Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 162

Khác biệt giữa Kiếm Sư và Kiếm Sư trở xuống, tương đương với quý tộc và nô lệ.

Kiếm Sư trở xuống giết chết Kiếm Sư đó là phạm pháp. Kiếm Sư giết Kiếm Sư trở xuống đó là đương nhiên.

- Các hạ có phải là lần đầu tiên tới Phong Diệp tinh sao, xin cho phép ta làm hướng đạo, thay các hạ giới thiệu một vài kết cấu ở Phong Diệp tinh.

Lăng Vân làm một thủ thế xin mời.

Lão giả Vu Hóa sửa sang lại một chút ý nghĩ của mình, nói:

- Phong Diệp tinh thuộc về trung đẳng tinh, không thuộc về bất cứ phạm vi thế lực thần linh nào, là một khỏa tự do giao dịch tinh...

- Trung đẳng tinh?

Vu Hóa hiển nhiên đối với việc Lăng Vân ngay cả những điều này cũng không biết, hơi có chút cảm giác kỳ quái. Chẳng qua hắn là một người thông minh đối với vấn đề không nên hỏi kiên quyết không hỏi, đối với việc Lăng Vân hỏi chỉ phải biết rằng lập tức tận lực tinh giản tiến hành giải đáp.

- Hồi bẩm các hạ, giống như chế độ đế quốc văn minh, chế độ gia tộc, tinh cầu cũng chia làm đê đẳng, trung đẳng, cao đẳng, chủ tinh cùng Trung ương tinh năm đại cấp bậc. Tinh cầu cấp bậc, đại khái là căn cứ hoàn cảnh ổn định, tài nguyên, giống loài phong phú, tinh cầu lớn nhỏ cùng với độ nồng đậm của linh khí để tiến hành phán định. Dĩ nhiên, trong đó trọng yếu nhất chính là độ nồng đậm của linh khí.

Nói đến đây, trên mặt Vu Hóa xuất hiện một tia cảm khái:

- Trung ương tinh trong vũ trụ chỉ có một, mà ngay cả chủ tinh cũng vô cùng thưa thớt. Một thần linh, có thể có một khỏa cao đẳng tinh làm lãnh địa thì đã được coi là cực kỳ cường đại.

- Một thần linh? Trong vũ trụ có rất nhiều thần linh à?

- Thần linh chân chính chỉ có bảy vị, hơn nữa trên đời rất ít lộ diện. Chẳng qua, những cường giả tu vi đạt tới Thần cấp, đối với chúng ta mà nói, cùng thần linh chân chính cũng không khác nhau quá lớn, vì vậy trong mắt chúng ta bọn họ cũng giống như thần linh, được vạn người ngưỡng mộ.

Lăng Vân gật đầu. Đột nhiên nói:

- Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang thực lực như thế nào?

Vu Hóa nghe thấy Lăng Vân đúng là có dũng khí gọi thẳng tên húy của thần linh. Bị làm cho sợ đến sắc mặt trắng bệch. Vội vàng sợ hãi nói:

- Các hạ. Ngài. Ngài... Ngài sao đối với Kiếm chi quân chủ đại nhân bất kính như thế...

Lăng Vân chân mày nhíu lại. Tịch Lưu Quang dường như lực ảnh hưởng ở vũ trụ rất lớn.

Một hồi lâu. Vu Hóa mới từ trong sợ hãi lấy lại bình tĩnh. Dần dần trong giọng nói có một tia kính sợ thành kính:

- Kiếm chi quân chủ đại nhân chính là một trong bảy đại chân thần trong vũ trụ. Cũng là kiêu ngạo của khu vực thứ chín chúng ta. Thực lực của ngài...

Muốn cho Vu Hóa vị tam giai Kiếm Sư này hình dung thực lực của Tịch Lưu Quang. Thật là vấn đề quá khó khăn.

Một lát sau. Hắn mới tiếp tục nói:

- Kiếm chi quân chủ đại nhân rất mạnh. Cho dù ở trong bảy đại chân thần cũng là cực kỳ cường đại. Theo lịch sử ghi lại, mười vạn năm trước ngài từng đánh bại cường đại chân thần có hai chủ tinh- Tự nhiên nữ thần. Hơn nữa chiếm cứ tinh cầu của nàng trở thành chúa tể khu vực thứ chín.

- Đánh bại Tự nhiên nữ thần.

Cuối cùng nối tiếp lịch sử.

Xem ra chính cái tinh cầu kia là một trong hai đại chủ tinh của Tự nhiên nữ thần.

Vu Hóa hiển nhiên suy đoán hắn kế tiếp muốn hỏi những thứ gì, lại tiếp tục giảng giải:

- Vũ trụ lấy Trung ương tinh làm trung tâm, phân chia làm mười phiến khu vực cùng trung ương khu vực, trước mắt chúng ta chính là khu vực thứ chín. Phiến khu vực này... Ách, bởi vì quân chủ đại nhân không thích quản hạt những tục sự này... Cho nên phiến khu vực này kết cấu tương đối hỗn loạn, với tự do tinh (tinh cầu tự do) chiếm phần đông. Một vài cao đẳng tinh cũng bị một ít thần linh chiếm cứ, phát triển tín đồ của mình...

- Xem ra ngươi biết rất nhiều a.

- Phong Diệp tinh thuộc về tự do giao dịch tinh, mỗi ngày lữ giả tới từ các nơi các khu vực vô số kể, những tin tức này, chỉ cần tại thành thị giao dịch đã lâu, là có thể thu thập được.

Lăng Vân gật đầu:

- Ta phải làm sao để ly khai khỏa tinh cầu này.

- Sáu đại giao dịch thành thị đều có tinh tế truyền tống trận, có thể truyền tống ở đại bộ phận khu vực tinh cầu. Chẳng qua nếu các hạ muốn ly khai phiến khu vực này, cần đi cao đẳng tinh...

Nói xong, Vu Hóa vội vàng bổ sung một câu, có chút khẩn cầu:

- Các hạ, Huyền Uyên phái chúng ta lần này chính là hưởng ứng tông chủ Mộc Linh phái thế lực, trước đi tham gia tỷ thí trong môn. Mộc Linh phái nơi trú địa đúng là Phong Diệp tinh một trong tứ đại giao dịch thành thị Linh Mộc thành, nếu như các hạ không ngại, có thể cùng đi với chúng ta.

Không nhận ra lộ tuyến, hơn nữa ở chỗ này cũng có người chiếu cố, Lăng Vân cũng trực tiếp nhận lời.

...

Được biết Lăng Vân tạm thời ở lại trong đội ngũ, toàn bộ Huyền Uyên phái cao thấp đều lộ vẻ hết sức cao hứng, các đệ tử cả bọn biểu hiện cực kỳ dốc sức, hy vọng có thể nhờ vị tiền bối này vừa ý, chỉ điểm ít nhiều. Nếu có thể thu làm đệ tử, càng không thể tốt hơn nữa.

Mặc dù không biết thực lực của Lăng Vân rốt cục như thế nào, nhưng từ thái độ của Vu Hóa sư bá xem ra, chỉ cần không phải kẻ ngu là có thể đoán ra một hai.

Hơn nữa, các tiền bối sư môn cũng minh xác nói qua, trước mặt vị tiền bối này nhất định phải cung kính hữu lễ. Thậm chí bọn họ còn cùng vài vị nữ đệ tử có dáng điệu ám chỉ qua, nếu có cơ hội tốt nhất có thể giữ vị cường giả trẻ tuổi này vĩnh viễn ở lại Huyền Uyên phái bọn họ, cho dù không thể ít nhất cũng phải để hắn ở trong đám người mình sau khi tiến vào Mộc Linh phái mới ly khai, may ra lúc tiến vào Mộc Linh phái, khiến cho đãi ngộ với môn phái của mình có đề cao nhất định.

Chưa thành Kiếm Sư, cho dù là đệ tử cùng môn phái những Kiếm Sư này chưa chắc để ở trong lòng.

Muốn đệ tử?

Một vị Kiếm Sư chỉ cần tùy tiện mở miệng, tuyệt đối sẽ có đại lượng Kiếm sĩ tranh nhau bái làm môn hạ hắn, thậm chí không tiếc trả giá bất cứ thứ gì.

Đây chính là thực tế tàn khốc của loại chế độ tinh cầu.

Một đoạn cuộc sống kế tiếp, chịu trách nhiệm chiếu cố Lăng Vân đã đổi từ vị lão đầu thành các nữ đệ tử trẻ tuổi, thu xếp áo cơm toàn bộ do các nàng chịu trách nhiệm.

Mặc dù các nữ đệ tử này tướng mạo và khí chất so với bốn vị thiếp thân thị nữ của hắn không cùng một cấp bậc, chẳng qua trên người các nàng, Lăng Vân tìm được một loại cảm giác quen thuộc.

Chế độ môn phái, một thân quần áo trang phục thanh phong, lam bạch đan xen, thân thiết giống như giang hồ môn phái cổ đại.

Cảm giác như vậy, vô luận là tại địa cầu hay là chủ tinh của Kiếm chi quân chủ, hắn cũng chưa từng cảm thụ qua. Nhìn hết thảy chung quanh mình, hắn mơ hồ có loại cảm giác kỳ dị thoáng như mấy đời.

...

Phong Diệp tinh trung đẳng tinh này so với chủ tinh, vô luận là độ lớn nhỏ hay dân cư, cùng với mức độ phồn hoa, toàn bộ kém không chỉ một cấp bậc. Đi ngang qua thành thị, phong cách đại đa số cùng tam cấp văn minh Tử Vân đế quốc không sai biệt lắm, những trấn nhỏ càng lộ vẻ lạc hậu.

Ở trên xe ngựa ngây người bảy ngày sau, Lăng Vân liền xuống mã xa.

Dĩ vãng mỗi lần huy kiếm quỹ tích, hắn đều phải phóng thích toàn bộ linh thức của mình để kiểm trắc thiên đạo quỹ tích, tác chiến như vậy đối với tinh thần lực tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng. Chẳng qua, bị bốn vị bát giai cao thủ đuổi giết hắn liền liên tưởng đem ngôn hành cử chỉ của mình, toàn bộ dung nhập vào trong thiên đạo quỹ tích.

Thiên nhân hợp nhất của Đạo gia cũng không đơn thuần chỉ người và thiên địa hoàn toàn dung hợp chung một chỗ, chẳng phân biệt lẫn nhau.

Cần biết, thiên đạo vô thường, biến ảo khó lường. Muốn luôn luôn bảo trì dung nhập vào trong thiên địa, đối với quan sát cùng với lĩnh ngộ thiên địa nhỏ bé, phải đạt tới một cảnh giới cực cao.

Nguyên nhân chính là như thế, thiên còn có một loại giải thích.

Lấy nhân thể làm tiểu thiên địa, nhất cử nhất động bao hàm thiên đạo quỹ tích, cùng thiên đạo đại thiên địa vận hành hình thành một loại cộng hưởng, cảnh giới cộng hưởng.

Nếu thật có thể đạt tới cái loại cảnh giới này, một lời một cũng không cần tận lực dung nhập vào quỹ tích chi đạo, tùy tiện đánh ra một quyền, tùy tiện vẫy ra một kiếm, đều ẩn chứa quỹ tích ảo diệu không có kẻ hở, trong khi vừa động đã mang theo thiên địa chi uy. Đến khi đó, cho dù để hắn lần nữa đối mặt với Thần Thánh ngân long thủ hộ bên trong Thương Mãng sơn, cũng không sợ hãi chút nào.

... Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Huyền Uyên phái các đệ tử trước tiên đã nhận ra sự quái dị từ vị tiền bối này.

Hắn trong cử chỉ mặc dù thỉnh thoảng xuất hiện chút cứng ngắc quái dị, nhưng lúc cứng ngắc như thế biến mất lại làm cho người ta có cảm giác hài hòa đến cực độ, tràn ngập một loại cảm giác tự nhiên, phảng phất lúc hắn có cái loại cứng ngắc quái dị vốn nên chính là như thế.

Một ít các đệ tử lập tức suy đoán đây có thể là do vị tiền bối này tu luyện công pháp quái dị nào đó, âm thầm căn cứ động tác hắn tu luyện.

Bởi vì cảnh giới bất đồng, bọn họ căn bản không cách nào tiếp xúc đến trình độ thiên đạo quỹ tích, bắt chước đành rằng có hình nhưng không có ý. Nhưng lúc đem động tác nào đó hoàn toàn đạt tiêu chuẩn, những người đó vẫn cảm giác được khí tức trong cơ thể một trận thư sướng, mà ngay cả cảm giác đau nhức sinh ra lúc luyện kiếm dường như cũng giảm bớt không ít.

Sau khi có thành tựu nhất định, những đệ tử càng thêm dốc sức bắt chước, dần dà ngay cả các trưởng bối đạt tới Kiếm Sư cảnh giới cũng không ngoại lệ, vị Vu Hóa kia còn khôn khéo đem một ít động tác hiệu quả của hắn ghi chép rõ ràng, để sau này cải tiến, phân tích.

Đối với điều này, Lăng Vân ngầm chấp nhận.

Tốt xấu gì những người này cũng đã cứu mình, nên cho bọn họ một chút báo đáp.

Thần Thánh cự long một kích hoàn mỹ được Lăng Vân bắt chước, bây giờ động tác của Lăng Vân lại được người của Huyền Uyên phái bắt chước, không biết nếu sau khi Thần Thánh cự long kia biết tin tức, sẽ đến nói một câu: "một mực bắt chước, chẳng bao giờ bị vượt qua." Danh ngôn kinh điển.

Để ngoại nhân ghé mắt tu luyện như thế kéo dài đủ ba tháng, Linh Mộc thành rốt cục xuất hiện ở trong tầm mắt.

Ba tháng thời gian, thương thế Kiếm hồn của Lăng Vân cũng khôi phục một ít, chẳng qua không có Lam trị liệu, muốn hoàn toàn hồi phục đoán chừng còn phải rất lâu.

Ở trong ba tháng này, hắn đem xương cốt cả người tiến hành một lần bước đầu luyện hóa, mặc dù hiệu quả có chút không bằng ý người, nhưng ở trên trình độ kiên cố so với lúc trước ít nhất tăng lên một nấc thang nhỏ.

Duy nhất có chút tiếc nuối chính là đem ngôn hành cử chỉ dung nhập vào trong thiên đạo quỹ tích vẫn không có tiến bộ quá lớn, phải nhớ mỗi một động tác dung nhập vào thiên đạo quỹ tích, vẫn phải tiêu hao đại lượng linh thức đi dò xét thiên đạo quỹ tích. Duy nhất có điều tiến bộ, chính là động tác hơi chút hài hòa một ít, ít nhất bây giờ nhìn qua mặc dù vẫn là một điểm quái dị như vậy, nhưng đã miễn cưỡng có thể đón nhận.

- Phía trước chính là Linh Mộc thành, các hạ.

Vị nữ đệ tử tên là Hoa Oánh này, trong cung kính mang theo một tia cuồng nhiệt khó có thể áp chế.

Ba tháng, căn cứ bộ động tác tu luyện kia trong ba tháng toàn bộ Huyền Uyên phái mọi người tu vi gần như đều tăng lên một bậc, cho dù Vu Hóa vị lão giả đạt tới tam giai Kiếm Sư cảnh giới này cũng mơ hồ tìm được một tia cơ hội, dấu hiệu có một tia tấn thăng Đại Kiếm Sư, động tác thần hiệu, đã làm mọi người đệ tử đối với hắn cảm phục tận đáy lòng, cũng không có bất cứ nghi ngờ gì.

Lăng Vân không nói gì thêm, trực tiếp vào thành, để cho bọn họ dẫn mình đi tới phương hướng truyền tống trận.

Trước khi thương thế Kiếm hồn chưa khôi phục, hắn khẳng định không thể trở về tinh cầu của Tịch Lưu Quang, chẳng qua đây cũng không có nghĩa là hắn muốn ngốc tại trung đẳng tinh linh khí rất thưa thớt này. Nếu phán đoán phẩm cấp một tinh cầu cùng linh khí có liên quan, như vậy Trung ương tinh cũng là một chỗ đi không tệ.

Trong lúc hắn đang suy tư, ngã tư đường cách đó không xa hai bóng người có chút quen thuộc rơi vào bên trong tầm mắt của hắn.

Mới đầu nhìn một cái hắn cũng không để ý, chẳng qua sau khi hắn hồi tưởng lại vị trí trước mắt của mình, lập tức nhíu mày:

- Đó là... Tam cấp văn minh Tử Vân đế quốc Diệu Âm? Nàng như thế nào lại ở Phong Diệp tinh!?

Bình Luận (0)
Comment