Thiên Kiếm cao tới ngàn trượng, bên trong ẩn chứa một không gian kỳ bí, được người Thiên Kiếm đại lục xem là Kiếm Giới.
Kiếm Giới có bao nhiêu tầng, không ai biết, chỉ biết là táng mạnh huyết nhục không cách nào đi vào, chỉ có thể dùng tinh thần tưởng niệm thành hình thể thức tiến vào Kiếm Giới, sao đó sấm quan.
Tinh Kiếm Hậu đã tiến vào Kiếm Giới, nhưng hắn sấm quan cao nhất là tầng sáu, đến tầng thứ bảy lập tức bị giết chết, bởi vì trong đó kiếm khách quá nhiều, mỗi thời khắc đều có người tiến vào, giết được một, mười người, ngươi có thể giết chết một trăm, một ngàn? Căn bản không có khả năng, một ít Sinh Tử Cảnh Kiếm Vương bình thường, đều không thể xông qua tầng thứ bảy, bởi vì đối thủ bên trong, có trụ cột giống như ngươi, nhưng kiếm pháp khác biệt mà thôi.
Cho đến khi xông qua tầng thứ bảy, chỉ có nắm giữ Kiếm Vực, sau đó vặn vẹo quỹ tích xuất kiếm của họ. Nếu không, chỉ có thể bị chôn sống đè chết.
Chỗ tốt sau khi sấm quan của Kiếm Giới, đó chính là không cần lo lắng tử vong, trong quá trình chiến đấu thiên chuy bách luyện, dần dần mài dũa kiếm đạo của mình, nắm giữ tinh hoa, Thiên Kiếm đại lục có thể sinh ra đời nhiều vị Kiếm Vực Kiếm Vương, cũng là do sự tồn tại của Kiếm Giới.
- Ta không có Kiếm Vực, vĩnh viễn không phải là đối thủ của bọn họ!
Tinh Kiếm Hậu nắm chặc nắm đấm, trong ánh mắt bắn ra ý chí chiến đấu mãnh liệt, hắn không có vì vậy mà uể oải, trái lại, Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu xuất hiện, đã cấp cho hắn động lực, hắn còn muốn cảm tạ hai người này, không có hai người này kích thích, hắn không có khả năng có cảm giác động lực kích thích như thế này.
- Kiếm Vực, chính là vinh dự chung cực của kiếm khách ở Chân Linh đại lục này.
Lục Thiểu Du hít sâu một hơi, giống như quyết định cái gì đó.
Hai đại kiếm đạo kỳ tài Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu xuất hiện, rất nhiều người không thể chờ đợi được muốn xem hai người chiến đấu, Kiếm Vực và Kiếm Vực sẽ là tình cảnh gì.
- Kiếm Vực, khó trách!
Diệp Trần giật mình.
Hắn cũng không ngờ rằng, trừ mình ra, những người khác không có khả năng có được Kiếm Vực, mà mình trước kia, có người nắm giữ Kiếm Vực, hơn nữa không chỉ có một, Tuyết Kiếm Hầu nắm giữ Kiếm Vực cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận, dù sao Tuyết Kiếm Hầu là kiếm khách đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Thiên Kiếm đại lục, chuyện này xảy ra trên người của hắn, không có gì kỳ quái.
- Cũng tốt, trong thanh niên đồng lứa, chỉ có một mình ta có được Kiếm Vực, muốn luận bàn cũng không có biện pháp luận bàn, cũng không có biện pháp xác minh chỗ kỳ diệu của Kiếm Vực.
Trong mắt Diệp Trần bắn ra chiến ý dày đặc.
Trong quyết đấu của vòng thứ ba mươi hai, ảm đạm thất sắc.
Vòng thứ ba mươi ba, trái tim mọi người như thắt lại.
Từ Tĩnh gặp Tinh Kiếm Hậu.
Trừ Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu, người làm cho Tinh Kiếm Hậu không có nắm chắc nhất chính là Từ Tĩnh, không, chăm chú mà nói, hắn tình nguyện gặp gỡ Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu, cũng không muốn gặp gỡ Từ Tĩnh, bởi vì Diệp Trần còn có Tuyết Kiếm Hầu so đấu kiếm pháp, ai thắng ai thua, cũng có thể, mà đấu với Từ Tĩnh là so đấu thực lực tuyệt đối.
Từ Tĩnh có nhị giai Thánh Long Quyền, đem Tượng Thiểu đánh thành huyết vụ, lực sát thương kinh khủng như vậy, một điểm cũng không dưới sát thứ năm của Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật, thậm chí ẩn ẩn vượt qua.
Luận phạm vi công kích, sát thứ năm cũng không sánh bằng nhị giai Thánh Long Quyền.
- Trận chiến này, hung hiểm.
Thần sắc Tinh Kiếm Hậu ngưng trọng như nước, ánh mắt khóa chặt Từ Tĩnh.
- Toái Tinh Quyền!
Từ Tĩnh vừa lên đã xuất ra tuyệt chiêu siêu cường, đột nhiên ánh sáng trong mật thất tối sầm lại, ting quang lập loè, hư ảnh một ngôi sao bị hủy diệt xuất hiện tại vị trí của Tinh Kiếm Hậu.
- Nguyệt Hoa Trảm!
Tinh Kiếm Hậu bị buộc đến mức không thể thi triển Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật, Tham Lang Kiếm vội vàng giương lên, ánh trăng ngưng thực bắn ra ngoài, lóng lánh cả nửa mật thất.
- Độc Long Quyền!
Thân thể xông tới, bị một quyền của Từ Tĩnh đánh ra, quyền kình xuyên thủng, có một điểm giống như Tinh Kiếm Hậu Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật, nhưng Độc Long Quyền của Từ Tĩnh, còn ẩn chứa toản (xoắn ốc) chi lực.
- Mạnh như vậy?
Rốt cuộc Tinh Kiếm Hậu cũng cảm nhận được tâm tình của Tượng Thiểu, quyền pháp của Từ Tĩnh, nhìn thì rất trực tiếp, nhưng mỗi một quyền đánh ra, không gian giống như đông cứng lại, áp bách đối thủ, khiến cho đối thủ không cách nào di chuyển nhanh chóng, chỉ có thể đón đở, mà đón đở quyền của Từ Tĩnh, đó là không biết sống chết, lực lượng của đối phương, đã vượt qua Tượng Thiểu, càng thêm cô đọng.
- Sát thứ tư, Quần Tinh!
Sắc mặt hung ác, Tinh Kiếm Hậu trực tiếp thi triển ra sát thứ tư Quần Tình, Độc Long Quyền của Từ Tĩnh, tuy có thể đục lỗ trên phòng ngự của hắn, nhưng trên người của hắn có trên trăm đạo kiếm khí, ít nhất là trong nhất thời nửa khắc không bị Từ Tĩnh xuyên phá.
Đấu pháp lưỡng bại câu thương!
Đúng vậy, Tinh Kiếm Hậu không chú ý nhiều như vậy, sát thứ năm hắn không cách nào nắm giữ, cưỡng ép thi triển, chỉ làm uy lực hạ thấp, xuất hiện sơ hở.
Ân?
Tròng mắt Từ Tĩnh híp lại, thân thể bỗng nhiên dừng lại, bàn chân giẫm mạnh lên mặt đất mật thất, hai tay mở ra, quang diễm hoàng kim giống như Thái Cực Đồ, hội tụ ở trước người thành một vòng xoáy màu vàng.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...
Số lượng kiếm khí lọt vào trong vòng xoáy màu vàng này, lập tức bị quấy nát.
- Ngay vào lúc này!
Tinh Kiếm Hậu vì tranh thủ cho mình một cơ hội, thân thể triệt thoái ra phía sau hơn mười bước, kéo dài khoảng cách, rồi sau đó, sát thứ năm xuất hiện, Tham Lang Kiếm ẩn chứa lực nổ tung của ngôi sao, đâm tới, không gian giống như mất đi ý nghĩa, thời gian cũng biến thành chậm lại, mũi kiếm của Tham Lang Kiếm, còn cách Từ Tĩnh không đến ba thước.
Ngang!
Loáng thoáng, có âm thanh Long ngâm truyền ra, Từ Tĩnh đối mặt với một kiếm tuyệt sát này, sắc mặt cũng thập phần ngưng trọng, nàng đúng là Hoàng Kim Cự Long, nhưng mà, nàng vẫn chưa có chuyển hóa hoàn toàn thành công, nàng chuyển hóa thành hình thía nhân loại, thủ đoạn thông thiên, trước khi không có người nào cho rằng nàng là cự long, bởi vì lúc ấy nàng chính là nhân loại.
Ở trong Hóa Long Trì của Long Thần Thiên Cung, Từ Tĩnh đã ngâm nhiều năm, cũng gần như chuyển hóa hơn một nửa.
Nếu như không phải Sinh Tử Bí Cảnh mở ra, Long Vương sẽ không cho phép nàng xuất quan.
- Nàng muốn làm gì?
Trong lòng của mọi người kêu to.
Trong tầm mắt, Từ Tĩnh thò tay trái ra, rõ ràng là muốn dùng tay bắt lấy Tham Lang Kiếm mà Tinh Kiếm Hậu đang đâm tới, nàng xem sát thứ năm của Tinh Kiếm Hậu, xem thành cái dạng gì?
- Muốn chết!
Tinh Kiếm Hậu cười lạnh.
Âm vang!
Từ Tĩnh bắt lấy Tham Lang Kiếm, bắt lấy một kiếm nhanh như ánh sáng này, nắm chặt vào lòng bàn tay, ma sat với thân Tham Lang Kiếm, bộc phát ra tạp âm làm cho người ta phải chết ngay tức khắc, xèo...xèo, lực lượng gai nhọn của Tham Lang Kiếm quá cường đại, bàn tay Từ Tĩnh chấn động, gai nhọn của Tham Lang Kiếm đâm về phía trước một đoạn, còn kém một tấc là đâm trúng bả vai của Từ Tĩnh.
Chỉ cần đâm vào, có thể lập tức diệt sát tất cả sinh cơ của Từ Tĩnh.
Sát thứ năm, Tinh Vẫn Chi Sát cũng không phải chuyện đùa.
Quang diễm màu vàng phun trào, khí lực của Từ Tĩnh, thúc dục đến cực hạn, móng tay trắng đột nhiên bén nhọn, cầm chặt Tham Lang Kiếm, không cho nó tiến lên.
Cùng lúc đó, tay trái Từ Tĩnh nắm lại, đánh ra một quyền.
Thánh Long Quyền!
Phốc!
Một con cự long màu vàng mang theo khí tức thần thánh đánh Tinh Kiếm Hậu thành huyết vụ, ngay cả áp giáp và Tham Lang Kiếm cũng biến mất.
Cuối cùng, Từ Tĩnh dùng một màn kinh người, chiến thắng Tinh Kiếm Hậu.
Hí!
Âm thanh hít một ngụm lãnh khí vang lên khắp nơi, mọi người há to mồm, không khép lại được.
- Biến thái, không ngờ lại dùng tay bắt lấy Tham Lang Kiếm của ta, phá tan Tinh Vẫn Chi Sát.
Trong mật thất, Tinh Kiếm Hậu thật lâu mới hồi thần trở lại.
Tinh Vẫn Chi Sát, ẩn chứa lực lượng gai nhọn không gì sánh kịp, có thể tưởng tượng từ sức nổ tung của ngôi sao kết hợp với tử vong chi lực là khủng bố tới cỡ nào, tuy nói bao tay của Từ Tĩnh chính là một Cực phẩm ngụy bảo khí, không có trực tiếp xúc với Tham Lang Kiếm, nhưng lực lượng truyền ra, vẫn thập phần đáng sợ như trước, dưới Sinh Tử Cảnh, cánh tay của bất cứ kẻ nào cũng biến thành tàn phế, căn bản không có khả năng tiếp được.
Nếu như có thể dùng tay tiếp được một chiêu này, như vậy Tinh Vẫn Chi Sát đã không còn gọi là Tinh Vẫn Chi Sát.
Nhưng Từ Tĩnh hết lần này tới lần khác đã làm được.
Điều này cần lực lượng cường đại và năng lực thừa nhận của thân thể đạt tới cỡ nào.
Tuyết Kiếm Hầu cũng bị một màn kinh diễm này làm sững sờ, ánh mắt có chút ngây ngốc.
- Hoàng Kim Cự Long chính là Hoàng Kim Cự Long, là tồn tại trong truyền thuyết.
Diệp Trần cười khổ một tiếng, từ cấp độ táng mạng, Hoàng Kim Cư Long cao hơn nhân loại rất nhiều lần, đổi thành những người khác dùng tay ngăn cản Tinh Vẫn Chi Sát, sẽ chết rất thảm.
Một trận chiến của Từ Tĩnh quá mức kinh diễm, quá mức kinh người, chiến đấu kế tiếp, tất cả mọi người đều ngẩn người.
Vòng chiến đấu thứ ba mươi ba.
Mọi người lấy lại tinh thần.
Trên Sinh Tử Bảng, có hai cái tên sáng lên.
Tên của Tuyết Kiếm Hầu và tên của Diệp Trần.
Hai đại kiếm đạo kỳ tài, rốt cuộc cũng phải chiến với nhau.
Kiếm pháp quyết đấu với kiếm pháp.
Kiếm Vực quyết đấu Kiếm Vực!
Ai có thể cười đến cuối cùng, đây chính là nghi vấn trong lòng của mọi người.
Giờ phút này, không có người nào suy nghĩ tới những tạp niệm nữa, Từ Tĩnh chế tạo ra một màn kinh người vừa rồi cũng bị bài trừ ra ngoài, con mắt nhìn chằm chằm vào hai người phía dưới.
- Rốt cuộc hai người cũng đấu với nhau!
Tinh Kiếm Hậu cũng ném phiền muộn trước đó ra khỏi đầu, ánh mắt nhìn vào người của Tuyết Kiếm Hầu và Diệp Trần.
Cho dù hai người không cần Kiếm Vực, cũng chỉ kém hơn mình một phần, nguyên nhân trong đó là vì chênh lệch tu vi, dù sao mình là cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng đỉnh phong, mà hai người chỉ có cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng, nếu như tu vi của hai người đề thăng lên tam trọng, chưa chắc hắn có thể thắng, thậm chí đối với Tuyết Kiếm Hầu, hắn còn thất bại, một chiêu Băng Điểm Nhất Kiếm của Tuyết Kiếm Hầu, uy lực cực lớn.
Một khi hai người dùng tới Kiếm Vực, nhằm vào thực lực của kiếm khách, thì uy lực sẽ tăng tới mười lần, chỉ cần không phải Sinh Tử Cảnh, chỉ cần gặp hai người này không có sức chiến một trận, Kiếm Vực khắc chế đối với kiếm khách, tác dụng quá lớn, Kiếm Chi Quy Tắc có thể đơn giản vặn vẹo quỹ tích xuất kiếm của đối thủ, mà công kích của bọn họ, càng thêm mạnh mẽ.
- Phần thắng, Tuyết Kiếm Hầu có thể sẽ cao hơn một chút.
Trong lòng Tinh Kiếm Hậu thầm nghĩ.
Trong mật thất, Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu đứng cách xa nhau hàng trăm mét.
- Nếu chúng ta không sử dụng Kiếm Vực, ngươi không phải là đối thủ của ta, trừ phi ngươi còn có đòn sát thủ mạnh hơn nữa.
Tuyết Kiếm Hầu thản nhiên nói ra.
- Vậy sao?
Diệp Trần từ chối cho ý kiến.
Xác thực, giống như lời của Tuyết Kiếm Hầu nói, trừ Kiếm Vực, biểu hiện thực lực mà mình thể hiện ra trước kia, xác thực yếu hơn Tuyết Kiếm Hầu một chút, Băng Điểm Nhất Kiếm của đối phương, là sát thủ giản cường đại nhất, mà đòn sát thủ của mình còn chưa lấy ra, đương nhiên là kém hơn một bậc, đây là sự thật.
Diệp Trần có nắm chắc, Kính Hoa Phá Diệt vừa xuất ra, có thể lập tức đánh chết Tuyết Kiếm Hầu, sát thứ năm của Tinh Kiếm Hậu chính là Tinh Vẫn Chi Sát, mà Kính Hoa Phá Diệt của hắn, cũng là đòn tất sát, hơn nữa còn cường đại hơn so với Tinh Vẫn Chi Sát, cường đại đến mức một kiếm có thể giết chết hung linh đỉnh giai, không có chút lo lắng.
Nhưng mà, Kính Hoa Phá Diệt của hắn, hắn không muốn thi triển ra.
Đây là át chủ bài của hắn, át chủ bài chỉ dùng để đối phó với Sinh Tử Cảnh Vương giả, trước mắt tuy không có gì nắm chắc, nhưng chỉ cần tu vi đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, cầm Thiên Hạt Kiếm trong tay. Diệp Trần có tự tin, có thể chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường, không bị giết chết, cho nên, hiện tại vẫn không thể dùng.
Không thể để cho Sinh Tử Cảnh Vương giả của Huyết Thiên đại lục có cảnh giác, ví dụ như Lang Thiểu tông môn Yêu Vương, Hổ Thiểu tông môn Yêu Vương, hai Yêu Vương này hơn phân nửa là không từ bỏ ý đồ.