Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 152

Nhược Hàm nhìn Lăng Vân cứ như vậy tùy ý mà đứng, thậm chí ngay cả một điểm chuẩn bị cũng không có, nhất thời hừ một tiếng nói:

- Địa Bảng thứ ba, tài ba sao? Còn không phải là bởi vì bổn tiểu thư mấy năm nay bế quan tu luyện, để cho các ngươi chiếm tiện nghi? Chẳng qua không sao, kể từ hôm nay, Địa Bảng thứ ba chỉ có một, đó chính là ta Liệt Nhược Hàm.

Nàng vừa nói xong, chỉ kiếm hướng Lăng Vân nhất thời quang mang chợt lóe, một đạo đấu khí nhận trải qua vô số lần ngưng luyện trong nháy mắt bắn về phía Lăng Vân.

Lăng Vân hơi mở ánh mắt, trong nhãn đồng bao hàm linh thức lực lượng, tốc độ đạo đấu khí nhận bị làm chậm lại vô hạn, quỹ tích bắn nhanh ra của nó trong nháy mắt bị nắm bắt không lầm, đồng thời, trên đường phi hành của nó đã bị phần đông khí lưu trở ngại, ở trong khí lưu khiến cho cái dạng biến hóa gì, những biến hóa này lại dẫn đến cái sơ hở nào các loại tin tức vân....vân, toàn bộ ở trong đầu phản hồi ra.

Số liệu, đại lượng số liệu!

Đây là một hạng công tác cực kỳ tiêu hao linh thức và trí nhớ, nhưng Lăng Vân rơi vào trong trạng thái lĩnh ngộ đối với những thứ này, nhưng lại không chút nào cảm giác.

" Hưu!"

Ám lam chi kiếm lấy một loại tốc độ nhanh không tưởng, dễ dàng tự trong đấu khí nhận xông thẳng qua.

Theo một kiếm không bao hàm một tia năng lượng bổ ra, nguyên bản đấu khí nhận ít nhất có thể bắn thủng kim thiết, phá hủy phòng ốc, thậm chí giống như đậu hủ, trực tiếp bị kiếm nhân lam đậm rộng lớn kia chấn tan.

Huy kiếm, vẫy ra một kiếm vô cùng đơn giản liền phá vỡ công kích thăm dò của Nhược Hàm.

Ung dung như thế, lập tức khiến cho những người đang xem cuộc chiến bên cạnh trong lòng này lên một trận cảm giác quái dị.

Cứ giống như một viên đạn mang theo tiếng xé gió vô cùng chói tai gào thét mà đến. Thật là lúc đánh tới trên thân người khác rồi lại ví như trứng gà vỡ tan. Căn bản không thể đối với người ta tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì. Mặc cho ai trong lúc nhất thời cũng không cách nào kịp thích nghi.

Thánh Kiếm Sư cao thủ vốn đang ngồi nhàn nhã ở một bên hơi nhíu mày. Mới vừa rồi hắn cũng không có nhìn rõ một kiếm kia của Lăng Vân rốt cuộc là như thế nào phá vỡ công kích đồ đệ của mình. Chẳng qua có thể khẳng định là lúc ấy hắn căn bản là không có vận dụng qua năng lượng. Nếu không chính mình không thể nào không cảm giác thấy.

- Xem bộ dáng. Lăng Vân này có thể ở trong nhiều cường giả trẻ tuổi như vậy bộc lộ tài năng. Danh liệt Địa Bảng thứ ba. Quả nhiên có chút môn đạo.

Nhược Hàm cũng không để ý một kích không trúng ấy, lần nữa xuất kiếm. Nhanh chóng tới gần Lăng Vân. Từng đạo bóng kiếm ẩn chứa uy lực cự đại trong nháy mắt bao phủ hắn ở bên trong. Kiếm quang đầy trời giống như vạn hoa nộ phóng đến cuối cùng hình thành một loại phô thiên cái địa.

Lúc này chênh lệch thật lớn giữa ngũ giai Đại Kiếm Sư cùng nhị giai Kiếm Sư trực tiếp hiện ra.

Lúc ở cửa tửu điếm gặp hai vị nhị giai Kiếm Sư. Hắn hoàn toàn bằng vào hai ngón tay là có thể làm cho ba người không thể nào lại gần thân hắn. Nhưng là giờ phút này. Chẳng những vận dụng thần kiếm Ám lam chi kiếm. Đối với lĩnh ngộ cái loại quỹ tích hoàn mỹ cũng càng sâu thêm một phần. Nhưng đối mặt với công kích của Nhược Hàm dĩ nhiên là hoàn toàn khó có thể ngăn cản. Vẻn vẹn trong lúc giao thủ. Liền là thân trúng ba kiếm!

Mặc dù trúng kiếm, nhưng kiếm nguyên khổng lồ bao hàm bên trong Kiếm Hồn cũng trước tiên ngưng tụ thành một đạo phòng ngự, dưới ba kiếm, hắn lại căn bản không bị thương một cọng tóc.

Nhược Hàm công liên tiếp chỉ chốc lát, tự nhận là đã rõ ràng ngọn nguồn Lăng Vân, không khỏi hừ lạnh một tiếng:

- Thì ra chẳng qua là xác ô quy thôi, tự thân thực lực cũng bất quá là như thế. Nghe nói huyết kiếm A Cửu lấy khoái kiếm nổi danh, kiếm nếu nhanh, lực đạo tự nhiên không lớn, khó trách ngươi cuối cùng có thể đánh bại hắn.

Người khác đối với cái thuyết pháp này của nàng mặc dù lòng mang nghi ngờ, nhưng thấy Lăng Vân bị áp chế hoàn toàn không có lực hoàn thủ, lòng tin mơ hồ cũng có một ít dao động.

Chẳng lẽ Lăng Vân đánh bại huyết kiếm A Cửu, thật sự chỉ là bởi vì duyên cớ vừa vặn khắc chế hắn?

.....

Lăng Vân đối với ý nghĩ người khác hoàn toàn không quan tâm.

Hắn giờ phút này dứt khoát nhắm mắt lại thông qua cảm ứng cùng lý giải đối với thiên đạo quỹ tích ở trong đầu mô phỏng ra tràng cảnh chiến đấu cùng Nhược Hàm, đối phương mỗi lần ra một kiếm, năng lượng ba động có ẩn hàm đều cùng thiên địa năng lượng ma sát, thông qua linh thức hiện lên ở đầu óc của hắn, sau đó trải qua não bộ tính toán do đó tính ra quỹ tích xuất ra mỗi một kiếm.

Theo thời gian chuyển dời, đối với cảm ứng cái loại quỹ tích này dần dần rõ ràng, Nhược Hàm lần lượt công kích nhưng hắn ngăn cản cũng càng phát ra ung dung. Mặc dù vẫn nằm ở hạ phong, nhưng rất khó dễ dàng bị trúng kiếm.

Lâm Tuyết và Hải Lâm đám người tương đối quen thuộc phong cách chiến đấu của Lăng Vân, không giải thích được nhìn hắn tỷ thí trong sân.

- Lăng Vân các hạ đây là làm sao vậy, như thế nào hoàn toàn không tiến hành phản kích?

Lâm Tuyết nào biết rằng, Lăng Vân phong cách chiến đấu trước mắt biến hóa thật sự quá lớn, nếu như không bởi vì chung đụng hai ngày, hiểu rõ tính cách của hắn, các nàng cơ hồ cũng phải cho rằng Lăng Vân trước mắt, căn bản là giả.

- Mặc dù Nhược Hàm này rất là lợi hại, nhưng vô luận chỉnh thể thực lực của nàng, cùng với kinh nghiệm chiến đấu, toàn bộ không bằng một vị lục giai cường giả Tất Sát cấp bậc. Lúc trước Hải Đế tiền bối đã cùng ta nói qua, lấy Lăng Vân lực công kích sắc bén cùng lực phòng ngự cường hãn, nếu hắn có tâm muốn giết ai, tuyệt đối là một kiếm! Hơn nữa sau khi giết chết kẻ đó, hắn tối đa thân chịu trọng thương.... Chính là bây giờ....

Lâm Tuyết nhíu mày, lâm vào trong suy tư.

Đột nhiên, đầu óc của nàng đột nhiên nhớ ra trong hai ngày này, Lăng Vân một mực ở trong sân tu luyện, trong lòng nhất thời mơ hồ đoán được cái gì đó, cuối cùng hơi có chút buông lỏng.

Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư nhìn Lăng Vân đang trong chiến đấu, trán lúc này mơ hồ có một tia ngưng trọng! Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Người khác nhìn không ra Lăng Vân đang làm cái gì, hắn vị Thánh Kiếm Sư cường giả này tự nhiên minh bạch!

Luyện kiếm, hắn lại lấy đồ đệ Nhược Hàm của mình luyện kiếm!

Ở loại thời khắc chiến đấu mấu chốt này, hắn lại còn có thể yên tâm luyện kiếm ư? Như vậy giải thích duy nhất chỉ có một - - chênh lệch! Chênh lệch thật lớn! Cũng chỉ có ở trước mặt loại chênh lệch này, hắn mới dám không để công kích vào mắt.

" Lăng Vân này lực phòng ngự... Thật là rất mạnh, nếu như công kích của hắn có thể cùng lực phòng ngự xứng đôi..." Nghĩ vậy, Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư đã đánh lên mười hai phần tinh thần, đệ tử của mình vừa gặp nguy hiểm, liền lập tức bộc phát ra kiếm thế áp chế, tránh cho xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Từng đạo tia sáng màu bạc ở trong hư không hình thành xẹt qua trong đầu, liền giống một vòng sóng gợn lặng yên lay động. Quang mang màu bạc cùng sóng gợn nhộn nhạo kia đan vào chung một chỗ, ngưng tụ thành một bộ đồ án hoa mỹ! Theo ngoại giới Nhược Hàm mỗi lần công kích, những đồ án này đều sẽ phát sinh một ít biến hóa rất nhỏ, chẳng qua theo nàng công kích duy trì càng lâu, biến hóa như thế phạm vi cũng liền càng ngày càng nhỏ, chờ thêm gần một giờ sau, một ít công kích lại sẽ khiến cho quang mang tự nhiên phản ứng - - - đến cuối cùng, ở trong đầu sóng gợn đã dần dần bắt đầu cùng công kích Nhược Hàm tiến hành chồng chéo!

Chồng chéo!?

Đầu óc Lăng Vân hơi hiện ra một tia thanh minh!

Bằng vào cảm ứng và lĩnh ngộ đối với quỹ tích chi lực, hắn đúng là ở trong đầu ghi chép tất cả quỹ tích kiếm kỹ mà Nhược Hàm thi triển ra, cùng với phía trên đấu khí bất cứ một tia biến hóa gì, bằng vào tin tức trên ngân quang ghi lại, thêu dệt ra một bộ phương án phản kích hoàn mỹ nhất!

Kiếm kỹ... Thiên đạo quỹ tích....

Trong đầu mấy từ ngữ mấu chốt dần dần bắt đầu lần lượt thay đổi, phảng phất một cái chìa khóa mở ra nhân sinh bảo tàng, từ từ mở ra một pháp môn tu luyện trước đó chưa từng có.

Trong đại não ý nghĩ càng phát ra rõ ràng, một con đường lớn vô cùng bằng phẳng quán thông ở trước mặt hắn hiện ra, Lăng Vân đang trong ngộ kiếm trước mắt chợt sáng ngời!

Mỗi một loại kiếm kỹ, mỗi một bộ công pháp vận hành, toàn bộ là vì khế hợp thiên đạo quỹ tích mà sáng lập.

Độ khế hợp cùng thiên đạo quỹ tích càng cao, uy lực bộc phát ra càng mạnh, kiếm kỹ cấp bậc tự nhiên cũng lại càng cao. Ngược lại cũng là như thế!

Trước mắt Nhược Hàm kiếm kỹ thi triển tuy là thánh kỹ, vô cùng đến gần thiên đạo quỹ tích - - thần kỹ, nhưng dù sao vẫn chưa hoàn toàn khế hợp ở trong đó, mà Lăng Vân ở trong sân vẫy ra một kiếm khế hợp với thiên đạo quỹ tích, lập tức minh bạch chỗ tồn tại của quỹ tích.

Hắn sau khi minh bạch điểm này, liền giống như một người chỉ biết sao chép đáp án bài tập, đột nhiên học tập kiến thức có liên quan về phương diện này. Ở dưới sự giúp đở của những kiến thức đó, trước kia hắn không rõ đề mục tại sao lại có cái đáp án này, thì đã có thể dễ dàng nhìn rõ ảo diệu bên trong, hơn nữa tiếp theo gặp phải loại đề mục này, lập tức là có thể viết đáp án chính xác.

Thiên đạo quỹ tích, là trình tự, là quá trình, là điều lệ, pháp tắc!

Bây giờ Lăng Vân đã nhìn thấu quỹ tích xuất kiếm của Nhược Hàm, sẽ chẳng khác nào là đối mặt một đạo đề mục cùng lúc trước không sai biệt lắm, hơn nữa những quỹ tích màu bạc xem ngang với kiến thức mà hắn học tập, vận dụng những kiến thức này, hắn tìm ra phương pháp trả lời, bây giờ hắn cần phải làm, chính là căn cứ những trình tự giải đề này, tiến hành giải đáp!

Cái gọi là giải đáp, chính là - - Phản kích!

Chiến đấu nhiều canh giờ tới nay, Lăng Vân lần đầu tiên phản kích!

Phản kích đã đến, là rung động như thế!

Vốn là Nhược Hàm hoàn toàn chế trụ Lăng Vân, vẻn vẹn một kiếm, ở dưới ánh mắt khó có thể tin nàng, đem thế công nàng toàn bộ dừng lại!

Lại một kiếm bình thường, huy ở nơi tất phải cứu của Nhược Hàm, khiến cho nàng không thể không tiến hành phòng ngự!

Tuy nhiên, nàng còn chưa hoàn thành phòng ngự, kiếm thứ ba xuất quỷ nhập thần kích phá tất cả phòng ngự của nàng, làm môn hộ mở rộng ra...

Khẩn tiếp mà đến, là kiếm thứ tư....

Một kiếm quyết định thắng bại, một kiếm trí mạng!

Bất quá, kiếm thứ tư hắn còn chưa có vẫy ra, một cổ kiếm thế vô cùng mịt mờ, lập tức tự trên người Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư dâng lên, khiến cho năng lượng trong hư không biến hóa, những năng lượng này hội tụ chung một chỗ, hình thành một cổ áp lực khổng lồ, trước tiên áp đến Lăng Vân.

Lâm Tuyết có nguyên tố tinh linh, đối với cảm ứng tự nhiên năng lượng cực kỳ nhạy cảm, là người trước tiên phát hiện Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư ám toán, lập tức hô lên:

- Ca ca, cẩn thận!

Áp lực kiếm thế trong nháy mắt rơi xuống trên người Lăng Vân, lập tức làm kiếm nguyên trong cơ thể của hắn theo đó ngưng trệ.

Lăng Vân kiếm vẫy ra hơi ngừng lại, khiến cho Nhược Hàm hiểm lại hiểm tránh được một kích cơ hồ trí mạng của hắn.

Kiếm thế?

Lĩnh ngộ quỹ tích vận dụng mấy ngày tới nay, hắn cũng còn không cẩn thận cảm ứng qua kiếm thế rốt cuộc là cái gì.

Một đạo đề luyện tập phức tạp hơn?

Lúc này Lăng Vân, lại còn có tâm tư đi suy nghĩ những vấn đề này.

Thấy Lăng Vân bị Thánh Kiếm Sư kiếm thế đối phương áp chế, Lâm Tuyết không khỏi rất là tức giận, trong lúc nhất thời cũng không cố kỵ thân phận tôn quý của đối phương, lớn tiếng quát:

- Huyễn Diệu các hạ, ngươi đường đường là Thánh Kiếm Sư, có thể nào làm loại chuyện hèn hạ vô sỉ tập kích ám hạ.

Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư mặt liền biến sắc, bị người ngay mặt quở trách "hèn hạ" không khỏi làm hắn một trận tức giận, cuối cùng phân ra một phần khí thế thẳng hướng áp tới Lâm Tuyết, trong miệng quát một tiếng:

- Tiểu bối vô lễ! Lão phu muốn động thủ giáo huấn bọn tiểu bối các ngươi, sao cần vận dụng những thủ đoạn khác!

Lăng Vân trong trầm tư nhìn Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư thậm chí không để ý thân phận, còn hướng Lâm Tuyết động thủ, không nhịn được nhíu mày.

Kiếm thế mà thôi, có cái gì hảo huyền diệu? Chẳng lẻ chỉ ngươi có?

Theo hắn miệng lẩm nhẫm thì cổ kiếm thế cường hãn tràn ngập sát lục khí tức trong nháy mắt từ trên người hắn bạo phát ra, uy thế lập tức phóng lên cao nhất cử tung bay Nhược Hàm đang muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi, mang theo một cổ nguyên khí kịch liệt chấn động, hướng Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư ngoài trăm thước hung hăng ép tới

Bình Luận (0)
Comment