Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 153

– Có tung tích của phụ thân ta rồi à? Ứng Băng Phong rời đi không bao lâu, Chu Hằng nhận được tin tức của Tiêu Họa Thủy phái người đưa tới. Hắn lập tức chạy tới, vội hỏi nữ nhân đang nằm dựa nghiêng trên ghế với tư thế mị hoặc hàng vạn hàng ngàn kia.  

Tên nam nhân lỗ mãng này không biết chút phong tình sao? Chẳng lẽ không trông thấy tư thế phong tình vạn chủng của nàng mỹ nữ này, ngay cả người đá nhìn thấy cũng động tâm kia sao?  

Hừ, thật là uổng công nàng suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được tạo hình gợi cảm như vậy!  

Tiêu Họa Thủy chu cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi một cái, nói: – Dạ dạ dạ… Nhạc phụ tiện nghi của huynh kia phái người truyền tin tới đây, tuy nhiên bởi vì huynh thay đổi khách điếm, nên người truyền tin này được thiếp tiếp đãi rồi! Phụ thân huynh rất an toàn, hiện giờ cùng với tông chủ Cửu Linh Tông đang ở tại An gia!  

Tông chủ Cửu Linh Tông? Lâm Kiếm Trần ư? Hắn cũng may mắn thoát khỏi tai nạn ư?  

Chu Hằng cũng không cho rằng Lâm Kiếm Trần có thực lực cường hãn có thể mở một con đường máu như vậy, hơn nữa lại ở chung một chỗ với phụ thân Chu Định Hải, có khả năng lớn là Chu Định Hải cho đối phương một tấm Ảnh Độn Phù!  

Cũng tốt, nếu Lâm Kiếm Trần chết đi, Chu Hằng còn thật không biết cô nàng Lâm Phức Hương này sẽ thương tâm biết dường nào!  

Hắn ngẫm nghĩ, rồi nói: – Bây giờ ta sẽ đi ngay Thiên Hàng Thành. Tiêu phu nhân! Lần này thật cám ơn phu nhân, ta sẽ ghi nhớ trong tâm khảm!  

– Thiếp cũng không muốn huynh ghi tạc trong lòng, tốt nhất chỉ cần huynh yêu thiếp một lần là được! Tiêu Họa Thủy phát ra tiếng cười quyến rũ rung động toàn thân: – Có thể hai lần, ba lần, bốn lần… thiếp nhưng phi thường vui mới ghét cũ!  

Chu Hằng không để ý tới nàng, tuy rằng nhận được tin tức phụ thân an toàn, nhưng chưa tận mắt nhìn thấy người hắn vẫn không thể yên tâm. Lập tức hắn rời Tiêu gia, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, rất nhanh đi tới Thiên Hàng Thành.  

Mỗi lần nhìn thấy Tiêu Họa Thủy, hắn đều bị kích dục mãnh liệt. Nhưng bây giờ đúng là không có thời gian để hắn chui vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp tìm Lan Phi cưỡng ép đè xuống. Ở trong lòng hắn an nguy của phụ thân thắng hơn hết thảy.  

Chỉ ba ngày sau, hắn liền đi tới Thiên Hàng Thành, trực tiếp vào An gia.  

– Hừ! Chợt vang lên một tiếng hừ lạnh, rồi một bàn tay khổng lồ như bạch ngọc từ trên trời giáng xuống, trấn áp tới phía Chu Hằng.  

– Nhạc phụ, là ta! Chu Hằng lách mình tránh né, tránh khỏi trong đường tơ kẽ tóc.  

– Thì ra là ngươi! Bàn tay to bạch ngọc lập tức thu về, thân hình An Nhược Trần cũng xuất hiện trên nóc nhà. Lão gật gật đầu, nói: – Phụ thân ngươi đang ở viện bên trái, ngươi có thể lập tức chạy tới đi! Lòng hiếu thảo thật đáng khen!  

Lão có phần vui mừng: một người kính trọng phụ thân mình như thế, đương nhiên cũng đối tốt với thê tử của mình. Lão càng thêm yên tâm.  

Chu Hằng cũng không kịp thi lễ cùng An Nhược Trần, thân hình bắn vọt đi tới khu nhà bên trái, lớn tiếng kêu lên: – Cha! Cha!  

– Hằng nhi! Chu Định Hải từ trong phòng chạy vội ra, hai cha con gặp mặt, đều kích động không thôi.  

Nếu không nhờ Chu Hằng mang về tặng cho Ảnh Độn Phù, lần này tất nhiên Chu Định Hải khó thoát khỏi một kiếp, sau tai kiếp gặp lại dĩ nhiên hai người đều rất kích động.  

– Cha! Ngài đã vào Sơ Phân Cảnh ư? Một lát sau, Chu Hằng đột nhiên cả kinh kêu lên! Hắn có thể cảm ứng được khí tức mênh mông của phụ thân. Tuy rằng không cường đại bằng hắn, nhưng về bản chất lại ở cùng một tầng thứ.  

Chu Định Hải cười thần bí, nói: – Cha đã gặp được một duyên kỳ ngộ! Đến đây, ta nói tường tận cho con nghe!”  

Hai người đi vào trong phòng ngồi xuống, Chu Hằng liền nghe Chu Định Hải nói tường tận chuyện của mình.  

Ở trong đêm Cửu Linh Tông bị tập kích, tổng cộng có chừng mười Tụ Linh Cảnh, cơ hồ chỉ trong mấy phút đã bị bắt giữ, cưỡng ép móc lấy trái tim. Mà đối phương chỉ xuất động hai người, nhưng trên mặt đeo mặt nạ, không thể nhìn thấy gương mặt.  

Chu Định Hải vô cùng cảnh giác, trước tiên xé mở Ảnh Độn Phù, ai mà ngờ bị truyền tống vào trong một cái động phủ, cơ quan tầng tầng lớp lớp, ngược lại thiếu chút nữa táng mạng của mình! Chẳng qua Chu Định Hải cũng là người có cơ may lớn, tuy rằng bị trọng thương, nhưng vẫn đi tới chỗ sâu trong động phủ, thu được hai viên linh đan!  

Chu Định Hải lập tức uống vào một viên, liền hôn mê đi. Nhưng lúc tỉnh lại thì phát hiện chẳng những thương thế lành lặn hết, tu vi còn đột phá đến Sơ Phân Cảnh! Sau đó, Chu Định Hải sợ qua thời gian quá lâu Chu Hằng lo lắng, liền chạy tới Thiên Hàng Thành.  

Trước đó Chu Định Hải đã đưa cho Lâm Kiếm Trần một tấm Ảnh Độn Phù: vì Chu Định Hải sớm đã xem Lâm Phức Hương trở thành con dâu, sui gia kết thân dĩ nhiên sẽ không keo kiệt. Nhưng bởi vì Chu Định Hải trì hoãn ở trong động phủ một thời gian, bởi vậy Lâm Kiếm Trần tới An gia trước.  

Sau đó, thì có An Nhược Trần phái người truyền tin báo cho Chu Hằng biết chuyện.  

Sự tình rất đơn giản, khi Chu Định Hải nói ra chuyện trải qua trong động phủ cũng rất sơ qua đại khái, nhưng Chu Hằng biết này nhất định là phụ thân đã trải qua cửu tử nhất sinh, trong lòng phụ thân vốn có chấp niệm: trước khi chưa gặp lại mẫu thân, ông nhất định sẽ sống tiếp!  

– Hằng nhi! Đây là một viên Ngọc Tâm Đan còn lại, con lập tức uống đi! Chu Định Hải lấy ra một cái bình thuốc, nhét vào trong tay Chu Hằng.  

– Cha! Hay là ngài dùng đi! Chu Hằng đẩy trở về: – Con cũng không cần lo lắng tăng lên tu vi!  

Hắn có hắc kiếm, còn hiệu quả hơn so với bất kỳ linh đan diệu dược nào, nếu hắn chịu hóa thân làm ma đại khai sát giới, tốc độ tăng lên tu vi sẽ vô cùng đáng sợ.  

– Đan dược này chỉ có thể dùng một viên, uống nhiều cũng vô ích! Chu Định Hải lắc lắc đầu: – Hằng nhi! Hy vọng của vi phụ đều đặt hết trên người con, tu vi con càng cao, vi phụ mới có thể càng yên tâm!  

Chu Hằng chỉ phải nhận lấy bình thuốc, đối với hạn định của đan dược chỉ có thể uống dùng một viên thật ra hắn không có ý hoài nghi gì, tỷ như Hoàng Long Đan chính là như vậy.  

– Con mau bế quan, lập tức luyện hóa dược lực đi! Chu Định Hải là hận đứa con không thể lập tức trưởng thành đến Linh Hải Cảnh, để mau đi đón ái thê trở về.  

[CHARGE=3]- Con hiểu rồi!  

Chu Hằng hỏi An Nhược Trần muốn một gian mật thất, sau khi tiến vào trong đó lại là một chân bước vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Lần này hắn hoàn toàn không quan tâm tới Lan Phi đang hoa tay uốn mình, mà đi thẳng lên lầu 3, lấy ra Ngọc Tâm Đan ăn vào, bắt đầu luyện hóa dược lực.  

Ngọc Tâm Đan này khẳng định là đan dược mạnh nhất, Chu Hằng đã thấy hiệu quả trước mắt, không ngờ có thể giúp cho Chu Định Hải còn ở Tụ Linh nhất trọng thiên vù một cái trực tiếp vọt lên đến Sơ Phân Cảnh! Tuy nhiên, Ngọc Tâm Đan gặp phải tên biến thái hắn này liền có vẻ không thấm vào đâu, không gian đan điền gấp 40 lần Sơ Phân Cảnh bình thường không phải dễ lấp đầy như vậy?  

May mà, rốt cục vẫn đẩy mạnh tu vi của Chu Hằng lên đến Sơ Phân tam trọng thiên đỉnh phong, vừa vặn có thể tấn công Ích Địa Cảnh!  

Nếu vậy thì tới đi!  

Tâm linh Chu Hằng hoàn toàn đắm chìm vào thế giới đan điền, thần thức hóa thành hình người, tay cầm hắc kiếm.  

Ích Địa Cảnh, chính là phải biến đổi phiến thế giới hỗn độn sơ khai này trở thành thiên địa chân chính, từ linh lực trạng thái thể lỏng biến thành trạng thái mặt đất cố định, bước đầu hoàn thiện nội thế giới, một mảnh hỗn độn lại có thể xưng là thế giới?  

Chu Hằng triển khai Lăng Thiên Cửu Thức, không ngừng vận chuyển bộ kiếm pháp tuyệt thế này.  

Ở trong quá trình vận kiếm, hắn dung hợp với thiên địa, cộng minh với đạo, thiện xướng ảo diệu vũ trụ, cả người buông lỏng tinh thuần, giống như không biết, không hiểu.  

Hắn vận chuyển Lăng Thiên Cửu Thức, bản thân chính là một quá trình lĩnh ngộ, mà điều huyền diệu của bộ kiếm pháp này vượt hơn xa Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh, cho dù là Chu Hằng chỉ là hiểu rõ thêm một ít, thì chút ngộ đạo đó đều là kinh thế hãi tục.  

Nếu không phải Chu Hằng tích lũy tu vi chưa đủ, thậm chí hắn có thể một hơi xông phá tới Hóa Thần Cảnh!  

Nội thế giới chính là tâm của võ giả, đạo của võ giả, tùy tâm mà động, tùy ngộ mà thay đổi!  

Chu Hằng đắm chìm trong trong ảo diệu của Lăng Thiên Cửu Thức, kiếm khí vũ động ba ngàn dặm, toàn bộ thế giới đan điền đều bị kiếm quang chiếu sáng, “ầm ầm”, từng mảng hỗn độn không ngừng sụp xuống, mà trong quá trình này, linh lực trạng thái thể lỏng nhanh chóng biến đổi vững chắc, tạo thành một thế giới hoang vắng.  

Đan điền của hắn đang cấp tốc bành trướng, gấp đôi, gấp ba, gấp bốn… tốc độ cực nhanh.  

Thiên địa diễn biến, một thế giới hồng hoang đang lặng yên hình thành.  

Một thế giới hình thành hiển nhiên chậm hơn rất nhiều so với dự tính của Chu Hằng, phải tròn năm ngày sau, hắn mới mở ra hai mắt.  

Ích Địa Cảnh!  

Linh khí thiên địa tụ tập đến với tốc độ đáng sợ, súc tích trong thân thể hắn, nhanh chóng củng cố cảnh giới của hắn: đây là khoảnh khắc tăng lên nhiều nhất, cũng là khoảnh khắc mấu chốt nhất, một sơ suất nhỏ có thể sẽ làm cho tu vi đảo ngược, mặt đất vừa mới hình thành trong nháy mắt sẽ hóa trở lại thành trạng thái thể lỏng, từ đó không thể duy trì thế giới đan điền, đẩy lùi về lại trạng thái Sơ Phân Cảnh.  

Sau nửa giờ, hắn đột ngột đứng lên, hai mắt sáng như tia chớp, nhưng lập tức hào quang biến mất, trở thành trong sáng tinh thuần.  

Hắn nội thị đan điền, hiện tại không gian này đã bành trướng gần như gấp 30 lần so với trước!  

Từ Sơ Phân Cảnh đến Ích Địa Cảnh, phần lớn mọi người chỉ có thể mở rộng không gian đan điền gấp 15 lần, mà Chu Hằng lại đạt tới 30 lần, cộng thêm tích lũy của hắn từ trước, không gian đan điền của hắn lớn gấp 80 lần, so với Ích Địa Cảnh bình thường!  

Điều này có ý nghĩa gì?  

Hiện giờ lực lượng của hắn đã mạnh hơn Ích Địa Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong bình thường!  

Các thế lực lớn vì sao coi trọng người có huyết mạch lực cường đại như vậy? Cũng bởi vì những người này ở thời điểm đột phá, không gian đan điền mở rộng phải lớn hơn so với thường nhân.  

Chống lại những người này, ưu thế của Chu Hằng không có lớn như vậy, nhưng không gian đan điền lớn gấp 80 lần so với Ích Địa nhất trọng thiên bình thường, đây tuyệt đối là một con số cực kỳ khoa trương! Như Ứng Băng Phong coi như là con cháu kiệt xuất của Ứng gia, nhưng không gian đan điền cũng chỉ là lớn gấp 5 lần Ích Địa nhất trọng thiên bình thường mà thôi, so với Chu Hằng kém cả 16 lần!  

Hiện tại nếu gặp lại Ứng Băng Phong, Chu Hằng căn bản không cần dùng võ kỹ, huyết mạch lực gì, mà chỉ một quyền là có thể đánh hắn nổ tung!  

Chu Hằng lại khảo nghiệm một chút huyết mạch lực của hắn, tử hỏa, kim loại hóa đều đạt tới Địa linh thể ngũ tinh, mà thanh long lực thì đạt tới Thiên linh thể thất tinh, cách Thiên linh thể thập tinh đã càng ngày càng gần.  

Thanh long lực tăng lên, có nghĩa uy lực của Cửu U Băng Thiên Quyết cũng càng lúc càng lớn.  

Chu Hằng cười cười hài lòng, trước kia tuy rằng bởi vì hắc kiếm hắn phải làm phế nhân mười năm, nhưng hết thảy đều đã được hồi báo, hơn nữa còn là hồi báo gấp trăm lần, gấp ngàn lần.  

Hắn không có rời đi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mà đi lên lầu bốn, đi khiêu chiến thí luyện của Ích Địa Cảnh.  

Đó là một người cá, có hình dạng đầu của loài cá, lại có thân thể loài người, chỉ bởi vì là do trận pháp biến thành, cũng không biết đến tột cùng có thể lên tiếng nói chuyện hay không.  

Chu Hằng tự nhiên không có khả năng nói lời vô nghĩa, liền xông thẳng tới chiến đấu.  

Người cá này là Ích Địa tam trọng thiên đỉnh phong, không gian đan điền cũng lớn hơn gấp ba bốn lần so với Ích Địa Cảnh bình thường. Về lực lượng kỳ thật cũng không kém so với Chu Hằng, dù sao nó cao hơn tới hai tiểu cảnh giới. Thế nhưng ở trước mặt Chu Hằng đang nắm giữ Thế, không có lực lượng cấp bậc nghiền ép thì nó làm thế nào chống lại được!  

Địch nhân từ trận pháp huyễn hóa ra này liền bị Chu Hằng đánh cho dập nát, rồi đột ngột “bốp” một tiếng, một cái bình ngọc từ giữa không trung rơi xuống, lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment