ra, sắc mặt lão tái nhợt, cánh tay phải dĩ nhiên đã cụt!
- Vì sao? Vì sao ta vẫn bị chém trúng?
Thần sắc của lão lúc này đầy kinh hãi, Ma Thiểm cũng là võ học Ma tộc. Võ học của Ma tộc tuy không cần lĩnh ngộ áo nghĩa nhưng trên thực tế Ma Thiểm lại có ẩn chứa không gian lực, chỉ có điều là bất đồng hình thức với Không Gian áo nghĩa mà thôi, bản chất không có gì khác nhau.
Vốn tưởng rằng thi triển Ma Thiểm là có thể tránh được, nhưng nào ngờ lão vẫn bị chém đứt một cánh tay phải!
Hình chiếu Nguyên Hoàng nói:
- Vận khí của ngươi không tệ, thực lực hiện tại của ta so với chân thân của ta chênh lệch quá nhiều, hơn nữa Hư Nguyên Trảm là một chiêu yếu nhất của ta, những võ học khác quá tiêu hao năng lượng!
Diệp Trần trợn mắt há mồm, thực lực của hình chiếu Nguyên Hoàng khẳng định xa xa không bằng được chân thân, chênh lệch rất lớn, Hư Nguyên Trảm lại là một chiêu yếu nhất của hắn nhưng dù là vậy mà hắc y lão giả thân là một Nhân Ma Vương ở trước mặt hắn vẫn chịu không nổi một kích, bởi vậy có thể đoán chân thân Nguyên Hoàng cường đại tới mức nào!
- Bất quá, ta đã nhìn thấy quỹ tích di động của ngươi, nên lần này, diệt!
HÌnh chiếu của Nguyên Hoàng lần thứ hai vung Phá Tà Kiếm lên chém ra!
- Không!
Hắc y lão giả hoảng sợ trốn nhanh vào trong hư không mà chạy thục mạng, nhưng dưới sự truy kích của Hư Nguyên Trảm, không gian giới tuyến trở nên trong suốt, Diệp Trần có thể nhìn rõ được hắc y lão giả đang chạy thục mạng trong hư không vô cùng chật vật, thần sắc hoảng sợ!
- Uy phong thật lớn a! Không hổ là Nguyên Hoàng một thời hô phong hoán vũ!
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên rơi xuống vô số cánh hoa màu đen, những cánh hoa này chỉ cỡ một cái đồng tiền, hoa văn rõ ràng, tính chất nhu hoà so với những cánh hoa bình thường không khác gì nhau. Số lượng cánh hoa rất nhiều, phảng phất như vô cùng vô tận phủ khắp không gian như hoa vũ. Những cánh hoa này cũng bỏ qua không gian giới tuyến sau khi xuất hiện liền tiếp tục rơi xuống, trong nháy mắt chạm đất lập tức biến mất. "Phốc!" Sau lưng hắc y lão giả là nơi tập trung nhiều cánh hoa nhất, đột nhiên một hắc y nữ tử hoa lệ xinh đẹp xuất hiện nơi đó. Nữ tử này dáng người cao gầy, hai con người là màu đỏ nhạt, bộ ngực cao ngất tăng một phần thì dư mà giảm một phần thì thiếu, rất vừa vặn cân xứng. Tay phải nàng khẽ vẫy một cái, một cổ lực lượng vô hình chấn động, chém ra. "Xoẹt!" Vô hình kiếm khí lập tức tiêu thất trong hư không!
- Đại tộc trưởng!
Nghe thanh âm của nữ tử này, thần kinh đang căng cứng của hắc y lão giả thả lỏng xuống, trên mặt liền lộ vẻ may mắn, rồi nhanh chóng xoay người cung kính hành lễ với hắc y nữ tử.
- Đại tộc trưởng của Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải, chẳng phải là Nhân Ma Hoàng sao?
Diệp Trần thầm kêu bất ổn, Nhân Ma tộc có chia ra các tộc chi, những tộc trưởng các chi chỉ gọi là tộc trưởng, chỉ có người đứng đầu cả Nhân Ma tộc mới được gọi đại tộc trưởng!
- Ồ, một cường giả đến. Tiểu tử ngươi đắc tội cũng không ít người a!
Hình chiếu Nguyên Hoàng khẽ nhăn mày, bất đắc dĩ nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần cười khổ nói:
- Cái gì đến sẽ đến, có trốn cũng không được!
Rất hiển nhiên, đối phương là vì Mộ Dung Khuynh Thành mà đến, nếu chỉ vì hắn thì còn chưa đủ để Nhân Ma Hoàng phải tự mình xuất động!
- Nàng là Hoàn mỹ nhân ma huyết mạch mà ngươi nói?
Hắc y nữ tử nhìn về phía Mộ Dung Khuynh Thành đang bị nhốt trong thuỷ tinh không gian, hỏi hắc y lão giả.
- Vâng, đúng là nàng, hơn nữa nàng ta tu luyện là thuần khiết ma lực!
Hắc y lão giả vừa nói vừa vận chuyển Bất Tử Thân khôi phục lại cánh tay phải bị chém đứt. Huyết nhục ở vai phải của lão liên tục nhúc nhích, rồi cánh tay phải của lão lập tức dài ra, theo đó khí tức của lão cũng hạ thấp một đoạn. Rất hiển nhiên, một kiếm vừa rồi của hình chiếu Nguyên Hoàng đã đoạn đi không ít tu vi của lão.
Đánh giá cánh dơi sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành, hắc y nữ tử gật gật đầu nói:
- Thức tỉnh là thiên phú tốc độ, không tệ, không tệ!
- Đại tộc trưởng, ngài hãy giết bọn chúng đi!
Sát khí của hắc y lão giả nổi lên nhìn về phía hình chiếu Nguyên Hoàng và Diệp Trần, vừa rồi thiếu chút nữa lão đã mất mạng rồi!
- Chuyện này không cần ngươi bận tâm, hơn nữa ngươi cũng quá tùy tiện rồi!
Hắc y nữ tử cách không vẫy tay một cái, một sợi tơ bạch sắc từ trong cơ thể của hắc y lão giả liền bay ra. Sợi tơ này ẩn chứa lực lượng tịnh hoá cực kỳ bá đạo, khí tức không hề lộ ra ngoài cho nên nó ẩn nấu trong cơ thể là hắc y lão giả vẫn không hề phát hiện.
- Phá tà chi lực!
Hắc y lão giả giật mình, thứ này tuy sẽ không khiến hắn chết nhưng sẽ mài mòn tu vi của hắn không cách nào khôi phục được. Đáng sợ hơn là, nếu ở lúc hắn đang suy yếu, cổ phá tà chi lực này đột nhiên bộc phát thì cho dù hắn không chết cũng sẽ rơi vào cảnh tẩu hoả nhập ma.