Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 586

Nguyệt Minh Đế một sừng quả thật không thể nào hiểu nổi được, một thế lực tối đa chỉ có 3 danh ngạch, nhưng đám người này lại đông đến mười mấy người, lại còn chỉ có một nam nhân, nhìn thế nào cũng không giống như đi mạo hiểm, mà lại như đang ra dạo chơi!  

Không thấy sao, ngay cả thú cưng cũng dẫn theo!  

Là thế lực nào bạo tay như vậy, chiếm hết cả danh ngạch những gia tộc khác? Nếu để cho Tuyệt Tiên Thành biết được, tuyệt đối sẽ là một trận tai họa!  

Đây là khiêu khích công khai!  

Dám không kiêng kỵ gì như thế, chẳng lẽ những người này đến từ Tuyệt Tiên Thành? Nếu bọn họ đến từ hào môn Tuyệt Tiên Thành, như vậy tự nhiên có thể nhẹ nhàng dàn xếp chuyện này, ai dám vuốt râu cọp hào môn Tuyệt Tiên Thành?  

Tuy rằng hắn vô cùng cuồng ngạo, càng cho rằng trong cùng thế hệ không ai có năng lực tranh đấu với mình, nhưng cũng không vì thế mà tự đại đến mức cho rằng vô địch thiên hạ, hắn tuyệt đối không thể chọc tới thế lực Tuyệt Tiên Thành!  

Đừng nói Tuyệt Tiên Thành, chỉ cần gia tộc Thăng Hoa Cảnh là hắn đã không chọc nổi!  

Hắn là Tử Anh Minh, đến từ Tử gia Tây Ngọ Thành, trong gia tộc có cường giả Nhật Diệu Đế! Nhật Diệu Đế đặt ở Tây Hợi Thành quả thật có thể đè người ta phải cúi mình, nhưng so sánh với Tuyệt Tiên Thành thì chẳng là cái rắm gì cả!  

Trong tên của Tử Anh Minh có hai chữ anh minh, hắn quả thật không ngốc.  

– Tại hạ Tử Anh Minh, xin hỏi các hạ xưng hô thế nào? Hắn mỉm cười, chắp tay chào Chu Hằng.  

Đây là tiêu chuẩn trước ngạo sau cung kính đây mà!  

Cũng không trách được Tử Anh Minh, Tiên giới chính là thế giới lấy thực lực làm tiêu chuẩn, chẳng lẽ đường đường Nguyệt Minh Đế lại đi ngồi tán phét với một tiểu võ giả Thần Anh Cảnh? Chu Hằng dùng thực lực chứng minh sức mạnh của mình, Tử Anh Minh thay đổi thái độ cũng có thể hiểu được.  

Chu Hằng nghĩ ngợi một lúc, liền đưa ra quyết định ngừng đánh.  

Giữa hắn và Tử Anh Minh cũng không có thù hận gì, mà tiến vào trong này tranh giành lệnh phù cũng là chuyện rất bình thường, làm Chu Hằng khó chịu là thái độ ban đầu của Tử Anh Minh.  

Bây giờ đối phương thể hiện ra thái độ nhún nhường, cơn giận trong lòng Chu Hằng cũng biến mất.  

Nói tới, hiện tại quả thật không phải lúc đấu đá tàn nhẫn, Nguyệt Hoa Liên mới là mục tiêu hàng đầu! Đối phương là Nguyệt Minh Đế 4 luân, lực lượng tương đương với hắn, thậm chí còn cao hơn một chút, là một kình địch.  

– Tại hạ Chu Hằng, chào Tử huynh! Chu Hằng cũng chắp tay mỉm cười.  

– Không lẽ là vị Dược sư tam tinh gần đây xuất hiện ở Dã Mã Thành? Tử Anh Minh toát ra vẻ kinh ngạc.  

– Đúng vậy! Chu Hằng lại cười.  

– Thì ra là Chu huynh! Tử Anh Minh đột nhiên cười to. – Ta nghe nói chuyện của Chu huynh, vốn là định lập tức tới gặp Chu huynh một chuyến, nhưng Tinh Phong Thí Luyện lại lập tức bắt đầu, ta đành phải đến đây trước. Vốn định sau khi kết thúc thí luyện sẽ tìm tới Chu huynh, không ngờ lại gặp được Chu huynh ở chỗ này, quả thật là trùng hợp!  

Lời hắn nói quả thật không có giả dối, Tây Ngọ Thành có Dược sư tứ tinh, nhưng số lượng quá ít ỏi, Kim Cương Thành chỗ Tử gia cũng chỉ có bốn người. Dù có một Dược sư tứ tinh được Tử gia chiêu mộ, nhưng dù sao cũng chỉ có một người, có thể thỏa mãn được nhu cầu dùng đan dược của gần vạn người trên dưới Tử gia?  

Thiếu Dược sư tứ tinh, Dược sư tam tinh cũng không thể nhiều, Tử gia còn có bốn Dược sư tam tinh, ở Kim Cương Thành đã là đội hình xa xỉ nhất, tuy nhiên vẫn tăng nhiều thiếu cháo!  

Đối với Tử gia, chỉ là Dược sư nhất tinh thì không có tác dụn lớn, nhưng Dược sư nhị tinh lại cầu hiền tài như khát, Dược sư tam tinh lại càng đốt đèn khó kiếm!  

Bỗng nhiên nghe được Dã Mã Thành xuất hiện một Dược sư tam tinh, đầu tiên là hắn không tin, chỉ là Tây Hợi Thành thì làm sao xuất hiện được Dược sư tam tinh? Nhưng Hiệp hội Dược sư làm sao lại tự bôi bác mình, nếu làm ra giả tạo, chẳng phải sẽ bị người khắp thiên hạ chê cười?  

Hiệp hội Dược sư không thể nào tự làm mất mặt như thế!  

Tử Anh Minh nhanh chóng định vị Chu Hằng vào vị trí Dược sư thiên tài, chỉ là bị Tinh Phong Thí Luyện kéo chân, hắn không cách nào lập tức đi tới chiêu mộ Chu Hằng. Nhưng hắn tin tưởng chỉ cần mình đưa ra điều kiện, tin rằng Chu Hằng tuyệt đối sẽ không từ chối một gia tộc Nhật Diệu Đế chiêu mộ.  

Hơn nữa, Dược sư đều rất cổ quái, 90% không thích tiên thạch, mỹ sắc, một lòng dốc vào luyện đan, chỉ là vì nâng cao tiêu chuẩn luyện đan của mình. Tử gia có một vị Dược sư tứ tinh, quả thực chính là cục nam châm tự nhiên đối với Dược sư nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, là một bảng hiệu sống!  

Hắn nắm chắc dù cho tới tìm Chu Hằng trễ nhất, cũng có thể thuyết phục được vị Dược sư tam tinh mới nổi này gia nhập vào trận doanh nhà mình.  

Không ngờ tới, lại gặp được Chu Hằng ở Tinh Phong Thí Luyện này!  

Nhưng rõ ràng là một vị Dược sư tam tinh, tại sao hắn lại có chiến lực mạnh như vậy?  

Nên biết sức người có hạn, võ đạo cùng đan đạo tuyệt không không thể cùng ôm đồm, càng đi xa thì càng không thể phân tâm nhiều mặt! Muốn song tu đan – võ, vậy phải là thiên tài khủng bố cỡ nào?  

Ít nhất trong ấn tượng của Tử Anh Minh thì tuyệt không có một người nào như vậy!  

Hơn nữa ở trong lòng đại hào môn, ở mặt ngoài bọn họ kính sợ Dược sư, nhưng ở sâu trong lòng lại khinh thường Dược sư.  

Nói đến cùng Tiên giới là một cái thế giới lấy thực lực làm tiêu chuẩn, bản thân hùng mạnh mới là chí lý! Dược sư quả thật rất lợi hại, nhưng chỉ cần thực lực ta đủ mạnh, sẽ có đủ tiên thạch mua đan dược ngươi luyện ra, thậm chí cướp, thậm chí còn trực tiếp bắt ngươi ép buộc luyện đan!  

Tử Anh Minh rất thưởng thức thực lực của Chu Hằng, nhưng bởi vậy hắn càng không rõ, nếu như Chu Hằng có thể không phân tán tinh lực đan đạo vào võ đạo, vậy thì hiện tại sẽ có được thành tựu lớn hơn nữa không?  

Chu Hằng mỉm cười, hắn không thể nào nhìn sắc mặt đối phương chợt lóe lên nháy mắt liền đoán được trong lòng đối phương đã xoay chuyển nhiều ý nghĩ như thế, nói: – Vậy thật đúng là trùng hợp!  

Tử Anh Minh vốn nắm chắc có thể kéo Chu Hằng gia nhập trận doanh nhà mình, nhưng nhìn thực lực của Chu Hằng cũng mạnh như thế, lại trở nên do dự.  

Bởi vì có thể bồi dưỡng được yêu nghiệt thiên tài như vậy, tự nhiên phải là gia tộc không yếu, thậm chí còn hùng mạnh hơn cả Tử gia! Hắn đi chiêu mộ Chu Hằng còn không phải tự làm mất mặt? Ừm, trước tiên hoãn lại, đợi thăm dò rõ chi tiết về Chu Hằng rồi nói sau.  

Dù cho là chiêu mộ không thành cũng phải làm bạn, không làm bạn được thì tốt nhất cũng đừng trở thành kẻ địch!  

– Chu huynh, yêu thú trấn thủ hẻm núi đầu tiên đã bị diệt trừ, có thể khẳng định đã có ít nhất một thế lực đi vào hẻm núi thứ hai! Tử Anh Minh nghiêm mặt nói, không còn một chút cuồng ngạo, trong ánh mắt chớp động tia sáng trí tuệ. – Có thể xử lý yêu thú Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, người kia, hoặc nói là cổ thế lực kia rất mạnh. Mà có thể giết chết một con yêu thú Nguyệt Minh Đế đỉnh phong trong thời gian ngắn như vậy… ít nhất là ta không làm được!  

Chu Hằng lại có thêm vài phần cảm tình với hắn, có thể tự thừa nhận không bằng, cái này cũng cần dũng khí! Bởi vì người tiến vào nơi này đều xem như “tuấn kiệt trẻ tuổi”, tự nhận không địch lại người cùng thế hệ cũng là một loại lòng dạ và bình tĩnh.  

– Ta cũng không làm được!  

Chu Hằng cũng lắc đầu, hắn tế ra Lăng Thiên Cửu Thức, hoặc là Hỏa Thần Lô thì có thể làm được, nhưng đó là bài tẩy của hắn. Mà đây mới là cửa đầu tiên, ai lại lấy ra bài tẩy ở ngay cửa đầu chứ?  

Cho nên Chu Hằng tự nhận không làm được, không phải che giấu cũng không phải khiêm tốn, mà là sự thật.  

– Chu huynh, chúng ta liên thủ thì sao? Tử Anh Minh mỉm cười.  

Thực lực của đối phương không kém gì mình, mà có thể khẳng định hắn tuyệt đối xuất thân từ hào môn Tiên Thành bậc cao, trên người có bí bảo! Hợp tác với hắn coi như hai bên cùng có lợi!  

– Chia bảo vật thế nào? Chu Hằng còn chưa đồng ý, con lừa đen đã giành hỏi trước, nó quan tâm nhất là bảo vật, sinh ra vì bảo vật, chết cũng phải vì bảo vật.  

– Sau khi đi qua chín hẻm núi, lại quyết một trận thắng thua, thế nào? Tử Anh Minh nhìn Chu Hằng, trong ánh mắt bùng cháy chiến ý cuồng nhiệt.  

– Được! Chu Hằng bùng nổ hứng thú, vừa rồi hai người chỉ thử nhau một chút, căn bản không ra toàn lực. Nhưng hắn tin tưởng Tử Anh Minh tuyệt đối là một kình địch, làm hắn sinh ra khát vọng đánh một trận.  

Tử Anh Minh gật đầu, nói: – Chu huynh đã lấy được một tấm lệnh phù, chúng ta có thể xuất phát!  

– Một tấm lệnh phù có thể cho nhiều người đi qua như vậy? Chu Hằng kỳ quái, hắn hoàn toàn mù tịt, dù sao trước kia chưa có đi Tinh Phong Không Gian lần nào.  

– Mỗi tấm lệnh phù có thể làm cấm chế biến mất khoảng 10 giây, đủ cho nhiều người đi qua! Dương Lan Hinh tiếp lời.  

Thì ra là vậy.  

– Nhưng mà, một tấm lệnh phù chỉ có thể gián đoạn cấm chế một lần, tuy rằng lệnh phù sẽ không biến mất, nhưng đến cấm chế tiếp theo phải cần tấm lệnh phù thứ hai! Tử Anh Minh nói.  

– Chúng ta vào hẻm núi thứ hai trước rồi tính sau, nơi đó người tìm kiếm lệnh phù cũng ít hơn!  

– Ha ha, quả thật là vậy!  

Mọi người lại đi trở vào cuối hẻm núi đầu tiên, Chu Hằng lấy ra lệnh phù đi tới trước ấn một cái, một luồng sáng vàng lóe lên, không khí chấn động, như là không xảy ra gì cả.  

– Đi! Tử Anh Minh, Dương Lan Hinh lại đồng thời quát khẽ, lao về phía trước, vù vù vù, cấm chế vô hình vốn chặn đường đi giờ đã biến mất.  

Mọi người vội thông qua, một cái lệnh phù chỉ có thể ngăn chặn cấm chế trong 10 giây, liền nhanh chóng khôi phục lại cấm chế nơi này.  

Ngao…. Một tiếng kêu to, một đoàn dao động lực lượng khủng bố lan tràn từ đằng xa truyền đến, nơi đi qua cát bay đá chạy, sau đó đều bị nghiền thành phấn vụn.  

Tử Anh Minh khẽ quát một tiếng, bước lên trước, đẩy ra một chưởng, một đoàn hào quang tím sậm trào ra, hình thành lá chắn vòng tròn trước mặt mọi người.  

Ầm!  

Dao động kình lực ập tới, lướt qua lá chắn tím, không ảnh hưởng tới người bên trong.  

– Yêu thú trấn thủ hẻm núi thứ hai cũng đã chết!  

Tử Anh Minh thu tay lại, trầm giọng nói, sắc mặt nặng nề.  

Đạo dao động vừa rồi là một đòn cuối cùng của hai bên, thần thức của Tử Anh Minh và Chu Hằng linh mẫn còn cảm ứng được một đạo linh thức hùng mạnh đang tan biến, kết hợp với tiếng thú rống thê lương đó, có thể khẳng định con yêu thú trấn thủ kia đã bỏ mạng.  

– Không chỉ một người! Chu Hằng nhắm mắt cảm ứng cẩn thận, trong đoàn sóng xung kích kia có ít nhất 5 loại lực lượng khác nhau, trừ một loại là của yêu thú trấn thủ, vậy ít nhất có bốn người đang liên thủ trấn giết.  

– Âm Vân Thành – Chu Khiếu Nhiên, Ẩm Mã Thành – Tôn Vũ Xuyên, Tùng Nguyên Thành – Trương Ngọc Đình… Còn có hai đoàn lực lượng không phân biệt được! Tử Anh Minh cảm ứng một lúc rồi nói.  

– Đó đều là những thiên kiêu ở Tiên Thành của ngươi? Chu Hằng cười hỏi, đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ không làm hắn có ý lùi bước, chỉ làm chiến ý của hắn càng thêm cao lên.  

– Đúng thế, đều là thiên kiêu ở Tây Ngọ Thành! Tử Anh Minh gật đầu nói.  

Tuy rằng Tiên Thành bậc cao phái ra tộc nhân tiến vào Tinh Phong Thí Luyện của Tiên Thành bậc thấp cũng không phải bí mậtgì lớn, nhưng dù sao cũng phạm vào kiêng kỵ. Tử Anh Minh có thể thừa nhận ở trước mặt mấy người Chu Hằng, cũng đã biểu lộ thành ý tương đối.  

Đương nhiên gia tộc đã sớm có cách đối phó, dù thật sự bị người moi ra chuyện này cũng còn biện pháp bù đắp.
Bình Luận (0)
Comment