Tượng thiếu rất thoải mãi. Hắn biết rõ, Sinh Mệnh khí tức của mình có bao nhiêu cường đại.
Lưu tên mình trên bảng Sinh Tử.
Bá!
Đệ nhất!
Tượng thiếu vượt qua Diệp Trần, vượt qua Bất Tử ma thiếu, chễm trệ ngồi ở vị trí thứ nhất.
- Xem ra lần này Tượng thiếu có cơ hội tranh giành bài danh đệ nhất bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh a.
- Lần trước Sinh Mệnh khí tức của Bất Tử ma thiếu đứng thứ nhất, hiện giờ Tượng thiếu lại siêu việt vượt qua, chênh lệch chẳng phải càng lúc càng lớn?
- Không thể nói như vậy. Nói không chừng Bất Tử ma thiếu còn có thủ đoạn lợi hại hơn. Dù sao thì qua nhiều năm như vậy, rất khó nắm chắc được đối phương có bao nhiêu tiến bộ.
- Ân! Có đạo lý! Sinh Mệnh khí tức cũng chỉ được dùng để tham khảo thôi.
Mọi người đều nghị luận.
- Từ Tĩnh sư tỷ, ngươi đến đi.
Diệp Trần buông tay Từ Tĩnh để nàng đi lên trắc thí.
- Ân!
Từ Tĩnh gật đầu, chậm rãi bước lên.
Người khác không biết chứ Diệp Trần biết rất rõ Sinh Mệnh khí tức của Từ Tĩnh. Khẩng định là đệ nhất. Hoàng kim cự long, đây chính là yêu thú trong truyền thuyết của Chân Linh thế giới. Là một cự long chân chính. Truyền thuyết ở Chân Linh thế giới có nói không chỉ có cự long mà ngay cả á long đều là lông phượng, sừng lân. Hay nói cách khác, hoàng kim cự long chính là tồn tại vượt qua cả bách thú thượng cổ.
Không ngoài dự đoán của Diệp Trần. Từ Tĩnh vừa khắc tên mình lên bia đá Sinh Tử, liền đoạt ngay vị trí thứ nhất. Tên nàng mơ hồ phóng ra kim quang, vô cùng thần thánh.
Một màn này khiến cho rất nhiều người ngây ngốc mắt mở to, miệng há hốc. Cả đám mang theo ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Từ Tĩnh, tựa hồ đang suy đoán thân phận của nàng.
- Ta đã phản tổ thành công vậy mà vẫn bị chèn ép.
Tượng thiếu có thể biết Từ Tĩnh không phải là nhân loại, cũng khác hẳn với bất cứ yêu thú nào khác.
- Cũng tốt! Những nữ nhân kia không xứng với ta. Chỉ có như nhân như vậy mới đáng giá để ta theo đuổi. Về phần tiểu tử kia, tìm cơ hội đánh chết hắn.
Sắc mặt Tượng thiếu đằng đằng sát khí nhìn về phía Diệp Trần.
Ông!
Phía trước tấm bia Sinh Tử đột nhiên truyền đến một trận dao động không gian, một bóng người không rõ xuất hiện.
Bóng người này không hề thể hiện sắc thái biểu tình nào, băng lãnh nói:
- Lần bài danh này, vẫn giống như trước kia, xếp hạng theo tích phân đối chiến. Mỗi một người đều phải chiến đấu với những người còn lại một lần. Thắng một trận sẽ có một điểm tích phân, thua sẽ khong có điểm. Cuối cùng người đứng đầu sẽ được thưởng cho ba viên Sinh Tử thạch, thứ hai và thứ ba được thưởng cho hai viên Sinh Tử thạch. Từ thứ tư đến thứ mười thưởng cho một viên Sinh Tử thạch.
- Đệ nhất được thưởng ba viên Sinh Tử thạch. Thứ hai và thứ ba cũng có hai khỏa!
Trên mặt Diệp Trần lộ ra bộ dáng tươi cười. Hiện tại hắn còn thiếu hai viên Sinh Tử thạch nữa là có thể đột phá lên Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng. Một ngày đột phá lên Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng, như vậy hắn có thể nắm chắc chống lại vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường.
- Bắt đầu tích phân đối chiến.
Bóng người không rõ biến mất.
Chợt, bốn phía mật thất xuất hiện ba mươi sáu cái hắc động. Hấp lực của hắc động bắn ra vô cùng mạnh mẽ, phân biệt hút từng người vào trong đó. Diệp Trần và Từ Tĩnh cũng bị hút vào.
Lần thứ hai xuất hiện, Diệp Trần tới một căn mật thất nhỏ. Phía trước mật thất là một viên thủy tinh thật lớn. Xuyên thấu qua thủy tinh có thể nhìn thấy được bốn phía bên trong mật thất.
Đúng lúc này, trên tấm bia đá Sinh Tử hiện lên hai cái tên.
Là Huyết Thiên đại lục Lam Sơn Mi và Chân Linh đại lục Cự Kiếm Hầu.
Ca!
Bức tường trong mật thất mở ra hai lỗ hổng. Lam Sơn Mi và Cự Kiếm Hầu bước ra. Nguyên lai bên trong mật thất, bức tường dường như được làm từ nham thạch. Nhưng tất cả đều là ngụy trang. Từ trong mật thất nhỏ nhìn ra, có thể thấy rõ được những bức tường này do thủy tinh đặc thù chế tạo thành. Có thể nhìn ra ngoài nhưng không thể nào đi ra.
Đại mật thất rộng chừng một cây số, thực sự rất rộng lớn. Lam Sơn Mi và Cự Kiếm Hầu cách xa nhau vài trăm thước giằng co nhau.
- Chết đi!
Vũ khí của Cự Kiếm Hầu là một thanh đại cự kiếm. Hắn rất nhanh tới gần Lam Sơn Mi. Cự kiếm giơ lên, hướng tới Lam Sơn Mi chém tới. Kiếm khí như rồng.
- Đinh!
Đao pháp của Lam Sơn Mi vô cùng bá đạo. Một đao liền đánh bay cự kiếm của Cự Kiếm Hầu. Sau đó đao phong chém tới một tia xẹt qua đầu Cự Kiếm Hầu, tiên huyết văng khắp nơi.
- Lợi hại. Không hổ mà Ma Nữ Đao Lam Sơn Mi.
- Ma đao bí quyết của ma đao tông chính là đòn sát thủ trong cận chiến.
Lam Sơn Mi có thể dùng hai đao giải quyết Cự Kiếm Hầu, điều này khiến cho không ít người kinh hô.
- Đáng sợ!
Trong mật thật, thân thể Cự Kiếm Hầu nhưng tụ đứng lên, lông tóc cũng không bị thương. Trong Sinh Tử điện, không cần lo lắng tới việc tử vong.
Trận chiến của hai người kết thuc, trên tấm bia đá Sinh Tử hiện lên hai cái tên. Là Độc Cô Tuyệt và Ưng thiếu.
- Không biết thực lực Độc Cô Tuyệt đã đạt tới trình độ nào rồi?
Trong mật thất, Diệp Trần nhìn chăm chú vào Độc Cô Tuyệt. Tóc của đối phương bạc trắng, cả người tỏa ra sát khí và lệ khí sắc bén, phảng phất giống như vì giết chóc mà sinh ra.
- Ưng Kích Trường Không!
Ưng thiếu căn bản không để Độc Cô Tuyệt vào mắt. Hắn ở Huyết Thiên đại lục là cao cấp thiên tài, cùng với Lam Sơn Mi được xưng mà yêu ma song tử tinh. Thiên phú cùng ngộ tính còn muốn vượt qua Tượng thiếu và Bất Tử ma thiếu. Nếu như không phải mới hơn ba mươi tuổi, so với Tượng thiếu và Bất Tử ma thiếu nhỏ hơn mười tuổi thì không biết chừng thanh niên đồng lứa ở Huyết Thiên đại lục lấy hắn vi tôn cũng nên.
Năng lực thiên phú ẩn chứa yêu lực hùng ưng đánh về phía Độc Cô Tuyệt, thế đi nhanh như thiểm điện. Sinh Mệnh khí tức của Độc Cô Tuyệt tập trung lại một điểm.
Sắc mặt Độc Cô Tuyệt không lộ ra bất cứ biểu tình gì.
Thương!
Đao xuất ra khỏi vỏ, một đao chém tới.
Rầm! Yêu lực hùng ưng phân thành hai mảnh. Đao quang trắng bệch vấn tiếp tục chém tới, muốn đoạt lấy thủ cấp của Ưng thiếu.
Da đầu Ưng thiếu tê dại. Đây là đao pháp gì. Cư nhiên có thể khiến cho hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng từ sâu thẳm trong linh hồn. Hét lên một tiếng, thân thẻ Ưng thiếu biến thành một đầu ưng thật lớn, bay thẳng lên trời, tránh được đao quang.
- Tránh được rồi?
Động tác của Ưng thiếu rất nhanh, nhưng động tác của Độc Cô Tuyệt còn nhanh hơn. Hắn đồng dạng nhảy lên cao chém ra đao thứ hai.
Cười khúc khích!
Một cánh của Ưng thiếu bị đao này chém đứt, máu chảy lenh láng.
Đao thứ ba. Trước ngực Ưng thiếu xuất hiện một cái động lớn. Đao quang xuyên thủng thân thể hắn.
- Đao pháp thật lợi hại. Đây là đao khách của Chân Linh đại lục?
Lam Sơn Mi nhăn mặt, đồng dạng là đao khách, có hai người khiến cho nàng phải kiêng kỵ. Một là Lôi Linh Vương, một người là Độc Cô Tuyệt. Nếu như nói Lôi Linh Vương có đao pháp mở rộng hướng tới vô địch thì đao pháp của Độc Cô Tuyệt chính là tuyệt vọng.
Trận chiến thứ ba là Tinh Kiếm Hậu và Kỷ Hải Nhược.
- Ra chiêu đi!
Tinh Kiếm Hậu hướng Kỷ Hải Nhược thản nhiên nói.
- Nhanh như vậy đã gặp phải hắn?
Kỷ Hải Nhược cảm thấy bất đắc dĩ, lấy thực lực của nàng tuyệt đối không phải là đối thủ của Tinh Kiếm Hậu. Đương nhiên, kêu nàng chịu thua là điều không có khả năng. Ngay cả bại cũng phải tranh tài một hồi.
Oanh!
Hai tay tạo thành hình vòng tròn, trước người Kỷ Hải Nhược xuất hiện một đồng đỉnh chân nguyên thật lớn. Chân nguyên đồng đỉnh này xuất hiện tạo ra thanh thế mênh mông cuồn cuộn. Đây chính là thủ đoạn công kích độc hữu của Đỉnh Vương Môn.
Xuy!
Tinh Kiếm Hậu đứng bất động một chỗ, bảo kiếm trong tay vung lên, một điểm tinh quang xuyên thấu qua Đồng Đỉnh Chân Nguyên, xuyên qua yết hầu của Kỷ Hải Nhược.
Kỷ Hải Nhược bại!
Chênh lệch quá lớn!
- Tinh Kiếm Hậu không hổ là Tinh Kiếm Hậu.
- Hắn chính là đệ nhất kiếm khách trong thanh niên đồng lửa của Chân Linh thế giới.
Kiếm pháp của Tinh Kiếm Hậu đã có rất nhiều người xem qua rồi.
- Kiếm pháp lợi hại, chỉ là rốt cuộc có phải là đệ nhất kiềm khách hay không thì còn quá sớm để quyết định.
Sở Trung Thiên không phục. Nếu như muốn hắn chọn một người là đệ nhất kiếm khách thì chỉ có Diệp Trần.
Tích phân đối chiến tiến hành rất nhiều, sở dĩ nhanh là do tất cả mọi người đều xuất ra một bộ phận đòn xát thủ. Nghĩ nhanh một chút giải quyết trận đấu để người khác không nhìn ra được mánh khóe. Dù sao thì khi thực lực của hai người không cách biệt nhau lắm, đòn sát thủ cuối cùng rất trọng yếu. Kỹ xảo chiến đấu của cá nhân cũng rất trọng yêu, muốn xử lý sự việc một cách công bằng là không có khả năng. Chỉ có thể do cá nhân lựa chọn.
Sinh Mệnh khí tức của Từ Tĩnh rất cao, bài danh đệ nhất, không biết có phải trùng hợp hay không mà đối thủ của nàng là người có Sinh Mệnh khí tức thấp nhất. Kết quả có thể nghĩ.
Tấm bia đá Sinh Tử chợt lóe lên. Diệp Trần là Đoản Kiếm Hầu lên đài.
Nhìn thấy đổi thủ của chính mình là Diệp Trần, Đoản Kiếm Hầu thầm kêu không may. Hắn tình nguyện muốn giao thủ với Diệp Trần muộn một chút. Thực không nghĩ tới lại được gặp hắn ở ngay trận chiến đầu tiên.
- Chỉ cần chống đỡ một chiêu là được.
Đoản Kiếm Hầu cấp cho bản thân một mục tiêu cho trận chiến này.
Chiến đấu bắt đầu.
Xuy!
Chiến đấu kết thúc!
Giữa mi tâm Đoản Kiếm Hầu xuất hiện một lỗ kiếm.
Một trận chiến kết thúc quá nhanh. Nhanh đến nỗi nhiều người còn không có chuẩn bị sẵn sàng. Rất nhiều người muốn được nhìn thấy một hồi quyết đấu đặc sắc không gì so sánh được. Thế nhưng vừa mới lấy lại tinh thần thì trện đấu đã kế thúc. Một điểm dư vị cũng không có.
- Cái gì thế! Đoản Kiếm Hầu cũng không phải dễ dàng bị đánh bại như thế chứ! Tốt xấu gì cũng phải kiên trì được đôi ba chiêu mới phải?
Tốc độ xuất kiếm của Diệp Trần mặc dù nhanh, nhưng đại bộ phận người ở đây cho rằng Đoản Kiếm Hầu sơ ý. Bằng không lấy thực lực của Đoảm Kiếm Hầu là thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, không có khả năng ngay cả một kiếm cũng không tiếp được.
Đoản Kiếm Hầu khóc không ra nước mắt. Sơ ý cái rắm. Hắn thực sự không tiếp nổi một kiếm. Một kiếm này của Diệp Trần không chỉ nhanh hơn nữa lại không có quỹ tích. Chỉnh bản thân hắn muốn chống đỡ cũng không được.
- Mẹ nó! Cuối cùng cũng kết thúc. Tuy rằng có một điểm mất mặt, nhưng những người khác chưa chắc đã sống tốt được. Ta đợi xem bọn hắn bị chê cười như thế nào!
Người tựu là như thế. Chính bản thân mình không được thì cũng hi vọng những người khác không được. Không đoạt được thì đạp đổ, chính là đạo lý này.
- Kiếm thật nhanh!
Người khác không nhìn ra môn đạo, không có nghĩa là Tinh Kiếm Hậu không nhìn ra môn đạo. Trong đám người ở đây, ngoại trừ Đoản Kiếm Hầu ra thì chỉ còn mình hắn có thể hiểu được một kiếm vừa rồi của Diệp Trần có bao nhiêu đáng sợ.
- Có ý tứ! Rốt cuộc cũng có thể tìm được một người để ta đánh một trận đánh kiếm khách thực sự!
Tinh Kiếm Hậu lộ ra bộ dáng tươi cười hiếm có.
Thiên Kiếm đại lục, ngoại trừ Tinh Kiếm Hậu và Kiếm Trận Hâu là hai kiếm khách siêu cường ra thì còn có một thiên tài kiếm khách nữa chính là Tuyết KIếm Hầu. Bề ngoài của Tuyết Kiếm Hầu cũng chỉ trên dưới hai mươi tuổi, cùng với Diệp Trần và Độc Cô Tuyệt không sai biệt lắm. Tuổi tác thực sự phỏng chừng là trên ba mươi tuổi, tướng mạo hắn cực kỳ thanh tú, giống như một đại nam hài. Chỉ là khi Tuyết Kiếm Hầu lên tràng, có năm người ở Thiên Kiếm đại lục, trong đó có cả Tinh Kiếm Hậu cũng phải biến sắc, hành động cũng phải cận thận. Thực lực của Tuyết Kiếm Hầu cường đại đến mức nào, đám người bọi họ không ai biết. Nhất là có sự tồn tại của Sinh Tử bí cảnh, tu vi cảnh giới của Tuyết Kiếm Hầu sẽ tăng lên rất nhiều, như hổ thêm cánh vậy.
Đối thủ của Tuyết Kiếm Hầu là Lục Thiếu Du, cũng sử dụng kiếm.
Hai người đứng cách xa nhau chừng trăm mét. Lục Thiếu Du một điểm cũng không dám sơ ý. Tuy trên người Tuyết Kiếm Hầu không có tản mát ra bất kỳ kiếm thế nào nhưng thân là một kiếm khách, hắn cảm nhận được thực lực của Tuyết Kiếm Hầu tuyệt đối là thâm bất khả trắc. Cực kỳ đáng sợ, dường như là một hồ nước sâu, nhìn không thấy đáy.
Toàn trường im ắng, hai người cũng không có ai xuất thủ trước.
Thời gian trôi qua khoảng chừng một phần tư chén trà nhỏ, không ít người bắt đầu mất kiên nhẫn.
Thương!
Lục Thiếu Du xuất kiến, kiếm vừa ra, trong hư không xuất hiện đầy khí lưu sắc bén. Những khí lưu này lợi hại vô cùng. Không chỗ nào không có, là do kiếm khí ngưng tụ mà thành.
Tuyết Kiếm Hầu mỉm cười, dáng cười vô cùng xán lạn.
Hoa tuyết, đột nhiên không biết từ đâu rơi xuống.
- Đẹp quá!
Kỷ Hải Nhược không nhịn được thầm nghĩ.
Hoa tuyết càng lúc càng lớn, một tia máu loãng bắn ra, nhiễm đỏ cả một bông hoa tuyết lớn, giống như một bức tranh thủy mặc điểm thêm một chút sắc tiên vậy.
Lục Thiếu Du thất bại.
Từ đầu chí cuối, Lục Thiếu Du thủy chung không thể thấy được Tuyết Kiếm Hầu xuất kiếm như thế nào.
- Tuyết chi áo nghĩa, Thủy chi áo nghĩa, cư nhiên đều đạt được tám phần mười cảnh giới.
Diệp Trần hít sâu một hơi, thực lực Tuyết Kiếm Hầu hoàn toàn nằm ngoài sự liệu của hắn.