Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 973 - Chương 973: Phong Chi Kiếm Trận

Đứng trong hư không, hung linh cự lang đình chỉ công kích. Nó có thể cảm ứng được dưới nền đất không có dao động của sinh mệnh. Nhân loại khó chơi này rốt cuộc đã chết rồi.

- Sinh Tử luân hồi, sinh không phải khởi điểm, chết không phải tới hạn.

Vốn dưới nền đất không có dao đông sinh mệnh, đột nhiên bắt ra sinh cơ cường liệt, trên một vùng đất bị phá nát thành một đống hỗn độn, cây cỏ bắt đầu sinh trưởng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sinh trưởng của nó. Chỉ trong chốc lát, phương viên mấy trăm dặm liền biến thành ốc đảo.

Mặt đất sụp đổ, Diệp Trần phá đất bay lên, khí tức tăng vọt.

Lúc này hắn đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Sinh Tử khí mơ hồ tuần hoàn sinh sôi bất diệt.

- Thực sự phải cám ơn ngươi.

Ngẩng đầu, Diệp Trần nhìn về phía hung linh cự lang đang chuẩn bị rời đi. Ánh mắt cường liệt chiến ý.

Bá!

Hung linh cự lang không có cảm tình, không biết kinh ngạc vì sao con người này lại không có chết. Nó thiểm điện xẹt qua, lại tiếp tục tấn công điên cuồng.

Không lùi không tránh, Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm vung lên, mũi kiếm xẹt qua không gian thời gian, xé mở một cái khe đen kịt nhỏ dài.

Xé rách không gian, hiện tại Diệp Trần cũng có thể làm được, hắn có thể cảm giác được mũi kiếm xé rách không gian thời gian, phảng phất đột phá sự cản trở, kiếm tốc không ngừng đề thăng uy lực. Dường nhe cái khe hẹp dài và nhỏ kia đang giúp cho Phá Tà Kiếm gia tăng kiếm tốc.

Ba!

Hữu trảo của hung linh cự lang và Phá Tà kiếm cùng va chạm một chỗ. Lần va chạm này không có phát sinh ra thanh âm kinh thiên động địa, mà hình như một bình thủy tinh trong nháy mắt bị nghiền nát. Đương nhiên, không có khả năng bình thủy tinh bị nghiền nát, thứ bị nghiền nát chính là không gian. Hung linh cự lang và Diệp Trần điều sở hữu năng lực xé rách không gian. Khi lực lượng hai người va chạm cùng một chỗ, hầu như tương đương với một kích toàn lực của vương giả Sinh Tử Cảnh.

Lần đầu hung linh cự lang bị Diệp Trần đẩy lùi.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng bị đẩy lui trăm bước.

- Hiện tại, lực công kích của nó và ta tương đương nhau. Thế nhưng luận kỹ xảo chiến đấu, nó xa xa còn không bằng ta.

Trên mặt hiện lên bộ dáng tươi cười, thân hình Diệp Trần chợt lóe, lấy tốc độ siêu việt hơn trước tấn công hung linh cự lang, trên đường công kích, không gian sản sinh ra những nếp nhăn nhè nhẹ.

Hung linh cự lang không có linh trí, không biết được tâm tình nó như thế nào. Thấy Diệp Trần công kích tới nó lập tức đứng vững tại chỗ, chuẩn bị nghênh chiến.

- Linh Tê Nhất Kiếm!

Khi cự ly của hai người không đến trăm mét, Diệp Trần bỗng nhiên đâm ra một kiếm, cổ tay run run...

Phụt phụt phụt phụt phụt...

Hư không bị đâm thành vô số cái khe thật nhỏ. Hung linh cự lang chưa tới gần, thân thể đã xuất hiện nghìn vết thương, trăm lỗ hổng. Hiên giờ nó giống như một cái sàng vậy.

Chỉ là hung linh đỉnh giai không có dễ dàng giết chết như vậy. Những thương thế này đối với hung linh cự lang mà nói cũng không có nguy hiểm đến tính mạng của nó, khó có thể đánh tan nó được..

Cự miệng mở ra, hung linh cự lang hướng tới Diệp Trần phun ra một viên quang cầu ẩn chứa Sinh Tử khí. Quang cầu xuyên thủng hư không, ngay lập tức xuất hiện trước người Diệp Trần.

- Tàn Nguyệt!

Diệp Trần lăng không phiêu hốt, Phá Tà Kiếm chém ngang một chém, tàn nguyệt hắc sắc chém quang cầu thành hai, kiếm kính cường đại đồng dạng đục lỗ không gian xung quanh.

Hung linh cự lang có thể cảm nhận được thực lực của Diệp Trần đang biến hóa. Cự miệng liên tiếp mở ra, một viên quang cầu do Sinh Tử khí ngưng kết mà thành lại một lần nữa công kích Diệp Trần.

Đối mặt với vô số quang cầu, Diệp Trần không dám chậm trễ, hắn phóng xuất ra kiếm vực. Kiếm vực bao phủ xung quanh, không gian dường như kiên cố hơn rất nhiều. Quang cầu xuyên thủng không gian mà đến, uy lực suy giảm đi rất nhiều, tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều. Cuối cùng bị Diệp Trần đánh nát một cách đơn giản.

Đánh nát quang cầu, Diệp Trần cấp tốc áp sát hung linh cự lang, thừa dịp đối phương đang trong quá trình hấp thu Sinh Tử khí, một kiếm lại chém tới, chính là Kính Hoa Phá Diệt.

Hung linh cự lang bị phong tỏa trong một không gian đặc thù, không gian nghiền nát, thân thể cũng bị nghiền nát biến thành trăn nghìn khối, giống như một tấm gương bị đánh võ.

Uy lực Kính Hoa Phá Diệt vốn thập phần kinh khủng, tại thời điểm Diệp Trần chưa có được khả năng xé rách không gian thì đã có được lực sát thương nghiền nát không gian. Hiện tại tu vi Diệp Trần đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền qua đệ nhị trọng. Kính Hoa Phát Diệt cũng nhờ đó mà được tăng cường uy lực. Một kiếm liền giết chết hung linh cự lạng.

Hung linh cự lang vừa chết, thân thể tan biến, một khối Sinh Tử lệnh bài xuất hiện, tản mát ra dao động đặc thù.

- Rốt cuộc cũng đánh chết!

Diệp Trần thở dài một hơi, nếu như hunh linh cự lang không chết thì hắn bắt buộc phải lấy Thiên Hạt Kiếm ra trực tiếp một kiếm giết chết hắn. Dù sao trong khoảng thời gian ngắn Diệp Trần không có khả năng tiếp tục đột phát. Mà hung linh cự lang càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh, không biết mệt mỏi là gì.

Sinh Tử lệnh bài tới tay, Diệp Trần tinh tế quan sát một chút sau đó hắn thu Sinh Tử lệnh bài vào trong trữ vật linh giới.

- Viên Sinh Tử thạch thứ nhất giúp ta đột phá lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng. Viên thứ hai tuy rằng không giúp cho ta tiếp tục đột phá nhưng dưới áp lực mà hung linh đỉnh giai mang lại lại khiến cho ta tiếp tục đột phá. Hiện tại ta còn thiếu ba viên Sinh Tử thạch nữa mới có thể đột phá lên Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng.

Sau khi rời khỏi Sinh Tử bí cảnh, còn có phiền phức đang chờ đợi Diệp Trần. Diệp Trần không có biện pháp dễ dàng đối phó. Trong máy ngày cuối cùng hắn buộc phải tìm được ba viên Sinh Tử thạch.

- Tiếp tục liệp sát đi! Sinh Tử hung linh ở khu vực hạch tâm vô cùng hữu hạn, liệp sát xong cũng chỉ có thể chờ vào vận khí ở Sinh Tử điện.

Thân hình chợt lóe, Diệp Trần biến mất tại chỗ.

Huyế Thiên đại lục, Vạn Lang bình nguyên Bạch Lang tông.

Bạch Lang tông là một trong thập đại yêu tông. Kiến trúc diện tích vô cùng rộng lớn. Gồm ba tầng trong, ba tầng ngoài. Ba tầng ngoài đại đa số đều là nhân lang. Những nhân lang này đẳng cấp thấp nhất cũng là cấp năm. Tuy rằng không thể hóa thành hình người nhưng do có thủ đoạn đặc thù mà bọn họ đều có thể đứng thẳng người để hoạt động. Trong khi đó, ba tầng trong tuy nói cũng có nhân lang, nhưng tất cả đều đã hóa thành hình thái nhân loại. Có thể hóa thành hình thái nhân loại, đẳng cấp tự nhiên không thấp. Ít nhất cũng phải đạt được cấp bảy.

- Di! Lang thiếu vì sao trở về. Sinh Tử bí cảnh không phải còn chưa có kết thúc sao?

- Không thích hợp. Lẽ nào Lang thiếu ở trong Sinh Tử bí cảnh bị người ta đánh chết?

- Có khả năng này.

Phía dưới chúng lang yêu nghị luận, thần tình kinh hãi.

- Lang nhi! Chuyện gì xảy ra?

Trong một tòa cung điện ở khu vực hạch tâm Bạch Lang tông. Một lão giả tóc trắng xóa đi ra. Ánh mắt lão giả xanh mượt, con ngươi dựng đứng lên.

Sưu!

Lang thiếu hóa thành một đạo hồng quang hạ xuống.

- Thái thượng trưởng lão! Ta bị người ta đánh chết!

Lang thiếu mặt đầy xấu hổ, mang theo sự ức chế phẫn nộ và nghẹn khuất.

- Cái gì! Ngươi bị ai đánh chết. Là người của Huyết Thiên đại lục hay là Chân Linh đại lục. Hay là Thiên Kiếm đại lục.

Lão giả tóc trắng, sắc mặt âm trầm truy vấn.

- Là một nhân loại ở Huyết Thiên đại lục.

- Nhân loại? Người giết ngươi là một nhân loại thiên tài ở Huyết Thiên đại lục. Nhân loại thiên tài chỉ có tứ ma mới có. Trong tứ ma, Lệnh Hồ Dực hẳn không phải là đối thủ của ngươi. Bất Tử ma thiếu và Thiết Cuồng Tôn cùng Ma Nữ Đao bọn họ hẳn biết quy củ của Huyết Thiên đại lục?

Lang thiếu lắc đầu:

- Không phải bọn hắn, là một nhân loại mà cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua. Hắn cùng với Ma Nữ Đao Lam Sơn Mi có chút quan hệ. Hắn mặc áo lam, vũ khí là kiếm, bề ngoài chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi.

- Mặc kệ hắn là ai, ta muốn hắn chết không có chỗ chôn. Nếu hắn ở Huyết Thiên đại lục có tông môn, Bạch Lang tông ta sẽ diệt tông môn của hắn, trảm thảo trừ căn.

Ngữ khí của lão giả tốc trắng dày đặc. ...

Hổ Khiếu sơn mạch, Thiên Hổ yêu tông.

Bên trong Thiên Hổ đại điện.

- Người giết ngươi không phải là tứ ma, là một kiếm khách nhân loại? Hơn nữa cùng với Ma Đao tông tiểu oa nhi Lam Sơn Mi có quan hệ. Chết tiệt!

Tông chủ Thiên Hổ yêu tông ở trong tông, thấy Hổ thiếu đột nhiên trở về giật mình vô cùng. Hỏi qua một hồi, mới biết hắn bị một thiên tài nhân loại sử dụng kiếm đánh chết. Làm sao không phẫn nộ cho được.

- Ngươi trước bế quan đi. Không đạt được Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng, không được đi ra. Đây là hình phạt dành cho ngươi.

Tông chủ Thiên Hổ yêu tông lạnh lùng nói với Hổ thiếu.

- Vâng!

Hổ thiếu cũng biets chính mình bị người ta đánh chết là do thực lực không đủ. Hắn cam tâm tình nguyện tiếp thu hình phạt. Chỉ là trong nội tâm hắn đối với Diệp Trần vô cùng thống hận. Nếu như không phải đối phương đánh chết hắn, hắn hoàn toàn có cơ hội tìm được đủ Sinh Tử thạch đột phát lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng. ...

Trong khu vực hạch tâm của Sinh Tử bí cảnh, bên trong một sơn cốc, Phong Phiêu Linh vừa mới đánh chết một đầu hung linh cao giai tương đối cường hãn. Vận khí của hắn khá tốt. Bên trong cơ thể của đầu hung linh cao giai này vừa hay có một viên Sinh Tử thạch.

- Xem ra có hi vọng đột phá lên Sinh Tử huyền qua đệ tam trọng.

Vừa muốn xoay người rời đi, thân thể Phong Phiêu Linh chợt dừng lại. Bầu trời phía trên sơn cốc không biết từ khi nào xuất hiện một gã thanh niên mặc lục y. Tuy trên tay thanh niên này không có kiếm nhưng kiếm ý cường liệt đang tập trung trên người Phong Phiêu Linh. Chỉ cần thân thể Phong Phiêu Linh khẽ động, lục y thanh niên sẽ dành cho Phong Phiêu Linh một kích đáng sợ.

- Kiếm Trận Hậu. Nguyên lai là ngươi!

Trên mặt Phong Phiêu Linh hiện lên sự bất đắc dĩ.

Kiếm Trận Hậu là một trong thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Lần trước tiến vào trong Sinh Tử bí cảnh, Phong Phiêu Linh đã được kiến thức qua thực lực của Kiếm Trận Hậu. Có thể nói ngoại trừ La Thiên của Chân Linh đại lục ra, không ai là đối thủ của Kiếm Trận Hậu, hắn lại càng không.

- Để ta động thủ hay là ngươi tự sát!

Kiếm Trận Hậu thản nhiên nói.

- Tuy rằng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng muốn ta tự sát là điều không thể xảy ra.

Phong Phiêu Linh thu liễm sự bất đắc dĩ lại, trầm giọng nói.

- Tốt! Xem ra ngươi cũng không phải là ngươi không có thực lực.

Kiếm Trận Hậu vung tay lên, bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm xuất hiện trước người hắn, lượn lờ bất động.

- Trốn!

Không có bất luận ý niệm gì, Phong Phiêu Linh xoay người chạy trốn, thực lực của Kiếm Trận Hậu không phải là người như hắn có thể đối phó được. Chạy trối chết còn có một tia hi vọng.

Phong Phiêu Linh am hiểu phong chi áo nghĩa, tốc độ cực nhanh, thân hình chợt lóe lên đã bay xa hơn trăm dặm. Có cảm giác như hắn có được sự trợ giúp từ gió nên mới có thể bay nhanh như vậy.

- Thoát được rồi chứ?

Kiếm Trận Hậu liếc nhìn về phương xa, tay phải khẽ giơ lên sau đó hướng tới phương hướng Phong Phiêu Linh chạy trốn điểm một cái.

Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!

Bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm vụt bay với tốc độ điện quang, trên đường đi do ma sát với không khí mà tóe lửa. Đồng thời bốn thanh kiếm cấu thành một kiếm trận, một kiếm phía trước ba kiếm phía sau. Mà bên ngoài kiếm trận gió xoáy lượn lờ. Chính nhờ gió xoáy này nên tốc độ phi thành của nó mới nhanh đến như vậy.

Phong chi kiếm trận.

Phụt!

Tốc độ của Phong Phiêu Linh rất nhanh, thế nhưng tốc độ của Phong chi kiếm trận còn nhanh hơn. Kiếm trận chợt lóe, trên người Phong Phiêu Linh xuất hiện một cái động ở giữa ngực. Thân thể từ từ nhạt đi.

- Cư nhiên ngay cả bán cực phẩm áo giáp cũng có thể xuyên thủng một cách đơn giản. Kiếm Trận Hậu quả nhiên danh bất hư truyền. Tuy ra phải trở lại Chân Linh đại lục nhưng vẫn còn đó một Diệp Trần khiến ngươi bận tâm!

Cười khổ một tiếng, Phong Phiêu Linh biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh, chỉ để lại một viên Sinh Tử thạch phiêu phù ở không trung.

Kiếm Trận Hậu thong thả bay tới, đưa tay bắt lấy viên Sinh Tử thạch rồi dung nhập vào trong cơ thể.

- Chân Linh đại lục ngày càng sa sút, La Thiên không biết thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ nào.

- Là Phong Phiêu Linh.

Từ rất xa, Diệp Trần thấy thân thể Phong Phiêu Linh xuyên thủng, biến mất tại Sinh Tử bí cảnh. Chợt một lục y thanh niên xuất hiện ở nơi đó.

- Lấy ngự kiếm thuật khu sử kiếm trận! Hừ!

Diệp Trần nhanh chóng bay tới.

- Ân?

Kiếm Trận Hầu nghiêng đầu kỳ quái nhìn về phía Diệp Trần. Người bình thường kiến thưc qua thực lực của hắn chạy trốn còn không kịp. Đằng này đối phương chủ động đến gần, ánh mắt tản ra sát khí nhè nhẹ.

- Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Thực lực không thấp, đang tiếc quá ngu xuẩn.

Kiếm Trận Hầu xoay người, lạnh lùng nhìn Diệp Trần.

- Xưng tên ra đi! Ta không giết người vô danh.

Diệp Trần nói:

- Ngươi hẳn là Kiếm Trận Hầu của Thiên Kiếm đại lục.

Bình Luận (0)
Comment