Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 200

Chu Hằng thở dài, có vài người như thế nào cứ khó có thể kết nối như vậy chứ! Thật giống như người ngu ngốc vậy!

Tuy nhiên, giết sạch tất cả người Triệu gia ư?

Chu Hằng ánh mắt phát lạnh, những người Triệu gia khác không sao cả, nhưng mẫu thân Triệu Khả Hân hắn cũng ở Triệu gia!

Ai dám động tới thân nhân của hắn, đơn giản, hắn liền giết người đó!

- Chết! Hắn đánh ra một quyền, kình khí hóa thành một quả đấm ngưng thật, đập tới phía Ứng Hỏa Tâm.

Khai Thiên Cảnh đánh với Ích Địa Cảnh, đó là nghiền ép tuyệt đối, huống chi Khai Thiên Cảnh còn là yêu nghiệt nghịch thiên như Chu Hằng này!

Quyền phong lướt qua, cả người Ứng Hỏa Tâm ầm ầm nổ tung ra, chết không toàn thây.

Chu Hằng không để ở trong lòng chút nào, ánh mắt bức thẳng tới hai người Nam Cung Trường Không, bọn họ cũng nên lên đường rồi!

Hai người Nam Cung Trường Không hiện giờ đúng là hối hận không thôi: khi không lại bố trí hoàng cung vững chắc, kín mít như nêm cối như vậy, làm cho bọn họ muốn chạy trốn đều không trốn được!

Mở ra phòng ngự này cũng đơn giản, nhưng muốn giải trừ thì lại vô cùng phức tạp, vốn sau khi mở ra không ai nghĩ tới rất nhanh sẽ giải trừ, hay ngầm lưu lại đường lui cho tên này, nhưng bây giờ ngược lại thì bao vây cả bọn họ!

Chu Hằng ngay cả người của Ứng gia đều dám đánh chém tại đương trường, hai người bọn họ thì tính là gì chứ!

Đáng giận, tiểu tử này như thế nào yêu nghiệt như vậy, mới qua mấy tháng đã từ Ích Địa Cảnh tăng vọt đến Khai Thiên Cảnh!

Hai người thân là cường giả Khai Thiên Cảnh dĩ nhiên không cam lòng khoanh tay chịu chết, ai cũng phải giãy giụa lúc sắp chết. Hai người nhao nhao trợn mắt nhìn Chu Hằng, dường như bị ủy khuất lớn lao.

Các tân khách đều cảm thán trong lòng: từ hôm nay trở đi, giới quyền lực của Hàn Thương Quốc sắp xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, Vương triều thuộc về họ Nam Cung sắp chào giả biệt, thay vào đó là vương giả trẻ tuổi tinh thần phấn chấn, tiền đồ vô hạn này!

- Chu Hằng. Ngươi đừng vội đắc ý, dù sao luôn có người có thể thu thập ngươi! Nam Cung Trường Không lớn tiếng kêu lên.

- Hừ! Ít nhất không phải các ngươi! Chu Hằng không có ý nhiều lời nữa, hắn tế ra hắc kiếm.

- Giết! Hắn dùng toàn lực, Nam Cung Trường Không, Lưu Thanh Huyền đâu có mảy may lực chống cự, chỉ trong nháy mắt liền trở thành vong hồn dưới kiếm.

Trận pháp phòng ngự Cung điện chậm rãi triệt hồi, mọi người lục tục rời đi, nhưng trong lòng đều rung động khó mà ổn định! Đây vốn là thế cục vây giết Chu Hằng, lại trái lại trở thành phần mộ của mấy người Nam Cung Trường Không. Thật đúng là mỉa mai!

Nhưng bọn họ cũng được chứng kiến: Vương giả một thế hệ mới sinh ra, điều này cũng đủ để bọn họ bàn tán ầm ĩ một thời gian rất dài.

Chu Hằng dắt Tiêu Họa Thủy rời đi, hắn không hề hứng thú với quyền lực, tuy rằng rất nhiều người muốn lấy lòng hắn, nhưng không ai có cơ hội đó.

...

Bắt đầu từ ngày thứ hai, đế đô liền điên cuồng lưu truyền tin tức ba đại cường giả Khai Thiên Cảnh ngã xuống, ngay từ đầu rất nhiều người tỏ thái độ không thể tin được: Chu Hằng yêu nghiệt thì yêu nghiệt, nhưng sao có thể đạt tới cảnh giới kinh khủng như vậy!

Nhưng theo thời gian trôi qua, tin tức như thế cũng càng truyền lan rộng rãi, bất luận là Thiên Tinh Tông hay hoàng thất Nam Cung cũng không có người nào ra mặt làm sáng tỏ, biện giải... điều đó lại làm cho mọi người không tin cũng phải tin!

Tên của Chu Hằng không ngừng vang động khắp Hàn Thương Quốc, chính là mấy quốc gia chung quanh cũng nghe nói tới tên của vị cường giả trẻ tuổi này. Mà ba quốc gia Thủy Nguyên Quốc, Bạch Điện Quốc, Thổ Lạc Quốc đã từng quen biết với Chu Hằng này thì lại gió nổi mây phun: Không biết Chu Hằng có thể dẫn tới can qua hay không?

Lục Thần Phù dùng danh nghĩa của Chu Hằng đặt mua hiệu buôn. Quả nhiên danh nghĩa của một cường giả Khai Thiên Cảnh thật thuận lợi, cộng thêm nàng vốn đã có tài chính hùng hậu và đầu óc buôn bán cấp bậc thiên tài, vì thế trong khoảng thời gian ngắn có thể đứng vững chân ở Hàn Thương Quốc.

Chu Hằng cũng không quan tâm, dù gì hắn có thể nhận được năm thành lợi nhuận buôn bán thu nhập của Lục gia.

Hắn vẫn rất thiếu tiền. Thể chất Phệ Kim tộc là một cái động tiêu tiền không đáy, không biết phải luyện hóa bao nhiêu kim loại cao cấp mới có thể đạt tới đại thành. Luôn cướp đoạt dù sao cũng không phải là chuyện lâu dài!

Cái lồng của hoàng cung dùng để vây khốn hắn bị hủy đi kia, thật ra đều là tài liệu cấp Khai Thiên Cảnh, đúng là vật hắn cần!

Những thứ này đều là tích lũy mấy ngàn năm của Thiên Tinh Tông, mặc dù không có trân quý như pháp khí, nhưng đối với Chu Hằng thì hoàn toàn không sao cả, dù sao cũng là vận mệnh bị hắn luyện hóa toàn bộ.

Tích lũy mấy ngàn năm của một tông môn khẳng định không thể xem thường, Chu Hằng phải mất ba ngày mới luyện hóa sạch sẽ những kim loại này, một lần hành động đẩy mạnh cường độ thân thể hắn đạt tới trình độ Khai Thiên Cảnh.

Hiện tại, dù là pháp khí Khai Thiên Cảnh cứng rắn nện trên người hắn cũng khó mà thương tổn mảy may thân thể hắn. Quả thực thân thể hắn chính là một kiện pháp khí hình người, hơn nữa còn là cấp Khai Thiên Cảnh!

Cho dù là cường giả Sơn Hà Cảnh muốn phá hủy một kiện pháp khí Khai Thiên Cảnh cũng không phải là chuyện dễ dàng! Nói cách khác hiện tại mặc dù Chu Hằng không có tư cách khiêu chiến với cường giả Sơn Hà Cảnh, nhưng dù Chu Hằng đứng không nhúc nhích để cho Sơn Hà Cảnh công kích, đối phương cũng phải đánh không biết bao nhiêu lần mới có thể tạo thành thương tổn đối với hắn.

Huống chi thể chất cũng không bị hạn chế của cảnh giới, chỉ cần có đầy đủ kim loại bậc cao để luyện hóa, hắn hoàn toàn có thể có được thể chất của Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, thậm chí là Hóa Thần Cảnh!

Đến lúc đó tuy rằng chiến lực của hắn vẫn là Khai Thiên Cảnh, nhưng thiên hạ căn bản không ai có thể tổn thương được hắn!

[CHARGE=3]

Bởi vậy, hắn cần bó lớn bó lớn linh thạch, để mua một lượng lớn kim loại quý trọng, để lấp đầy cái động không đáy của hắn.

Ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Chu Hằng công nhiên giết hai tộc nhân của Ứng gia, sau đó cũng không có chạy trốn, mà là ngang nhên ở lại đế đô, một bộ khí phách mặc cho sóng gió đánh úp lại, ta tự dốc hết sức đón đỡ.

Nhạc gia đúng thật phái ra cao thủ Khai Thiên Cảnh tới tập nã Chu Hằng, nhưng bởi vì địa vị kém quá xa so với Ứng gia, nên vốn không có tư cách xuất hiện ở trong hoàng cung. Hiện tại vị cường giả Khai Thiên Cảnh kia lại là thầm cảm thấy mình may mắn.

May mắn là Ứng Minh Nguyên không để cho cho hắn mặt mũi, bằng không không phải hắn cũng theo chân bọn họ cùng nhau chạy xuống Hoàng Tuyền rồi sao?

Chuyện đội ngũ này đúng là hắn tuyệt đối không muốn xen vào!

Người của Nhạc gia đến đã suốt đêm chạy trốn ra khỏi đế đô, về phần về sau phỏng chừng cũng không còn tìm Chu Hằng gây phiền toái, bởi vì Nhạc gia cũng chỉ có cường giả Sơn Hà Cảnh, có thể trấn áp được Chu Hằng hay không cũng không nói chắc!

Dù sao cũng chưa có chính diện là địch với Chu Hằng, còn không bằng cứ như vậy đình chỉ, miễn cho tổn thất còn lớn hơn!

Một ngày này Chu Hằng cũng không có nhàn rỗi, một mặt yêu cầu Nguyễn Giai Oánh thay hắn tiếp tục mua kim loại trân quý, một mặt thì đi tới địa phương tàng trữ võ kỹ của Thiên Tinh Tông, nghiên cứu tuyệt học của các trường phái, để đột phá cảnh giới của Thế, leo lên tới độ cao Vực.

Tuy rằng "tiền" không phải vạn năng, nhưng không thể nghi ngờ "tiền" có thể giải quyết rất nhiều chuyện. Chu Hằng cả ngày vùi mình ở Thiên Tinh Tông, thỉnh thoảng Nguyễn Giai Oánh trở về một chuyến đưa tới kim loại để hắn luyện hóa.

Ứng gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn phải làm trước chuẩn bị ác chiến.

Dựa theo phỏng đoán của hắn, tiếp theo Ứng gia chắc chắn sẽ phái ra cao thủ Sơn Hà Cảnh tới đây.

Con người là một loại động vật rất kỳ quái, càng là thực lực mạnh thì càng tin tưởng mắt thấy là thật! Bất kể lời đồn đãi phóng đại thực lực của Chu Hằng như thế nào, nhưng chưa thấy tận mắt mọi người sẽ luôn giữ thái độ hoài nghi.

Dĩ nhiên Ứng gia sẽ không buông bỏ ân oán, khẳng định sẽ tới tìm hắn gây phiền toái, nhưng về mặt khả năng xuất động võ giả Sơn Hà Cảnh chiếm hết chín thành! Dù là Ứng gia có thể có mấy chí cường giả Linh Hải Cảnh? Nhưng vì một tên tiểu tử Khai Thiên Cảnh mà lao sư động chúng, từ vạn dặm xa xôi chạy tới Lãng Nguyệt Quốc hay sao?

Sơn Hà Cảnh thì Chu Hằng không sợ!

Từ tin tức truyền về lại Lãng Nguyệt Quốc, rồi Ứng gia làm ra phản ứng, phái người tới đây, thời gian này ít nhất cũng phải một tháng. Tuy rằng Chu Hằng không sợ Sơn Hà Cảnh, nhưng cũng không làm gì được cường giả cấp số này, bởi vậy nhất thiết hắn phải không ngừng tăng mạnh chính mình!

Nếu muốn không bị người khi dễ lấn ép, rất đơn giản, sau lưng có một lực lượng cường đại, hoặc là chính mình phải có lực lượng cường đại.

Chu Hằng tuyệt đối sẽ không đầu nhập vào một thế lực nào, như vậy hắn sẽ phải tự mình có được lực lượng như vậy.

Hai ngày sau, Nguyễn Giai Oánh tới bái phỏng.

Tử Tinh tiểu thư, cô nương có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ của Hàn Thương Quốc này vẫn như cũ trong sáng tươi đẹp, nàng ý cười dịu dàng nói: - Chúc mừng Chu công tử trở thành đệ nhất cao thủ của Hàn Thương Quốc, chỉ cần công tử nguyện ý là có thể thân khoác hoàng bào, trở thành cửu ngũ chí tôn!

Chu Hằng cười ha hả, nói: - Hoàng giả trong chốn phàm tục chẳng qua cũng chỉ thế thôi! Ta cũng không muốn phiền toái như vậy!

Nguyễn Giai Oánh che miệng cười khúc khích, lắc đầu, nói: - Điều đó cũng không nhất định! Năm xưa Vạn Cổ Đại Đế trấn áp bát hoang khắp nơi, thiên hạ cùng tôn xưng, ra lệnh một tiếng, không người nào dám không tuân! Chu công tử thiếu niên đầy hứa hẹn, nói không chừng ngày sau chính là vị Đại đế thứ hai nhất thống thiên hạ!

- A? Chu Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ nói hiện giờ Huyền Càn đại lục không phải nhất thống sao?

- Chu công tử chắc cho rằng Thiên Long Đế triều chính là chí tôn của thiên hạ chăng? Nguyễn Giai Oánh nói giọng êm dịu, nữ nhân này trước kia đã từng đi khắp Hàn Thương Quốc bàn luận trà đạo, cũng vì vậy mới được gán lên danh hiệu đệ nhất mỹ nhân, các mỹ nữ khác cũng không có nổi danh như nàng.

- Không phải sao?

- Mặc dù ở các tiểu quốc Vương triều này có thể xem như bí ẩn, nhưng ở trong Hoàng triều Đế triều cũng không có gì là bí mật, nói cho Chu công tử biết cũng không sao! Nguyễn Giai Oánh ngừng lại một chút, rồi nói tiếp: - Ở thời đại thượng cổ, toàn bộ đại lục cũng là các nước san sát, nhưng ở thời kỳ võ đạo đương thịnh đó, xuất hiện một vị Vương giả vô thượng, vô cùng cường thế, thống nhất các nước, được vạn tộc cùng tôn xưng là Vạn Cổ Đại Đế! Lúc ấy võ đạo đang đứng ở thời kỳ đỉnh phong, liên tiếp xuất hiện mấy vị đại năng Hóa Thần Cảnh, nhưng Vạn Cổ Đại Đế một tay trấn áp, thần uy vô địch!

Chu Hằng không khỏi lộ vẻ mặt hướng tới! Đây là nhân kiệt cỡ nào, một tay trấn áp muôn đời, thống nhất đại lục, lưu truyền tên tuổi ngàn đời!

Không biết nhân vật ấy có phá vỡ vòm trời, phá hư không thành tiên hay không?

- Sau khi thời đại của Vạn Cổ Đại Đế suy vong, đột nhiên võ đạo từ thịnh chuyển qua suy, không còn xuất hiện nhân vật tuyệt thế Hóa Thần Cảnh nữa! Mà Thiên triều của Vạn Cổ Đại Đế thành lập năm xưa cũng dần tan rã ở trong dòng sông lịch sử. Từ đó thiên hạ chia làm ba phần, trở thành ba Đế triều rộng lớn ngày nay!

Chu Hằng sửng sốt, nói: - Thiên Long Đế triều chỉ là một trong ba đại Đế triều ư?

- Đúng vậy! Hai đại Đế triều khác theo thứ tự là Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều! Nguyễn Giai Oánh cười tủm tỉm nói, không đợi Chu Hằng đặt câu hỏi liền giải thích: - Huyền Càn Đại Lục cũng không phải chỉ có nhân loại! Trước đây thiếp đã nói qua, Vạn Cổ Đại Đế trấn áp vạn tộc, Nhân tộc chỉ là một trong số đó, nếu không có xuất hiện thiên kiêu tuyệt đại như Vạn Cổ Đại Đế, thật ra Nhân tộc ở trong vạn tộc cũng không nổi bật gì lắm!

Điểm ấy Chu Hằng thầm biểu lộ đồng ý. Hắn thu được tinh huyết của Phệ Kim tộc, biết rõ ràng dị tộc này cường đại đến mức nào! Mà cường giả có dạng cánh dơi ở thế giới dưới lòng đất kia cũng đồng dạng sâu không lường được!

- Nhân tộc nhờ có Vạn Cổ Đại Đế mà trở thành thế lực đỉnh cấp trên đại lục, mà xếp dưới Nhân tộc chính là Thiên Yêu tộc. Chủng tộc này sau lưng có hai cánh, có thể phi hành trên không trung, trong chiến đấu chiếm ưu thế rất lớn.

Không giống với trong Thiên Long Đế triều chỉ có Nhân tộc, Thiên Yêu Đế triều thì vạn tộc đều có, với Thiên Yêu tộc là Vương giả!
Bình Luận (0)
Comment